Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

SỰ KHỞI ĐẦU

Tiểu thuyết gốc · 1042 chữ

Cô đang dần mất đi ý thức. Và để ngăn điều đó xảy ra cô đã phải luôn tự đặt câu cho bản và sau đó tự trả lời “Tôi tên là gì? - Maki, Maki Bener” “Tôi đang ở đâu? - Một nơi giống nhà kho chăng, nó trông cũng giống một phòng thí nghiệm dưới lòng đất” “Tôi đã ở đây bao lâu rồi? - Chắc khoảng một tuần hoặc hơn, tôi không chắc nữa” “Tại sao tôi...lại ở đây? - .....”. Cô không biết, cô hoàn toàn không biết tại sao mình lại ở đây. Maki đang cố tìm lại những mảnh kí ức cuối cùng của bản thân “Cánh đồng, lúc đó mình đang ở một cánh đồng, không phải, nó là thảo nguyên chứ nhỉ, một thảo nguyên ấm áp với những cơn gió mùa hạ thổi qua xua tan nỗi phiền muộn, rồi sau đó, hừm...tôi không nhớ gì nữa, nó dừng lại ngay chỗ đó, chỉ có vậy”. Cô đang chìm trong nỗi tuyệt vọng sâu sắc, cô nhớ đến cha, đến mẹ và đứa em trai của mình, Maki nhớ đến những khoảng khắc hạnh phúc bên họ rồi bật khóc. Và ý thức của cô lại dần biến mất, nó như một vòng lặp vậy, thật nhàm chán. Tuy nhiên, cánh cửa của căn phòng đột nhiên lại mở ra, có hai người đàn ông bước vào, “Con thú cuối cùng rồi nhỉ, rốt cuộc mày chả chọn được đứa nào ra hồn, toàn là một lũ rác rưởi” “Dạ tôi xin lỗi thưa ngài”, Maki từ từ ngẩn mặt lên nhìn người đàn ông trước mặt, bây giờ cô mới hơi cảm nhận được nơi mà mình đang ở, nó là nhà tù. Lúc ánh mắt của cô gặp hắn, ông ta chắc chắn là một tên không bình thường nhưng cô không biết phải miêu tả hắn ta thế nào, đầu óc cô trống rỗng và chạy trốn là điều duy nhất cô có thể nghĩ tới.

Nhưng mà, cô đang bị trói trên một cái ghế với hai tay chân đều bị còng, cho dù có là người ở trạng thái bình thường cũng không thoát được huống chi bây giờ cô còn yếu hơn cọng bún. “Mang tới đây đi” “Dạ đây”, người đàn ông đó hình như kêu người còn lại hình như là trợ lý của mình đưa cho cái gì đó. ỐNG TIÊM, Maki trợn mắt lên nhìn cái ống tiêm chứa một dung dịch gì đó màu đỏ, và cô bắt đầu phản kháng một cách dữ dội, và cô cũng nhận ra miệng của mình đã bị bịt lại. “Gì vậy, mình phát điên rồi sao? Ngay cả việc đơn giản là biết bản thân bị bịt miệng mà cũng không biết nữa sao?” “Nào, yên coi, bỏ đói mấy ngày rồi mà vẫn còn dẫy sao, lì thật” ông ta từ đưa ống tiêm đến gần cánh tay của cô... Mũi kim sắt nhọn cứ thế đâm vào cánh tay cô gái trẻ. Khi thứ trong ống cạn dần, Maki không biết nó là gì nhưng từ cánh tay rồi lan dần ra khắp cơ thể, một sức nóng kinh khủng khiến cô như muốn chết đi, nó phá hủy từng tế bào, đốt cháy từng nội tạng. Maki gục người xuống, mắt cô bé mở to, máu từ từ chảy xuống miệng của cô, nhiều đến nỗi ướt đẫm cả quần áo, đầu cô đau như búa bổ khiến mắt sau đó bắt đầu mờ dần rồi nhắm hẳn. “Lại thất bại rồi, dọn dẹp đi” người đàn ông nói, “Tôi xin lỗi” người kia đáp. “Mình đang ở đâu vậy? Cơ thể mình...lạ quá, cảm giác nhẹ như lông vũ vậy, nhưng cũng rất đau. Hừm...mình nhớ rồi, nhớ tất cả”, Maki nhếch mép cười “Các người sẽ phải trả giá” chỉ trong một khoảng khắc, mắt cô biến thành màu đỏ thẩm, sáng loé lên dưới mái tóc đen dài đang xoã xuống che khuất gương mặt. Hai người đàn ông chuẩn bị bỏ đi thì cảm thấy có sự nguy hiểm liền quay người lại “Hả? Ha ha, thành công rồi, hình như đã thành....” nhưng chưa kịp nói xong thì một cảm giác khó chịu bỗng nhiên xộc đến, từ người con gái chứa chấp đầy hận thù đó tỏa ra một luồn sát khí nặng đến muốn nôn. Rắc, chiếc còng tay đã bị phá hủy, Maki từ từ đứng dậy, khởi động nhẹ các khớp “Ha ha, bán ma cà rồng đầu tiên trong lịch sử, ha ha” ông ta chạy tới gần Maki thì bị tên trợ lí ngăn lại “Thưa ngài Clo, tôi nghĩ ngài không nên đến gần… “thứ đó”, tôi cảm thấy... có chút nguy hiể...”. Phốc, chỉ trong nháy mắt, Maki đã biến mất, khiến tên Clo và trợ lí của hắn bất ngờ, cô xuất hiện ở sau lưng tên trợ lí, hắn chưa kịp quay người lại thì… bịch, đầu của hắn đã rớt xuống đất, máu bắn tung toé khắp cả căn phòng, dính lên cả người Maki, dính lên cả gương mặt trắng toát, xinh đẹp nhưng đầy sát khí của cô. Bùm, nóc căn phòng đã nổ tung, vầng trăng dần lộ ra, cô nhẹ nhàng cong môi mỉm cười, biểu cảm vô cùng dịu dàng “Ahhh~ Trăng hôm nay đúng là đẹp thật, ước gì mình có thể được nằm trên bãi cỏ xanh mướt và ngắm nó nhỉ, thưa ngài Clo?”, tên Clo giờ đây đã sợ chết khiếp, hắn ngã lăn xuống đất, gương mặt lão tái méc, chân tay không ngừng run rẩy “Ngươi…ngươi dám…ai cho ngươi… làm vậ…”, chưa nói hết câu, Maki đã ở trước mặt hắn “Tôi có thể hỏi ông, tôi là thứ gì không? À mà quên, ông không có lựa chọn đâu, ông sống được đến giờ là do tôi muốn đó, trả lời nhanh đi”, “Ngươi là…mộ…một bán ma cà rồng” lão lắp bắp trả lời một cách miễng cưỡng. “ Nói chi tiết hơn đi, bán ma cà rồng là sao? Ông đã tiêm cái gì vào người tôi” và lão ta đã kể cho cô tất cả.

Bạn đang đọc MỘT THẾ GIỚI KHÁC, NƠI MỘT THỨ KHÁC TỒN TẠI sáng tác bởi rosie.190809
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rosie.190809
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.