Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 2256 chữ

Bỏ tí thời gian like page Tàng Thư Viện nha mọi người

Một ngày mệt nhọc như bao ngày khác, đúng là có làm thì mới có ăn. Sau khi ra quán cơm kế bên giải quyết chuyện bao tử, tôi, Sĩ già cùng hai thằng bên quán rửa xe rủ nhau đi dạo phố biển. Hai gã đó một tên Huy và một tên Hùng, thằng Hùng 22 tuổi dáng cao lêu ngêu, biệt danh Hùng sếu. Thằng Huy 25 ngoại hình bình thường nhưng ấn tượng ở cái mỏ siêu nhọn, biệt danh Huy Xêko. Cả bốn tụi tôi đều có một điểm chung - độc thân.

- Anh Sĩ à, ở đây anh lớn tuổi nhất, dắt em út đi chơi ít ra cũng phải chiêu đãi món gì chứ.

- Ờ, đợi khi nào tiền như lá đa thì tao bao tụi bây một bữa.

- Quá đáng vậy sao, anh đúng là keo kiệt đó.

- Quen tao được một năm mà không biết chuyện đó sao, tao là vô địch hà tiện đó, tao tiêu cho bản thân tao còn tiếc huống hồ là cho tụi mày.

- Xêko à, mày thấy từ giờ tới cuối đời liệu ổng có bạn gái không?

- Khỏi đoán cũng biết ở giá tới gìa.

- Ba đứa mày tính hội đồng tao sao, nhìn lại tụi mày đi, thằng nào trên mặt cũng hiện nguyên chứ ế to đùng, ở đó mà cười.

- Khinh thằng Đào với Xêko thì được chứ đừng khinh em nha anh Sĩ, chẳng qua em chưa muốn tán thôi, gái trên đời này em vơ tay cũng có cả đống đó.

- Ế, nói xạo cũng nên có chút nhân văn đi. Hình tượng của mày giống như con nghiện lâu năm vậy đó, ma nào nó thèm yêu.

- Thằng Đào nói đúng đó, Sếu à, mày nên giảm độ tự tin xuống đi, có ngày chết vì niềm kiêu hãnh 1m82 đó.

- Tụi bây đúng là trẻ nít mà, toàn ba láp ba xàm những chuyện không đâu.

- Anh Sĩ à, giờ có dám thi tán gái với em không. Thua mất một bao Ngựa.

- Là mày nói đó nha. Thi thì thi chứ sợ gì.

- Hai người thi không có thú vị, bốn anh em mình cùng so tài tán gái đi.

- Được đó, ai vô địch được ba bao Ngựa nha.

- Từ đã anh Sĩ, em không hút Ngựa, đổi Mèo có được không?

- Ok. Riêng Xêko ba bao Mèo.

- Quyết định vậy đi. Tới đâu tìm gái đây.

- Đại Học Thủy Sản. Thẳng tiến.

Hehe, bốn tụi tôi là vậy đó, buổi tối từ thứ hai tới thứ sáu khá rảnh nên toàn tụ tập bày trò, khi thì đi chọc phá chó nhà hàng xóm, khi thì rủ nhau đánh điện tử xem ai thua trả tiền net, trời mưa thì sang nhà Huy sếu đánh bài hoặc cá ngựa, hôm nào trời đẹp trăng thanh Sĩ già cao hứng là lại rủ nhau vác gitar ra biển hát hò,...và hôm nay là thi tán gái.

Trước giờ dắt nhau đi dòm gái thì nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên đi tán gái, coi bộ thằng nào cũng tới thời kì cô đơn rầu =.='

- Mệt quá, sắp tắc thở luôn rồi.

- Đi bộ bốn cây số bảo sao không mệt, biết thế xách xe máy ra cho xong.

- Bốn thằng nhưng chỉ có một con xe, không thấy cơ động đầy đường sao?

- Một tháng làm được những 4 triệu, sao anh không mua một con xe mà đi, có phải là tiếc tiền không?

- Cái mỏ nhọn của mày sao hôm nay nói nhiều vậy. Tới nơi rồi, gái đầy đường kìa, thằng nào ra trước đi.

- Để thằng Đào ra trước đi.

- Tại sao lại chỉ tao? Không phải vừa nãy mày tự tin là vơ tay là một nắm gái sao?

- Tao đang mệt, thôi nhường anh Sĩ đó.

- Trẻ ra trước, già ra sau. Luật đó mày không biết à? Đi trước đi.

- Bốc thăm cho công bằng.

- Cũng được. Có bốn que tăm, tao bẻ đầu 3 que rồi, bốc thăm xem que nào ngắn ra trước.

- Á, của em sao lại ngắn thế này, lại đi.

- Lại cái đầu mày, xếp theo thứ tự, Hùng sếu ra trước, Xêko ra sau, kế đó tới tao, thằng Đào cuối cùng.

- Yeah! Thiệt là may mắn. Ra cuối có tâm thần tốt hơn.

- Với tao ra đầu hay cuối cũng thế, chẳng qua trước giờ luật là trẻ trước già sau.

- Là anh nói đó nha, em nhường anh que tăm ngắn nhất đó.

- Mày thiệt là xấu tính, niềm kiêu hãnh 1m82 để đâu rồi, đi ra trước đi.

- Phải đó, ra nhanh đi.

Trước sự thúc ép và đùn đẩy của ba người chúng tôi, bất đắc dĩ Hùng sếu phải vác cái bản mặt cương thi đi tán gái. Nó lượn một vòng quanh khu đại học tìm đối tượng, phía sau đó tụi tôi bám sát phía sau để quan sát. Thằng sếu coi bộ không có năng khiếu tán gái rồi, nó ngó tới ngó lui mà vẫn không tìm được em nào đi lẻ, kết quả là sau 10p đành ngậm đắng trắng tay, quay về và chấp nhận thua cuộc.

- Mày làm bộ tứ mất mặt quá đi, ra mua trước một bao thuốc đi. Xêko, đứng đó làm gì, tới mày đó.

- Biết rồi, anh đừng có hối.

Thằng Xêko vừa đi ra bãi Sĩ già đã quay qua tôi nói nhỏ.

- Đào à, tao với mày là huynh đệ thân thiết, giúp anh chút đi.

- Giúp thế nào đây? Không phải anh rất tự tin sao?

- Mày tia hộ cho tao một em dễ tán, sau đó tao ra làm quen. Tới lượt mày thì mày giả thua, như thế chung kết tao vô địch, tí tao ày một bao thuốc của tụi kia.

- Chơi vậy sao được, anh ăn gian quá.

- Mày muốn tao mất mặt trước tụi nó sao, giúp tao lần này đi.

- Thôi được, hai em đằng kia ăn mặc giản dị, xem ra không kiêu, ra tán một em đi.

- Có hai người khó nói chuyện lắm. Phía quán trứng vịt có một em đang đứng một mình, mày thấy được không?

- Không được, nhìn vô duyên lắm.

- Vô duyên lắm sao?

- Đúng vậy, vô duyên y như những độc giả đọc truyện của em mà không bấm thank.

- Tao có nghe nhầm không, mày mà cũng viết được truyện sao?

- Bút danh ChinsuT2 và Tiếu Sầu, mới đây nhất là Ka Giầy cùng tác phẩm Mỉm cười vì đời có lắm niềm vui. Cống hiến bao nhiêu cho nền văn học mạng đó, anh không biết thật đúng quá uổng, lên hỏi Google ngay đi.

- Google là đứa nào, trai hay gái?

- Đúng là già rồi chậm công nghệ thông tin quá mà. Thôi không nói chuyện đó nữa, nhìn quán nước kia đi, chủ quán chắc cũng 30 tuổi, ăn nói niềm nở, được đó.

- Có nhầm không mày, tới đây để tán sinh viên 19-20 mà, sao lại khuyến khích tao ve vãn U30, tính xui dại anh mày sao. Chẳng may chồng nó ở quanh đây thì sao?

- Cổ đeo vòng nhưng trên tay không đeo nhẫn, 90% chưa có chồng. Yên tâm đi.

- Wow, mày thật là lợi hại. Được, tao nghe mày lần này.

Thê thảm không khác gì Hùng sếu, Xêko vác bản mặt thảm hại cùng một bao thuốc đi về, hai đứa này coi bộ ế đến già rồi.

- Anh Sĩ, tới lượt anh đó.

- Tao cần hai đứa mày nhắc sao, vô dụng hết biết, hỏng hết oai phong của bộ tứ, xem anh mày thể hiện đây này.

....

- Đào à, máy đoán coi Sĩ già có tán được ai không?

- Chuyện đó khó nói lắm, trước giờ tao đã thấy ổng tán gái bao giờ đâu.

- Ừm cũng đúng. Ê tụi mày coi kìa, Sĩ già ra tán bà chủ quán nước.

- Má, khôn thiệt, biết rau non ngon nhưng khó kiếm nên ổng gặm rau già.

- Lại gần chút đi, ở đây xem không rõ.

oOo

- Chủ quán xinh đẹp à, còn đồ gì uống không?

Bà chủ coi bộ đúng là tuýp người cởi mở mau mồm mau miệng, lại khoái nịnh. Bả được Sĩ già khen liền tít mắt bê cho ông ly trà đá.

- Anh hai à, quán em chỉ có cafe và nước ngọt thôi.

- Vậy sao, lấy cho tôi nước gì mà uống xong là trắng như chị đi.

- Ý trời, người em đen thui mà anh hai khen trắng.

- Cô mà đen thì tôi gọi là cái gì đây, ai da, người đâu mà nõn nà vậy nè.

- Quỷ xứ, dẻo miệng quá, uống gì để em làm cho.

- Tôi đợi bạn, lấy tạm ly trà đá đi.

- Có liền. Khu này toàn sinh viên, anh hai ghé qua đây chắc có công chuyện ha.

- Ờ, lo chút chuyện thôi. Mà tôi có tên nha, đừng có gọi anh hai anh hai nữa, gọi là Sĩ đi. Mà cô tên gì vậy.

- À, em tên Hương, dị anh Sĩ năm nay nhiêu tuổi rồi.

- Tôi 42.

- Em 30, bà xã anh đâu mà để anh đi tối một mình vậy.

- Tôi chưa có kết hôn.

- Xạo nữa.

- Thiệt đó, công việc lu bu lấy đâu ra thời gian tìm bạn tri kỉ. Hương nè, cô xem có ai giới thiệu cho tôi đi.

- Anh thích người ra sao.

- Giống y như cô là được.

- Em là độc nhất vô nhị đó, không còn người thứ hai đâu.

- Vậy làm bà xã tôi đi.

- Anh thiệt là to gan nha, không sợ ông xã em đánh sao.

Cách đó 10m, tôi và hai thằng tiểu quái kia đang quan sát nhất cử nhất động của bà bán nước và Sĩ già.

- Hỏng rồi tụi mày, coi bộ bà chị kết ông Sĩ rồi.

- Biết thế tao lựa mấy bà sồn sồn tán cho dễ ăn.

- Tập trung coi đi mày, tới khúc gay cấn rồi.

Cha Sĩ già vừa châm điếu thuốc phì phèo vừa nghía qua bà chị bán nước.

- Hương nè, đừng có lừa tôi nha, cô chắc chắn chưa có chồng.

- Sao anh dám chắc chứ?

- Cổ cô đeo vòng nhưng tay không đeo nhẫn, nhìn vào là biết rồi.

- Lợi hại vậy. Những điều này mà anh cũng biết sao, nghe ai nói vậy?

- Mấy chi tiết lặt vặt này tự tôi biết rõ, đâu cần ai dạy.

- Wow, sao cái gì anh cũng biết vậy?

- Tò mò rồi sao, ghé sát tai vào đây tôi nói cho.

Sĩ Già càng chém càng ác, gió liên tục tăng theo cấp số nhân. Bà chị kia ngấm thật rầu.

- Ê tụi mày, sắp hết 10p rồi. Chuẩn bị gọi Sĩ già về đi.

- Ờ ờ mày gọi đi Xêko.

Bà chị bán nước ghé sát mình vô Sĩ già nghe cha bụng phệ rặn từng chữ.

- Giữ bí mật nha Hương. Thực ra tôi là nhân viên cấp cao của cục tình báo CIA.

- Là cục tình báo của Mỹ sao?

- Đúng thế, lần này tôi được nghỉ phép sau khi phá xong vụ đánh boom tại New York. Tạm thời tôi sẽ sống ở Việt Nam.

- Công việc của các anh có phải là rất nguy hiểm.

- Đúng thế, vụ lần trước khi tôi phá quả bom hủy diệt xém chút nữa là mất mạng...đó, điện thoại reo liên tục, lại bọn bên sở nội vụ.

" - Alo, có biết tôi đang trong thời gian nghỉ phép không, gọi cái gì mà gọi.

- Anh Sĩ à, em Xêko đây, nói cái gì vậy, quá 10p rồi.

- Có 10 cái xe tăng mà lo không xong. Mẹ kiếp, bảo Nhà Trắng đêm nay tôi sẽ ra phi trường, chiều mai sẽ tới hỗ trợ mấy người."

cúp máy

- Lại gặp chuyện rắc rối sao, nhìn anh thở dài chắc vụ này rất phức tạp.

- Biết sao được, vì hòa bình thế giới mà. Hương nè, không thể tiếp tục ngồi cùng cô rồi, nếu xong nhiệm vụ lần này mà tôi còn sống, chắc chắn tôi sẽ về gặp cô.

- Nguy hiểm vậy thì anh đừng đi, nghe em một lần đi anh Sĩ.

- Haiz, tôi đã quyết rồi, vì hòa bình thế giới mà. Hương à, cho tôi số điện thoại được không, rảnh tôi sẽ gọi.

- Được chứ, số của em đây, anh lưu vào đi.

- Yeah! Được ba bao thuốc rồi.

- Thuốc gì vậy ?!

- Ớ ớ ...à không. E hèm, không có gì. CIA bọn anh thường nói chuyện bằng mật mã, ba bao thuốc nghĩa là tạm biệt em đó mà. Thôi anh đi nhé...

Bạn đang đọc Mỉm Cười Vì Đời Có Lắm Niềm Vui của Ka Giầy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.