Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch chiến

Tiểu thuyết gốc · 1763 chữ

“Xoạt! Xoạt! Xoạt!”.

Giữa lúc tình thế chiến đấu sinh tử, đương khi Bình An Vệ thống lĩnh định lợi dụng Nguyễn Phúc Thuần bị phân thần xuất đao tuyệt sát, một thân ảnh tựa như thiểm điện, từ phía xa phóng đến, thân thể người này không ngừng xoay tròn, trường kiếm trong tay không ngừng chém tới.

- A!

“Phịch! Phịch! Phịch!”.

Mỗi một đạo kiếm quang chém ra đều mang theo khí thế mạnh mẽ, đánh mạnh vào đám Bình An Vệ đang đứng trên thuyền, khiến chúng kêu la thất thanh, lần lượt từng tên bị hất qua một bên tạo thành một con đường trống trải.

Mắt thấy Bình An Vệ thống lĩnh tiếp tục xuất ra đao thế sắp trảm đến thân thể Nguyễn Phúc Thuần, thân ảnh trong nháy mắt dừng lại vận lực, đình chỉ tiến lên phía trước, tất cả động tác đều hóa thành một điểm.

Đột nhiên, toàn bộ kiếm quang ngưng tụ trong một khắc này bộc phát dữ dội. Bóng người tay cầm trường kiếm phóng lên cao, sau đó chém thẳng xuống. Trường kiếm phát ra một tiếng oang minh mãnh liệt, tựa hồ là rít gào, tựa như để thể hiện uy thế kinh khủng của nó.

“Keeng!”

Kiếm quang chém mạnh vào, làm đại đao bật sang hướng khác.

Bình An Vệ thống lĩnh thấy vậy cả kinh, cấp tốc thu hồi đại đao nhảy về phía sau, lập tức cảnh giác giơ đao thủ thế, ánh mắt thận trọng xem xét phía trước, chăm chú thăm dò đối thủ.

- Cao thủ! Tuyệt đối là cao thủ dùng kiếm. Không ngờ hôm nay ta lại trước đụng độ một thương pháp cao thủ, sau lại gặp một cao thủ dùng kiếm.

Tình thế dị biến bất ngờ, Nguyễn Phúc Thuần ngây ngẩn đứng đó, khuôn mặt đầy vẻ khó tin khi nhìn thấy đao thế đột nhiên bị kiếm chiêu đánh chặn.

Trấn tĩnh lại tinh thần, hắn ngẩng đầu đưa mắt nhìn về phía thân ảnh người vừa xuất thủ cứu viện. Nhận ra bóng người quen thuộc, Nguyễn Phúc Thuần sắc mặt vui mừng, tức thì hưng phấn reo lên.

- Đức Phong đại ca! Thật sự là huynh. Huynh đến rồi!

Nguyễn Đức Phong tay cầm trường kiếm, thần sắc cảnh giác, ánh mắt tràn đầy ý tứ cảnh cáo nhìn về phía Bình An Vệ thống lĩnh, từ từ bước đến bên cạnh Nguyễn Phúc Thuần.

Hắn khẽ vỗ vai, dùng ánh mắt trấn an người huynh đệ của mình, rồi nhanh chóng quan sát tình hình chiến trường. Bỗng đôi mắt Nguyễn Đức Phong trợn trừng dữ tợn, tiếng oán hận gầm lên vang vọng cả không gian Bắc triều Soái thuyền.

- Tiểu Dương! Tiểu Lâm! Tiểu Đổng! Tiểu Minh! Tiểu Thanh!!! Là ai. Là ai giết các ngươi! Ta sẽ giết sạch chúng. Giết sạch chúng! A a a a a a……..!!!

Nguyễn Đức Phong sát khí trùng thiên, bi phẫn hét lớn.

Trước mắt hắn thi thể Tống Phước Thanh trên ngực còn cắm một mũi tên đang nằm trên sàn thuyền, thân thể Nguyễn Cửu Minh cùng Bùi Trọng Đổng bị một tiễn xuyên thân, Trần Ngọc Lâm thì bị đâm gục xuống, thê thảm nhất là Lê Hoài Dương đã bị loạn tiễn xuyên thân ghim vào khắp người.

- Đức Phong đại ca! Là hắn. Chính hắn đã chỉ huy diệt sát bọn họ!

Nguyễn Phúc Thuần ánh mắt tràn đầy thù hận, tay chỉ hướng Bình An Vệ thống lĩnh.

Nguyễn Đức Phong thần sắc ngập tràn sát ý, nhìn về thân ảnh Bình An Vệ thống lĩnh phía phương hướng Nguyễn Phúc Thuần vừa chỉ điểm.

Trong lòng Nguyễn Đức Phong giờ phút này cực kì phẫn nộ, điều hắn muốn làm hiện tại chính là đem Bình An Vệ thống lĩnh băm thành vạn đoạn.

Thế nhưng, mặc dù nộ khí đã tràn ngập trong nội tâm nhưng hắn vẫn phải cố gắng đè nén nhẫn nhịn, bởi sau khi giao thủ thoáng qua lúc nãy, Nguyễn Đức Phong biết tên Bình An Vệ thống lĩnh này là một đại cao thủ cấp bậc tông sư, võ công không hề thua kém hắn thậm chí còn có phần mạnh hơn một ít.

Nguyễn Đức Phong thần sắc nghiêm trọng, nắm chặt trường kiếm, nhìn về Nguyễn Phúc Thuần ngữ khí trầm thấp lên tiếng.

- Thuần đệ! Liên thủ! Giết hắn!

- Giết.

Trong chớp mắt, Nguyễn Phúc Thuần thét to một tiếng, xuất thương đâm tới. U Linh thương pháp như giao long xuất hải đâm vào các vị trí yếu hại trên thân thể của Bình An Vệ thống lĩnh.

Nguyễn Đức Phong tức thì vung trường kiếm tấn công phối hợp với Nguyễn Phúc Thuần, tìm kiếm sơ hở để đánh bại Bình An Vệ thống lĩnh.

Đứng trước hai cao thủ liên thủ tấn công. Bình An Vệ thống lĩnh không dám khinh thường, thần tình ngưng trọng, nhanh chóng huy đao đón đỡ.

Kim Thương trong tay Nguyễn Phúc Thuần khẽ động, tựa như một mũi tên nhọn bắn ra. Trong nháy mắt khi chạm đến đại đao của Bình An Vệ thống lĩnh, Kim Thương phảng phất như du xà, nương theo cỗ kình đạo khẽ xoay một cái, liền dễ dàng khiến cho đại đao của Bình An Vệ thống lĩnh văng sang một bên. Mũi thương khẽ rung động, hất vào phần eo đối thủ.

“Keeng!”.

Bình An Vệ thống lĩnh ánh mắt cay độc, tức thì sử dụng đại đao hất mũi thương của Nguyễn Phúc Thuần sang một bên.

Nguyễn Đức Phong theo sát phía sau nhìn thấy Bình An Vệ thống lĩnh đang bận đón đỡ đòn tấn công của Nguyễn Phúc Thuần, liền ánh mắt sáng rực, cả người khí thế tuôn trào, gầm nhẹ một tiếng. Chân hắn khẽ động, trong chớp mắt đã rút ngắn khoảng cách với Bình An Vệ thống lĩnh, trường kiếm trong tay lại đơn giản chém thẳng một nhát. Một cú chém thế mạnh lực mạnh nhắm vào đối thủ.

“Xoẹt!”.

“U…u…u…!”

Bình An Vệ thống lĩnh trong lúc hoảng hốt dường như nghe thấy tiếng ma quỷ địa ngục đau kêu gào phát ra từ thanh trường kiếm của đối phương tấn công linh hồn mình.

Tức thì cắn vào đầu lưỡi, Bình An Vệ thống lĩnh trong cơn hoảng hốt giật mình hồi tỉnh lại thì đã thấy thanh trường kiếm đã sắp hạ xuống đến đỉnh đầu mình.

- Phá..!

Bình An Vệ thống lĩnh rống giận một tiếng, đứng thẳng tại chỗ, tay phải khẽ rung, đại đao lập tức như sấm vang chớp giật, mạnh mẽ chém lên thân trường kiếm khiến thanh trường kiếm không thể tự chủ hơi nghiêng sang bên.

“Keng! Keng! Keng!”

Ba thân ảnh không ngừng thay đổi vị trí chiến đấu. Đao quang, thương ảnh, kiếm chiêu. Trong nháy mắt, ba người đã giao thủ trên mấy chục chiêu.

Nguyễn Phúc Thuần vẫn sử dụng U Linh bộ pháp di chuyển tìm kiếm sơ hở địch thủ, Kim Thương trong tay hắn mỗi lần hơi chạm vào đại đao liền thu lại, hóa giải kình lực đối thủ. Mũi Kim Thương tựa như dòng xoáy ngầm, xoay tròn đánh tới khiến Bình An Vệ thống lĩnh phải vất vả chống đỡ.

Ở bên cạnh, Nguyễn Đức Phong cũng không ngừng di chuyển thân thể xung quanh Bình An Vệ thống lĩnh. Thân pháp của hắn phảng phất như du long, mà mỗi nhát trường kiếm xuất ra đều là thế mạnh lực mạnh. Thân hình hắn nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng kiếm thế tầng tầng sát cơ. Một kiếm rồi lại một kiếm, liên tiếp không ngừng, khiến cho Bình An Vệ thống lĩnh phải thất kinh vất vả đón đỡ liên tục.

“Keeng!”

Chém ra một đao thế bức lui hai tên đối thủ. Bình An Vệ thống lĩnh vội vàng lùi về sau một bước, thần sắc khó tin thét lên.

- Tru Hồn kiếm pháp! Các ngươi vậy mà học được các võ công tuyệt học của Hoa Sơn võ phái Lý gia. Không phải tất cả tuyệt học của Hoa Sơn võ phái đều đã bị thất truyền khi Kiến Bình Vương Lý Long Tường bôn tẩu rồi sao.

- Đi xuống địa ngục mà hỏi đi.

Nguyễn Đức Phong giễu cợt đáp.

- Loạn ngôn! Xem chiêu. Lôi Long trảm.!!!!

Bình An Vệ thống lĩnh thần sắc phẫn nộ hét lên.

Trong nháy mắt, hắn vung mạnh đại đao, xuất ra chiêu thức tối cường của Lôi Long đao pháp, Lôi Long Trảm.

Đây là chiêu thức tối hậu của Lôi Long đao pháp Đông A võ phái Trần gia, sát thương cực lớn. Năm xưa Trần triều Thiên hạ Đệ nhất thống soái, Tướng quốc Thái úy Chiêu Minh Đại Vương Trần Quang Khải đã vận dụng chiêu thức Lôi Long Trảm này xung phong giết địch, trảm thủ không biết bao nhiêu quan quân Thác Đát xâm lược, khiến cho thanh danh Chiêu Minh Đại Vương Trần Quang Khải vang dội trên chiến trường, làm cho đám dị tộc Thác Đát phương Bắc chỉ nghe tên thôi mà đã kinh hồn táng đảm.

Hôm nay Lôi Long Trảm uy chấn thiên hạ lại một lần nữa tái hiện trên chiến trường, nhưng rất tiếc hiện thực lại là cuộc nội chiến giữa những người Việt chảy cùng dòng máu trong huyết quản với nhau.

Chú thích:

- Lôi Long đao pháp: là một bộ đao pháp có thật được ghi chép lại trong "Lục tướng tằng vương phổ minh binh thư chiêu pháp" do Hư Minh, tổ của môn phái Long Hổ Không Hồng ghi lại các bài bản từ thời nhà Lê. Trong lịch sử, bộ đao pháp này được Trần triều Chiêu Minh Đại Vương Trần Quang Khải cùng Tây Sơn Hổ Tướng Võ Văn Dũng sử dụng, hiện đã được Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Bình Định xác định là một trong mười bảy bài võ phổ biến.

- Tru Hồn kiếm pháp: là một bộ kiếm pháp có thật từ thời nhà Lý được ghi chép lại trong "Lục tướng tằng vương phổ minh binh thư chiêu pháp", được lưu trữ tại Chùa Long Phước, thôn Tân Thuận, xã Phước Thuận, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định. Bài kiếm pháp này đã được Liên đoàn Võ thuật cổ truyền Việt Nam đưa thêm vào chương trình thống nhất của Liên đoàn.

Bạn đang đọc Mệnh Số sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.