Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc ngày Chủ Nhật đầy rắc rối

Tiểu thuyết gốc · 907 chữ

Vinh chở Hương tới trung tâm thương mại AEON để ăn trưa, đồng thời đi mua sắm những đồ dùng cần thiết cho cô. Vinh vừa đi vừa cảm thấy lạc quan yêu đời vì cái "âm mưu" của mình, đồng thời cũng thấy tự hào vì tự mình có thể nghĩ ra âm mưu như thế. Bởi xưa nay đầu óc của Vinh chưa bao giờ đạt được tới trình độ suy nghĩ phức tạp như thế.

15 phút sau, Vinh và Hương đã đặt chân tới AEON.

Vinh dắt Hương vào khu ẩm thực ở tầng trệt. Cậu giở điện thoại kiểm tra số dư của mình. Màn hình hiển thị còn 31.569.000 VNĐ. Vinh thở phào trong lòng:

"Ơn trời, đống tiền này vẫn đủ để chi tiêu cho mấy mục tiêu kia; thậm chí, nó còn dư ra một chút nữa. Tuyệt vời!"

Nhưng đến với chiếc ví thì mọi chuyện ngược lại. Bởi mỗi lần đi ăn, đi uống cafe hay mua thứ gì đó, Vinh đều dùng thẻ tín dụng để thanh toán cả. Vinh ngó nghiêng khắp khu ẩm thực được một lúc thì thấy an tâm, bởi mọi quầy thanh toán ở đó đều cho phép quẹt thẻ cả. Vinh hùng dũng dắt Hương tới chỗ bán những suất ăn đắt nhất.

"Em có thể lấy món nào cũng được, nay anh bao!"-Vinh nói với giọng hào sảng.

"Thật hả anh? Vậy em đi lấy đồ ăn đây!"-Nói rồi Hương phóng đi như một cơn gió.

Trong khi Hương bay nhảy qua từng góc để chọn món ăn thì Vinh lại nhàn nhã bước tới quầy sushi, chọn một suất phù hợp với mình, thanh toán nó:

"Của quý khách hết 35.000 đồng ạ."

"Đây, đây. 35.000 đồng."

Rồi kiếm một chỗ ngồi rộng rãi, thoải mái và bắt đầu ăn.

Vinh vừa nhấc đũa lên thì Hương vỗ vai cậu. Cậu rút trong ví thẻ Visa rồi đưa cho Hương.

"Đây, em đưa cho người ta cái thẻ này nhé. Không cần đưa tiền đâu nhé."

"Dạ."

...

Ăn được vài miếng sushi, điện thoại của Vinh rung, thông báo trừ tiền từ ngân hàng hiện lên. Cậu tái mét mặt vì thẻ của cậu đã bị trừ tận 400.000 đồng.

"Dại gái đúng là tội lớn mà. Xin lỗi các cụ, chắc các cụ hẳn phải thất vọng về con lắm."-Vinh khóc trong lòng.

Hương quay trở lại bàn với ba suất ăn trên tay.

"Coi nè anh Vinh, em mua ba suất lận đó! Cho anh một suất, còn em ăn hai suất nhé!"

Vinh thở dài não nề.

"Sao thế anh? Có chuyện gì à?"-Hương lay lay người cậu.

Vinh giật mình:

"À không, không có chuyện gì đâu. Thôi ta cùng ăn nào."

Vinh lại tự trấn tĩnh bản thân:

"Tiền thì đã mất rồi, không việc gì phải nhăn nhó cả. Cứ tiếp tục thôi.."

Ăn xong, Vinh dẫn Hương đi mua "một vài" món đồ thiết yếu cho cô. Trước hết, Vinh bắt đầu bằng việc mua một số mỹ phẩm, rồi sang tới những món lặt vặt như bàn chải, kem đánh răng, khăn mặt riêng. Mỗi tiếng quẹt thẻ "cạch" vừa là sự xót xa của Vinh cho cái thẻ của cậu; vừa là từng bước để chinh phục cô bé phường đi bụi Hương làm em gái và gia nhập dàn harem của cậu.

Cuối cùng cuộc mua sắm đã kết thúc vào lúc 7 giờ rưỡi tối. Vinh lại dẫn Hương ăn tối rồi kết thúc chuyến đi trong trung tâm thương mại bằng hai tiếng rưỡi xem phim ở rạp.

Trong lúc xem phim, Vinh và Hương im lặng. Bỗng nhiên, Hương nắm tay Vinh rất chặt. Vinh tuy ngoài mặt thì rắn câng, nhưng trong lòng thì muốn phát khóc. Bởi lẽ đây là lần đầu tiên trong đời cậu được một cô gái tự nguyện nắm tay, không giống như cô em họ của cậu hay hai chị em Vy-Khanh. Đối với cô em họ của cậu, đó là vì cô ta quá n*ng; còn với hai chị em Vy-Khanh, đó là do cậu đã cố tình bỏ thuốc kích dục vào Strongbow của họ để đạt được mục đích. Đến tận bây giờ, Vinh mới hiểu được "nó":

"Thì ra là vậy. Harem không phải là thứ để đáp ứng nhu cầu tình dục, mà càng không phải được lập nên nhờ điều ấy. Phải, harem được lập nên nhờ tình cảm của "master" và những "servant" và chỉ chấp nhận những điều bình thường, không phải là những thứ biến thái như trong những bộ Hiền Tài hay các eroge. Quả nhiên, đúng là như vậy..."

Bộ phim kết thúc vào lúc 11 giờ đêm. Vinh đưa Hương về nhà.

"Thật là hạnh phúc quá đi. Thì ra đây là hạnh phúc ư? Một hạnh phúc không có yếu tố tình dục chen vào..."-Vinh thầm nghĩ, rồi bất giác nắm bàn tay nhỏ bé của Hương.

Về tới nhà, cả hai người đều đã thấm mệt vì một ngày vui chơi. Vinh nằm ở dưới sàn, kêu Hương hãy ngủ ở trên giường.

Và một ngày Chủ Nhật lại trôi qua, nhưng đó lại là ngày Chủ Nhật hạnh phúc nhất của Vinh. Ngày mai sẽ là thứ Hai, một tuần mới sẽ lại bắt đầu với cái guồng quay sẵn có của nó.

Bạn đang đọc Một thằng wibu tự đi lập harem sẽ như thế nào? sáng tác bởi BeViaSauDoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BeViaSauDoi
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.