Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2433 chữ

Đã qua gần 100 năm kể từ khi thế giới kinh dị xuất hiện...

Trong lúc này, con người thông qua các loại phương tiện dần dần thu được một chút tin tức trong thế giới kinh dị, nhưng vẫn như trước không biết vì sao thế giới kinh dị lại bổng nhiên xuất hiện, vì cái gì lại lựa chọn con người tiến vào trong đó để chơi trò chơi.

Cũng không biết hệ thống mà mọi người chơi nói đến từ đâu mà tới...

Thế giới kinh dị đối với con người mà nói còn bao phủ một tầng sương mù dày đặc...

Tuy nhiên điều đó đối với Tiêu Nhược Thần không có quan hệ gì, lúc này anh đã thông qua phó bản căn hộ Scarlet quay về thế giới con người.

Anh chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo một chút, nhân tiện chuẩn bị đầy đủ cho phó bản tiếp theo.

Nói là chuẩn bị, kỳ thật cũng không có gì tốt để chuẩn bị, cũng chỉ là đi ra ngoài cho khuây khỏa, đi dạo mà thôi.

Nhưng ngay khi Tiêu Nhược Thần bước vào trong thang máy, liền nhìn thấy trên những phím ấn chi chít những dấu tay đẫm máu khiến cho người ta sợ hãi. Những người qua đường bên cạnh trong phút chốc biến thành lệ quỷ với gương mặt dữ tợn.

Bóng đèn trong thang may chớp tắt liển tục, bầu không khí bỗng nhiên biến hóa kỳ lạ lên. Nhưng Tiêu Nhược Thần lại cái gì cũng không có phản ứng, cũng chỉ che lại ánh mắt, biểu cảm trên khuôn mặt không thể hiện rõ cảm xúc gì.

"Kỳ lạ...Sau khi đi ra từ nơi đó mình cũng không có xuất hiện loại triệu chứng này mà, làm sao mà sau khi đã trải qua phó bản rác rưởi này lại xuất hiện đây?"

Xoa xoa con mắt

Đợi đến khi Tiêu Nhược Thần ngẩng đầu lần nữa, mọi thứ trước mắt đã trở lại bình thường.

Không có dấu tay máu kinh khủng, không có bóng đèn chợt lóe, càng không có lệ quỷ hướng tới hắn mà nhe răng trợn mắt.

Hết thảy đều bình thường như thế...

Đương nhiên, nếu không có ánh mắt kì lạ của những người xung quanh liên càng tốt.

Tuy nhiên Tiêu Nhược Thần cũng không có để tâm đến điều này, sau khi ngồi một lúc liền rồi rời đi.

Đi ra tiểu khu, dòng xe cộ nhộn nhịp trên đường phố đều là minh chứng cho sự sầm uất của thành phố này.

Ở bên ngoài một tòa nhà cao tầng, đặt một chiếc màn hình lớn, trên đó đang chiếu tin tức mới nhất.

"Thế giới kinh dị đã buông xuống được 89 năm, cho đến nay tổng cộng đã có 380 triệu người tiến vào trong đó, nhưng sống sót đi ra lại không đến 90 triệu người..."

Con số này là của toàn bộ thế giới mà không phải của riêng mình quốc gia Hoa Hạ, nếu không lại đi qua mấy trăm năm nữa, Hoa Hạ thế nào cũng phải diệt vong!

Tiêu Nhược Thần ở ven đường mua một cái kem vừa ăn vừa xem TV miễn phí.

Tuy nói tỷ lệ sống sót ở thế giới kinh dị không đến 1/4, nhưng bởi vì lúc bắt đầu tiến vào phó bản còn không có kinh nghiệm, hoàn toàn mò mẫm tiến tới, cho nên tỷ lệ tử vong mới cao như vậy!

Thậm chí ở thời điểm lần đầu tiên thế giới kinh dị xuất hiện, mấy chục nghìn người bị cuốn vào trong đó, cuối cùng lại chỉ có một người còn sống đi ra!

Không ai biết người sống sót đi ra là ai, hiện nay có còn sống hay không, dù sao lúc ấy chỉ vẻn vẹn xuất hiện một đoạn hình ảnh ở trên toàn bộ màn hình...

Đó là một cái hành lang mờ tối, trên vách tường loang lỗ đầy vết máu và tất cả mọi người đang chen chúc cùng một chỗ.

Sau đó hình ảnh thay đổi, cuối cùng nó biến thành chỉ còn lại một người đứng trên đống thi thể tàn tạ với trạng thái tâm lý không bình thường mỉm cười.

Phía dưới là một dòng chữ...

Người chơi cuối cùng trong phó bản bệnh viện tâm thần ...

Thực rõ ràng, phó bản đầu tiên xuất hiện đã giết hàng chục nghìn người, chỉ có duy nhất một người sống sót!

Chẳng qua hiện tại đã tốt hơn rồi, sau khi có kinh nghiệm của những người đi trước, tỷ lệ sống sót được nâng cao lên không ít, không nghi ngờ gì cho dù là người mới không có kinh nghiệm cũng sẽ không chắc chắn phải chết!

Thậm chí, bởi vì để có thể đạt được sức mạnh không thể tưởng tượng trong thế giới hiện thực từ thế giới kinh dị, cho nên có không ít người hy vọng lần nữa tiến vào thế giới kinh dị!

Nhưng mà điều này chỉ giới hạn cho những người có năng lực, người không có năng lực tuyệt đối sẽ không dám đi vào thế giới kinh dị lần nữa.

"Chào anh"

Trong lúc Tiêu Nhược Thần đang ăn ly kem, một cô gái đi giày vải bố đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, không biết là do phơi nắng hay do nguyên nhân khác, ngượng ngùng hỏi:"Xin hỏi~Hiệu thuốc gần nhất ở chỗ nào ạ?"

"Hiệu thuốc?" Tiêu Nhược Thần quay đâu nhìn cô từ trên xuống dưới, vừa định nói cái gì đó, ánh mắt đột nhiên hạ xuống trên cổ cô gái, trong đôi mắt hiện lên một tia ánh sáng thâm ý.

"Tôi không phải người địa phương này, cho nên cũng không biết rõ." Tiêu Nhược Thần lắc đầu, ở ngay lúc cô gái thất vọng, lại bất ngờ nói:"Hơn nữa tôi cũng không nghĩ rằng một người sắp chết còn cần đến hiệu thuốc làm gì, hẳn là nên đi công ty bảo hiểm mua bảo hiểm cho bản thân trước khi gặp nguy hiểm, cô cảm thấy tôi nói đúng không?"

Vừa nói những lời này ra, cô gái nhất thời cả kinh, cuống quít che kín cổ, phức tạp nhìn Tiêu Nhược Thần sau đó nói:"Ngượng ngùng, xin lỗi đã làm phiền anh."

Cô gái đi rồi, Tiêu Nhược Thần cũng không quan tâm.

Dù sao cũng không có gì vui vẻ, chỉ là nhìn thấy được trên cổ cô gái có một vết tích kinh khủng mà thôi.

Vết tích đáng sợ này xuất hiện cùng với thế giới kinh dị, phàm là người bị thế giới kinh dị lựa chọn, muốn vào trò chơi và từ bỏ bản thấn để chơi trò chơi, đều có đồ án hoa bỉ ngạn màu đỏ sậm. Vị trí ngẫu nhiên, lớn hay nhỏ cũng ngẫu nhiên, hễ xuất hiện ấn ký đáng sợ đó, trong vòng một tuần nhất định sẽ tiến vào thế giới kinh dị.

Sau đó, ấn ký kinh dị có thể sẽ biến mất nhưng mà nó cũng có thể vẫn còn tồn tại.

Nếu nói nó biến mất, vậy thì chúc mừng bạn, bạn đã thoát khỏi cơn ác mộng đối với vô số người...

Nhưng nếu nói nó vẫn còn tồn tại...Vậy bạn chỉ có thể mua trước bảo hiểm liên quan đến thế giới kinh dị, xem có thể hay không sau khi chết đi giữ lại chút gì đó cho gia đình của mình.

Rốt cuộc, điều này có nghĩa là mỗi tháng trong tương lai bạn sẽ buộc phải bắt đầu tham gia trò chơi!

Mà Tiêu Nhược Thần cũng có loại ấn ký kinh dị này hơn nữa đã có ở cách đây 89 năm trước.

Nhưng ý nghĩa ấn ký của anh khác với những người khác, đó là ấn ký kinh dị của anh sẽ không cưỡng ép anh tiến vào thế giới kinh dị, mà thay vào đó nếu anh muốn tham gia thì tham gia, không muốn đi vào thì sẽ không cần vào.

Nhưng bởi vì một số nguyên nhân, anh đòi hỏi phải đi vào phó bản bệnh viện tâm thần khó nhất từ trước tới nay. Mà muốn quay trở lại nơi địa ngục đó cũng không phải là chuyện dễ dàng.Anh cần phải bắt đầu từ phó bản đầu tiên sau đó từ từ tăng cấp bậc của bản thân để có thể phù hợp với phó bản cao cấp hơn trong lần tiếp theo anh bước vào thế giới kinh dị.

Cho nên anh mới luôn luôn phải đi vào thế giới kinh dị tăng cấp bậc của bản thân từng chút một và cố gắng quay trở về càng sớm càng tốt.

Ở bên ngoài đi dạo trong một lát, Tiêu Nhược Thần liền quay trở về nhà.

Cũng không biết vì cái gì, anh ở trong đây chung quy luôn cảm thấy cả người đều không được thoải mái cho nên anh cũng không muốn lãng phí thêm thời gian mà trực tiếp tiến hành lựa chọn phó bản tiếp theo.

...........

Cùng lúc đó...

Vốn Sở Mộng Điệp định đi đến hiệu thuốc mua thuốc giảm đau thì đột nhiên dừng bước chân, ấn ký kinh dị trên cổ đột nhiên phát ra ánh sáng màu xanh đậm.

Giây tiếp theo.....

Cô trực tiếp biến mất ngay tại chỗ khiến cho người qua đường cũng phải ngoái nhìn một lúc...

" Lại một người không may mắn khác?"

"Haizz, thật đáng tiếc, em gái đó nhìn có vẻ rất xinh đẹp~"

.......

Phòng chờ là nơi mà người chơi sẽ ở lại trong thời gian ngắn trước khi tiến vào thế giới kinh dị. Cho nên giờ phút này Tiêu Nhược Thần đã xuất hiện trong không gian kỳ quái này. Mặc vầng sáng sặc sỡ đang bao phủ toàn thân, Tiêu Nhược Thần nhàn rỗi đánh giá những người chơi khác đang lục tục xuất hiện xung quanh phòng.

Đây là trò chơi kinh dị thứ ba anh tham gia kể từ khi anh đi ra ngoài, độ khó không cao lắm nên lần tham gia trò chơi này có không ít người là người chơi mới.

"Ngọa tào! Tôi còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng mà!"

"Ô ô ô~ Tôi chưa muốn chết đâu~ "

"Tôi phải về nhà! Mau thả tôi ra! Tôi không muốm tham gia cái trò trò kinh dị này!"

Bên tai không ngừng nghe thấy tiếng ồn ào, Tiêu Nhược Thần mặt không đổi sắc gảy lỗ tai, sau đó ánh mắt đột nhiên rơi trên người một cô gái.

"Chậc~ Thật là khéo~ "

Tiêu Nhược Thần dường như có chút thâm ý nhếch miệng.

'Leng keng~

50/50

Trò chơi sắp bắt đầu, xin mời người chơi thực hiện đúng các quy tắc...'

Đúng lúc này, trong đầu mỗi người chơi không hẹn cùng vang lên một giọng nói bao gồm cả Tiêu Nhược Thần.

'Phó bản của trò chơi là ngôi nhà ma ám đang gào thét...Người chơi yêu cầu đóng vai nhân viên làm việc trong ngôi nhà ma ám để sống sót trong 2 ngày. Trong khoảng thời gian này, không được vi phạm các quy tắc chung nếu không ông chủ sẽ tiến hành chút trừng phạt nho nhỏ.

Chú ý: là nhân viên công tác trong ngôi nhà ma, công việc của các vị là dọa người, nhưng nhớ không nên dọa người quá nha~ dù sao quỷ quái quá khủng bố sẽ khiến cho khách hàng không hài lòng.

Chú ý: Mối quan hệ của các đồng nghiệp trong lúc này vô cùng quan trọng, cố gắng không xảy ra tranh chấp với các đồng nghiệp khác~

Chú ý: Ngày trả tiền lương là chuyện tốt của con người, nhưng nếu nhiệm vụ của các vị không có hoàn thành thì chẳng những ông chủ sẽ không trả tiền lương mà còn có thể lấy đi một cái gì đó từ bạn làm hình phạt cho thái độ lười biếng trong công việc của bạn, vậy nên hãy chăm chỉ đi~

Người chơi sẽ đi vào trò chơi sau khi đếm ngược kết thúc, Xin chuẩn bị sẵn sàng…

Mười....'

Thời gian đếm ngược bắt đầu rồi.

Tiêu Nhược Thần cũng nhân thời gian này tìm hiểu rõ các quy tắc trò chơi của phó bản một chút.

Trên thực tế chỉ có một câu…

Cố gắng sống đến nửa đêm ngày hôm sau...

Những cái khác đều không quan trọng.

Thời gian đếm ngược rất nhanh thì kết thúc, ở trước khi tiến vào phó bản ngôi nhà ma ám đang gào thét, Tiêu Nhược Thần liếc nhìn cô gái đã từng gặp mặt một lần.

Thú vị chính là...

Khác với vẻ ngoài nhút nhát trước đấy, giờ đây, trên mặt cô rõ ràng hiện lên một nụ cười ma mị...

Tựa như đang mong đợi cơn ác mộng xuất hiện!

...

"Thú vị."

Tiêu Nhược Thần xoa xoa cái đầu có chút sưng tấy và đau đớn vì dịch chuyển, nhớ lại nụ cười quen thuộc của cô gái đó, trong lòng không khỏi dâng lên một chút cảm giác thân thiết.

Nó giống như nhìn thấy một bản thân khác vậy!

Lắc đầu, Tiêu Nhược Thần không nghĩ nhiều về nó nữa, thay vào đó đem ánh mắt dừng lại ở cảnh vật chung quanh anh đang ở vào lúc này.

Nơi này dường như là một văn phòng.

Không gian ngột ngạt tràn ngập ánh sáng kỳ quái, trên vách tường loang lỗ và mục nát in đầy dấu tay máu kinh khủng và một hình nộm đang ngồi sau chiếc bàn làm việc cũ nát cúi gằm mặt yên tĩnh không tiếng động.

Mà Tiêu Nhược Thần thì ngồi ở trên một cái ghế bên cạnh bức tường, ngồi bên cạnh anh là chín người có nam có nữ đang bất tỉnh với tư thế vô cùng kỳ quặc.

Tất cả bọn họ đều là người chơi ngôi nhà ma ám đang gào thét lần này chỉ là bây giờ còn chưa tỉnh lại thôi.

Sau khi nhìn thoáng qua, trên mặt Tiêu Nhược Thần bỗng nhiên toát ra một nụ cười yếu ớt

Nhìn theo ánh mắt của anh, một cô gái giản dị đi giày vải bố đang dựa vào bên cạnh bức tường, nghiêng đầu, hôn mê bất tỉnh....

Bạn đang đọc Nam Diễn Viên Tới Từ Bệnh Viện Tâm Thần của Bạch Sắc Quan Mộc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Le_Thuy_Sol
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.