Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khó khăn bắt đầu.

Tiểu thuyết gốc · 827 chữ

Chapter 3: Những khó khăn bắt đầu.

sụt- Tôi găm lưỡi dao vào cổ con xác sống trước mặt.

Khỉ thật! Bọn chúng khoẻ quá. Đâm như thế rồi mà vẫn chưa chết nữa. Tại sao nó có thể mò dậy được khi mà tôi đã làm một nhát chí tử như thế?

-Cẩn thận!!!!- Sara la lên thất thanh.

Graoooooooo- Từ đâu đằng sau một con nhào tới vồ lấy làm tôi té uỵch xuống đất.

Óc....ọc..gruu- Nó co giật vài cái rồi há hàm răng đầy máu đáng sợ ra nhăm nhe cắn tôi.

Tôi run sợ nhanh chóng cắm con dao vô cuống họng rồi dùng hết sức bình sinh đẩy cái đầu bẩn thỉu đấy ra. Nhưng nó cũng đâu phải vừa, dù bị đâm như thế mà có vẻ nó chẳng biết đau đớn là gì cứ liên tục cắn tới tấp vào tôi mặc dù đã bị con dao chắn ngang miệng. Nó cứ đớp cho đến khi miệng rách toác ra máu me chảy ròng ròng xuống mặt tôi mà vẫn chẳng có dấu hiệu dừng lại.

-Aaaaaa!!!!- Tôi hét lên.

Dùng chút sức lực cuối cùng, tôi ghì chặt con dao kéo một đường dài từ cuống họng xuống ngang ngực nó.

Cạch...cạch- Nó cố gắng đớp đớp vài cái nữa mặc cho miệng đã rách làm đôi rồi té xuống.

Phù!!! Cuối cùng cũng xong. Tôi thờ phào gạt đống máu và nước dãi tởm lợm kia ra khỏi mặt.

-CỨU!!!! CỨU EM VỚI!!!!!!- Sara hét lớn.

Mẹ kiếp! Quên mất còn con bé. Mấy con xác sống còn lại nãy giờ quay sang tấn công nó mà tôi không hay biết.

-Cố lên!!! Anh tới đây!- Tôi la lên rồi phóng tới chỗ nó.

Cộp cộp- Con xác sống đang cắn liên tục vào khúc gỗ bị nhỏ Sara nhét vào miệng. Còn con bé thì đang ra sức để đẩy cái xác ghê tởm đấy ra khỏi người.

-Cút đi!!! - Tôi đạp vô đầu nó.

Khốn nạn thật! Nó chẳng xi nhê gì. Tôi cố gắng lôi cái xác ra khỏi con bé dù cho người chẳng còn tí sức nào. Mà đúng thật, tôi không tài nào kéo ra được. Nó ghì con bé chặt quá.

-Cút! cút! CÚT!!!!- Tôi vừa la vừa đạp vào đầu nó với hy vọng nó sẽ bị....”đau”?

Óc...ọc...grecc...- Mấy con còn lại bắt đầu kéo tới. Xa xa ít cũng phải chục con nữa cũng đang xiêu vẹo lao đến. Mẹ kiếp! Chừng này còn chưa đủ hay sao?

-Anh...Dun!!!!....mau..mau chạy đi!! Em sắp chịu hết nổi rồi!- Con bé vừa nói vừa gồng sức đẩy cái xác ra.

-Em nói cái quái gì thế?- Tôi cũng cố gắng kéo phụ nó.

-Không là cả 2 chúng ta đều chết đấy! Em...em không chịu nổi..n.....

Graooo.....-Con bé buông thõng hai cánh tay ra. Cái xác ghê tởm nhanh chóng há lớn miệng chực chờ đớp nó.

-CÚT!!!!!!- Tôi la lớn rồi cắn vào đầu nó.

Ahhhhhh!!! Răng tôi!!! Mẹ kiếp! Chắc gãy hết hàm mất. Cảm giác như bị búa đập vào vậy. Nhưng có vẻ hàm răng của tôi ra đi không phí phạm...

Graooooooo -Cái xác gào lên như đang đau đớn lắm. Nó buông con bé ra rồi lao tới tấn công tôi.

Tôi biết rồi... điểm yếu của bọn này chính là ở đầu. Lúc nãy Phương cũng bắn gục được một con nhờ găm tên vào đầu nó....nhưng mà...răng mình....sao có thể...?

Graooo...- Nó lao vào tôi như có mối thù từ trước.

Thôi vậy!!! Có lẽ phải bỏ mạng ở đây rồi.... dù gì ông trời cũng không muốn tôi sống.

Grecccc- Nó lao vào đẩy ngã tôi xuống đất. Dùng hết sức tôi cố gắng đẩy để con bé chạy thoát. Mong răng nó sẽ sống sót được. Tôi không muốn bất cứ người bạn nào chết trước mặt tôi nữa....

-Mau....CHẠY ĐI!!!- Tôi ra lệnh cho con bé đang đứng nhìn với ánh mắt sợ sệt.

Và...nó quay đầu bỏ chạy thật.... Hờ!!! Con bé biết nghe lời đấy. Mặc dù không hiểu tại sao bên trong tôi vẫn muốn con bé ở lại cạnh mình. Chắc tôi cô đơn quá lâu rồi. Chỉ chờ con bé khuất khỏi tầm mắt, tôi buông thõng hai cánh tay, nhắm nghiền mắt lại. Chẳng còn sức đâu mà chống cự nữa rồi....

Óc....GRAOOO- Con xác sống há to cái miệng đầy nấm ra, chẳng còn lý do gì để nó không xơi tái tôi cả.

Alen...Tôi...đến với cậu đây.

Sụt

Cái xác bỗng ngã uỵch xuống người tôi. Máu từ con dao cắm trên đầu nó bắt đầu chảy xuống....đây là cái dao nãy tôi xẻ thịt con kia mà? Ai?...Sara đã đâm nó sao?....

-Mau chạy!!!!

Sara kéo cái xác ra khỏi người tôi rồi cắm đầu chạy. Phía xa, hàng chục cái xác nữa đang gầm gừ tiến về bọn tôi.

Bạn đang đọc MOB 2 - Trò Chơi Nhân Tính. sáng tác bởi cupidnolove21
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cupidnolove21
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.