Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu là người thân của tôi

Tiểu thuyết gốc · 928 chữ

Câu nói của Tuấn vừa thoát ra, còn vương lại hơi thở ấm áp, Triệu Minh Hoàng lập tức sững người. "Ực!" Không gian xung quanh yên tĩnh đến nỗi nghe rõ mồn một tiếng nuốt nước miếng vì giật mình và cũng là vì hốt hoảng của cô.

Hơi thở nóng hầm hập của Minh Tuấn phả ra, quấn quýt trên gương mặt đang đỏ rực vì thẹn thùng hiếm thấy của Triệu Minh Hoàng. Tiết trời Hà Nội bây giờ là vô cùng lạnh, nhiệt độ thông báo trên di động của của cô là dưới 17°C. Thế nhưng không hiểu sao cái lạnh cắt da cắt thịt của thủ đô không sao ngăn được những giọt mồ hôi đang lăn trên gò má của thiếu nữ 17 tuổi.

Hai người duy trì trạng thái "mờ ám" đó trong khoảng hơn một phút. Thấy sự lúng túng,e thẹn khác hẳn lúc nãy của Minh Hoàng, Tuấn khẽ nhếch miệng cười. Thực chất là hắn đang đắc ý khi đạt được mục đích của mình là trêu chọc cô gái nhỏ lúc nãy dám làm hắn quê mùa một phen. Cuối cùng, Tuấn vẫn không nhịn được cười mà phá lên một tràng cười khoái chí. Tiếng cười"man rợ" của cậu khiến cho Minh Hoàng giật mình. Cô trách mình sao lại quá ngu ngốc khi bị tên cẩu nam kia lừa mà không biết." Mẹ kiếp, não mày đúng là úng nước thật mà".

Cố gắng nín nhịn lại, Minh Tuấn vừa cười vừa châm chọc cô bạn lớp trưởng:" Cậu trưng ra cái bộ mặt thẹn thùng gì chứ". Nói rồi, lại dò từ trên xuống dưới:" Người như cậu có người thích là quá lắm rồi, sao có thể có người yêu há há". Minh Hoàng nghe xong liền không chịu trận. Cô tiến tới, từng bước từng bước sát lại Tuấn. Ngửi thấy có sát khí, Tuấn cũng nhanh chóng lùi lại phía sau, cố gắng tạo ra sự phòng bị. Thế nhưng, Hoàng nhanh hơn cậu. Nhanh như cắt, cô co giò, hạ bộ ngay vùng nhạy cảm của đối phương khiến hắn không kịp trở tay. Mặt Minh Tuấn đỏ như gấc, còn thảm hại hơn cả bộ dạng của Minh Hoàng khi nãy. Nhưng ngay sau đó, cậu hồi phục lại, hét đến văng cả nước bọt vào mặt cô:" Cậu điên à! Cậu định tuyệt đường con cháu của nhà tôi à?". Cô nhếch miệng,"Hừ" một cái rồi tiến lên trước. Trước giờ cô chưa chịu trận ai bao giờ cả. Hôm nay cũng vậy. Lại còn dám động đến lớp trưởng đại nhân như cô, xem ra cậu ta chịu đòn còn dài dài.

6h45'. Sân trường vô cùng nhộn nhịp. Tầng tầng lớp lớp học sinh nô đùa, trò chuyện ríu rít.

Tại lớp 11B, có thể thấy học sinh đến lớp sớm hơn mọi khi. Đều tại tính tò mò cả. Nghe nói là một soái ca nào đó, ai mà không "thèm thuồng" đến chảy nước miếng ra chứ. Minh Hoàng cũng vậy. Chỉ là cô xui xẻo hơn bọn họ. Đến hứng ngắm trai đẹp cũng theo gió mà bay.

Minh Tuấn đứng cạnh Minh Hoàng,hai tay thong dong đút túi quần, bày ra hình tượng soái ca học đường thu hút bao ánh nhìn của tụi con gái. Thấy vậy, Hoàng chỉ biết lắc đầu chép miệng. Suy cho cùng, bọn họ thật giống cô, chưa biết tính tình ra sao đã muốn tiếp tục xúc rồi, hậu quả là nỗi nhục mình gánh chịu.

Tuấn khẽ nghiêng mình thì thầm với lớp trưởng với giọng vô cùng nghiêm túc nhưng lại có tính trêu đùa:" Này, cậu xem! Sao người ta cứ nhìn chúng mình mãi thế nhỉ". Hoàng quay ra, đáp lại một nụ cười không thể giả tạo hơn:" Nếu cậu không nằng nặc đòi đi theo tôi, người ta có nhìn không?". Từ lúc vào lớp, cô cứ tới đâu là Tuấn theo tới đó. Ra chỗ lũ bạn tám chuyện hắn cũng theo, về chỗ học hắn cũng theo... Nghĩ ra cách ra ban công hứng gió lạnh sẽ cắt đuôi được tên biến thái này nhưng hắn vẫn cứ lẽo đẽo theo sau. Bất lực, cô đành để mặc hắn muốn làm gì thì làm

Chịu quá nhiều ánh nhìn,cảm thấy không thoải mái, cô chau mày:" Tuấn, sao cậu cứ theo tôi mãi thế?". Tuấn cũng nhanh chóng nghiêng đầu đáp lại :" Thì tại ở lớp này tôi quen mỗi cậu mà".

" Tôi với cậu thân nhau lắm sao?"- Hoàng nhếch mép

"Ở trường tôi không quen ai cả. Vì vậy cậu là người thân của tôi."

Tuấn hướng mặt về phía bầu trời kia âm u kia mà nói với giọng nói vô cùng trầm ấm, âm thanh thoát ra không hề mang tính trêu chọc, kèm theo bộ mặt vừa ngây thơ cũng vừa thoáng nét suy tư. Đứng ngang vai cậu, ngước lên, đập vào mắt Hoàng là sống mũi cao thẳng tắp, đôi mắt đang nhìn vào hư không được bảo vệ bởi lớp lông mi dày, dài,cong vút. Trong lòng thầm oán trách:" Ayza, tại sao cậu lại trưng bộ mặt đẹp trai này ra chứ. Cậu đẹp như vậy sao tôi nỡ quát cậu đây". Nghĩ xong, cô lại giật mình vả mình ba phát. Bộ não lại hoạt động truy tìm lại kí ức ban nãy, nhắc nhở cô phải đề phòng tên con trai bên cạnh.

Bạn đang đọc Một Dạo Yêu Đương sáng tác bởi ThựcThầnĐạiNhân

Truyện Một Dạo Yêu Đương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThựcThầnĐạiNhân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.