Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệnh viện thẳng tiến!

Tiểu thuyết gốc · 672 chữ

15 phút sau, xe cứu thương đã đến. Họ nhanh chóng đưa Khanh và Vy lên xe. Vinh bình tĩnh lau máu dính trên tay rồi trở lại xe máy. Em họ cậu hỏi:

"Mình đi về nhà hở Onii-chan?"

Vinh hạ giọng:

"Không, chúng ta sẽ tới bệnh viện cùng hai người họ"

Cô em họ không nói gì thêm.

Họ đi theo sau chiếc xe cứu thương. Trong lòng Vinh giờ cảm thấy có lỗi hơn bao giờ hết.

"Nếu hôm nay mình không đưa họ đi chơi thì có lẽ...Hầy, giờ phải giải thích với bố mẹ hai bà thím này thế nào bây giờ nhở?"

"Thôi, giờ chuyện đã xảy ra rồi, không việc gì phải nhăn nhó cả. Có gì cứ khai hết ra với bố mẹ của họ. BỆNH VIỆN THẲNG TIẾN."-cậu hét to

Xe cứu thương chở hai người kia tới bệnh viện Quân y 103.

Tới bệnh viện, Vinh gửi xe rồi bảo với em họ mình:

"Bây giờ anh có việc cần phải làm trong bệnh viện, nó sẽ khá lâu đó nên bây giờ anh sẽ đặt Grab-bike cho em về nhà trước. Ở nhà có sẵn đồ hộp và cơm nguội đó, về mà ăn. Bao giờ anh về được thì anh sẽ gọi trước."

"Vâng ạ."-mặt em họ của cậu bắt đầu xệ xuống.

Đặt xong Grabbike cho cô em, cậu tốc biến tới phòng cấp cứu-nơi hai người đang được các y bác sĩ cứu chữa. Thấy cậu cứ nhìn vào phòng cấp cứu với vẻ lo lắng hoài, một bác sĩ hỏi:

"Nè, người nhà em đang cấp cứu trong đó à?"

"Vâng ạ."-Vinh gật đầu lia lịa.

"À, thế tiện thể anh thông báo tới em: Hai cô bé đó cũng không bị gì nặng lắm, chỉ là choáng và gẫy vài cái xương thôi."

"Ủa, thế mà bình thường hở anh?"

"Ờm, bị gẫy xương đòn gánh với xương sườn thôi mà."-Vị bác sĩ bình thản đáp.

"Ơn trời là hai thím đó không bị gì nặng cả."-Vinh thở phào.

"Mà sao hai người đó đang đi tự nhiên tông vô cây vậy?"-Bác sĩ băn khoăn.

"Chắc là họ bị kẹt ga hoặc gì đó anh ạ."

"Khiếp thật."

Một lúc sau, hai bệnh nhân được chuyển sang phòng khác.

Lúc này đã chập tối. Phố xá Hà Nội bắt đầu lên đèn. Vinh mệt mỏi đi vào thăm hai bệnh nhân. Bỗng nhiên, Vy mở mắt dậy. Cô thấy mình đang ở trong phòng bệnh, trước mặt là Vinh với dáng vẻ mệt mỏi. Cô hoảng hốt hỏi:

"Vinh ơi? Vinh ơi? Chị mày đang ở chốn nào thế này?"

"Bệnh viện 103 đó chị. Chị đi xe tông trúng cây, bị gãy xương đòn nên đừng có cử động gì nhiều. Đến bữa tối rồi đó, để em đi kiếm cái gì đó cho chị ăn nha."

"Ờ, ừm."

Một lúc sau, Vinh quay lại với hai cái bánh mì trên tay. Cậu đưa cho Vy một cái, cái còn lại để bên chỗ nhỏ Khanh.

"Bây giờ chị mở điện thoại ra để em gọi điện cho bố mẹ chị. Vì em đi cùng và chứng kiến vụ tai nạn nên bây giờ em sẽ phải chịu trách nhiệm với cả chị và cái Khanh. Đợi cái Khanh tỉnh rồi em mượn điện thoại nó sau."

"Cái gì? Mày chịu trách nhiệm ư? Mà khoan đã, chị với cái Khanh là hai chị em mà."-Vy bối rối

"Á đù, giờ này em mới biết hai người là chị em đó nha."

"Mà thôi, đưa điện thoại để em gọi cho bố mẹ chị nào"

"Nhưng điện thoại chị hết pin từ trước rồi mà, mày quên à?"-Vy đáp

"Trời ạ. Vậy chị đọc số của bố mẹ cho em đi. Chắc giờ này họ lo lắm đấy."

"Ờ được rồi, số điện thoại là 0xxxxxxxxxx"

Vinh bấm số rồi bắt đầu gọi. Sự mệt mỏi đã làm vãn bớt lo sợ của cậu.

Bạn đang đọc Một thằng wibu tự đi lập harem sẽ như thế nào? sáng tác bởi BeViaSauDoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BeViaSauDoi
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.