Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một cái cũng không thể thiếu

Phiên bản Dịch · 2025 chữ

Ánh mắt Chu Bạch nhìn về phía tấm bia đá, dự định nhìn xem ai là người mạnh nhất của lớp tu luyện đặc biệt.

1: Mộng Nhược Tồn cấp thứ 3.

2: Tưởng Vi Thiện cấp thứ 2.

3: Từ Khí Trường cấp thứ 2

Chu Bạch: 'Cấp 3 là mạnh nhất?'

Một bên khác, Doanh Hủy la to với xung quanh: "Được rồi, náo nhiệt cũng xem xong rồi, chương trình học hôm nay còn chưa làm xong nhỉ? Đi tu luyện cả đi. Ba người Chu Bạch thì ở lại."

Trong nháy mắt, các học sinh xung quanh giải tán lập tức, nắm chặt thời gian đi tu luyện.

Doanh Hủy nhìn ba người Chu Bạch, đặc biệt là Chu Bạch học sinh bị hắn coi là có vấn đề, nhắc nhở nói: "Chu Bạch, tôi biết cậu cương quyết bướng bỉnh, Triệu Thủ Nhất thậm chí còn nói cho phép cậu trốn học. Nhưng tới lớp Đặc Tu của tôi, thì không cho phép cậu làm xằng làm bậy."

Trong lòng Chu Bạch giật mình: 'Hả? Không phải đã nói là trốn học hợp pháp rồi sao?'

Chu Bạch cố ý dùng lời nói châm thêm dầu vào lửa, nguyên thần lực của Doanh Hủy quét qua, cảm nhận được cảm xúc phập phồng của Chu Bạch, lúc này mới mỉm cười: "Hôm nay các cậu sớm trở về tự học đi, ngày mai tôi sẽ viết xong kế hoạch tu luyện cho các cậu, các cậu tự mình chú ý tu luyện đi."

"Chu Bạch, cậu chênh lệch quá nghiêm trọng, cơ bản kém, muốn đuổi kịp người khác, phải bỏ ra nhiều thêm một chút sức lực, lên lớp chăm chỉ vào."

Sau khi Tả Đạo và Tiền Vương Tôn rời đi, không kịp chờ đợi mà đi tự học, đều muốn nắm chặt thời gian, đuổi kịp những người khác trong lớp. Hiển nhiên lớp tu luyện đặc biệt không nói là ủng hộ về phương diện vật tư, ít nhất là về mặt thái độ, hoàn toàn kích thích được bọn hắn, để bọn hắn càng thêm phấn chấn tiến bộ.

Mà trên đường đi về nhà, Chu Bạch cũng không ngừng tự hỏi nguồn gốc của Lại khí mới: 'Phiền phức thật, dáng vẻ của Doanh lão sư hình như là muốn đốc thúc mình tu luyện, làm sao bây giờ.'

Sau khi trở lại phòng ngủ, Chu Bạch ngủ bù đến buổi chiều, tiếng đập cửa vang lên, là Cảnh Tú.

Cảnh Tú: "Chu đại ca, em suy nghĩ rồi, sau này sau mỗi ngày tan học, có thể tu luyện cùng Chu đại ca được không?"

Chu Bạch mở miệng muốn tùy tiện đuổi đối phương đi, chính mình thật sự không có cái gì đáng dạy cả, nhưng đột nhiên con ngươi chuyển động một chút, có ý tưởng mới.

'Có phải hay không? Có thể để cho Cảnh Tú giúp mình quét dọn một chút không nhỉ?'

Chu Bạch thế nhưng là nhớ rõ ràng, nếu như có mèo thay hắn quét dọn phòng làm việc nhà, vậy thì mỗi ngày cũng một hai trăm điểm Lại khí. Nếu chuyển đổi thành điểm nguyên thần lực thì chính là mỗi ngày tăng 1, 2 điểm nguyên thần, một tháng tăng 30 đến 60 điểm nguyên thần.

Đây cũng không phải là một khoản thu nhập nhỏ, đặc biệt là đối với Chu Bạch nóng lòng tăng tu vi mà nói, càng là vô cùng quan trọng.

Hiện tại liên tiếp không thu được làn Lại khí này, cảm giác như là rau hẹ của nhà mình lại để người khác cắt vậy, Chu Bạch rất đau lòng.

Nhưng cứ như vậy để Cảnh Tú làm việc nhà cho hắn, hắn lại hơi ngại, dù sao như thế sẽ bị nghi là làm chậm trễ người khác tu luyện.

Thế là Chu Bạch để Cảnh Tú đi vào trước, sau đó ôm mèo trắng vào trong ngực, muốn nói ý nghĩ này với Khắc Lỵ Tư Đề Na, thương lượng một chút.

Nào biết được mèo ngốc sau khi vừa nghe thấy, hai mắt liền tỏa sáng, nhìn Cảnh Tú nói: "Được chứ, để cô gái này quét dọn, làm việc nhà trong phòng chúng ta đi. Tốt nhất là tắm rửa cho Ngải Toa, càng ngày cô càng nhớp nháp rồi."

Chu Bạch: "Như thế có phải không tốt lắm không nhỉ?"

"Có cái gì không tốt lắm cơ chứ, cô ấy không phải là muốn tu luyện với cậu sao? Mấy ngày nay tôi sắp xếp tri thức lại một chút, hệ thống đổi mới lại lý luận một lần nữa, hiện tại trình độ có thể coi cao hơn cô ấy nhiều, mượn miệng của cậu chỉ bảo cho cô ấy một chút, cô ấy cũng lời chết đi được ấy chứ."

"Vả lại giúp đỡ miễn phí cũng không phải kế lâu dài, cái gọi là thân huynh đệ tính toán rõ ràng, giúp đỡ miễn phí mấy lần thì được, mỗi ngày đều giúp miễn phí, lâu ngày thì đối với chúng ta đối cô ấy đều là một loại gánh nặng, nói không chừng còn dễ sinh ra khoảng cách lẫn nhau, thậm chí chán ghét lẫn nhau."

"Để cô ấy dùng lao động để đổi sự chỉ bảo của tôi, không phải rất hợp lý sao, đây chính là cả hai cùng có lợi đó."

Nghe xong lời nói của Khắc Lỵ Tư Đề Na, Chu Bạch tưởng tượng như thế cũng có chút đạo lý, bình thường giáo viên đạo giáo đều bề bộn nhiều việc, dù sao các thầy cô cũng phải nắm chắc thời gian đi tu luyện.

Cho nên sau khi tan học, học sinh trên cơ bản thì không có cơ hội xin thầy cô chỉ bảo. Không giống lớp tu luyện đặc biệt, Doanh Hủy không cần tu luyện, cơ hồ 24 tiếng đều có thể hướng dẫn bọn hắn.

Mà trình độ Khắc Lỵ Tư Đề Na, Chu Bạch vẫn hơi hiểu rõ một chút, cũng không biết lai lịch trước kia của cô là gì, nhưng tu vi nhất định không yếu, theo sự tăng lên của sức mạnh, còn không ngừng thức tỉnh ký ức của quá khứ.

Chỉ cần đổi mới hệ thống lý luận, nắm giữ lý luận tu đạo mới, chỉ bảo tu sĩ cấp 0 như Cảnh Tú cùng Chu Bạch thì tất nhiên là thừa sức.

Chu Bạch: "Được đó Đề Na, lời này của cô có đạo lý đó."

Chu Bạch cười sờ đầu mèo, đối phương lập tức lộ ra ánh mắt hưởng thụ, đây là hai tháng qua mỗi ngày đều bị vuốt, đã bị Chu Bạch bất tri bất giác vuốt cho phục luôn.

Sau đó Chu Bạch chủ động lên tiếng hỏi: "Như vậy đi Cảnh Tú, em muốn tu đạo với anh, anh cũng hoàn toàn có thể chỉ bảo em một chút, bất quá loại chuyện này không có công không nhận lộc, tự dưng lại chỉ bảo cho em, không phải kế lâu dài, đối với giao tình của anh hay em đều bất lợi."

"Đó là đương nhiên." Cảnh Tú vội vàng nói: "Chỉ cần Chu đại ca anh nguyện ý để cho em tu đạo chung với anh thì mỗi ngày em có thể bao anh một bát cơm."

Nghe nói như thế, trong nháy mắt hai mắt Chu Bạch hơi tỏa sáng, nhìn Cảnh Tú ở trước mắt tựa như đang nhìn một cái phiếu ăn, hai tháng tới hắn có thể không sợ nghèo rồi.

Nhưng nghĩ lại mình cái ví no khin khít giờ phút này của mình, còn nghĩ đến Lại khí thu thâp được sau khi Cảnh Tú làm việc thay, và tương lai có thể lấy được càng nhiều điểm tích lũy trong lớp tu luyện đặc biệt.

Chu Bạch lập tức lắc đầu nói: "Không cần những thứ này. Mỗi ngày mỗi đêm anh đều chăm học khổ luyện, hăm hở tiến bộ không nghỉ, lại không có thời gian để quét dọn phòng, mỗi ngày em giúp anh quét sạch một chút là được rồi."

Cảnh Tú hơi sững sờ: "Chuyện này sao?"

"Chính là chuyện này."

Nghe Chu Bạch chỉ cần mình làm chuyện như vậy, Cảnh Tú đương nhiên ăn nhịp với nhau, hai bên cũng cảm giác được mình đã kiếm được lời.

Thế là trong nhiều ngày hơn một tuần, mỗi tối bắt đầu tu luyện chung với Chu Bạch, mà Chu Bạch thì mỗi ngày lại thu được thêm một hai trăm điểm Lại khí, cộng thêm điểm Lại khí sinh ra lúc ngủ khi trốn học, ngày kế, có nhiều lúc hơn 800 điểm Lại khí, có ít lúc cũng có hơn 600.

Khắc Lỵ Tư Đề Na nằm nhoài bên cạnh Chu Bạch, phát động nguyên thần lực, lật qua lật lại trang sách, đọc Đạo Kinh.

Chu Bạch cũng phát động nguyên thần lực, đọc một quyển Đạo Kinh khác.

Một người một mèo cùng nhau đọc sách, chẳng qua chỉ là Đạo Kinh mà mèo đọc uyên thâm hơn một chút, Chu Bạch đọc thì là vô cùng cơ bản.

Nhưng người ngoài nhìn vào, như là Cảnh Tú, thì lại là Chu Bạch đang cùng lúc đọc hai quyển Đạo Kinh.

Cảnh Tú: 'Chu đại ca quả nhiên thiên phú dị bẩm, vậy mà có thể cùng lúc đọc hai quyển sách.'

Sau một ngày, Cảnh Tú hiếu kỳ nói: "Chu đại ca, mỗi tối anh đều học đến mấy giờ vậy?"

Chu Bạch: "Học đến bình minh."

Cảnh Tú kính nể nói: "Chu đại ca, anh chăm chỉ thật."

Chu Bạch trừng một cặp mắt tràn đầy tơ máu nói: "Em hãy nhớ kỹ, con đường tu đạo, không tiến ắt lùi, tuyệt đối không thể lười biếng tí nào."

Ngày thứ ba, Cảnh Tú nhìn quầng thâm mắt của Chu Bạch hơi nặng, nhịn không được hỏi: "Chu đại ca, ban đêm còn học suốt đêm, vậy thì ban ngày dùng để đi ngủ hả?"

"Đi ngủ?!" Chu Bạch nhíu chặt lông mày: "Thiên tài sao có thể đi ngủ được? Mỗi ngày anh đều hấp thu, vận thần, đọc sách, nghĩ tới bên ngoài có Thiên Ma tai hại liền ngủ không yên. Chẳng qua mỗi ngày dựa vào Đại Mộng La Hán Tâm Kinh và Nhân Lương, ngược lại là đủ để khôi phục tinh lực rồi."

Cảnh Tú mang vẻ mặt sùng bái mà nhìn Chu Bạch: "Chu đại ca, từ hôm nay trở đi em cũng muốn tu luyện Đại Mộng La Hán Tâm Kinh. Không thể lãng phí thời gian đi ngủ được."

Khắc Lỵ Tư Đề Na nhịn không được nói trong đầu: "Cậu lại bắt đầu giả bộ mình là thiên tài?"

"Cái gì gọi là giả bộ? Tôi có hệ thống phụ trợ tu luyện trong tay, tôi còn không phải thiên tài thì ai là thiên tài nữa chứ?" Chu Bạch nói: "Vả lại cái này gọi là giả thiết tạo người, cũng luôn luôn là sự kiên trì từ trước đến nay của tôi."

"Vả lại sách lịch sử tôi đọc gần nhất, phát hiện được bởi vì từ xưa đến nay các loại tình yêu giữa Thần Tiên với người phàm, trong nhân loại hỗn loạn có một vài người mang huyết mạch của Thần Tiên, chẳng qua chỉ là bình thường sẽ không thức tỉnh mà thôi. Mà người đã thức tỉnh huyết mạch Thần Tiên, sẽ có các loại thiên phú đặc thù, nhưng cũng không có cách nào đo lường ra là huyết mạch gì. Trong lớp Đặc Tu của các cậu cũng có loại người này. Tôi cảm thấy tôi cũng có thể giả làm huyết mạch Thần Tiên này một chút."

"Chỉ cần bọn hắn quen với giả thiết này, sau này dù cho tốc độ tu vi của tôi có tiến bộ lạ thường như thế nào, bọn hắn đều sẽ dần dần quen thôi."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Tình_nhạt_như_nước
Lượt thích 1
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.