Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoạ sát thân

Tiểu thuyết gốc · 1676 chữ

Vân Châu đại lục

Bắc Vực, tại một địa điểm nào đó.

Vèo vèo!!.

Trên bầu trời xanh thẳm lúc này đang phát ra những âm thanh xé gió,nhìn kỹ lại lúc này ta có thể thấy được 3 thân ảnh đang truy đuổi nhau.

Trong đó một thân ảnh sắc mặt tái nhợt đang không ngừng tăng tốc, hắn là Dương Trần một tu sĩ Trúc Cơ Trung Kỳ vốn chỉ là một tán tu bình thường mang tứ linh căn vốn tầm thường cả đời nhưng không ngờ lại may mắn tìm được động phủ của tu sĩ kết đan kỳ đạt được truyền thừa và trúc cơ đan,từ đó may mắn tiến nhập trúc cơ kỳ.

Vài tháng trước hắn có nhận được lời mời tầm bảo của vài tên tu sĩ cùng giai, được biết chuyến đi lần này là thăm dò di chỉ của cổ tu sĩ kết đan kỳ hơn ngàn năm trước hắn không do dự đáp ứng.

Quả thực lần thăm dò trong cổ di chỉ này đạt được không ít đồ tốt, cả đội đều hưng phấn bừng bừng đi sâu vào trong, vượt ngoài dự đoán của mọi người bên trong không chỉ là linh thạch,linh đan mà còn có một viên "Kim Nguyên Đan" đan dược thất truyền giúp tăng 3 thành tỉ lệ đột phát kết đan kỳ.

Dưới sự dụ hoặc của bảo vật tất cả mọi người đều đỏ mắt lập tức lật mặt lao vào chém giết.

Bằng tâm cơ cùng thực lực của bảm thân, Dương Trần đã chém giết hết những người còn lại thu lấy bảo vật cùng hủy thi diệt tích.

Nhưng không ngờ còn có cá lọt lưới để lộ tin tức khiến cho Vân Ẩn môn đại trưởng lão Lâm Khanh tu sĩ kết đan viêm mãn để ý đến, với tu vi của Lâm Khanh tất nhiên không cần tới "Kim Nguyên Đan" nhưng hắn lại có một nhi tử kẹt tại trúc cơ viêm mãn 30 năm.

Chuyện phía sau ai cũng hiểu, tất nhiên Dương Trần bị Lâm Khanh hạ lệnh truy nã khiến cho hắn bị đuổi giết, chỉ có thể chạy như chó nhà có tang.

Hiện tại Dương Trần đang bị truy sát bởi hai tên đệ tử nội môn của Vân Ẩn môn đều có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.

Dương Trần không ngừng tăng tốc cho phi kiếm nhưng hai tên đệ tử của Vân Ẩn Môn kia cứ bám dai như đỉa dù có làm cách nào cũng không thể cắt đuôi.

Chỉ thấy một tên trong số đó lấy ra một tấm phù lục màu xanh lam có viết những văn tự kỳ ảo,sau đó hắn nhìn về phía Dương Trần nhe răng cười nói "tiểu tử đuổi ngươi lâu như vậy nên kết thúc trò chơi mèo vờn chuột này đi" vừa nói xong hắn liền ném ra tấm phù lục màu xanh biếc kia.

Dương Trần sắc mặt co lại thầm nói"Đáng chết!" ,hắn tự nhiên biết phù lục kia là thứ gì tấm phù lục kia gọi là "thuỷ lao phù" phẩm cấp của phù này có chút đặc biệt vì "thuỷ lap phù" là một loại phù lục xen ở giữa phục lục bậc 2 và 3.

Tuy tấm phù này không gây được sát thương gì nhưng công dụng của nó lại khiến cho người ta giật mình, nó có thể định thân tu sĩ dưới kết đan kỳ trong vài chục giây, nghe vài chục giây có vẻ là ngắn nhưng trong chiến đấu sinh tử lệch 1 giây cũng đủ phân ra thắng bại.

"Chẳng lẽ mạng ta kết thúc tại đây sao?" Dương Trần tự nhủ.

Nhưng trong giây phút sinh tử không cho hắn chần chừ hắn lấy ra pháp khí phòng thân chắn trước người mình, chỉ thấy tấm phù lục kia bắn đếm từng đạo thủy lao kéo chặt hai chân khiến hắn không thể nhúc nhích mảy may.

Cùng lúc đó hai tên đệ tử nội môn kia công kích cũng đã bắn tới,từng đạo hỏa cầu cùng lợi nhận đã bắn đến, không ngừng công kích vào tấm thuẫn phòng ngự của hắn.

Sau vài đạo công kích tấm thuẫn bị bể ra thành từng mảnh, hai tên đệ tử nội môn kia thần sắc mừng rỡ định tiến lên thì một đạo lôi cầu đã bắn đến.

Hai tên đệ tử kia không kịp né, chỉ có thể nhanh tay tế ra phòng ngự pháp khí, chỉ thấy từng tia chớp đánh lên trên phòng ngự pháp khí của bọn hắn.

Oành Oành hai tiếng.

Một tên đệ tử đã ngã xuống, tên còn lại đã trọng thương đang chuẩn bị chạy trốn thì bị một phi kiếm xuyên qua cổ họng.

"Phịch" một tiếng tên đệ tử kia đã ngã xuống, Dương Trần thu lại phi kiếm,cầm lên túi trữ vật của hai tên đệ tử kia rồi nhanh chóng rời đi vào trong lòng thầm nhủ "may mắn lần này ta có chuẩn bị trước chỉ tiếc viên lôi cầu phù kia".

Đang nhanh chóng phi hành chuẩn bị tìm một nơi để nghỉ ngơi thì một đạo linh áp kinh người ép thẳng lên trên người hắn.

Sự việc đến quá đột ngột kiện hắn chưa kịp phòng ngự thì đã bị linh áp khủng bố kia đè cụp xuống từ trạng thái phi hành rớt xuống mặt đất.

Oành một tiếng,mặt đất hiện lên một cái lỗ to từ bên trong ta có thể thấy thân hình nhem nhuốc của Dương Trần lúc này trên mặt hắn đã không chút huyết sắc.

Đồng thời đạo linh áp kia cũng đến gần hiện ra một lão giả tầm thất tuần. Lão giả vừa đến đã đánh giá hắn không khỏi cười cười nói "Tiểu Tử sao ngươi không chạy nữa đi?"

Dương Trần thấy nụ cười của hắn chỉ có thể cười khổ, thực lực bản thân quá yếu chỉ có thể để vận mệnh của mình giao cho người khác, còn lão giả này là ai thì cũng không cần phải đoán cũng biết hắn là Lâm Khanh.

Nhưng lúc này Dương Trần động một ngón tay còn không thể há có thể trả lời câu hỏi của hắn.

Chỉ thấy lão giả tiếc lên túm lấy cổ của hắn đồng thời lấy đi túi trữ vật sau đó ném hắn văng ra ngoài vài mét, lão giả kia móc vào trong túi trữ vật lấy ra một viên đan dược to tròn phía trên hiện màu vàng kim đánh giá một hồi hài lòng gật đầu.

Sau đó hắn nhìn về phía Dương Trần đang bị gim vào một tảng đá, lão giả chớp mắt đã hiện tới trước mặt Dương Trần, mở miệng vừa cười vừa nói "tiểu tử đa tạ ngươi đã lấy giúp ngoại tôn của lão phu viên Kim Nguyên Đan này, để cảm tạ ngươi lão phu sẽ đặc biệt ban thưởng cho người được vào luân hồi" nói xong lão giả đã tiến đến một chỉ vào mi tâm của Dương Trần chuẩn bị giết hắn thì dị biến nổi lên.

Một thanh kiếm màu đen loang lổ những vết nứt đâm về phía Lâm Khanh, nhưng tên Lâm Khanh không chút biến sắc đứng im để cho thanh kiếm đâm vào người mình, Dương Trần cũng bất ngờ"tại sao lão không né?".

Nhưng chỉ thấy thanh kiếm đâm vào Lâm Khanh mà không có máu chảy ra lúc này từ sau bụi cây thân ảnh của Lâm Khanh lại hiện ra nhe răng ra cười nói "tiểu tử tâm cơ quả thật không tệ nhưng đáng tiếc gặp phải lão phu".

Đồng thời linh áp của hắn càng ngày càng khủng khiếp đã vượt ngoài Kết đan Kỳ.

Dương Trần thấy cảnh này cũng không nhịn được khiếp sợ lên tiếng"tu sĩ Nguyên Anh Kỳ!!!".

Lúc này ý chí cầu sinh của Dương Trần bị dập tắt mọi âm mưu quỷ kết của hắn trước mặt tu sĩ Nguyên Anh đều chỉ là vô ích, hắn nhắm mắt lại chời đợi cái chết.

Lâm Khanh thấy thế liền vung tay một đạo hoả cầu đã phi về phía Dương Trần.

Đúng lúc bị hoả cầu bao phủ thì thanh kiếm rách nát kia lại phát lên vài đạo tia sáng đem hoả diễm nuốt đồng thời phát ra một vụ nổ bao phủ khuôn viên vạn dặm, thấy vậy Lâm Khanh thầm kêu"không tốt".

Chuẩn bị chạy đi thì đã bị vụ nổ bao trùm trong chớp mắt khuôn viên vạn dặm đã bị san thành bình địa không còn một chút dấu vết của sự sống,chỉ còn lại từng đống lửa đang cháy theo gió.

Linh Vũ Đại Lục

Xích Long Vương Triều

Hắc Thạch Thành-Dương gia bảo

Lúc này một gian phòng tại Dương gia đang tràn ngập không khí căng thẳng kẻ hầu ra vào liên tục trong phòng thì có tiếng thét đau đớn của một phụ nhân, đang trong lúc căng thẳng nhất thì một thị nữ hết to lên"Sinh!Sinh! Là một tiểu thiếu gia."

Ở ngoài đứng đó một đám người đang căng thẳng chờ đợi sau khi nghe được âm thanh chúc mừng thì không ngừng hướng về trung niên khoảng tứ tuần.

Hắn là tứ trưởng lão của Dương gia đồng thời là phu quân của phụ nhân trong phòng kia, sau khi nghe được âm thanh hắn mừng rỡ chạy vào bế đứa nhỏ đang nằm trong tay thị nữ.

Vừa nhìn đứa nhỏ hắn liền lộ ra vẻ hoà ái của phụ thân cười không ngậm miệng được đồng thời hướng về phía phụ nhân kia nói "Thiến nhi nàng vất vả rồi"

Sau đó lại nhìn vào đứa bé trong tay liền vui cười nói"từ nay tên của ngươi là Dương Trần"

PS: hãy ủng hộ ta bàng cách ấn nút"ta thích" ở phía dưới nhé ☺️

Bạn đang đọc Mộng Nhập Linh Vũ sáng tác bởi Kimaa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimaa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.