Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục kích

Tiểu thuyết gốc · 1502 chữ

Trước đó Thiên Võ Tôn Giả cũng từng đề cập vài câu đại loại như "Con đường của Cổ Võ Đạo đã hoàn toàn đứt gãy..."

Thường Nguyệt vốn nghĩ đó là một câu ẩn dụ hoán dụ gì đó, nhưng hiện tại xem ra, thực tế giống như mặt chữ, Cổ Võ Đạo đã hoàn toàn bị đứt gãy.

Có lẽ sau khi giành chiến thắng trong Tiên Võ đại chiến, các tiên đạo đại năng đã làm mạnh tay để hoàn toàn cắt đứt con đường của Cổ Võ Đạo nhằm tránh cho tàn lửa lại cháy, hậu hoạn sau này.

Không thể không nói, các bậc tiền bối thật sự làm rất triệt để, nàng hiện tại mặc dù có thể cảm giác được "gợn sóng", dù sao "gợn sóng" tồn tại ở trong vạn vật, nhưng muốn thôi động lại hoàn toàn không có cách nào, điều này làm cho Thường Nguyệt rất bất đắc dĩ bởi như vậy cũng có nghĩa những độc chiêu bá đạo nàng học được như "Nộ Hải", "Nguyệt Bộ Thần Tốc" cũng hoàn toàn không có cách nào tái hiện ở hiện thực.

"Ách, kinh nghiệm sử dụng "gợn sóng" của ta dường như cũng không hoàn toàn bị phế đi, ta vẫn có thể cảm giác được "gợn sóng" của vạn vật xung quanh, từ đó phán đoán ra yếu điểm của chúng, này xem như là một thu hoạch không tệ đi."

Tự nhủ như thế, Thường Nguyệt tiếp tục kiểm kê thu hoạch lần này.

Ngoại trừ Tử Lăng đã thu hoạch được truyền thừa từ trước và Hạ Hi gặp phải một vài ngoài ý muốn, thì hai người còn lại là Cảnh Bình và Hồng đều thu hoạch được một phần truyền thừa cổ võ đạo riêng.

Với Cảnh Bình, hắn thu được một bộ đao pháp có tên gọi là "Thập Nhị Thức Đoạn Hồng Trần". Tên nghe rất oai, chỉ là không biết hiệu quả thế nào thôi.

Ngược lại thì Hồng Nghê lại thu được một bộ võ học có chút gân gà tên gọi là "Thôn Thiên Đại Pháp".

Nếu là ở thời đại Cổ Võ Đạo còn hưng thịnh thì đây là một môn tuyệt học không tệ khi mà có thể thôn phệ võ công và nội lực của võ giả khác để cho bản thân dùng.

Nhưng mà trong cái thời đại mà võ đạo suy tàn chỉ còn lại loe ngoe vài móng còn tồn tại như thời đại này đây thì môn tuyệt học "Thôn Thiên Đại Pháp" kia cũng xem như trực tiếp bị phế đi gần hết.

Chỉ là nhìn Hồng Nghê cũng không có vẻ gì là thất vọng, ngược lại còn tương đối cao hứng, Thường Nguyệt đoán là cô nàng này chắc lại có ý nghĩ xấu nào đó rồi, chỉ là miễn không ảnh hưởng tới nàng thì Thường Nguyệt cũng không để ý mấy, sư muội vui vẻ là được.

"Và đến với thu hoạch cuối cùng, cũng là thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi này, thứ được gọi là một trong mười hai thành chìa khóa thần, kiếm "Thiên Khải"."

Thường Nguyệt cảm ứng một cái liền ngay lập tức kết nối được với "Thiên Khải", không thê không nói, thứ này quả thật rất thần kỳ khi mà có thể tự điều chỉnh được cấu trúc tồn tại của bản thân nó, không hổ danh là thứ có thể mô phỏng vạn vật trên đời, "Thiên Khải" lúc này đã tự cấu trúc thành dạng năng lượng là một dòng điện và lưu trữ ở trong người nàng, có thể nói là vô cùng bí ẩn và khó mà phát hiện.

"Mặc dù không thể sử dụng lung tung trước mặt người khác, và ta cũng không quá thích hợp để sử dụng thanh kiếm này, nhưng có lẽ Trần Lâm sẽ thích đấy."

Thường Nguyệt vừa nội thị quan sát "Thiên Khải" vừa tự nhủ.

Quả thật mặc dù hiệu quả chiến đấu của chìa khóa thần "Thiên Khải" rất mạnh, nhưng theo Thường Nguyệt, công dụng lớn nhất của thứ này có lẽ là nằm ở khả năng mô phỏng vạn vật chỉ cần người dùng sở hữu nhất định lượng tri thức cần thiết về món đồ cần mô phỏng.

Năng lực này chắc chắn sẽ vô cùng nghịch thiên khi rơi vào tay những người chuyên về nghiên cứu và sáng chế như Trần Lâm, nhất là khi hắn còn kế thừa một nền tảng tri thức không nhỏ về công nghệ từ kiếp trước.

Nàng đã từng nghe Trần Lâm càm ràm không dưới mười lần về vấn đề thiếu thốn công cụ và máy móc cần thiết để thực hiện các ý tưởng hắn có trong đầu, và tới giờ nghiên cứu của Trần Lâm vẫn mắc kẹt và dậm chân tại chổ vì thiếu thốn công nghệ và kỹ thuật tương ứng, nhưng có lẽ, một khi có "Thiên Khải" rồi thì mọi chuyện sẽ khác chăng, ai mà biết được.

"Hắc hắc, hi vọng hắn không bị quá bất ngờ khi nhận được kinh hỉ vô cùng lớn này."

Mang ý nghĩ như thế, Thường Nguyệt háo hức mà lái phi chu mong muốn có thể sớm sớm quay về tông môn một chút.

Chỉ là cuộc sống thường không hay theo ý mình, phi chu bay không được bao xa liền có ngoài ý muốn xảy ra.

Hồng Nghê vốn đang nhắm mắt dưỡng thần liền chợt ngẩng đầu lên nhìn bầu trời trong giây lát sau đó liền nhìn Thường Nguyệt rồi nghiêm giọng gọi.

"Sư tỷ!"

"Ờm, ta biết, có thứ gì đó đang hướng về phía chúng ta bay tới, xem ra kẻ đến không thiện rồi."

Nheo mắt nhìn về một phương hướng, Thường Nguyệt nhanh chóng liền nhìn thấy được, đó là từng chiếc phi chu đang hướng về phía nàng mà phóng tới.

"Chẹp, phiền phức rồi đây."

Tặc lưỡi một tiếng, Thường Nguyệt liền từ trong nhẫn trữ vật lấy ra từng sắp linh phù và vài chiếc trận bàn phân phát cho mọi người trên linh chu sau đó liền phân phó:

"Trước hết cần dựng trận pháp lên để gia cố cho phi chu, sau đó các ngươi lại dùng linh phù để phản kích, linh phù này của ta có chút đặc biệt, nó được kết nối sẵn với trận bàn rồi, vì vậy mà các ngươi có thể kích hoạt trận pháp và linh phù bằng trận bàn và hoàn toàn không cần dùng linh lực, vì vậy nên có là võ giả cũng có thể sử dụng. Còn sau đây là cách sử dụng trận bàn..."

Trong thời gian ngắn hạn Thường Nguyệt liền phổ cập cách sử dụng trận pháp do Trần Lâm chế tạo để mọi người có thể tự vệ.

Đợi đến lúc đám người Hồng Nghê hiểu rõ thì cũng là lúc bốn chiếc phi chu của địch tiếp cận.

Không nói không rằng, kẻ địch gặp nhau liền hết sức đỏ mắt, bốn chiếc phi chu nhắm vào từng vị trí khác biệt trên phi chu chở đám người Thường Nguyệt để mà công kích.

Màn sáng trận pháp rung động kịch liệt, thấy vậy Thường Nguyệt cũng không phải ăn chay, nàng ngay lập tức lấy ra từng đầu mâu sau đó dồn lực nhắm vào một trong bốn chiếc phi chu mà ném tới.

Mặc dù pháp lực của nàng có chút đặc biệt khiến cho nàng không thể ngự khí hoặc dùng linh phù công kích từ xa nhưng điều đó không có nghĩa là Thường Nguyệt nàng chỉ có thể bó tay bó chân mặc cho kẻ địch đánh du kích.

Bằng vào lực lượng cơ bắp kinh khủng cùng lực nén kinh người của pháp lực, đầu mâu ngay khi rời tay liền bùng nổ sức mạnh to lớn trong chớp mắt liền đã lao tới một chiếc phi chu, lực lượng kinh khủng khiến cho đầu mâu xuyên thủng trận pháp bảo vệ của linh chu, chỉ là bởi vật liệu chế tạo ra những đầu mâu này là vật liệu của Luyện Khí kỳ khiến cho những đầu mâu Thường Nguyệt ném ra sẽ bị vỡ nát bởi xung lực khổng lồ ngay khi va chạm với trận pháp bảo vệ của phi chu địch.

Nhưng dù không thể một kích bắn rụng một chiếc phi chu, Thường Nguyệt cũng để lại thiệt hại không nhỏ cho trận pháp bảo vệ của phi chu trúng chiêu khiến cho nó không thể không nhanh chóng lùi lại.

"Hừ, chạy đâu!"

Không có ý định để kẻ địch thở dốc, Thường Nguyệt ngay lập tức lại ném ra từng đầu mâu, đám người Tử Lăng, Cảnh Bình, Hạ Hi cũng thông qua trận bàn để kích hoạt linh phù trợ chiến cho Thường Nguyệt.

"Ầm ầm ầm!!!"

Bạn đang đọc Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng sáng tác bởi Dfray
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.