Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi viết!

Phiên bản Dịch · 1784 chữ

"Hừ."

Khắc Lỵ Tư Đề Na đang trôi lơ lửng ở giữa không trung xoay tròn đáp xuống.

Sau đó, con mèo này kiêu ngạo dựng thẳng đuôi, chậm rãi nói: "Điểm nguyên thần khoảng chừng 180, đạo hóa độ 3%, tinh điểm Kiếm đồ vẫn là 4 cái."

Chu Bạch âm thầm gật đầu, tốc độ tu luyện của Khắc Lỵ Tư Đề Na khá nhanh. Đặc biệt con mèo này đọc Đạo Tàng giống như là bật hack, nếu không phải Chu Bạch bật hack, thật đúng là không đè ép được nàng.

Mà bây giờ Khắc Lỵ Tư Đề Na thôi động kiếm khí so trước kia lợi hại hơn nhiều. Những nơi Kiếm khí đi qua, dù là đất đá hay sắt thép đều bị chém một cách dễ dàng. Cũng chỉ có Chu Bạch nằm xuống mới dám mạnh mẽ chống đỡ vài lần.

Nhưng Chu Bạch vẫn còn không rõ thực lực của mọi người .

"Nếu không... điều tra thực lực những người khác xem sao? Tiện thể thăm dò nội dung khảo hạch. Chắc là ở trên lớp lão Lữ cũng đã nói sơ qua cho mọi người rồi?"

Thế là ngày thứ hai, Chu Bạch vừa ăn cơm, vừa chờ ở nhà ăn. Sau khi nhìn thấy Cảnh Tú, vội vàng đi tới, ngồi xuống bên cạnh đối phương.

"Chu đại ca?" Cảnh Tú nhìn Chu Bạch cười nói: "Anh vẫn khỏe chứ?"

"Ừm ân, anh vẫn khỏe." Chu Bạch hỏi: "Cảnh Tú, Lữ lão sư có nói cho các bạn học nội dung khảo hạch hay không?"

"Ừm, có nói qua rồi."

Ngay lúc Cảnh Tú mới chỉ nói có một nửa, Hạ Lệ sau lưng nàng vươn đầu sang, hừ một tiếng nói: "Cửa thứ nhất chính là thi viết, biết chưa!"

"Tu đạo tràn ngập nguy cơ, nếu không có nắm vững lý thuyết thì tu vi càng cao sẽ chết càng thảm. Không chỉ là nguy hiểm cho mình mà còn liên lụy với đồng đội."

"Với lại nếu không nắm vững lý thuyết, sẽ không thể tu luyện thần đồ, không tinh thông Thổ Nạp Pháp, điểm nguyên thần không thể tăng lên. Cũng không đọc tốt Đạo Tàng."

"Thế thì làm sao tăng cao tu vi?"

Nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của Chu Bạch, Hạ Lệ có chút hả hê nói: "Thế nào? Người không lên lớp, có phải cảm thấy ngay cả cửa thứ nhất đều qua không được hay không? Ha ha ha ha, chờ cuốn gói về nhà đi."

Chu Bạch cười lạnh một tiếng: "Tiểu Đậu, hóa ra cô ở sau lưng Cảnh Tú, nếu không phải cô thò đầu ra thì chắc tôi không thấy."

Hạ Lệ há hốc mồm nhìn Chu Bạch, còn chưa có ai mắng nàng như thế, nàng cả giận nói: "Hiện tai anh cứ mạnh miệng đi, tên cặn bã! Nghĩ đến việc sau này anh bị đuổi cổ ra khỏi đạo giáo, hằng đêm tôi đều ngủ ngon đấy."

"Hả? Nghe không rõ gì cả, Hạ Lệ sao cô lại đưa lưng ra nói chuyện với tôi."

Hạ Lệ có chút ngẩn người, thấy Chu Bạch nhìn chằm chằm ngực mình, lúc này mới kịp phản ứng.

Vẻ mặt nàng đỏ bừng, hét lên một tiếng định phát động nguyên thần lực, may là Cảnh Tú ngăn lại.

"Cảnh Tú, cậu đừng cản tôi! Tôi muốn giết hắn!"

"Cảnh Tú, em cản nàng làm gì, loại trẻ con này, một mình anh có thể đánh mười cái."

Nhìn thấy hai người vẫn còn cãi nhau, mặt Cảnh Tú trầm xuống, tức giận nói: "Đủ rồi! Hai người đều im miệng cho em! Hạ Lệ, trong trường học không cho phép đánh nhau, cậu thu hồi nguyên thần lực cho ta!"

"Chu đại ca! Tại sao anh chê bai thân hình của Hạ Lệ, anh xin lỗi nàng đi."

Thấy Cảnh Tú đột nhiên hung dữ, hai người đều ngừng lại, Chu Bạch bất đắc dĩ nhìn Hạ Lệ, nhếch miệng, không quan tâm nói: "Xin lỗi ~ "

Hạ Lệ hừ một tiếng, quay đầu đi, nhìn nhìn bộ ngực của mình.

Chu Bạch ngượng ngùng nhìn về phía Cảnh Tú hỏi: "Vậy cửa thứ hai, cửa thứ ba thì sao?"

Thấy hai người không còn cãi nhau, Cảnh Tú khôi phục bình thản: "Cửa thứ hai là khảo hạch kỹ năng tu đạo, xem thử tu vi có tăng lên hay không. Cửa thứ ba là thực chiến, tất cả mọi người chiến đấu với nhau. Điểm số cuối cùng sẽ dựa trên thành tích của ba ải cộng lại."

"Ồ." Nghe được hai cửa sau, Chu Bạch yên lòng, dù là nghiệm chứng từ vi hay là thực chiến, hắn đều có lòng tin hơn thi viết rất nhiều.

Hắn lại hỏi về tiến độ tu luyện của mọi người, đáng tiếc Cảnh Tú cũng không biết nhiều. Dù sao tu vi của mỗi người là một vấn đề riêng tư, không có ai đi công khai.

Chu Bạch thầm nghĩ: "Mình học kiến thức căn bản cũng được nửa tháng, hơn nữa mặc dù Đề Na ngốc này có lúc không đáng tin cậy, nhưng dạy học lại rất tốt.

Trong khoảng thời gian này ta cảm thấy được lý thuyết tu đạo của mình tăng lên rất nhiều. Ngay cả loại bí tịch như Đại Mộng La Hán Tâm Kinh và Đạo Tàng đều có thể đọc hiểu một cách dễ dàng.

Có lẽ so về kiến thức lý thuyết tu đạo, ta là một thiên tài?"

Nghĩ tới đây, Chu Bạch nhịn không được nở nụ cười: "Lại thêm thời gian trước kia ta học hành gian khổ, cũng đã từng thi đại học, còn lại hai tuần học cấp tấp một chút, tới lúc thi viết kiếm tám mươi điểm chắc cũng không quá khó khăn?"

Ngay sau đó Chu Bạch lại hỏi nói: "Phần thưởng của khảo hạch lần này là gì?"

"Ban thưởng à." Cảnh Tú nhìn Chu Bạch nói: "Người đứng nhất sẽ được cũng cấp miễn phí tài nguyên tu luyện ở tầng tiếp theo của thần đồ, còn được ban thưởng hai ngàn điểm tích lũy . . ."

Bỗng nhiên, Chu Bạch mở to hai mắt nhìn, đã không có nghe phần thưởng phía sau là gì: 'Người đứng nhất, ta nhất định phải đạt được, lấy cho mình hai ngàn điểm điểm tích lũy! Sau đó ăn thoải mái! Ta muốn ăn mười chén cơm.'

Ngay khi ước định với Cảnh Tú ngày hôm sau tới mượn ghi chép liên quan tới phần thi viết, Chu Bạch về phòng học bài.

Ngày hôm sau, hắn lại đi tìm Cảnh Tú mượn những ghi chép có liên quan tới phần thi viết.

Sau đó giữa ban ngày hắn liền không ngủ được.

"Mẹ trứng ah. . ."

Chu Bạch nhìn vào bút ký của Cảnh Tú thấy trên đó toàn là chữ như gà bới, vẻ mặt tuyệt vọng: "Cái này là ai làm."

"Một chữ cũng không hiểu được, mẹ kiếp cái này là người viết sao?"

"Bọn Cảnh Tú đều là thần tiên sao?"

Trong nháy mắt, Chu Bạch từ hy vọng tràn đầy rơi vào tuyệt vọng.

Đừng nói còn lại hai tuần, Chu Bạch cảm thấy cho hắn hai tháng cũng học không được những thứ này.

"Aizz. . . Chỉ còn thời gian hai tuần. . ."

"Thôi ngủ một lát, dưỡng thần một chút, nói không chừng sẽ tự biết thì sao?"

Chu Bạch mang nỗi sợ không vượt qua sát hạch vào hai tuần sau làm động lực, vùi đầu vào tu luyện. Trong hai tuần này, ngoại trừ ban ngày lười biếng, phần lớn thời gian hắn đều học tập và tu luyện vô cùng khắc khổ.

Chỉ có điều mặc dù Chu Bạch đã cố gắng học tập, nhưng làm một người hiện đại, đối với những kiến thức tu đạo này, hắn thực sự có chút lực bất tòng tâm.

Rốt cục hai tuần đã qua, kể từ lúc nhập học, Chu Bạch nghênh đón lần khảo hạch đầu tiên.

Mấy ngày trước, Chu Bạch cũng đã điều chỉnh lại đồng hồ sinh học, mỗi ngày đều đi ngủ sớm, chuẩn bị tinh thần sung mãn nhất cho khảo nghiệm.

Gâu ~ ~ gâu ~ ~

Ngải Toa hướng Chu Bạch kêu vài tiếng, sau đó há to mồm, nói ra âm thanh khàn khàn: “Cố ~ ~ lên ~ ~”

Chu Bạch quay đầu lại nhìn xem Ngải Toa, kinh ngạc nói: "Ngải Toa? Em học thêm được một câu nữa hả?"

"Cố ~~ lên ~~ "

"Yên tâm, lần này anh sẽ đứng nhất."

Đi ra cửa phòng, cơ thể Chu Bạch không nhịn được run lên: "Đề thi viết nhất định phải đơn giản một chút."

Khó có được một lần đi vào phòng học, Chu Bạch phát hiện mọi người đã đến đông đủ. Lúc hắn tiến vào, có người hiếu kì, có người thì cười trên nỗi đau của người khác. Ánh mắt miệt thị có, lo lắng có, tất cả đều tập trung về phía hắn.

Chu Bạch không nhìn ai cả, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, cảm thấy nhịp tim mình đang đập nhanh.

'Ai, đời trước thi đại học còn chưa căng thẳng tới mức này.'

'Tuyệt đối không thể trượt.'

Chu Bạch hoàn toàn không để ý tới sự dò xét của những người khác, trong đầu bây giờ không ngừng nhớ lại các kiến thức liên quan tới tu đạo. Những cái này là thành quả có từ hai tuần nhìn tài liệu dạy học.

Trong lúc thần kinh Chu Bạch đang vô cùng căng thẳng, Lữ Trùng Dương từ bên ngoài đi vào, nhìn đám người gật đầu nói: "Tốt lắm, ta không nói lời thừa thãi nữa. Hôm nay khảo hạch, mục đích duy nhất chính là nghiệm chứng thành tích học tập của mọi người.

Mọi người cứ cố gắng hết sức là được, các ngươi không phải so sánh với người khác, mà là so sánh thực lực bây giờ với chính mình vào hai tháng trước."

Nói xong, chỉ thấy Lữ Trùng Dương suy nghĩ một cái, vô số bài thi giống như bông tuyết từ trong hư không bay ra.

"Hạng múc khảo hạch đầu tiên chính là thi viết, tổng điểm một ngàn hai trăm, hoàn thành trong hai giờ.

Tất cả những người thấp hơn bảy trăm hai mươi điểm, chứng tỏ kiến thức của các ngươi quá kém, tiếp tục tu đạo không an toàn, cho nên sẽ phải thôi học."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Tình_nhạt_như_nước
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.