Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành công

Tiểu thuyết gốc · 1534 chữ

(Cảm ơn "zXgKL92518" và "Người bên lề"đã đề cử cho truyện nha hehehe.)

"Được rồi chuẩn bị lần thử thứ mười một nào, nhớ phải từ từ không được vội, động tác cần đồng đều và cân đối để điều tiết lực lượng thoát ra, đồng thời còn cần..."

Trải qua không ngừng thử lỗi, Trần Lâm cảm thấy cô vợ trẻ đã vô cùng tiệm cận tới thành công rồi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra vậy lần này chắc chắn có thể được.

Thường Nguyệt lúc này đây cũng vô cùng nghiêm túc mà tập trung tinh thần.

Sau khi giải phóng lực lượng tiềm năng trong người, nàng liền bắt đầu đánh quyền.

Ban đầu, từng động tác vô cùng nhẹ nhàng và ôn nhu, nhưng theo thời gian trôi qua, cả tốc độ và sức mạnh trong từng nấm đấm của Thường Nguyệt đều dần được gia tăng cường độ.

Nàng có thể cảm giác được, cứ mỗi một phút trôi qua, lượng linh lực tiết ra sẽ giảm một thành, theo đó lực lượng của bản thân cũng sẽ gia tăng lên 10%.

Đến khi lực lượng trong người vượt ngưỡng 50%, Thường Nguyệt liền cảm thấy bản thân vừa vượt qua một ranh giới nào đó.

Chỉ là giờ phút này vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm từ việc cảm nhận được lực lượng của bản thân đang tăng lên một cách nhanh chóng, cô vợ trẻ cũng không có tâm tư để ý những thứ khác.

Ở một bên dùng thần thức để quan sát và theo dõi mọi số liệu phản hồi từ trận pháp, Trần Lâm phát hiệu kể từ khi vượt ngưỡng 50%, tốc độ tăng tiến của lực lượng tiềm tàng kia càng lúc càng nhanh hơn, thậm chí không cần hắn phải ra sức kiểm soát, dòng lực lượng kia dần dần theo quán tính mà hình thành một quỹ đạo nối liền "Nguyên", "Hồn", "Thể" lại với nhau và kết quả là một vòng chu thiên tuần hoàn liên tục liền được hình thành.

"Này là có chuyện gì xảy ra?"

Trần Lâm chợt nổi lên nghi ngờ, nhưng sau đó hắn liền hiểu, này là cô vợ trẻ, hay nói đúng hơn là "Nguyên", "Hồn", "Thể" của nàng đang tự thích ứng được sau khi trải qua quá trình giảm sốc trước đó.

Này giống như một chiếc bánh xe khi quay tròn nhanh chóng liền có thể tự cân bằng lại bản thân dù nó đang nghiêng về hướng nào đi chăng nữa.

"Đó hình như gọi là "hiệu ứng con quay hồi chuyển" thì phải."

Trần Lầm thầm nghĩ.

Mặc dù hắn không biết suy đoán của bản thân có đúng không, nhưng ngoài ý muốn này chung quy là điều tốt, bởi sau này Thường Nguyệt nếu muốn khống chế toàn bộ lực lượng của mình vậy nàng chỉ cần tập trung làm nóng thân thể rồi để lực lượng gia tốc tăng lên một cách từ từ tới ngưỡng 50%, một khi vượt qua ngưỡng này, nàng liền không cần phải để ý quá nhiều đến vấn đề ổn định lực lượng nữa bởi quán tính sẽ lo phần việc còn lại.

"Hú hú, cảm giác này, thật mẹ nó quá tuyệt vời."

Trong sân sau, Thường Nguyệt giờ đây như hóa thành tàn ảnh mà xuất hiện ở khắp mọi nơi, chỉ mới chạm ngưỡng 60%, tốc độ của nàng đã gấp hai lần tốc độ của Chu Tín khi liều mạng sử dụng "độn pháp".

Tốc độ đã tăng trưởng khoa trương như thế, về phần sức mạnh thuần túy tất nhiền càng không cần nói, Thường Nguyệt cảm thấy bản thân lúc này có thể một quyền đấm nát đầu một con Ngân Thi.

Ngày trước nàng có thể một thương liền có thể đâm lủng đầu Ngân Thi chủ yếu là nhờ vào hiệu ứng xuyên giáp của "Thương Phục Hận", nhưng giờ thì không cần nữa, chỉ bằng lực lượng thuần túy, cô vợ trẻ cảm thấy nếu nàng trở lại thời điểm đó, tùy tiện động mấy quyền liền có thể đem mười mấy đầu Ngân Thi kia đánh thành một đống thịt nát.

Và đây chỉ mới là ngưỡng 60% mà thôi, khi lực lượng giải phóng chạm mốc 70%, Thường Nguyệt càng cảm thấy tốc độ và sức mạnh của mình trở nên khoa trương hơn.

Khi chạm mốc 80% nàng cảm thấy bản thân đã có thể tay không đấm chết tên trưởng lão Trúc Cơ của Vạn Thi Quan từng phục kích mình.

Khi lực lượng đạt ngưỡng 90%, Thường Nguyệt cảm thấy bản thân đã có cùng Hà trưởng lão ngày đó so tay một chút, tất nhiên là trạng thái lúc đối phương chưa bật hack rồi.

Và khi lực lượng chạm ngưỡng 100%, Thường Nguyệt cảm thấy chính mình giống như đã vô địch cùng cảnh giới, nếu Hà trưởng lão trong trạng thái bật hack đứng trước mặt nàng, Thường Nguyệt cũng có tự tin trước khi đối phương kịp chém chết mình nàng vẫn có thể... quỳ xuống cầu xin tha thứ.

Nói đùa, "Đao Thế" kinh khủng kia dù là Nguyên Anh cũng có khi gánh không nổi, nàng dù cho có luyện hóa được hoàn toàn tiềm năng của "Thể" cũng chỉ có thể đánh bại được Trúc Cơ đại viên mãn, nếu nói quá thêm tí thì có thể hơi trao đổi chiêu thức với Kim Đan, muốn địch lại Nguyên Anh á? Còn lâu lắm, sợ là ít nhất cũng cần Tam Đạo Trúc Cơ hoặc là cũng thức tỉnh được "Đại Thế" của riêng mình giống "Đao Thế" của Hà trưởng lão mới được.

Nhưng quay trở lại, Thường Nguyệt cảm thấy bản thân giờ đây mạnh mẽ vô cùng.

"Thì ra đây là lực lượng ngang hàng với một Trúc Cơ đại viên mãn sao?"

Cảm khái một tiếng, Thường Nguyệt giờ phút này không khỏi chợt cảm thấy tự hào về bản thân, chưa Trúc Cơ liền có được lực lượng như này, đợi sau này Trúc Cơ lại mở thêm "Tiên Thiên Nguyên Ràng Buộc" để thành tựu Song Đạo Trúc Cơ, lực lượng có thể đối cứng Kim Đan cảnh, khi ấy chẳng phải bản thân liền có thể đi ngang rồi.

"Ngươi nghĩ nhiều, mẹ nó Kim Đan nào não nước vào sẽ đứng năm phút đợi ngươi hóa chaos như thế này? Sợ là vừa gồng được mấy giây người ta đã sớm đưa một tay tới đem ngươi đập bẹp dí rồi."

Đang lúc Thường Nguyệt hào khí vạn trượng tưởng tượng bản thân lấy tu vi Trúc Cơ đi giả heo ăn thịt hổ trang bức đánh mặt tu sĩ Kim Đan thì Trần Lâm lập tức liền dội tới một gáo nước lạnh.

Trần Lâm lúc này cảm thấy rất bất đắc dĩ vì cái tính cách và lối suy nghĩ của cô nàng này, vừa có lực lượng thì điều đầu tiên suy nghĩ không phải là đi làm gì đó có ý nghĩa một chút mà là nghĩ cách làm sao để đi gây sự để thỏa mãn cái bản tính hiếu chiến kia.

"Hừ, ngươi thật không hiểu phong tình chút nào, lúc này đây chẳng phải ngươi nên hai mắt tỏa sáng sau đấy không ngừng ca ngợi và tôn vinh tuyệt thế thiên kiêu, đại đế chi tư như ta đây sao?"

"Mẹ nó, ta cảm thấy ngươi hơi lạc quan quá rồi đấy."

"Ừm, còn ta thì thấy ngươi bi quan quá rồi đấy."

"..."

Móa, lâu ngày không dạy dỗ hiện tại liền học được cách trả treo rồi đúng không?

Gân xanh chợt nổi lên trên trán, Trần Lâm quyết định tối này không thể không chỉnh đốn lại cô nàng này, vì vậy nên hắn liền nghiêm giọng nói.

"Được rồi dừng lại đi, chúng ta cùng đàm luận một chút về thái độ của ngươi nào."

"Sao phải dừng lại? Sao ngươi không bắt kịp ta trước đi rồi chúng ta cùng đàm luận về thái độ của ta sau, hắc hắc."

"..."

"Ngươi chẳng lẽ cứ định như này mãi mà không đi ngủ à?"

Nghe thế, Thường Nguyệt hơi suy tư một chút liền cũng không nói lại nữa, quả thật chạy khắp sân nãy giờ nàng cũng hơi mệt, giờ này cũng không còn sớm cũng nên đi ngủ rồi.

Mặc dù trước khi được ngủ, cái mông sợ là phải chịu giày vò vì bản thân vạ miệng nãy giờ, nhưng Thường Nguyệt cũng không để ý mấy mà thật chuẩn bị dừng lại, dù sao cũng không phải lần đầu bị đánh mông vì cái mỏ bay hơi xa.

Nhưng khi bắt đầu hãm lực lượng trong người lại, cô vợ trẻ liền cảm thấy có gì đó không đúng.

"Vậy là ngươi không có ý định dừng lại sao?"

Nghe thấy giọng Trần Lâm chợt trở nên nghiêm khắc, Thường Nguyệt cũng chợt luống cuống mà vội nói:

"Ta... ta hình như dừng lại không được!"

Bạn đang đọc Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng sáng tác bởi Dfray
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.