Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạo phát

Phiên bản Dịch · 1719 chữ

Trong mắt Chu Bạch lóe lên tâm tư, đột nhiên mạnh mẽ quay đầu, nhìn về phía Hình Quân sau lưng đang từ từ bay đến gần, kêu lên: "Hình Quân lão sư, là thầy sao? Tuy rằng nhìn qua có kỳ quái, thế nhưng thầy cần gì hao tổn tinh thần, vòng một vòng lớn như vậy, chắc vì hỏi chúng ta nội dung chương 81 sao?"

Thấy Chu Bạch hành động, Tiền Vương Tôn và Kiến Tính đều bến sắc, đồng thời xoay người nhìn lại, nguyên thần lực trong người xông ra, vẻ mặt đề phòng nhìn 'Hình Quân '

Bỏ mặc trận pháp, hoàn toàn tìm được kế sách phá vòng vây, Chu Bạch thẳng thắn quay đầu, muốn thử xem có thể trực tiếp vào thẳng vấn đề trao đổi với 'Hình Quân' đằng sau một chút.

Nghe được tiếng nói chuyện của Chu Bạch, Hình Quân trắng bệch đột nhiên ngừng lại, ba người khẩn trương đến trợn mắt há mồm, chỉ thấy đối phương bắt đầu đọc lên Đạo Đức Kinh.

Theo từng chương Đạo Đức Kinh đã học thuộc lòng bay ra, khoảng cách Hinh Quân cũng ngày càng gần.

Vốn kinh văn ý cảnh sâu xa, ảo diệu vô cùng lại được Hình Quân đọc thuộc lòng, lúc này dĩ nhiên khiến người ta có một loại cảm giác quỷ quái tà dị vô cùng.

Tiền Vương Tôn cảm giác cường liệt tới cực điểm, cảm giác nguy cơ giống như đâm liên tục lên da tay của hắn.

Cung đồ mang tới trực giác siêu cường để cho hắn trầm mặt nói: "Không ổn, đồ chơi này hình như không phải là người sống, không giống là Hình Quân lão sư chân chính. Tôi... Tôi cảm giác khi hắn đọc xong chương cuối cùng, sẽ xảy ra chuyện phi thường không tốt."

"Đồ chơi này hẳn là trận linh." Kiến Tính nói: "Phải thử công kích hắn một chút, xem có thể phá được hay không. . ."

Ba người một đường đi tới, cơ bản không có thử ra tay qua với trận pháp này, bởi vì bọn họ biết rõ trận pháp lợi hại, rất khó cậy mạnh đối phó được.

Nhưng lúc này nhìn bóng trắng ngày càng hần, tựa hồ không động thủ cũng không được.

Tiền Vương Tôn vẫn đứng thẳng như kiếm, nhẹ giọng nói: "Ta tới thử trước một chút."

Khi đang nói chuyện, đã thấy nguyên thần lực từ đầu ngón tay Tiền Vương Tồn bắt đầu khởi động, một cung tên vô hình khởi động.

Kèm theo nguyên thần lực bắt đầu khởi động, không khí chung quanh trực tiếp bị tạo thành một mũi tên nhọn vô hình, hung hăng vọt tới bóng trắng.

Lộ tuyến chín loại thần đồ cơ sở, tượng trưng cho chín loại tài nghệ tu đạo, mà không phải là chín loại vũ khí.

Thật giống như Cung đồ, không phải là nhất định dùng cung, Kiếm đồ cũng không phải nhất định sử dụng kiếm.

Lúc này Tiền Vương Tôn thi triển tinh điểm Vô Cung Chi Xạ đã tu luyện từ Cung đồ, trực tiếp nén không khí thành mũi tên, giống như súng đạn mạnh mẽ vọt tới bóng trắng, phát ra tiếng nổ vang liên tiếp.

Tuy uy lực Vô Cung Chi Xạ không bằng kiếm khí của Khắc Lỵ Tư Đề Na, thế nhưng thắng ở số lượng đông đảo, mỗi một tiễn khí đều có thể sánh ngang với súng trường, hiện tại đánh lên trên người bóng trắng, cũng bang bang rung động, trực tiếp bị phản chấn trở thành luồng không khí thông thường, không cách nào để cho đối phương lui về phía sau một bước.

Nhìn thấy bóng trắng không bị thương chút nào, tiếp tục một bên đọc thuộc lòng, một bên đi tới, trong lòng Chu Bạch kêu: "Khắc Lỵ Tư Đề Na, thử kiếm khí một chút!"

Một kiếm khí hồng nhạt mạnh mẽ từ mi tâm Chu Bạch bắn ra, nhanh như tia chớp đâm về phía ngực bóng trắng, cũng chỉ bang một tiếng rồi bị đẩy lùi ra ngoài.

"Không được! Người này cứng rắn đến nỗi hù chết người!" Khắc Lỵ Tư Đề Na sợ hãi kêu lên: "Chu Bạch! Cậu nghĩ xách chạy trốn nhanh lên một chút! Hoặc thử ngẫm lại câu cuối cùng, một câu cuối cùng rốt cuộc là cái gì!"

Mắt thấy công kích không có hiệu quả chút nào, dưới sự bất đắc dĩ, ba người lại tập trung lực chú ý đến cuốn sách nhỏ trên bàn sách, bất luận là Chu Bạch hay hai người khác, căn bản cũng nghĩ không ra nội dung chương 81 là cái gì.

Tiền Vương Tôn điên cuồng phát động Vô Cung Chi Xạ, tiễn khí dày đặc mang theo vô số gợn sóng không khí, nhất từng cái bắn lên người bóng trnagws, nhưng thủy chung không có đạt được hiệu quả.

"Không được." Tiền Vương Tôn kêu: "Căn bản không có ích. . . Tiếp tục như vậy mà nói. . ." Hắn quay đầu nhìn bóng tối trong bốn phía: "Chỉ có thể thử chạy trốn một chút vào bên trong bóng tối này."

Chu Bạch đột nhiên đứng dậy, ngồi xuống cuốn sách nhỏ phía truóc, cầm lên viết: "Tôi thử nhìn một chút."

"Chu Bạch!" Kiến Tính kinh ngạc nói: "Cậu biết điền cái gì?"

"Tôi thử một chút. . ." Mồ hôi trên trán Chu Bạch liên tục thấm ra, thức hải hắn quay cuồng, vô số ký ức liên quan đến Đạo Đức Kinh liên tục hiện ra.

"Nếu như là mình trước kia, căn bản không có thể nghĩ ra nôi dung chương cuối cùng của Đạo Đức Kinh."

"Thế nhưng hiện tại mình đã nắm giữ nguyên thần lực, nói không chừng có thể."

Chu Bạch nắm giữa nguyên thần lực, tinh thần và ý thức cũng trở nên cường đại hơn trước rất nhiều, ký ức trong quá khứ cũng rõ ràng hơn rất nhiều.

Quá khứ hắn chỉ là một học sinh thời trung nhị, vội vã nhìn qua Đạo Đức Kinh một lần.

Lúc này toàn lực hồi tưởng lại nội dung trên Đạo Đức Kinh, cũng là vạn phần khó khăn, chỉ có thể dự đoán những câu chữ đứt đoạn.

Bên tai còn lại liên tục vang lên âm thanh bóng trắng Hình Quân đang đọc thuộc lòng Đạo Đức Kinh.

Theo Chu Bạch liên tục hồi tưởng, nguyên thần lực tựa hồ dần dần xao động, âm thanh bóng trắng Hình Quân bên tai cũng ngày càng rõ ràng.

"Cam mỹ thực, mỹ kỳ phục, an kỳ cư, nhạc kỳ tục. . ."

Theo bóng trắng Hình Quân từ từ dần đến chương cuối cùng, Tiền Vương Tôn hét lớn: "Chu Bạch! Không được! Đi mau!"

Bóng trắng Hình Quân: "Nước láng giềng nhìn nhau, gà chó có tiếng tương văn, dân chí lão. . ."

Chu Bạch mạnh mẽ nắm bút, hung hăng đập lên trên tờ giấy trắng.

"Móa! Căn bản nghĩ không ra!"

Tiền Vương Tôn bắt Chu Bạch lại, muốn dẫn hắn rời khỏi.

Đúng lúc này, Khắc Lỵ Tư Đề Na vẫn đợi trong đầu Chu Bạch, một đêm này mấy lần đọc qua kinh văn, lúc này lắng nghe bóng trắng Hình Quân tà dị đọc thuộc lòng, trợn mắt thấy hồi ức sôi trào trong đầu Chu Bạch.

Trong mắt Khắc Lỵ Tư Đề Na đột nhiên hiện lên một tia hiểu rõ.

"Tôi. . . Nghĩ tới, trách không được có chút quen thuộc. . . Hoá ra tôi. . . Nhớ kỹ. . ."

Chỉ thấy Khắc Lỵ Tư Đề Na đưa nguyên thần lực từ mi tâm Chu Bạch kéo dài ra ngoài, nắm lấy cái bút trên bàn sách, trong âm thanh soàn soạt, một chương cuối cùng cũng được viết ra.

'Tín ngôn bất mỹ, mỹ ngôn bất tín. Thiện giả bất biện, biện giả bất thiện. Tri giả bất bác, bác giả bất tri. Thánh nhân bất tích, ký dĩ vi nhân kỷ dũ hữu, ký dĩ dữ nhân kỷ dũ đa. Thiên chi đạo, lợi nhi bất hại. Thánh nhân chi đạo, vi nhi bất tranh.'

Kèm theo những chữ Khắc Lỵ Tư Đề Na viết, bóng trắng trước mắt bỗng nhiên ngừng lại.

Mà nội dung chương 81 của Đạo Đức Kinh đang phát sáng trang nhã, chậm rãi bay lên từ bàn học.

Ba người đồng thời tập trung nhìn Đạo Đức Kinh lơ lửng giữa không trung.

Sau một khắc thấy một bóng đen mạnh mẽ xông về phía Đạo Đức Kinh, bàn tay nhanh như chớp với ra, đã nắm lấy kinh thư vào trong tay.

"Kiến Tính." Tiền Vương Tôn kêu: "Cậu làm gì, quyển sách này. . ."

Ầm! Bóng đen hiện lên, Kiến Tính đã xuất hiện ở trước người Tiền Vương Tôn, Đao đồ tu luyện ra được các năng lực cận chiến như nhanh nhẹn, bạo phát, phản ứng, tại bên trong khoảng cách ngắn mấy thước được hắn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiền Vương Tôn gần như không có phản ứng kịp, đã bị Kiến Tính đánh liên tục ba quyền vào xương sườn, cả người mạnh mẽ phun ra một bụng máu, ầm ầm té trên mặt đất.

Công kích của hai người Chu Bạch và Khắc Lỵ Tư Đề Na lại bị bóng trắng Hình Quân chắn trước mặt chống đỡ, Kiến Tính không bị thương chút nào.

Chu Bạch trừng mắt Kiến Tính, cả giận nói: "Kiến Tính! Cậu đang làm gì!"

Chỉ thấy một tay Kiến Tính nắm kinh văn, hai mắt mở to, nước mắt không ngừng từ khóe mắt chảy xuống.

Con ngươi hắn chuyển động, cố gắng nhìn về phía Chu Bạch, đôi môi run nhè nhẹ, phát ra tiếng kêu không rõ.

"Giết ta. . ."

Trong nháy mắt tiếp đó, chỉ thấy khuôn mặt Kiến Tính giãy giụa từng chút một, cơ hồ là chuyển động 180°, lộ ra cái ót sau đầu.

Không biết từ lúc nào, vết máu sau ót đã trải dài ra, nhưng ánh mắt hắn đầy tơ máu, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm kinh thư, trong mắt lộ ra sắc thái cuồng nhiệt.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tình_nhạt_như_nước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.