Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Phiên bản Dịch · 2206 chữ

Thụ thả một làn khói nhẹ. Ly cà phê đen thoáng bay lên hơithơm nồng . Chàng nhìn qua bên kia đường. Cổng nhà biệt thự Mỵ ồn ào . Xe hơi đậudài một dọc . Chút nữa đây sẽ vô cùng lộng lẫy . Mỵ bước ra trong áo cô dâu.Thụ hiểu là mình không làm gì được trong tình yêu thì tốt hơn cả là nên tìmcách chấm dứt. Vả lại, trong tình yêu với Mỵ có một chút gì gượng ép . Mỵ đẹpvà Mỵ giàu . Nhưng đó không phải là hai yếu tố giúp cho tình yêu thêm lớn mạnh,mà chỉ là hai yếu tố dìm tình yêu xuống hố sâu thêm một chút, khó lòng mà đưalên mức trung bình . Thụ yêu Mỵ . Dáng vẻ nàng kiêu sa nhưng Thụ nghĩ, Mỵ phảIcó một đời sống thật khả quan . Còn chàng, chỉ là gã con trai mồ côi cha mẹ .Chàng sẽ chả làm được gì cho nàng, nói riêng, và cho tình yêu của hai người nóichung.

Thụ uống một ngụm cà phê . Chất đen sóng sánh trong ly . Chấtđen, chất đắng của cà phê tràn vào trong ruột gan . Thụ nghe vọng lại từ rất xatrong ký ức những thì thầm yêu dấu của Mỵ . Chàng tự nhủ tất cả đã qua rồi .Hãy nên đừng bao giờ gợi lại những gì đã mất.

Tự dưng bằng một quyết định bất thần . Thụ đứng lên rời khỏiquán . Đám cưới vẫn chưa bắt đầu . Thụ thấy mình không nên ngồi thêm.

Thụ đi lang thang trên những con đường vắng . Từng điếu thuốccháy dở dang . Từng tàn thuốc văng vung vãi . Thụ bước đi một cách mơ hồ . Chắcgiờ này bắt đầu ra xe để đến nhà thờ . Thụ nghĩ thầm như vậy . Cũng xong, có gìtốt đẹp hơn mà chàng có thể làm cho Mỵ, ngoài việc cầu xin cho nàng hạnh phúc ?

Đi ngang qua đường Yên Đổ, Thụ chợt thấy mình còn một cái hẹnvới thằng bạn thân, chàng ghé vào lưu xá Đắc Lộ . Dũng đang hì hục đánh vật vớicuốn tự vị . Thấy Thụ vào, Dũng kêu lên:

- Trời, mày đi đâu mà ghé tao giờ này ?

Thụ cười:

- Tự nhiên ghé mày không được sao, mà phải “đi đâu”.

Dũng gấp cuốn tập đứng lên:

- Nóng quá.

Thụ nói:

- Ừ nóng thật

Dũng nhìn bâng khuâng qua cửa sổ phòng:

- Có lẽ trời sắp mưa

Thụ nhìn theo bạn . Bầu trời dường như nặng thêm một chút.Có lẽ sắp mưa thật. Mưa. Thụ nghĩ đến những ngày mưa lếch thếch . Con đường CộngHòa có cây có lá, trời mưa lá đổ đầy đường . Những giờ tan trường, không cònnôn nóng một phút gặp Mỵ . Dũng nhìn Thụ:

- Mày đến tao có chuyện gì không ?

Thụ lắc đầu:

- Mày chóng quên. Tao có hẹn hôm nay ghé mày lấy cours mà.Quên hả?

Dũng vỗ vỗ vào đầu:

- Ừ, tao dạo này bê bối quá

Thụ cười:

- Chắc nhớ cô nào hả ?

Dũng gật nhanh:

- Tương tư em quá xá mà em chê

Thụ đến bên bàn học, đưa tay lật cuốn sách:

- Mày hách như thế này mà nàng chê à. Ai thế ?

Dũng trầm giọng:

- Để hôm nào tao giới thiệu

- Lại nhà hả ?

Dũng lắc đầu:

- Không . Ai mời mà mình lại nhà . Đón ở trường …

Thụ không nói gì cả, yêu thương chỉ khổ, Dũng bắt đầu điêu đứngrồi đây.

Ngọc Như thu mấy cuốn tập bước ra khỏi lớp. Buổi trưa hômnay trời nặng nước. Có lẽ chiều thế nào cũng mưa . Như ôm tập đi dọc theo dãyhành lang . Học sinh lơ thơ mấy mạng . Hôm nay chỉ có lớp Đệ Nhất học thêm hai giờsau thôi . Như định băng qua đường thì có tiếng gọi tên nàng.

- Như ! Như !

Như quay lại. Dũng rà xe Honda lại bên nàng và tim Như chợtmuốn nhảy khỏi lồng ngực . Người con trai ngồi sau lưng Dũng! Người con trai mànàng từng đứng nhìn chàng đi ra cổng trường Sư Phạm . Người con trai mà Hạ đã gọilà thần tượng của Ngọc Như.

Như thấy mình cứng đờ không còn cảm giác.

Dũng nói:

- Như về bằng gì thế ?

Như nhìn xuống mũi giày:

- Dạ, hôm nay về cyclo

Dũng ngạc nhiên:

- Ủa, xe đâu ?

- Xe hư, anh a.

Dũng chợt bảo:

- Quên, xin giới thiệu đây là Thụ, bạn thân, Như

Thụ nhìn người con gái chăm chú, nhưng lịch sự . Thụ hiểu tạisao Dũng mê cô bé điêu đứng . Như dễ thương thật, nhưng ở nàng dường như có mộtnét quen quen nào mà Thụ không thể định nghĩa . Dường như chàng đã gặp nàng ởđâu rồi thì phải. Như lí nhí:

- Anh ạ.

Thụ cười:

- Hân hạnh được biết cô

Dũng nói:

- Quen nhau cả mà, khỏi khách sáo

Như tần ngần nhìn ra đường, nàng nói:

- Như xin phép về, sợ nhà đợi cơm

Dũng nhìn trời:

- Ừ, có lẽ sắp mưa . Như về sớm . À, chiều mai thứ 7, anh mờiNhư đi ăn kem được không ?

Như lắc đầu không chút do dự:

- Chết thật, ngày mai Như bận nguyên ngày

Dũng thở ra . Thế đó, chàng dư biết câu trả lời sẽ đến từNhư . Vậy mà chàng vẫn hy vọng, vẫn mong chờ.

Một chiếc cyclo chạy qua, Như vẫy lại:

- Thôi xin phép hai anh

Dũng nói thêm:

- Thứ hai anh đón ở đây nhé

Như gật đầu ngồi hă ngồi vào trong xe . Chiếc xe cyclo chạyđi . Dũng quay lại Thụ:

- Vậy đó, tao dám thua cuộc lắm

Thụ vỗ vai bạn:

- Ráng đi, cô bé hiền lành quá mà

Dũng cau mày:

- Ráng thế quái nào được . Người ta không yêu mình

Thụ nghe thương hại bạn, như đã thương mình

Chiếc cyclo len lỏi giữa những hàng xe . Ngồi nép mình trongxe, Như cắn mạnh môi . Chàng đó sao ?

Nàng không bao giờ nghĩ sẽ có lúc, nàng được quen người contrai đó cả . Thụ! Nàng lập lại tên chàng và nghe cơn mơ kéo về tràn đầy . Nhưnghĩ thầm, Hạ mà biết tin này chắc nó sẽ cuống lên . Như nhớ, lần đầu tiên tìnhcờ, hai đứa vào Khoa Học tìm ông anh của Hạ . một người con trai từ Sư Phạm bướcra . Như cảm thấy mình chao đi một cảm giác lạ . Người con trai mang một vẻ hờhững, lặng lờ . Một hai lần sau đó . Như tâm sự với Hạ về cảm giác của nàng vàHạ thường rủ Như đến trường tìm anh, để Như nhìn “người ta” . Ban đầu hai đứa gọi“người tình trong mộng” của Như . Nhưng mãi rồi Như đâm ra yêu thật dù người tachưa một lần biết nàng . Như thấy mình lãng mạng . Nhưng nàng không làm saoquên hình ảnh chàng trai . Vậy mà bây giờ chàng là bạn của Dũng sao ? Như lắc đầuvới muôn ngàn ý nghĩ xoắn vào đầu óc . Từ ngày chị Mỵ đi lấy chồng, nhà vắng vàbuồn . Như chỉ còn biết tìm lấy ình một nguồn sống riêng tư . Hình ảnh củangười con trai dần dần mờ nhạt vì những vấn đề cần thiết phải lo liệu . Nhưngbây giờ … bây giờ thì Thụ đó, là bạn của Dũng . Nghĩ đến Dũng, Như thoáng một chútbuồn buồn . Nàng không thể ép lòng thương Dũng, mặc dù nàng biết Dũng thươngmình đến đâu . Vậy mà mỗi khi hình dung lại Dũng, Như thấy bực dọc sao sao.

Bà Phục ra mở cổng . Bà hỏi con gái:

- Sao về trễ thế, Như ?

Như ôm cặp theo mẹ:

- Dạ tại giáo sư dạy thêm

Sự im lặng trong ngôi nhà kéo dài . Như sống từ ngày này quangày khác trong cái không khí đóng khung này . Rất nhiều khi nàng thèm một sựthay đổi nhưng không thể thực hiện

Như vào phòng, quăng cặp vào bàn và nàng nhìn thấy lá thư củaHạ . Như mở thư: Hạ lại viết về Đà Lạt và những ngày tháng sống cách biệt giađình . Mỗi lần đọc thư Hạ là một lần Như nghĩ đến con đường Cộng Hòa rợp nhữngbóng cây . Như dằn lá thư của bạn trên bàn và thay đồ xuống nhà . Bà Phục ngồinơi ghế sa lông, đang xem tờ báo . Bà nói:

- Như, chị Mỵ nhắn con đến chơi đấy

Như dừng bước:

- Chị Mỵ về nhà bao giờ vậy mẹ ?

- Hồi sáng

- Sao chị không ở lại dùng cơm trưa luôn me.

Bà Phục lắc đầu:

- Kháng chở về . Hai đứa nó còn bận đi đâu đó mà

Như bước xuống bếp . Nàng lấy khăn ướt đập đập lên mặt mình,lớp vải dày cuốn theo những bụi bậm . Như nhủ thầm: “chị Mỵ nhắn mình, có chuyệngì đây”. Nàng nghĩ chiều nay sẽ dẹp bài vở, lại đến nhà My.

Bữa cơm trôi qua tẻ nhạt . Như loáng thoáng nhớ đến Thụ, làmngười con gái xôn xao hồi hộp một thứ cảm giác khó tả . Có lẽ đây là định mệnhvô tình mà hạnh phúc . Làm sao nàng dám nghĩ là sẽ có ngày, nàng và Thụ quennhau không? Họ chỉ mới biết nhau qua Dũng . Như tự hỏi mình phải làm cách nào đểbiết Thụ nhiều hơn một chút.

Như bấm chuông nhà Mỵ . Người quản gia ra mở cổng . Như chạyxe Honda vào con đường nhỏ lót sạn trong biệt thự . Nhà Mỵ giàu quá, nhà chồngMỵ giàu hơn nhà bố mẹ nàng nhiều, Như thấy Kháng tiến ra gara . Kháng đưa tay:

- A, Như . Sang chơi hả em

Như đáp:

- Dạ.

Và nàng chạy lại gần anh rể:

- Anh đi đâu bây giờ hả ?

Kháng gật đầu:

- Ờ, bận mấy việc

- Chị Mỵ có nhà không anh ?

- Có, em vào gặp chị đi

Như dựng xe chạy vào nhà . Mỵ đang từ trên lầu đi xuống, mặcchiếc robe de chambre hồng nhạt đẹp kinh khủng là đẹp . Như kêu:

- Chị Mỵ giống tiên quá

Mỵ nheo mắt nhìn em:

- Tiên... huyền tiền ha?

Như cười:

- Em đâu nói vậy . Chị Mỵ, mẹ nói chị gọi em ha?

Mỵ gật đầu:

- Ừ !

- Có gì không chị ?

- Không có gì . Ở nhà buồn nhắn em sang chơi . Sao lâu quáem không qua đây ?

Như lừng khừng:

- Em bận học thi

Như không thích mấy sang nhà Mỵ . Nàng thích Mỵ về nhà hơn .Như thấy có một cái gì khá bất thường trong hạnh phúc gia đình của Mỵ nên nàngngại . Mỵ vuốt tóc em:

- Như vẫn học hàng thường chứ ?

- Dạ vẫn thường thôi . Năm nay mà "out" nữa thì mệt

Mỵ gật đầu:

- Mệt thật . Nhưng mệt là mệt công học của em kìa. Chứ họctài thi phận mà

- Hai chị em ngồi xuống sa lông. Mỵ cười cười:

- Chừng nào lấy chồng đây cô ?

- Như nhìn lên trần nhà, hình ảnh Thụ quay quay trong trí nhớ. Tiến được đến tình bạn với Thụ chưa chắc đã nổi. Nói gì đến hôn nhân.

- Còn lâu chị Mỵ . Em phải học xong

Mỵ thở dài:

- Hôn nhân chẳng bao giờ là điểm son cả?

Như nhìn chị:

- Hôn nhân rất đẹp

Mỵ cười khẩy:

- Với hai kẻ yêu nhau, đúng . Với hai kẻ không yêu, sai.

Như hăng hái:

- Thì đúng rồi . Chị hai kể...

Nàng im bặt . Nàng nhớ rằng Mỵ không yêu Kháng mà vẫn lấyKháng làm chồng. Như thấy mắt Mỵ long lanh sắp khóc và nàng vội nói:

- Chị Mỵ, em thấy có hàng mới đẹp lắm . Chị đưa em đi xemnhé !

Mỵ cười gượng:

- Để hôm nào tiện nhe

Rồi Mỵ đứng lên:

- Em ăn Paté Chaud không ?

Như đứng lên theo chị . Nàng thấy căn nhà thật lớn và Mỵ thậtđầy đủ, nhưng Mỵ không hạnh phúc . Mỵ dẫn Như lên phòng, mở tủ lấy bộ đồ mát.

- Em thay đồ đi, rồi ở chơi chiều về

Như cầm bộ quần áo bước vào phòng kế bên . Mỵ lại tủ lạnh lấymột lô trái cây đặt lên trên table de nuit . Hai chị em nằm dài trên giường . Mỵnói:

- Mẹ vẫn vui hả Như ?

Như gật đầu, không đáp . Mỵ tâm sự:

- Chị nhớ nhà, nhiều khi muốn bỏ nhà này về ở với em và bố mẹ,ở nhà chồng làm sao ấy . Em thấy chưa, đó là chị lấy chồng tại Saigon đấy nhé,lấy chồng xa thì không biết làm sao

Như ôm vai chị:

- Em nhất định ở vậy

Mỵ cốc vào đầu Như:

- Còn lâu à cô . Mai mốt đòi lấy chồng can không nổi

Như dấu mặt vào áo Mỵ:

- Thôi đi, em còn lâu mới vậy

Hai chị em cùng cười . m thanh nhọn và sắc của tiếng cười Mỵlàm Như rùng mình.

Bạn đang đọc Mưa Cuối Mùa của Lý Thuỵ Ý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.