Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Cấu Ngọc

Phiên bản Dịch · 1130 chữ

Mở cửa ra thì hắn thấy thiếu niên tên là Dư Kiệt, trong tay cầm một cái bình ngọc màu trắng.

"Lục tiền bối, ta tới đây đưa cho ngài Bích Thủy Mãng huyết."

Thiếu niên tái nhợt nhìn thấy Lục Huyền thì mỉm cười nói, lộ ra hàm răng bén nhọn trong miệng.

"Vất vả cho người rồi, mời vào."

Lục Huyền dẫn thiếu niên đi vào viện.

Đột nhiên một bóng đen rơi xuống trước mặt thiếu niên, Đạp Vân Linh Miêu dùng con ngươi xanh biếc nhìn chằm chằm vào cổ của Dư Kiệt, từ từ đi lượn vòng quanh.

Chợt quần áo của thiếu niên phồng lên, một con rắn lớn màu xanh lục chui ra từ khe hở giữa cổ và quần áo, đầu nó di chuyển theo động tác của Đạp Vân Linh Miêu, thỉnh thoảng phát ra tiếng tê tê.

"Tránh sang một bên cho ta nào."

Lúc đầu Lục Huyền thấy phản ứng của Đạp Vân Linh Miêu, cho rằng nó phát hiện trên người thiếu niên có tà ma gì rồi, song ấu thú linh miêu không phát ra tiếng gầm rú thô ráp nên hắn yên tâm lại.

Thiếu niên tái nhợt Dư Kiệt cũng ước thúc con rắn lớn màu xanh lục đang ẩn nấp trong cơ thể mình.

Chờ hai con linh thú tỉnh táo lại, Lục Huyền dẫn Dư Kiệt vào phòng ngồi.

"Lục tiền bối, đây là nguyên một bình Bích Thủy Mãng huyết, trừ bỏ trọng lượng của cái bình ra thì xà huyết nhiều hơn một cân một chút, nhưng giá cả vẫn theo giá định trước đó."

Thiếu niên đưa bình ngọc cho Lục Huyền.

Lục Huyền cầm nó và nhẹ nhàng lắc lắc, xác nhận lời thiếu niên nói là sự thật, trọng lượng xà huyết bên trong quả thực nhiều hơn một cân.

"Được, ta nhận, đây là năm linh thạch còn lại. Chờ cha người lại bắt được một con Bích Thủy Mãng, gom góp xà huyết rồi người cầm xà huyết tới đây thì ta sẽ giao linh thạch tiếp."

Lục Huyền thoả mãn gật đầu, nói với thiếu niên.

Dư Kiệt nhận năm viên linh thạch Lục Huyền đưa đến, đôi mắt vốn đã nhỏ giờ còn cười híp thành một đường thẳng.

Cậu nhóc cẩn thận giấu năm linh thạch vào trong quần áo, cúi đầu cảm ơn Lục Huyền rồi rời đi.

Lục Huyền mở nắp bình ra, bên trong chảy một chất lỏng kỳ lạ xanh đỏ xen lẫn nhau, còn ngửi được một mùi thơm nồng nặc kỳ quái.

Hắn cẩn thận đổ chất lỏng xanh đỏ lên trên Giao Đằng.

Ngay lập tức Giao Đằng giống như sống lại, bám chặt vào chất lỏng hỗn hợp xanh đỏ nhỏ giọt trên đằng mạn, tham lam hấp thụ.

Chỉ chốc lát sau, trên đằng mạn hiện ra những hoa văn xanh đỏ xen kẽ, toát ra khí tức yêu dã trên nền đằng mạn đen thùi.

"Có Dư gia cung cấp Bích Thủy Mãng huyết, xem ra cuối cùng cũng bồi dưỡng Giao Đằng ổn định lâu dài."

Hắn đi tới trước Xích Vân Tùng, hai quả tùng tử Xích Vân Tùng cuối cùng đã thành thục.

Hai quả tùng tử, một quả là phẩm chất thượng đẳng, một quả là phẩm chất hoàn mỹ.

Đây cũng là tùng tử phẩm chất hoàn mỹ duy nhất trong năm quả tùng tử Xích Vân Tùng.

Hai chùm sáng trắng xuất hiện ở nơi hái tùng tử, ánh sáng lập lòe, vô số lá kim mảnh khảnh không thể che giấu sự tồn tại của nó.

Lục Huyền nhẹ nhàng nhặt chùm ánh sáng trắng đầu tiên, cũng chính là cái quả phẩm chất thượng đẳng.

"Thu hoạch một quả tùng tử Xích Vân Tùng, nhận được một quyển Bách khoa toàn thư trụ cột phù lục."

Một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn, ngay lập tức hắn hiểu hơn về xử lý tài liệu phù lục và cách vẽ phù văn.

"Một gói kinh nghiệm, trụ cột phù lục từ nhập môn đến thông thạo."

Năm quả tùng tử Xích Vân Tùng, xuất hiện hai quyển "Bách khoa toàn thư trụ cột phù lục", sự hiểu biết của Lục Huyền về hơn chục loại nhất phẩm phù lục phổ biến cũng tiến thêm một bước.

Chỉ là bất kể luyện đan hay vẽ phù, ở giai đoạn đầu của tài nghệ đều tiêu hao rất nhiều linh thạch, tỷ lệ thất bại cực cao, mua bán lỗ vốn chỉ nhận được một ít kinh nghiệm tương quan.

Cho nên Lục Huyền không có ý định vội vàng vẽ phù lục, đợi hắn hấp thu thêm vài gói kinh nghiệm rồi nói sau.

Chùm ánh sáng thứ hai chính là tùng tử Xích Vân Tùng phẩm chất hoàn mỹ, trong lòng Lục Huyền càng mong chờ nó hơn.

Một ý niệm hiện lên trong đầu, tay hắn xuất hiện một khối ngọc phù trong suốt.

Dưới ngọc phù trong suốt này có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi thứ, như thể đã được thêm một tầng bộ lọc, bất cứ nơi nào nó đi qua đều rõ ràng, sáng sủa và sạch sẽ.

"Vô Cấu Ngọc, tam phẩm phụ trợ bảo vật, có thể tịnh tâm minh mẫn, ngăn cản tà ma xâm nhập ô nhiễm. Đeo thời gian dài còn thoáng đề thăng linh thức của tu sĩ."

"Tam phẩm phụ trợ bảo vật, Vô Cấu Ngọc..."

Lục Huyền vừa cầm khối ngọc phù trong suốt, vừa lẩm bẩm.

"Không ngờ tới chùm ánh sáng từ nhất phẩm Xích Vân Tùng lại mở ra được tam phẩm bảo vật."

Trong lòng hắn có chút kinh ngạc, phải biết rằng dù nghe tam phẩm và nhị phẩm không khác nhau cho lắm, nhưng trên thực tế có sự khác biệt lớn về chất.

Nhị phẩm bảo vật vẫn nằm trong giai đoạn Luyện Khí, là tu sĩ Luyện Khí trung cấp hoặc cao cấp sử dụng. Còn tam phẩm đã ở phạm trù Trúc Cơ.

"Có lẽ nhân tố chính là do phẩm chất hoàn mỹ, vì phẩm cấp linh thực càng cao thì khi linh thực thành thục càng khó thu được phẩm chất hoàn mỹ. Lần này may mắn ghê, năm quả tùng tử Xích Vân Tùng thì có một quả phẩm chất hoàn mỹ."

Lục Huyền suy đoán. Tam phẩm Vô Cấu Ngọc, mặc dù công năng chủ yếu là phụ trợ, nhưng giá trị cực kỳ trân quý. Bởi vì nó có thể đề phòng ngăn cản tà ma tập kích, chỉ bằng vào chức năng này cũng đủ khiến vô số tu sĩ tranh nhau mua rồi.

Lời Nhắn Chương 84
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 336

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.