Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thảo Khôi Lỗi: Bảo Vệ Linh Điền

Phiên bản Dịch · 1742 chữ

"Ta chỉ muốn yên lặng làm ruộng thôi, vì sao nhiều thứ quấy nhiễu cuộc sống của ta vậy?"

Sau khi nhận được quang đoàn đặc thù trong linh điền, Lục Huyền có ý nghĩ sống nhạt nhẽo bình thường như thế. Không còn nghĩ cách cố gắng tranh đoạt cơ duyên hư vô mờ mịt với vô số tán tu nữa.

Cho nên từ chối lời mời thăm dò bí cảnh của Trương Hồng cùng Linh thực sư Bách Thảo Đường.

Vào các ngày trong tuần, hắn cũng nhiệt tình giúp đỡ mọi người và hiếm khi ra ngoài.

Vương Sơn bị tà ma phụ thể, vô cùng có khả năng sẽ phá hủy cuộc sống yên bình hiện tại của mình, nên Lục Huyền đành phải chủ động giải quyết nó.

"Vậy đi tố giác Vương Sơn với ai? Chắc chắn thực lực phải mạnh hơn hắn ta, lại không có quan hệ thân thiết gì lắm."

Lục Huyền suy nghĩ một lúc, nhớ lại lúc Vương Sơn từng uống rượu với mình, mắng chửi sau lưng một tên cấp trên nào đó.

Hắn vốn đang cân nhắc đến việc thông qua mối quan hệ với Bách Thảo Đường để giải quyết, nhưng cuối cùng vẫn thôi. Dù sao mình và Bách Thảo Đường chỉ là quan hệ hợp tác, thấp cổ bé họng, không có thành tích nổi bật gì, cũng không biết người quyền cao chức trọng nào, chỉ qua lại thân thiết với mỗi Hà quản sự nhưng thân phận ông cũng không cao lắm.

"Còn có một điểm cần phải chú ý, nhất định phải che giấu thân phận thật tốt, kẻo báo cáo không thành công, ngược lại còn bị liên lụy."

Có mục tiêu tố cáo rồi, Lục Huyền cũng lén lút thăm dò một chút rồi bắt đầu chuẩn bị hành động.

Lâm Dương phường thị, Chấp Pháp đường khu bắc.

Trong một kiến trúc vĩ đại diện tích hơn mười mẫu, linh khí bên trong nồng đậm, chỗ nào cũng có kỳ hoa dị thảo.

Lăng Bằng đang ngồi trước bàn, lật xem quyển điển tịch luyện khí. Hắn ngày thường thích yên tĩnh nên cố ý chọn một đình viện nằm ở một bên Chấp Pháp đường để tiện làm việc, ngoài cửa sổ trồng một gốc linh mộc xanh um tươi tốt, khi không có việc gì thì nhìn nó cũng giúp đôi mắt và tâm hồn thoải mái.

Hắn là một trong những tu sĩ Luyện Khí cao cấp trong Chấp Pháp đường, phần lớn thời gian tọa trấn tại nội đường, chỉ khi nào xuất hiện tà ma tập kích với quy mô lớn, mới ra mặt.

Đột nhiên, hắn khẽ a một tiếng, một tấm thuẫn (lá chắn) phủ lân phiến màu tro đen từ trong túi trữ vật lóe ra, bay lượn xung quanh hắn. Khoảnh khắc tấm thuẫn màu tro đen xuất hiện, một đạo lưu quang kim sắc bắn vào phòng như một mũi tên sắc nhọn.

"Keng" một tiếng.

Ngoài dự đoán của Lăng Bằng chính là, lưu quang kim sắc cũng không nhằm vào hắn, mà trực tiếp bắn trên xà nhà trong phòng, kéo dài rất lâu chưa tiêu tan.

"Người nào to gan làm liều như vậy, dám công kích tu sĩ Chấp Pháp đường?"

Trên khuôn mặt của Lăng Bằng hiện lên vẻ tức giận, tấm thuẫn tự động bay lượn, linh lực toàn thân vận dụng đến mức tối đa. Mấy hơi thở đi qua, bên ngoài không có động tĩnh gì. Lăng Bằng nghi hoặc, nhìn về kiếm khí vàng óng trên xà nhà.

"Lâu vậy mà kiếm khí chưa tan hết, có thể thấy được tu sĩ đứng đằng sau có trình độ kiếm đạo phi phàm."

Lăng Bằng cảm thán một câu, phát hiện một mảnh giấy trắng to bằng lòng bàn tay được kiếm khí vàng óng ánh đóng trên xà nhà. Hắn đánh tan kiếm khí vàng ánh này, dùng Ngự Vật Thuật khống chế giấy trắng bay tới trước mặt mình.

Trên mảnh giấy trắng có hai dòng chữ ngoằn ngoèo, rõ ràng là cố ý viết kiểu chữ thế.

"E rằng Vương Sơn đã bị tà ma ô nhiễm, Đàm Hiểu Đông phụ trách tuần tra rất có khả năng cố ý bao che."

Lăng Bằng nhỏ giọng đọc hai hàng chữ nhỏ. Một ngọn lửa màu đỏ sẫm đột nhiên xuất hiện trên tờ giấy trắng, biến tờ giấy trắng thành tro.

"Tin tức trên đấy là thật hay là trò bịp bợm? Ta nhớ Vương Sơn là tu sĩ Luyện Khí trung cấp trong nội đường, có tu vi Luyện Khí tầng năm, cũng xem như là vị trí trung tầng. Nếu như ngay cả hắn cũng bị tà ma ô nhiễm, vậy Chấp Pháp đường rất có thể phát sinh chuyện xấu. Còn khả năng là trò đùa quái đản cực kỳ thấp."

Hắn nhìn kiếm khí vàng óng còn lưu lại vết mờ mờ trên xà nhà, thầm nghĩ.

"Người sau lưng im hơi lặng tiếng thi triển kiếm khí, ngay cả linh thức Luyện Khí cao cấp như ta cũng là đến gần mới có thể phát hiện. Kiếm khí kéo dài không tiêu tan ngay, khí thế hung hãn nhưng chỉ để lại một vết mờ nhạt. Có thể thấy được đối phương nghiên cứu kiếm đạo ít nhất mười năm rồi, nắm giữ kiếm khí đã đạt đến cảnh giới đại thành, tu vi rất có thể là Luyện Khí cao cấp. Dù sao Luyện Khí trung cấp muốn nắm giữ cảnh giới kiếm đạo như vậy, là chuyện quá khó khăn. Cho nên, vẫn nên điều tra chú ý hai người này nhiều hơn."

Lăng Bằng âm thầm quyết định. Hắn nhảy lên, giẫm xuống một phi kiếm màu đỏ đậm, đi dạo quanh Chấp Pháp đường một vòng, không hề phát hiện bất kỳ người nào khả nghi.

Trên con phố cách đó không xa, Lục Huyền lững thững đi trên con đường đá xanh. Không lâu sau, một đạo linh thức mạnh mẽ đảo qua người hắn.

Dùng Liễm Tức Pháp che giấu, lúc này Lục Huyền chỉ bộc lộ tu vi Luyện Khí tầng ba, linh thức kia không phát hiện dị thường nào, chỉ thoáng qua rồi biến mất.

Lục Huyền bước đi bình thường, không hề tỏ ra hoảng loạn chút nào.

"Lấy Canh Kim Kiếm Quyết cảnh giới đại thành gửi một tin tức như thế, vị tu sĩ Luyện Khí cao cấp có quan hệ bình thường với Vương Sơn sẽ nghiêm túc xem xét lời cảnh báo của mình... Ít nhất thì sẽ chú ý đến Vương Sơn nhiều hơn. Còn Đàm Hiểu Đông nuốt linh thạch của ta còn chưa biết đủ ấy, nhân tiện ngáng chân hắn ta rồi đợi đến khi có cơ hội, thực lực có thể nghiền ép hắn ta sẽ đi xử lý sau."

Lục Huyền ngẫm lại hành động tố cáo lần này của mình.

Dưới sự trợ giúp của Liễm Tức Pháp, hắn lặng im không một tiếng động và cũng không thu hút bất kỳ sự chú ý nào, sử xuất Canh Kim Kiếm Quyết cảnh giới đại thành bắn nội dung đi, còn mình ngụy trang thành tu vi Luyện Khí tầng ba, tránh thoát kiểm tra.

"Còn phải xem nó có đưa đến hiệu quả không."

Việc đã đến nước này, bất kể Vương Sơn bị tà ma ô nhiễm có được phát hiện không, tất cả những gì Lục Huyền có thể làm là bất biến ứng vạn biến, im lặng xem tình hình phát triển.

"Linh Huỳnh Thảo, Xích Vân Tùng, Kiếm Thảo mau trưởng thành nha!"

Hắn trở lại viện, nhìn hơn mười bụi Linh Huỳnh Thảo trong linh điền chuẩn bị thành thục đến nơi. Cùng với thể tích năm quả tùng tử Xích Vân Tùng càng ngày càng lớn, màu sắc cũng càng đậm. Còn có Kiếm Thảo thân thẳng tắp như lưỡi kiếm, nhìn cũng thấy nhẹ nhõm rất nhiều.

"Chỉ cần có linh thực thành thục, mình có thể không ngừng tích góp thực lực từng tí một, đến lúc đó cho dù tà ma trong cơ thể Vương Sơn muốn hại mình, thì mình cũng sẽ tự giải quyết được."

Bên bờ ao linh tuyền, Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu không biết đào từ chỗ nào ra một con dị trùng. Thả dị trùng xuống, sau đó khi ba con Hồng Tu Lý trong ao đang tranh đoạt thức ăn, thì lòng bàn chân trắng như tuyết của linh miêu nhanh chóng xẹt qua, tóm lấy dị trùng trở lại lòng bàn chân, đồng thời chộp râu dài, kéo một con Hồng Tu Lý ra ngoài. Bộ râu dài trên không trung không ngừng co duỗi, khiến Hồng Tu Lý phía dưới liên tục nảy lên lại hạ xuống.

"Bảo ngươi không được bắt cá, ngươi không thành thật! Là muốn ăn đòn đúng không!"

Lục Huyền nhìn cảnh này, không nhịn được dùng sức vỗ cái tai nhọn của ấu thú Đạp Vân Linh Miêu.

Ánh mắt ấu thú lạnh nhạt thả Hồng Tu Lý về ao linh tuyền, đi sang một bên và nghịch ngợm con dị trùng đang hấp hối.

Lục Huyền lo lắng nó không vui khi bị mình đánh, nên tập trung tâm thần trên người nó.

"Ngao ~ Hôm nay lại được chủ nhân cưng nựng ~"

"Tiểu gia hỏa này..."

Lục Huyền cười sặc, thì ra linh miêu bắt Hồng Tu Lý là để thu hút sự chú ý của hắn, cho dù đánh một cái cũng tốt hơn là cả ngày không chạm vào.

Hắn bất chợ sinh ra một ý nghĩ, đến trước mặt Thảo Khôi Lỗi đang tuần tra trong linh điền.

Thảo Khôi Lỗi bước những bước giống hệt nhau, thong thả đi vòng quanh linh điền.

"Sau khi hấp thu Thảo Linh Nguyên Dịch, Thảo Khôi Lỗi có biến hóa không nhỏ, thậm chí sinh ra chút linh trí, cũng không biết trạng thái tức thời của nó thế nào."

Trong lòng Lục Huyền hiếu kỳ, ngưng tụ tâm thần trên thân thể tro đen của Thảo Khôi Lỗi.

"Bảo vệ linh điền!"

"Bảo vệ linh điền!"

"Bảo vệ linh điền!"

Từng câu nói giống nhau cứ văng vẳng trong đầu Lục Huyền.

Lời Nhắn Chương 57
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đọc truyện ❤️

Like chương để được +exp và xác suất rơi linh thạch, vật phẩm nha.

Bình luận, đề cử và đẩy kim phiếu giúp truyện được nhiều người biết nha, đa tạ các vị!
Bạn đang đọc Mọi Người Tu Tiên, Ta Làm Ruộng (Dịch) của Triêu Văn Đạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 452

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.