Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự thân nếm trải

Tiểu thuyết gốc · 3308 chữ

Chương 36

Sau một hồi ngẫn người ngồi thiết lập từng sự kiện trong đầu mình Sở Lưu thả lỏng cơ thể ra chờ đợi thời gian trôi qua để thực hiện kế hoạch của mình, hiện tại buổi đấu giá các vật phẩm thu lượm được của đám người đã hoàn tất.

Nếu dùng từ đơn giản có thể nói đám người này là đạo tặc và lũ trộm cướp tản ra từ khắp nơi trong ngoài thành hiện giờ theo hẹn định đấu giá cũng như sẽ di chuyển đến địa bàn khác kiếm ăn, trong thời gian vài ngày tới do lực lượng tiêu hao không ít cần phải bổ sung.

Đây cũng là thời gian yên tĩnh của đám người sau một loạt thời gian di chuyển tìm kiếm và chờ đợi con mồi thích hợp, việc ẩn nấp âm khí tỏa ra từ cơ thể không phải dễ vừa suy yếu thực lực đi nhiều lại phải dè dặt tránh phát hiện gây động tĩnh lớn.

Cũng hiểu vì sao khi giao đấu với Sở Lưu khi mới đạt đến trúc sơ người mạnh nhất bên trong mấy người đó lại phải đứng ra giao chiến là đề phòng hậu họa có thể lường mà nhanh gọn kết liễu đối phương thu lấy.

Hiện tại phát hiện 2 người tu vi cao nhất chính là kim sơ kỳ tầng 2 và tầng, cũng gần như xem là chủ của kiến trúc pháp bảo này mỗi người giữ ở phương khác nhau còn làm gì thì phải tìm hiểu thêm, vài người khác tu vi cao rồi tụt dần ở các phương khác nhau.

Từ khi bị bắt cóc Lisa cũng không hề tiết lộ thêm chút thông tin hay chỉ dẫn gì cho nhiệm vụ này lúc xuất hiện, nhưng Sở Lưu cảm nhận một điều nơi đây có rất nhiều thứ cần thiết cho sự phát triển thực lực của bản thân mình.

“Điển hình chính là âm lực, mị lực, hấp lực, âm khí cùng nhiều tài nguyên nguyên liệu các thế lực mang đi và tích góp, hơn nữa lực lượng như mờ như thật xuất hiện khuấy động trận đồ sinh lực nên chứng tỏ những thứ này là tài nguyên cần thiết cho mình tu luyện”- Sở Lưu ngẩng đầu lên dùng toàn lực tìm kiếm ở mức tiệm cận nhất có thể.

Vì dù sao đang ở trong lòng địch càng biết nhiều thứ càng hữu ích bấy nhiêu mà thông tin và chiến thuật giúp có kế hoạch hoàn thiện nhiệm vụ dễ dàng và an toàn hơn nhiều, cơ hội đột biến chỉ có 1 lần nếu bị phát hiện e rằng sống còn khó chứ đừng nói là chiếm cả căn cứ động.

“Ở nơi đây không có 2 từ sai xót cái giá phải trả có thể nói là rất đắt đường nào cũng phải chết chỉ là không biết theo cách nào mà thôi, ta thực lực hiện giờ khá nhỏ bé như trứng và đá, mong manh dễ vỡ thế này mà hệ thống cũng đưa ra nhiệm vụ lớn như vậy.”- Sở Lưu suy tư có phần than thở lầm bẩm.

“Công tử đừng quên thử thách lớn thì phần thưởng cũng rất giá trị, đây là nhiệm vụ hấp dẫn nhất từ trước đến nay mang lại, mà cái này cũng do người nào đó kém cỏi để bị bắt nhốt, tiện luôn đường đi mới phát sinh ra.”

“Bổn công tử há phải sợ gì, dăm ba cái căn cứ rơm rạ này sẽ nhanh chóng nằm trong tay ta cứ đợi đó, lấy 1 địch mấy trăm người quả là thú vị”.

“Chúc công tử sớm thành công”

Thực lực hiện tại chưa cho phép tìm kiếm được chút thông tin nào nếu ở khoảng cách xa nên rất nhanh mặt xám xịt lại chứng tỏ thất bại trong lần này, nhưng Sở Lưu cũng không mất bao nhiêu thời gian nản trí vì ngay sau buổi đấu giá kết thúc được mang di chuyển về nhà của vị thẩm phụ này.

Trước mặt là một pháp bảo dạng kiến trúc nhà được chứa trong pháp bảo lớn bên ngoài của riêng từng gia thế, nhìn qua có thể thấy như một biệt phủ khang trang rộng lớn có 1 nhà chính lớn và các dãy nhà nhỏ xung quanh, cánh cổng to không có tên nhưng thiết kế hoành tráng cứng rắn.

Không những thế từ ngoài có thể nhìn rõ được những thiết kế đặc biệt lạ mắt không giống nhà cửa trong thành, một số chỗ dùng linh bạc vật phẩm pháp bảo trang trí thậm trí dược liệu, nguyên liệu, thảo vật cũng được trồng và sắp xếp theo trật tự.

“Dù có cảm giác tàn nhẫn nhưng cô ả này cũng thích bày vẻ trang trí theo sở thích sao? Đúng là gia thế cái gì cũng phải đẹp chỉ có con người là không được tốt”- Sở Lưu liếc qua ngược xuôi gật đầu tự nhủ.

Vừa bước vào cổng lớn xuyên qua màng chắn sáng không rõ là gì liền ập vào cơ thể luồng âm lực giống hệt của ả chủ nhân, Sở Lưu ngợ ra màn chắn kia sẽ phong tỏa lực lượng thoát ra bên ngoài tiện bề tu luyện chỉ khác với phong tỏa mà nhiều tu sĩ bên ngoài sử dụng.

“Quả thật nơi đây mới rõ là đám người này tu luyện lực lượng ra sao có âm khí dương khí hỗn loạn mà âm lực chiếm đa phần, nếu dương khí của ta mà có thể hấp thu cùng tu luyện với đám người này thật tốt, dù chưa hấp thu cũng không sao có thể để dành sau này dùng vậy”- Sở Lưu liếm mép thèm thuồng ánh mắt giảo hoạt đảo khắp nơi quan sát.

Cầm chiếc lồng trên tay mở ra, trận pháp liền sáng tỏa trở nên kích thước lớn rồi thả Sở Lưu ra ngoài mắt cô ả liếc nhẹ mấy người hờ hửng nói ra -“cho tên này biết ‘cảm giác giới thiệu’ một chút hiểu không”.

“Rõ thưa tiểu thư, chủ nhân”- đám người theo sau lên tiếng.

Sở Lưu được thả ra nhưng ngửi thấy mùi hương cùng âm khí nơi đây làm dục vọng nhanh chóng nỗi lên tiểu đệ ngốc đầu chờ đợi, đang ngây người hưởng thụ cảm giác thoải mái thì tiếng cười đểu giả của đám tùy tùng vang lên ánh mắt ẩn chưa sát khí ghê tởm, giật bắn mình như nhận ra có biến “điều gì đang chờ đợi ta phía trước nhưng chắc chắn là không tốt lành gì rồi”.- Sở Lưu thay đổi gương mặt rõ thấy sự nghiêm túc của mình.

Trong thân thể một màn chắn bảo vệ điểm yếu nhất như là bên trong đầu nơi chứa đựng tia linh hồn quan trọng nhất, trận đồ các lực lượng và tia linh hồn tách ra riêng được nâng lên mức cao nhất, bên ngoài vẫn biểu lộ ngây ngô giống thằng ngu không quá rõ ràng chuyện chuẩn bị đón nhận tới đây.

Được đám người xách cổ Sở Lưu mang đi đến một khu riêng ở bên hông cách một đoạn xa, cũng có màng chắn sáng phong tỏa tình hình ở trước rồi đám người đi vào trong.

Vừa qua một cảm giác ghê rợn nơi đây truyền đến cơ thể nổi da gà khắp người cùng mùi hôi thối kinh khủng tràn lan, cảnh tượng máu me tởm lợm của đám người bị hành hạ thể xác này người không ra người ngợm không ra ngợm, cả nam lẫn nữ đều có mặt ở đây.

Dụng cụ ngổn ngang để thành từng đống lớn, trên đó cũng còn những cái thân xác sắp chết đến nơi vẫn chịu cảnh tàn bạo, như mất đi hoàn toàn lý trí tìm lấy sự sống của mình chỉ còn lại hơi thở của bản năng, những người này nếu có hồi phục được thì nửa sự sống sau này cũng bỏ đi.

“Chắc chắn rằng đám tàn bạo này sẽ không hề nương tay chút nào, đem mấy người đó hóa thành vật mẫu cho những người phía sau tiến vào đây thấy cảnh không phục tùng chúng sẽ nhận hậu quả ra sao.”- Sở Lưu nhìn từng cổ thân thể tự đánh giá, vẻ ngoài tỏ ra hoảng sợ run rẩy cả người.

Đi thêm vào sâu sự dã man càng hiện rõ từ đâu mà ra quả thật không biết bao nhiêu người đã bị hành hạ tra trấn mới để lại hoang cảnh này tuy hiện không còn nhưng dấu vết không xóa nhòa được mấy phần, sự âm u lạnh lẽo cùng tiếng hét thảm như vẫn còn vang vọng không ngừng.

“Ta nhất định phải cho đám các ngươi cùng thế lực này trở thành nô lệ hết để biết thế nào khi phải tự nếm trải qua cảm giác bị hành hạ cả thể xác lẫn linh hồn, đợi ta nắm giữ pháp bảo này há có thể cưỡng ép theo ý của mình sao”- Sở Lưu căm phẫn trừng mắt đỏ ngầu như ăn tươi nuốt sống thầm nhũ.

Mấy người dễ nhận ra vẻ bất tuân của tên nô lệ mới, liền hiểu ra nhìn nhau gật đầu đưa ra ý nghĩ thực hiện tra tấn, không có thêm động tác thừa vị trí đầu tiên đã mang đến thực hiện hành động.

Rất nhanh đủ thiết bị dụng cụ vũ khí vật phẩm bày ra trước mắt, Sở Lưu được nếm tới từng món từng món một, hiện tại sức phản kháng cũng có giới hạn mà có tập luyện cường độ cao cũng không bằng cảm giác bị hành hạ toàn thân như vậy.

Sở Lưu quyết định đây sẽ như là lần huấn luyện đặc biệt của mình, không sử dụng lực lượng để hồi phục mà để cơ thể tự vận động một cách tự nhiên còn bản thân rèn rũa bản lĩnh đanh thép ngang ngạnh đối kháng.

Đâm, xuyên, chọc, găm, kẹp, ép, bỏng,… đủ kiểu hành hạ trên cơ thể từ thân thể đến linh hồn chàng trai mồ hôi cùng máu tươi chảy dòng dòng xuống không ngừng đau đớn nén nhịn hết mức ngất đi nhiều lần, lý trí có phần nào đó mất đi cảm nhận tự muốn phục tùng theo lời dụ ngọt của chúng vang bên tai.

Cố gắng nén nhịn đến đâu cũng phải la hết không ngừng, thân thể như tàn phế linh hồn đau nhức khiến toàn bộ con người tàn tạ suy sụp đến cực điểm trừ sắp phải chết ra một bước thì cũng không khác là bao.

Đan dược trị thương lại được uống vào chữa trị tạm thời rồi tiếp tục hành hạ mà chúng không hề nói một lời nào nữa chỉ tra tấn và tra tấn.

Đến ngày thứ 4 chàng trai nhìn không ra người lại bị ném vào trong một cái hồ rộng đen kịt nổi lên bọt khí mùi kinh tởm đặc sệt, nhìn rất đáng sợ.

Ánh mắt Sở Lưu chỉ khẽ mở ra được một tí nhìn màu đen của nó rồi đã nằm gọn bên trong đó dẫy dụa không được bao nhiêu cả người sức lực đã cạn kiệt, mà lần này cũng tra tấn thêm một kiểu khác vừa giống tấn công linh hồn của chủ thể vừa như tấn công toàn bộ thân thể.

Khi bị phong ấn từ chiếc lồng kết hợp với phong ấn của nô lệ khiến toàn thân bên ngoài gần như không có sức phản kháng nói gì đến tự vệ, hiện cơ thể chỉ có thể chất bản thân chịu đựng hoàn toàn.

Nửa ngày được vớt lên cho uống trị thương lại ném xuống tiếp cảm nhận nó, dù đã lần thứ 2 nhưng vẫn không thể nào thích ứng được bao nhiêu nơi cái hồ màu đen đó, cứ vậy từ từ hưởng thụ tia lý trí cuối cùng giữ lại gần đến điểm tuyệt vọng.

Đến tối được uống đan dược trị thương đám người nhìn qua một lượt cảm thấy được rồi sau quay về vị trí nghỉ ngơi, để Sở Lưu cứ vậy ngủ một đêm trên đất lót 1 tấm vải bên dưới làm giường.

Trời sáng đã thấy đám người tùy tùng lôi Sở Lưu đến trước mặt nữ yêu hiện đang nằm lười biếng uẩy oải trên giường cùng bộ đồ ngủ mỏng tanh như có như không ngoài làn da trắng hơi múp máp ra điểm vài chỗ màu sậm hồng bên dưới.

Ngồi dậy ngáp một cái 2 quả đồi rung lắc thích mắt cùng với 2 ngọn núi bé xíu ở giữa phô bày ra kích thích, nhanh chóng được 2 người nam tử đến bóp vai bóp chân nhẹ nhàng.

Hai nữ tì mang quần áo đến đứng bên cạnh cùng chút ít điểm tâm trên đặt trên bàn, nhìn qua cũng đầy đủ gọn gàng nhưng bên trong trống rỗng nội ý nếu bị ướt thì chuẩn theo kiểu nửa che nửa hở.

Sau một lúc được lôi đến trước cửa ngắm thân hình các nữ yêu Sở Lưu hiện thân thể vẫn rất yếu đứng cũng mệt nhưng ánh mắt mở ra nhìn vẫn thèm thuồng dục vọng nổi lên theo bản năng động đậy trong quần.

“Nhìn tên này kìa như vậy mà vẫn muốn nhìn thân thể của mấy nữ trong phòng, các ngươi bỏ hết quần áo xuống cho hắn xem”- nữ yêu vừa cười vừa nghiêng đầu nhìn đến Sở Lưu ánh mắt lại liếc sang 2 nữ tì.

“Rõ thưa tiểu thư”- nữ tì cùng nhẹ gật đầu tuột trang phục xuống nhanh chóng.

Thân thể gọn gàng làn da mềm mại chỗ nào ra chỗ đó tô lên những đường cong, phải gọi là ngọt nước khiến Sở Lưu bên này nuốt ực vài cái tiểu đệ đã vẫy gọi động mạnh ngốc hẳn lên.

Là tùy tùng theo tiểu thư từ lâu nên mấy cái hình ảnh thân thể này của đám người cũng quá quen thuộc rồi không có gì lạ với đám nam nhân kia, trừ khi là tiểu thư không cho còn lại đều hưởng qua hết để song tu hoặc hấp thu lấy âm khí tu luyện.

Ngoài lực lượng từ nữ nhân và nữ tì ở khu vực này ra, lượng âm lực chính nhận được từ tiểu thư để cho đám người cùng tu luyện chỉ là số lượng ít và bị hạn chế nên kiếm thêm họ là điều cần thiết.

“Ngươi vừa trải qua khảo nghiệm của ta và giờ ngươi đã sống sót nếu theo ta hầu hạ như đám tùy tùng này ta sẽ đem cho ngươi sự sung sướng nhất thế gian này, được hưởng thụ của ngon vật lạ không thiếu nếu làm tốt cơ thể ta ngươi cũng được hưởng”- nữ yêu yểu điệu nói ra ngọt sớt cùng thân hình đong đưa quyến rũ tay vạch một bên nhũ hoa ra ngoài.

Cơ thể không có sự kiểm soát toàn diện nên dễ dàng bị cơ thể và mị lực kia kích thích dục vọng, để mặc cơ thể tự muốn lám gì Sở Lưu gật đầu miệng nhấp nhấp nuốt ực liên tục ánh mắt nhìn không rời lắp bắp “ta muốn,,, ta muốn theo tiểu thư muốn bên cạnh tiểu thư”.

“Tốt,,, cứ ngoan như vậy lại đây bản tiểu thư xem nào”- nữ yêu vươn tay ra khều lại gần giữ trên không.

“Rõ thưa tiểu thư”- Sở Lưu bước nặng nhọc lại gần đưa tay đỡ cánh tay trắng mềm mại kia cúi xuống hôn lấy nó.

“Để ta xem tác dụng của ngươi thế nào”- vừa nói mị lực cùng âm lực tỏa ra khuấy đảo xâm nhập vào cơ thể Sở Lưu.

“Tiểu thư ta muốn nó thật tuyệt làm sao”- Sở Lưu vừa hôn liếm từng ngón tay lên cao dần cánh tay miệng vừa nói với nữ yêu.

“Luồng dương khí này thích hợp để ta tu luyện âm lực, hãy hầu hạ ta thật chu đáo đây sẽ là phần thưởng đầu tiên ta cho ngươi, lấy ngọc dịch ra thưởng”- nữ yêu đưa tay vuốt nhẹ đầu tóc Sở Lưu hướng nữ tì lên tiếng.

Nhanh chóng 1 giọt dịch màu trắng sữa mang lực lượng lạ đưa đến trước mặt dù không biết nó là gì nhưng cảm nhận thèm khát nó Sở Lưu liền há miệng nuốt nhanh xuống.

Một cảm giác thoải mái từ cơ thể thương tổn dâng lên nhanh chóng toàn thân lâng lâng như bay những vết thương đang nhanh chóng bình phục ánh mắt Sở Lưu biết phải làm gì liền tỏ ra cảm động trước phần thưởng ngon lành của chủ nhân nâng cánh tay nhỏ nâng niu.

Một luồng sát khí bung tỏa ra của mấy tùy tùng cảnh tỉnh Sở Lưu ngăn không cho hành động sờ soạng tiếp theo, biết vậy nhanh chóng đứng một bên đưa tay bóp vai nữ yêu như mấy người đã từng làm.

“Bây giờ ta đang vui sẽ ban thưởng cho các ngươi lại đây nào”- nữ yêu vẫy tay lại ngửa người ra giương nâng chân lên.

Thấy thế 2 nữ tì và 2 nữ nô cũng bỏ hết trang phục ra nằm ngửa chờ mấy nam nhân trong và ngoài phục vụ mình.

Dù song tu nhiều lần nhưng không phải tùy hứng có thể làm mà phải theo ý của tiểu thư, ai ai cũng phải nén nhịn lại vi biết rằng mọi động tĩnh đều không qua mắt được chủ nhân.

Có thể hiểu thấy nam nữ song tu mà bản thân nữ yêu không được nên ngăn cấm hết làm cho hứng thú mấy người cũng phải dè dặt không dám thoải mái, hôm nay thì khác tiểu thư vui và chủ động cho hứng tình.

Việc đầu tiên là phải phục vụ tiểu thư nhưng chỉ có 3 người và thêm Sở Lưu được gọi đến mới được hưởng trước.

Mấy người tách nhẹ 2 chân nữ yêu ra từng người lần lượt cúi xuống hôn hít liếm đến nơi xào huyệt, tuy qua lớp vải nhưng cũng hứng thú không kém bao nhiêu vì nội y khá mỏng mà không bó sát.

Mấy nam tử kia liếm liếm cọ cọ một lúc thay nhau rồi tiến ra chỗ mấy nữ kia vì biết rằng không thể sơ múi thêm được gì cả, cũng không ít lần được nếm vị qua nhưng phải kiếm nữ tì mới bung sức được vậy nên không mấy hứng thú với tiểu thư của mình.

Nhiều khi không phục vụ chu đáo còn bị hành hạ cho lên bờ xuống ruộng tiểu thư mới hả giận tha cho khiến đám nam tử chỉ làm theo lời của tiểu thư mà thôi, cần phục vụ điều gì là làm theo cố tỏ ra thèm muốn nhưng không có được thân thể ngọc ngà.

Đến lượt Sở Lưu đứng bên cạnh cơ thể hồi phục đã cảm thấy tốt hơn nhiều nên sinh lý trỗi dậy nhanh chóng nhìn mấy người phục vụ mà không đến nơi đến trốn liền cười thầm trong lòng “đám người kém cỏi chỉ biết song tu và hùng hục với nữ tì ra thì không biết yếu điểm của nữ nhân ở đâu ta phải khiến nữ yêu này biết mùi vị hoan lạc không chỉ nhiêu đây mới được, hahaha”.

Bạn đang đọc Một Đường Luyện Tình sáng tác bởi mrthanh6991121
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mrthanh6991121
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.