Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ Mục Xích Tiêu

Phiên bản Dịch · 1186 chữ

Hắn giả vờ suy nghĩ.

"Linh quả yêu thú thích? Không có trong ấn tượng của ta. Chỉ có điều, ta là Linh thực sư của Bách Thảo Đường bên trong phường thị, ngày thường hay tiếp xúc với các loại linh thực trong nội đường, có thể trong quá trình đó tiếp xúc với linh quả gì cũng nên."

Trong đầu Lục Huyền hiện lên hình bóng tùng tử Xích Vân Tùng, nếu bàn về trong người mình có đồ gì linh thú hứng thú, tám mươi, chín mươi phần trăm là năm quả tùng tử Xích Vân Tùng trong túi trữ vật rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn không có ý định nói thật cho hồng y thiếu nữ này biết, vì vậy bịa đại một lý do, tiện thể kéo tên Bách Thảo Đường ra chắn cho mình.

"Thì ra là thế."

Hồng y thiếu nữ không hề nghi ngờ gì, nàng tiến đến kéo cánh tay linh thú Tứ Mục Xích Tiêu, lúc chuẩn bị rời đi thì lại chú ý tới Đạp Vân Linh Miêu trên bả vai Lục Huyền.

"Con Đạp Vân Linh Miêu này của đạo hữu có song đồng thần dị, nếu nuôi dưỡng đúng cách thì nó có thể phát triển một số năng lực kỳ dị."

"Vậy hả? Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, ta sẽ nuôi dưỡng nó tốt hơn mới được."

Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ kinh ngạc, cảm kích đáp. Hắn đã hiểu rõ chỗ thần dị của Đạp Vân Linh Miêu thông qua trạng thái tức thời rồi, nhưng vẫn phải ra vẻ một chút.

Đưa mắt nhìn hồng y thiếu nữ dẫn theo Tứ Mục Xích Tiêu rời đi, linh lực trong Hồng Tuyến Châm ở ống tay áo của hắn mới thu lại, quay về bình tĩnh.

Mãi cho đến khi bóng dáng của hồng y thiếu nữ cùng Tứ Mục Xích Tiêu hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt hắn, lúc này Lục Huyền mới yên tâm hẳn.

"Đệ tử tông môn quả nhiên không bình thường, bất kể là tu vi của thiếu nữ hay là linh sủng kỳ dị mà nàng nuôi, tất cả đều thể hiện một khí chất hoàn toàn khác với những người tu luyện bình thường."

Lục Huyền âm thầm cảm thán, tuổi của hồng y thiếu nữ và mình không chênh lệch lắm, nhưng tu vi đã là Luyện Khí cao cấp, còn có Tứ Mục Xích Tiêu bất phàm rõ mồn một, vì nó có thể phát hiện và truy lùng tà ma.

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Sự xuất hiện của hồng y thiếu nữ khiến Lục Huyền vốn có chút kiêu căng do tu vi không ngừng đề cao, lập tức bình tĩnh lại.

Về khả năng Tứ Mục Xích Tiêu bị tùng tử Xích Vân Tùng trong túi trữ vật của mình hấp dẫn, Lục Huyền chỉ là suy đoán, không có ý tưởng chủ động tặng quả miễn phí.

Hắn mang Đạp Vân Linh Miêu đi tới Bách Thảo Đường.

Mùi thuốc nồng nặc trong đại sảnh, hơn chục dược đồng bận rộn qua lại, còn Hà quản sự đang thoải mái dựa vào chiếc ghế gỗ đỏ.

"Lục tiểu tử, mấy cây linh thực bệnh biến mang về lần trước đã xử lý tốt rồi sao? Lần này chữa trị được bao nhiêu cây?"

Lão giả gầy thấy Lục Huyền, lười biếng hỏi.

"Trị được bảy cây nhất phẩm, một cây nhị phẩm đã chết, còn một cây vẫn đang chữa trị."

Lục Huyền lấy bảy gốc nhất phẩm linh thực từ trong túi trữ vật ra.

Phẩm chất đều là loại kém hoặc phổ thông, Hà quản sự ước lượng một phen, cuối cùng tính ra toàn bộ, đồng thời mua bảy cây linh thực với giá một trăm năm mươi linh thạch.

"Đa tạ Hà lão!"

Lục Huyền tươi cười tiếp nhận một trăm năm mươi linh thạch từ tay lão giả.

"Ngày nào đó ta sẽ mang cho ngài chút thịt linh thú cùng một bầu linh tửu ngon, thăm hỏi lão nhân gia ngài."

"Phì!"

Hà quản sự khẽ gắt giọng, cười mắng:

"Tiểu tử người không thấy thỏ không thả chim ưng, còn có thể mang cho ta linh tửu cùng thịt linh thú á? Dẹp mấy cái suy nghĩ vớ vẩn ấy đi."

"Ha ha! Vẫn là lão nhân gia ngài hiểu ta!"

Da mặt Lục Huyền đã được mài giũa trăm lần, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị xuyên thủng như vậy, nên mỉm cười giơ ngón tay cái lên với Hà quản sự.

Lão giả cũng chỉ nói ngoài miệng thế thôi, chứ giao tình hai người rất tốt, lần này Lục Huyền đã kiếm được không ít linh thạch từ việc thu mua linh thực bệnh biến, mà phụ trách trung gian là ông cũng kiếm lời được sáu mươi, bảy mươi viên, tương đương với thu nhập hai tháng thông thường của ông.

Ông từ phía dưới cầm một cái túi vải, bên trong có hơn hai mươi cây linh thực bị bệnh, mỗi gốc cây đều được bao bọc bằng linh nhưỡng, trên phiến lá còn đọng lại một ít linh vũ, cố gắng duy trì sự sống linh thực.

"Ta nghe nói thế lực trong phường thị lấy Vương gia làm chủ, mời mấy đệ tử trong tông môn tới đối phó tà ma xâm lấn, đoán chừng sau này rất khó xuất hiện tình huống linh thực bệnh biến nữa, vì vậy ta tự chủ trương thay người tìm hai mươi ba cây ở vài dược viên của Bách Thảo Đường. Trong đó có hai mươi gốc nhất phẩm linh thực bệnh biến và ba gốc nhị phẩm."

"Đa tạ Hà lão, cũng may ngài có kinh nghiệm già dặn, trước đó đã giúp ta một đại ân."

Lục Huyền vội vàng cảm tạ, hỏi Hà quản sự tốn bao nhiêu linh thạch thu mua linh thực, cộng thêm thanh toán công cho lão giả, hắn tiêu tốn hơn một trăm hai mươi viên linh thạch.

Sau khi nghe được đệ tử tông môn xuất hiện, hắn cũng có ý nghĩ vớt vát một khoản cuối cùng. Dù sao về sau trong phường thị sẽ không có một loạt linh thực bệnh biến nảy sinh nữa, mà thỉnh thoảng một, hai cây cũng không mang lại nhiều lợi ích.

Hắn cẩn thận thu gom hai mươi ba gốc linh thực bị bệnh, khi chuẩn bị rời khỏi Bách Thảo Đường thì lão giả gầy gò gọi hắn lại.

"Người còn nhớ Hà đại tiểu thư mà ta dẫn người đi gặp trước đó không? Chính là tôn nữ của vị Luyện đan tông sư trong Bách Thảo Đường ấy."

Lục Huyền gật đầu, lúc hắn vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác với Bách Thảo Đường, Hà quản sự đã dẫn mình đi gặp một thiếu nữ thanh lệ. Thân phận thiếu nữ tôn quý, quản lý các công việc hàng ngày của Bách Thảo Đường.

Lời Nhắn Chương 93
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 384

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.