Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nắng Hạn Lâu Ngày Gặp Trận Mưa

Phiên bản Dịch · 1685 chữ

"Đương nhiên ta sẽ không nghi ngờ Lục đạo hữu người."

Tu sĩ trung niên bị Lục Huyền nhìn chằm chằm, lui về phía sau hai bước.

"Ta chỉ muốn biết thêm về phương pháp trồng trọt của Lục đạo hữu thôi, dù sao vì nó mà ta cũng bỏ ra hơn ba mươi linh thạch."

Nghe được câu này, Lục Huyền cười lạnh một tiếng.

"Được, vậy ta hỏi người, hai mươi gốc Linh Huỳnh Thảo mà người hái thì phẩm chất có đề cao không?"

"So với trước đây thì sinh ra hai, ba gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất tốt đẹp, phẩm chất thượng đẳng không thay đổi."

Tu sĩ trung niên thành thật trả lời.

"Còn chưa đủ sao? Nhiều hơn hai, ba gốc Linh Huỳnh Thảo từ phẩm chất phổ thông thành phẩm chất tốt đẹp, mà đây là thời gian đào tạo tinh tế hóa của người chưa được lâu, nếu như thời gian lâu dài thì bình quân phẩm chất còn tăng lên một phần nữa. Nhiều thêm ba gốc phẩm chất tốt đẹp, vậy cũng kiếm được xấp xỉ một linh thạch. Nếu trồng hàng chục, hàng trăm gốc Linh Huỳnh Thảo thì người sẽ kiếm được nhiều linh thạch hơn. Bởi vì Linh Huỳnh Thảo là linh thực không phẩm cấp, thời gian thành thục ngắn, một năm có thể trồng ba hoặc bốn đợt. Cứ như vậy người trồng mấy năm là kiếm được linh thạch về. Càng không cần phải nói, phương pháp này cũng có hiệu quả với những linh thực khác. Cho nên, Chu đạo hữu người còn nghi ngờ cái gì?"

Lục Huyền nói xong, không để ý tới tu sĩ trung niên nữa, nghênh ngang bỏ đi.

Chưa đi được bao xa, hắn đã bị kéo lại.

"Ta buông tha phần lớn thời gian tu luyện, còn trả nhiều linh thạch như vậy, chỉ vì kiếm một chút linh thạch sao? Hôm nay người phải nói bí quyết trong đó cho ta biết, nếu không thì... Ta sẽ không để yên."

Hắn ta hung hăng nói, trong giọng điệu có một chút đe dọa.

Trong khoảng thời gian này, hắn ta không tu hành công pháp nhiều, gần như toàn bộ thời gian đều dùng trên việc bồi dưỡng tinh tế linh thực. Vốn dĩ hắn ta cho rằng có thể nhận được Linh Huỳnh Thảo phẩm chất cao, nhưng kết quả lại làm cho hắn vô cùng thất vọng, hiệu quả tăng lên cực kỳ có hạn. Hiện thực cùng mong đợi chênh lệch như nước sông với nước biển, khiến tiềm thức hắn ta cho rằng Lục Huyền đang che giấu, vì vậy không nhịn được tới Bách Thảo Đường đợi Lục Huyền, hy vọng lấy được mấu chốt trồng trọt linh thực từ chỗ Lục Huyền.

"Ta đã nói rất rõ ràng."

Lục Huyền hất tay hắn ta ra, một tấm Kiếm Khí Vạn Thiên phù lặng lẽ tuột xuống chỗ cổ tay.

"Bỏ thời gian tu luyện, đó là lựa chọn của người. Ta đảm bảo phương pháp của ta đúng đắn và hiệu quả, chỉ cần người dựa theo phương pháp ta dạy thì cẩn thận chăm sóc linh thực một thời gian dài thôi, chất lượng bình quân linh thực chắc chắn sẽ được cải thiện. Còn chuyện có đạt được Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ hay linh thực khác không, cái này phụ thuộc vào thiên phú cá nhân cùng sự chăm chỉ của Linh thực sư. Như ta bỏ chuyện tu hành, đặt toàn bộ tinh lực vào bồi dưỡng linh thực, hơn nữa ta cực kỳ có duyên với linh thực, có thể nhạy bén cảm nhận được nhu cầu của linh thực, lúc này mới trồng ra được linh thực phẩm chất hoàn mỹ. Ta đã nói đến nước này rồi, thỉnh Chu đạo hữu đừng dây dưa nữa, bằng không đừng trách tại hạ không khách khí."

Lục Huyền cảnh cáo tu sĩ trung niên một câu, rồi mặc kệ hắn ta càn quấy, trực tiếp rời đi.

"Người... Người làm như vậy nhất định sẽ gặp báo ứng!"

Phía sau truyền đến giọng nói phẫn hận của tu sĩ trung niên.

Lục Huyền thầm nghĩ thật buồn cười, hắn thấy mình không thẹn với lương tâm, phương pháp nói cho tên tán tu Linh thực sư này thực sự có hiệu quả, có thể cải thiện phẩm chất linh thực mà hắn ta trồng.

Sự khác biệt duy nhất và lớn nhất giữa hai người là Lục Huyền nắm bắt rõ ràng trạng thái tức thời của linh thực, tùy thời đáp ứng nhu cầu nhỏ bé của chúng, mà chùm ánh sáng màu trắng xuất hiện để cho hắn không phải lo lắng phát sinh tình huống tu vi trì trệ, thiếu hụt bảo vật.

Chỉ cần tên Linh thực sư kia có thể tĩnh tâm lại, dựa theo lời Lục Huyền nói, bồi dưỡng tinh tế hóa linh thực, thì sẽ không mất nhiều thời gian kiếm về linh thạch đã bỏ ra.

Nhưng hiển nhiên hắn ta nóng lòng cầu thành, hơn nữa sau khi nhìn phẩm chất linh thực của Lục Huyền, tâm lý của hắn ta trở nên mất cân bằng, lời nói và việc làm đều mất bình tĩnh.

Về phần báo ứng mà hắn ta nói? Lục Huyền thầm nghĩ tu vi mình thâm hậu, rất nhiều bảo vật phù lục, cho nên hắn không để bụng lời này.

Hắn đi tới chợ tán tu.

Từ sau khi không ngừng có tu sĩ dị hóa biến thành quái vật người không ra người quỷ không ra quỷ, tu sĩ Chấp Pháp đường trên chợ rõ ràng nhiều hơn trước kia.

Các tu sĩ đi tới đi lui cũng luôn duy trì cảnh giác.

Dưới bầu không khí nặng nề như vậy, Lục Huyền bước đi nhanh chóng, đôi mắt hắn quét qua các quầy hàng ở hai bên.

Trong quầy hàng, có rất nhiều tu sĩ bán tài liệu yêu thú, phần lớn đều bắt nguồn ở từ vùng hoang dã, bí cảnh, cũng có số ít là tự nuôi dưỡng, trong đó thịt yêu thú là nhiều nhất.

Dù sao ăn thịt yêu thú có thể tăng một chút linh lực trong cơ thể tu sĩ, cũng được cho là vật tiêu hao hàng ngày.

Thứ hai, có những bộ phận đặc biệt có thể được sử dụng luyện chế pháp khí, chẳng hạn như da lông, lân giáp, xương cốt.

Lục Huyền ngẫu nhiên nhìn thấy một quầy hàng bán huyết dịch yêu thú, hắn chờ mong tiến lên hỏi chủng loại yêu thú, rất đáng tiếc không có huyết dịch xà yêu thú.

Cuối cùng, hắn từ một quầy hàng của tu sĩ thiếu niên Luyện Khí tầng một, mua được một bình huyết dịch mãng xà.

Mãng xà có tên là Hắc Tuyến Xà, yêu thú chưa nhập phẩm. Theo như thiếu niên nói thì hắn cùng vài đồng bạn hợp sức đánh chết con mãng xà này, bởi vì hắn đóng góp ít nên không nhận được da và răng nanh mãng xà, chỉ được phân một bình nhỏ xà huyết Hắc Tuyến Xà, với tâm lý muốn thử một lần nên đặt trong quầy hàng.

Lục Huyền bỏ ra bảy mươi toái linh mua một bình nhỏ xà huyết Hắc Tuyến Xà từ quầy hàng thiếu niên.

Thiếu nên cho rằng xà huyết trong tay không bán được rồi, ai ngờ ngoài ý muốn bán được bảy mươi toái linh nên nhanh chóng khom lưng cảm tạ Lục Huyền.

Lục Huyền cầm xà huyết quay về viện mình.

Tiến vào linh điền, tất cả đều như thường, Thảo Khôi Lỗi cao cỡ nửa người vẫn đang không biết mệt mỏi tuần tra linh điền.

Khi đi ngang qua bên cạnh Lục Huyền, bước chân vẫn không dừng, chỉ là cái đầu cỏ xám khổng lồ hướng về phía hắn, ngây người nhìn chằm chằm, quay gần một trăm tám mươi độ mới trở lại vị trí ban đầu.

"Hấp thu hai giọt Thảo Linh Nguyên Dịch xong, linh trí Thảo Khôi Lỗi tăng lên rõ rệt, từ một con khôi lỗi vô hồn đến cấp độ của một đứa trẻ một hoặc hai tuổi. Cái không đổi duy nhất là, trái tim kiên định bảo vệ linh điền."

Lục Huyền xúc động một câu, sau đó tự thấy may mắn khi có một thủ hạ trung thành và tận tụy như vậy.

Hắn nhìn quanh linh điền một lần, tất cả linh thực đều ở trạng thái phát triển bình thường, có một ít cần tẩm bổ, vì vậy dọc lối đi hắn thi triển Linh Vũ Thuật hoặc là Mộc Sinh Thuật, đảm bảo chúng có thể thỏa mãn mức độ lớn nhất.

Cuối cùng, hắn đến khu vực Giao Đằng.

Hắn không thể chờ đợi lấy bình nhỏ xà huyết Hắc Tuyến Xà ra, mở nút bình rồi cẩn thận đổ xà huyết lên trên đằng mạn uốn lượn.

Sau khi huyết rơi xuống đằng mạn Giao Đằng, huyết dịch đỏ tươi cũng không chảy xuống mà dính chặt vào bề mặt đằng mạn. Ngay lập tức, nó từ từ thấm vào bên trong đằng mạn.

Đằng mạn vốn có màu đen đặc sau khi hấp thụ xà huyết Hắc Tuyến Xà thì chuyển sang màu đỏ đen. Khi quan sát thật kỹ sẽ thấy đằng mạn vốn dĩ uốn lượn, thắt nút thì đột nhiên giống như một con tiểu xà thức dậy sau một kỳ ngủ đông, thong thả di động. Sau vài hơi thở, nó mới dừng lại.

Lục Huyền tập trung tâm thần trên đằng mạn Giao Đằng.

"Dường như có thứ tốt gì tiến vào trong cơ thể, nhưng mà còn chưa kịp nếm đã biến mất rồi…”

Dáng vẻ đói khát như nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, muốn thỏa thích ăn uống một phen, kết quả chỉ rơi có hai, ba giọt mưa.

Lời Nhắn Chương 71
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 413

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.