Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Tuyến Châm

Phiên bản Dịch · 1823 chữ

Hái quả tùng tử Xích Vân Tùng thứ hai xuống.

Cũng là phẩm chất thượng đẳng.

Lục Huyền thu nó vào túi trữ vật, rồi nhìn quang đoàn màu trắng hơi lấp lóe trên Xích Vân Tùng.

Quang đoàn hóa thành vô số quang điểm dũng mãnh tràn vào trong người hắn, một ý niệm lóe lên trong đầu.

"Thu hoạch một quả tùng tử Xích Vân Tùng, nhận được nhị phẩm pháp khí Hồng Tuyến Châm."

Một cây châm hồng mảnh khảnh xuất hiện ở trong tay Lục Huyền.

Châm hồng dài chừng ba tấc, trọng lượng rất nhẹ, khi kẹp giữa hai ngón tay cứ như không có vật gì.

Lục Huyền rót một tia linh lực vào, linh thức khẽ động, “hưu” một tiếng, trong nháy mắt châm hồng biến mất khỏi tay.

Hắn men theo cảm ứng yếu ớt, tìm được châm hồng ở trong vách tường, thân châm đã hoàn toàn xuyên thấu tường đá thật dày.

Dưới sự khống chế của linh thức, Hồng Tuyến Châm từ trong tường đá bay ra ngoài, bay lượn xung quanh Lục Huyền với tốc độ cực nhanh, lưu lại vô số huyễn ảnh hồng tuyến quanh thân hắn.

"Pháp khí loại hình châm tương đối hiếm thấy, Hồng Tuyến Châm này có tính ẩn nấp cực tốt, tốc độ còn nhanh hơn Liệt Ngân Nhận mấy phần, hơn nữa dựa vào năng lực đâm xuyên đáng sợ, nó quả thực chính là vũ khí đánh lén tối thượng."

Thể tích Hồng Tuyến Châm quá nhỏ, Lục Huyền trước tiên đặt nó vào bên trong một hộp ngọc rồi để hộp vào trong túi trữ vật.

"Hai quả tùng tử Xích Vân Tùng đều là phẩm chất thượng đẳng, một quả mở ra một quyển "Bách khoa toàn thư trụ cột phù lục" ghi lại phương pháp luyện chế hơn mười loại nhất phẩm phù lục phổ biến. Còn một quả khác thì mở ra được nhị phẩm pháp khí loại châm - Hồng Tuyến Châm."

"Không hổ là nhất phẩm linh thực, phần thưởng phong phú hơn Linh Huỳnh Thảo và Thực Nguyệt Quả không phẩm cấp rất nhiều."

Lục Huyền không khỏi cảm thán.

Với tu vi hiện tại của hắn là Luyện Khí tầng sáu, Linh Huỳnh Thảo mở ra nhất phẩm phù lục, thuật pháp vô phẩm cũng hơi vô vị, nhưng nó lại là linh thực duy nhất có thể mở ra được ban thưởng tu vi.

Cho nên trước khi phát hiện ra linh thực mới có thể mở ra tu vi, vẫn cần phải trồng số lượng lớn Linh Huỳnh Thảo.

Hái xong hai quả tùng tử Xích Vân Tùng thành thục, Lục Huyền đi tới trước mặt Thảo Khôi Lỗi.

Đêm qua Thảo Khôi Lỗi bị tu sĩ che mặt cắt đứt tứ chi, bây giờ chỉ còn lại cái đầu to lớn cùng với thân cỏ màu xám, trông vô cùng quỷ dị.

Lúc này, những sợi cỏ khô màu tro đen không ngừng từ khối u cỏ xám khổng lồ trên đầu nó kéo dài ra, cỏ khô gom lại ở chỗ cánh tay, từ từ đan lát.

Một cách giải nghĩa rất hay cho câu "thân tàn chí kiên."

Đáng tiếc hiệu suất thực sự quá chậm, lâu như vậy chỉ bện được một đoạn nhỏ ở vai.

Lục Huyền ngày thường chỉ đút cho nó toái linh, giờ khó có khi hào phóng một lần, cầm một viên linh thạch từ trong túi trữ vật ra rồi nhét vào cỏ dại trên đầu Thảo Khôi Lỗi.

"Tối hôm qua ngươi làm rất tốt, thưởng cho ngươi một linh thạch, chờ sau khi bện xong tứ chi thì tiếp tục trông coi linh điền giúp ta."

"Bảo vệ linh điền! Bảo vệ linh điền!"

Tập trung tâm thần, Lục Huyền cảm nhận được chấp niệm sâu trong nội tâm của Thảo Khôi Lỗi.

"Xúc động nhân viên tốt của Linh thực sư."

Có linh thạch cung cấp linh lực, số lượng cỏ tro đen kéo dài từ nút cỏ xám tăng lên một vài sợi, nhưng tốc độ vẫn chậm.

Lục Huyền không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để nó một mình từ từ chữa lành vết thương.

Hắn còn chưa đi được mấy bước, đột nhiên dưới chân truyền đến một tiếng kêu ồm ồm thảm thiết.

"Ngao ô..."

Lục Huyền nghe tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy ấu thú Đạp Vân Linh Miêu đang dùng bốn bàn chân như đạp mây trắng đi qua dưới chân hắn.

Với những bước đi ưu nhã, phong thái điềm tĩnh cùng con ngươi xanh biếc cứ như đang coi thường Lục Huyền.

Lục Huyền đã biết bộ mặt thật của Đạp Vân Linh Miêu từ lâu, nên bây giờ nhìn nó không nhịn được cười khà.

"Được rồi được rồi, tối hôm qua ngươi cũng biểu hiện rất tốt, chờ buổi trưa sẽ thưởng cho ngươi thêm hai miếng thịt lợn sấy khô."

Đạp Vân Linh Miêu giống như không có nghe thấy, vẫn bình tĩnh thong thả bước những bước nhỏ, chỉ là hai chỏm lông xám trắng trên lỗ tai khẽ lay động, để lộ ra hết vẻ vui sướng nhảy nhót trong lòng nó không sót chút nào.

Xử lý xong Thảo Khôi Lỗi cùng với Đạp Vân Linh Miêu, Lục Huyền lại cầm một nắm linh mễ vứt xuống ao linh tuyền, ba con Hồng Tu Lý cạnh tranh khốc liệt, nước suối nhấc lên từng cơn sóng nhỏ, khiến những chiếc lá sen tuyết trắng của Tịnh Tuyết Liên khẽ đung đưa dưới sự tác động đó.

Lục Huyền nhân lúc sương mù còn chưa tan đi, bắt đầu một ngày làm việc của Linh thực sư.

Căn cứ vào nhu cầu của mỗi gốc linh thực, khống chế phạm vi rơi của Linh Vũ Thuật, dung lượng linh vũ, thời gian tưới dài hay ngắn để chúng được nuôi dưỡng đến thỏa thích.

Tiện thể hắn cũng tàn nhẫn tách những cây nhất phẩm Huyết Ngọc Tham nghĩ quấn quýt lấy nhau ra xa, có một cây Huyết Ngọc Tham mà xung quanh nó có tận tám cây, bốn phương tám hướng muốn quấn quýt lẫn nhau.

"Đồng thời ứng phó tám cây Huyết Ngọc Tham, ta muốn gọi ngươi là tham vương luôn ấy."

Lục Huyền dùng linh lực cẩn thận tách rời chúng, miễn cho cây Huyết Ngọc Tham ở giữa bị tám cây khác ép không còn một mảnh.

Lại đánh một đạo kiếm quyết cho Kiếm Thảo, để nó được kiếm khí tẩm bổ.

Huyễn Yên La Quả sinh sôi yên vụ lớn hơn một chút, không còn cách nào thẩm thấu linh thức vào trong, hắn chỉ đành từ từ mò mẫm, cố gắng tập trung tâm thần của mình ở mọi nơi, cuối cùng tìm được vị trí của nó.

Những chủng phát triển mà thời kỳ dài, cần bổ sung một đạo Mộc Sinh Thuật, thúc đẩy chúng phát triển càng sớm càng tốt.

Đơn giản và nhàm chán, bận rộn và phong phú.

Khi mọi việc đã xong xuôi thì nửa ngày đã trôi qua, Lục Huyền trở lại mái hiên, nhìn rất nhiều linh thực sinh sôi nảy nở trong linh điền, lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, hài lòng mỉm cười.

Hắn trông giống hệt một Linh thực sư nhiệt tình yêu thương trồng trọt, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ mới đây đã giết chết hai gã tu sĩ Luyện Khí trung cấp.

Nghỉ ngơi một lúc, Lục Huyền quyết định đến chợ tán tu một chuyến, xem xem có thể tìm được trận pháp phòng ngự nhị phẩm tốt nào không, còn cả huyết dịch xà yêu thú.

Tiện đường ghé qua Bách Thảo Đường chút, để xem những phản ứng và thay đổi nào sẽ xảy ra sau cái chết của Linh thực sư họ Chu kia.

Hắn điều chỉnh Liễm Tức Pháp, để lộ linh lực là dáng vẻ Luyện Khí tầng bốn.

Tu vi bề ngoài từ Luyện Khí cấp thấp vượt đến Luyện Khí trung cấp, có thể tận lực tránh một số phiền phức không cần thiết.

Lúc hắn mới thuê khối linh điền này, biểu hiện ra tu vi Luyện Khí tầng ba, giờ chưa tới một năm đột phá Luyện Khí tầng bốn, cho dù trong tán tu cũng được cho là tu vi tương đối mạnh, vẫn trong phạm vi hiểu biết.

Về phần Luyện Khí tầng sáu, hắn không dám tiết lộ.

Luyện Khí tầng ba đến Luyện Khí tầng bốn, cùng Luyện Khí tầng ba đến tầng sáu, khác biệt một trời một vực. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều sẽ nhận ra bên trong có vấn đề lớn, rất dễ thu hút sự tò mò và thèm muốn của tu sĩ khác.

Bên trong Bách Thảo Đường, mọi thứ vẫn như thường lệ, cái chết của Linh thực sư họ Chu không gây ra nhiều xáo trộn.

Chỉ ngẫu nhiên nghe được vài ba câu từ dược đồng đang xử lý thảo dược.

Điều này cũng dễ hiểu, mặc dù trong phường thị có tu sĩ tuần vệ của Chấp Pháp đường thủ hộ, nhưng khó mà tránh khỏi một số tu sĩ chết một cách lạ lùng, nhất là bên ngoài phường thị, ngư long hỗn tạp, ai biết tu sĩ nào đó có thể biến mất hoặc chết không lý do.

Hơn nữa Linh thực sư họ Chu giống như Lục Huyền, đều là hình thức hợp tác thứ hai với Bách Thảo Đường nên không được nhận sự che chở của Bách Thảo Đường, vì vậy rất khó khơi dậy sự đồng cảm và lo lắng cho an nguy của mình từ dược đồng bên trong Bách Thảo Đường.

Lục Huyền ngồi một hồi, Hà quản sự từ bên trong đi ra.

"Lục tiểu tử, sớm như vậy đã tới giao Linh Huỳnh Thảo rồi?"

"Không phải, là ta muốn đi chợ mua ít đồ, đi ngang qua nội đường nên tiện thể tới thăm lão nhân gia ngài. Linh Huỳnh Thảo còn dư lại, ta tính đợi nó thành thục hết mới bán cho nội đường. Nhưng lần tới có khả năng tới lấy thêm một chút mầm mống Linh Huỳnh Thảo từ chỗ ngài."

"Một trăm gốc Linh Huỳnh Thảo còn chưa đủ người dùng à? Nếu nhiều hơn nữa, chút linh lực bên trong cơ thể người có nuốt trôi không đấy?"

Lục Huyền cười không nói, đưa tách trà lên miệng và nhấp một ngụm.

Lão giả gầy thấy dáng vẻ như vậy của hắn, trong lòng nghĩ tới cái gì nên dùng linh thức đảo qua thân thể Lục Huyền, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Người đột phá đến Luyện Khí tầng bốn rồi?"

Lời Nhắn Chương 75
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triều Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 418

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.