Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Dịch Bích Thủy Mãng

Phiên bản Dịch · 1152 chữ

"Việc này không nên chậm trễ, chi bằng bây giờ Ngô đạo hữu dẫn ta đến nhà bạn tốt của ngài luôn đi?"

Lục Huyền đặt chén rượu trong tay xuống, ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn Ngô tu sĩ.

"Cũng không biết bây giờ hắn có ở nhà không... Nhưng Lục đạo hữu gấp gáp như vậy, hẳn là chuyện quan trọng, giờ ta dẫn đạo hữu đi một chuyến."

Ngô tu sĩ thấy Lục Huyền như thế, bản thân cũng đang rảnh rỗi. Vì vậy dẫn Lục Huyền ra khỏi cửa, đi đến nhà tu sĩ bắt xà kia.

Sau khi đi bộ khoảng hai phút, hai người đến một căn thạch ốc màu xanh đen.

Diện tích thạch ốc khá rộng rãi nhưng khi đến gần cảm nhận ngay được một trận lạnh sống lưng.

Lục Huyền theo Ngô tu sĩ bước vào trong nhà đá, da thịt bị khí tức âm hàn kích thích không tự chủ nổi da gà chi chít.

"Tiểu Lục quay lại đi, là Ngô bá bá đó."

Một giọng nói hơi non nớt từ trong nhà đá truyền ra, ngay sau đó âm thanh biến thành tê tê, trước mặt hai người Lục Huyền là con mãng xà xanh biếc hóa thành một tia sáng xanh, quay trở về đường cũ.

Một thiếu niên chừng mười ba, mười bốn tuổi bước ra từ bên trong, chỉ chớp mắt đã thấy mãng xà tiến vào trong ống tay áo của thiếu niên.

Mặc dù hình thể mãng xà to lớn, nhưng nhìn từ bên ngoài lại không cách nào nhận biết được trong thân thể gầy gò của thiếu niên này có giấu một con mãng xà, cứ như hai người dung hợp làm một.

Lúc này Lục Huyền mới nhìn rõ mặt mũi của thiếu niên, dáng người dầy gò, da dẻ tái nhợt, hai mắt híp lại thành hai khe hở nhỏ, đôi môi cực mỏng, khi nhìn về hướng Ngô tu sĩ thì nở nụ cười toe toét, lộ ra hàm răng hơi sắc nhọn ở bên trong.

"Ngô bá bá, cha cháu đi ra ngoài rồi, ở nhà chỉ có cháu và gia gia."

"Ta biết, hôm nay ta qua đây là có chuyện khác."

Ngô tu sĩ giới thiệu Lục Huyền và thiếu niên lẫn nhau, vì vậy Lục Huyền biết thiếu niên tên là Dư Kiệt, hai ông cháu sống cùng nhau, phụ thân thì đi vắng quanh năm, mưu sinh bằng việc săn giết xà yêu thú.

"Gia gia đang ở hậu viện nuôi tiểu xà ạ!"

Thiếu niên Dư Kiệt tò mò nhìn Lục Huyền, vô cùng hiểu chuyện đi về hậu viện để gọi gia gia ra ngoài.

"Dư Đồng thúc, vị này là hàng xóm nhà ta, Linh thực sư tên là Lục Huyền."

"Lục đạo hữu, lão nhân gia này là cha của bạn tốt ta, Dư Đồng tiền bối."

Lục Huyền thi lễ chào hỏi.

Hai người đi theo lão giả vào trong phòng ngồi xuống, thiếu niên Dư Kiệt bưng ba chén trà nóng đi vào, sau đó ngoan ngoãn ngồi ở trong góc không nói lời nào, thỉnh thoảng ngước mắt tò mò nhìn Lục Huyền.

Ánh mắt ấy khiến Lục Huyền cảm thấy vô cùng quái lạ, như thể bị một thứ ác độc nhìn chằm chằm vậy, chỉ là không hề cảm thấy ác ý, đơn thuần là tò mò thôi. Mà thấy Lục Huyền quay đầu nhìn mình, thiếu niên xấu hổ cúi đầu.

"Dư Đồng thúc, Dư sư huynh đi ra ngoài rồi sao?"

"Đúng vậy, nó đi vùng hoang dã rồi, chờ nó trở về thì cháu nhớ tới lấy xà cốt và xà đảm tươi mới."

Lão giả chậm rãi nói.

"Không cần gấp gáp, lần này ta qua đây là vị tu sĩ hàng xóm nhà ta có việc thỉnh giáo thúc."

Ngô tu sĩ giải thích mục đích đến.

"Nghe nói nhà thúc kiếm sống bằng việc bắt xà nhiều thế hệ rồi, có bí thuật đặc biệt săn giết xà yêu thú. Ta muốn hỏi thăm là khi bắt giết xà thì sẽ xử lý xà huyết như thế nào?"

"Huyết dịch xà yêu thú? Cái này không được sử dụng rộng rãi, chỉ khi tu sĩ có nhu cầu đặc biệt, hoặc là huyết dịch con xà yêu bị bắt đó có giá trị nhất định, thì mới mang xà huyết về."

Lục Huyền gật đầu.

Lão giả tiếp tục nói:

"Bởi vì huyết dịch cần được bảo quản càng tươi càng tốt, không thể bảo quản lâu nên số lần mang về không nhiều. Bình thường nó được dùng làm tài liệu để Luyện đan sư luyện chế một ít đan dược đặc thù, hoặc thỉnh thoảng có tu sĩ cần huyết dịch xà yêu thú để tu hành công pháp."

"Phẩm cấp xà yêu thú bị giết là gì? Có thể đảm bảo số lượng săn giết thời gian dài không?"

"Phần lớn là xà yêu thú không phẩm giai và nhất phẩm, cũng có nhị phẩm xà yêu. Còn về số lượng thì tiểu hữu không cần lo lắng, chúng ta nắm giữ mấy chỗ cư trú của xà yêu trên hoang dã, ít người lui tới, có khá nhiều xà thú."

Lục Huyền nghe vậy gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.

"Chuyện là thế này, ta cần một lượng xà huyết dài hạn, tốt nhất là trên nhất phẩm, nhị phẩm thì càng tốt."

Còn về tam phẩm, nghĩ cũng không dám nghĩ, tam phẩm xà yêu đã tương đương với tu sĩ Trúc Cơ. Coi như là ở vùng hoang dã bắt gặp chúng, thì người bắt xà chỉ là Luyện Khí tầng sáu thôi, kết quả không khác gì đưa cơm tận miệng.

"Nhị phẩm xà yêu thú à, để ta suy nghĩ một chút, có một chủng tên là Bích Thủy Mãng, huyết dịch màu xanh đỏ có thể dùng để luyện chế một số loại đan dược giải độc, tiểu hữu thấy thế nào?"

Dư Đồng suy nghĩ một chút, nói với Lục Huyền.

"Chỉ cần cung cấp trong một thời gian dài, thì không có vấn đề gì."

Sau khi Giao Đằng được tưới bằng xà huyết, đã sản sinh dị trạng. Lục Huyền đoán nếu dùng một loại xà huyết có ẩn chứa đặc tính trong một thời gian dài để nuôi dưỡng nó, thì ngoại trừ thúc đẩy Giao Đằng nhanh chóng sinh trưởng, có thể còn phát sinh biến hóa ngoài ý muốn.

"Cung cấp lâu dài vẫn có thể, nhưng sẽ không nhiều được, dù sao số lượng nhị phẩm Bích Thủy Mãng không nhiều lắm, đối phó cũng hơi khó khăn."

"Không biết giá cả bao nhiêu?"

Lục Huyền tò mò hỏi.

"Mười linh thạch một cân, tiểu hữu thấy sao?" Lão giả thăm dò.

Lời Nhắn Chương 79
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triều Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 415

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.