Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiện Trồng Trọt

Phiên bản Dịch · 1132 chữ

Màn đêm buông xuống, những ngôi sao treo thấp. Lục Huyền hơi say, bước chân đi trên con đường đá xanh dưới ánh trăng.

Đạp Vân Linh Miêu nằm trên vai hắn, hơi ưỡn người không ngừng quan sát bốn phía, một đôi con ngươi màu xanh biếc vô cùng nổi bật trong màn đêm.

Bản thân Lục Huyền cũng không có hoàn toàn thả lỏng, Hồng Tuyến Châm và nhị phẩm Kiếm Khí Vạn Thiên phù đều giấu trong ống tay áo, một khi có gì bất thường sẽ lập tức kích phát.

Từ khi đệ tử tông môn tiến vào phường thị, chẳng những khiến tà ma biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu, mà tiện thể điều chỉnh bầu không khí trong phường thị nữa. Lên trên đường hắn về nhà không gặp phải chuyện gì.

Đến linh điền ở sau viện, Lục Huyền cực kỳ xa xỉ múc một gáo nước linh tuyền hất lên mặt, lập tức tỉnh táo từ trong men say.

Hắn đi tới khu vực trồng linh thực bệnh biến trước đó, lấy hai mươi ba gốc linh thực bị bệnh mà Hà quản sự đã tìm thay hắn ra.

Trước lạ sau quen, vụ khí nồng đậm nhanh chóng lan tràn tới ngăn cách khu vực này với chỗ trồng linh thực bình thường.

Lục Huyền trồng hai mươi ba gốc linh thực bị bệnh xuống, tâm thần tụ tập ở phía trên chúng. Nếu bệnh tình nguy kịch hoặc điều kiện hồi phục quá cao, thì hắn trực tiếp bỏ qua, tiêu hủy ngay tại chỗ.

Sau khi kiểm kê một phen, từ hai mươi ba gốc linh thực bệnh biến cứu được mười bốn gốc, trong đó có mười hai gốc nhất phẩm linh thực và hai gốc nhị phẩm linh thực.

Thêm hai cây nhị phẩm linh thực trước đó đang được bồi dưỡng ở trong viện, tổng cộng có bốn cây nhị phẩm.

Hai lần thu mua phía trước, Lục Huyền kiếm lời được khoảng một trăm linh thạch. Giờ đây trong viện có mười hai cây nhất phẩm, bốn cây nhị phẩm, chúng có thể mang về hàng trăm linh thạch, đây thực sự là một khoản lãi lớn.

Xử lý xong xuôi linh thực bệnh biến, Lục Huyền dò xét trong linh điền một lượt. Tất cả linh thực đều ở trạng thái sinh trưởng tốt, không có dấu hiệu bị linh khí vẩn đục hay yêu trùng dị biến xâm nhập ô nhiễm.

Điều này khiến Lục Huyền hơi nhớ tới linh thực dị biến trước đó.

"Kiếm tiền nhanh chóng như vậy, thật khó khăn quay lại những ngày tháng an ổn kiếm linh thạch đều đặn ghê."

Lục Huyền tự cười nhạo chính mình, trong nháy mắt hiểu được tác phong làm việc của nữ tu trong câu lan phường thị.

Chính mình khổ cực chữa trị linh thực bệnh biến để kiếm linh thạch, cái này chỉ được coi là đầu cơ trục lợi, thế mà mình cũng thiếu chút nữa trầm mê trong đó không sao thoát được.

Mà nữ tu trong câu lan, chỉ cần nằm ở trên giường, sẽ có rất nhiều linh thạch rơi vào trong túi. Nếu tu hành công pháp song tu thì còn giúp tăng trưởng tu vi.

Lục Huyền hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tâm lý của mình.

"Để mà nói thì bây giờ ta nắm bắt được cơ hội kiếm được kha khá linh thạch như vậy đã không tệ rồi, bỏ qua cũng không có gì phải đáng tiếc. Yên lặng bồi dưỡng trồng trọt linh thực để nhận được ánh sáng màu trắng, đây mới là con đường chính."

Chỗ khu vực Huyết Ngọc Tham, Lục Huyền mới đi ra ngoài nửa ngày mà chúng nó đã tốp năm tốp ba quấn quýt lấy nhau, cũng may chỉ là giai đoạn cọ xát chứ chưa trao đổi sâu, không ảnh hưởng đến phẩm chất của Huyết Ngọc Tham sau khi thành thục.

Lục Huyền thi triển Địa Dẫn Thuật, kiên nhẫn tách từng cây một. Nhân tiện hắn cũng tìm được bốn cây Huyết Ngọc Tham có thanh tiến độ tràn đầy, trong đó hai cây phẩm chất tốt đẹp, một cây phẩm chất thượng đẳng và một cây phẩm chất hoàn mỹ.

Sau khi đào chúng, bốn chùm sáng trắng xuất hiện ở vị trí ban đầu, khẽ nhấp nháy như hòa lẫn vào ánh sao.

Lục Huyền nhặt từng cái.

Vô số quang điểm mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể Lục Huyền, ngay lập tức trong đầu hắn hiện lên từng đạo ý niệm.

"Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được một viên đan dược nhị phẩm Huyết Phách Hoàn. *2"

Trong lòng bàn tay Lục Huyền lần lượt xuất hiện hai viên đan dược đỏ bừng, huyết khí nồng đậm tràn ngập xung quanh viên đan dược.

"Cộng thêm những cây hái trước đó, bây giờ mình đã có bốn viên Huyết Phách Hoàn rồi, cũng không biết sau khi vận dụng bí thuật Nhiên Huyết Tiễn thì một viên Huyết Phách Hoàn tạo nên hiệu quả gì."

Hắn nhét hai viên Huyết Phách Hoàn vào trong hộp ngọc, rồi để vào túi trữ vật.

"Thu hoạch một gốc Huyết Ngọc Tham, nhận được nhị phẩm bí thuật Nhiên Huyết Tiễn."

Đây là chùm ánh sáng trắng để lại từ Huyết Ngọc Tham phẩm chất thượng đẳng, mở ra bí thuật Nhiên Huyết Tiễn.

Vô số thông tin về bí thuật này ngay lập tức xuất hiện trong tâm trí của Lục Huyền.

Nguyên lý thi triển, thủ đoạn uẩn dưỡng huyết tiễn, thời cơ nắm giữ thi thuật... Cứ như trong chớp mắt mà hắn đã luyện tập hàng trăm lần rồi vậy, lĩnh ngộ bí thuật Nhiên Huyết Tiễn càng thêm sâu sắc thấu đáo.

"Có gói kinh nghiệm đúng là tốt mà, chứ muốn tu luyện bí thuật này thật thì khả năng phải phun nước. À không phải, là phải phun huyết hơn trăm lần mới có thể đạt được hiệu quả ngậm máu phun người. Trong quá trình tu luyện không ngừng hao tổn tinh huyết bản thân, lãng phí rất nhiều thời gian, còn phải dùng Huyết Phách Hoàn hoặc những vật khác để bổ sung khôi phục khí huyết. Mà những thứ này, chỉ cần gói kinh nghiệm là có thể giải quyết hoàn mỹ."

Trên mặt Lục Huyền lộ ra nụ cười thoả mãn, ước gì có thêm mấy gói kinh nghiệm bí thuật để mình tiến bộ nhảy vọt trong việc chưởng khống bí thuật.

Chùm ánh sáng trắng cuối cùng là do gốc Huyết Ngọc Tham phẩm chất hoàn mỹ để lại.

Lời Nhắn Chương 96
Ngày hôm nay là đến chương 100 rồi ❤️ Cảm ơn các đạo hữu đã theo dõi và ủng hộ. 🙏
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 370

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.