Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến hành đánh cược (hơi H)

Phiên bản Dịch · 1472 chữ

"Nói như vậy thì Triệu Dũng được rồi, tên kia có chân giữa lớn nhất, chúng con đã từng so thử rồi."

"Không ai hợp hơn."

"Tuy nhiên con phải nhắc nhở mẹ, đừng thấy tiểu tử này có diện mạo như ánh nắng mặt trời, kỳ thật chủ ý xấu cũng không ít, đến lúc đó có lỡ thật sự bị hắn cưỡi cũng đừng hối hận nha."

"Được, chính là hắn!"

Sau khi mẹ giải quyết dứt khoát, hai mẹ con chia nhau về phòng của mình chơi điện thoại, không bao lâu thì ngủ.

Ngày hôm sau, Lưu Vũ tìm được Triệu Dũng ở trường học, mời hắn sau khi tan học về nhà cùng xem hoạt hình gần đây rất nổi. Hai người ngồi ở bàn máy tính bên cạnh xem hoạt hình, mẹ thì ngoại trừ chiêu đãi như bình thường ra, cũng đứng ở một bên xem, thỉnh thoảng xen vào thảo luận nội dung cùng hai thiếu niên.

Hai tuần kế tiếp, Lưu Vũ lại mời Triệu Dũng đến nhà năm sáu lần, mỗi lần trên cơ bản đều là như thế. Ngoại trừ giữ Triệu Dũng ăn cơm tối hai hôm ra, hình như mọi thứ đều rất bình thường, nhưng mà Lưu Vũ lại có chút nghi hoặc, "Tiết tấu này không đúng lắm, đã nói là câu dẫn đâu rồi!" Tuy nói bản thân mẹ có mị lực kinh người, những ngày qua cũng đều mặt rất đẹp, có khi hoạt bát tịnh lệ, có khi đoan trang tao nhã, nhưng mà Lưu Vũ hoàn toàn không cho rằng mẹ chỉ dựa vào chiêu này có thể câu dẫn nam nhân, nghi hoặc này chỉ có thể để ở trong lòng, dù sao kỳ hạn đánh cuộc đang tới gần, nếu như mẹ không có cố gắng thì coi như là mình thắng.

Thời điểm tan học thứ năm, Lưu Vũ lại đi tìm Triệu Dũng, Triệu Dũng vừa đi vừa vui tươi hớn hở hỏi: "Tiếp tục xem hoạt hình ư, ta thấy mẹ ngươi hình như còn cảm thấy hứng thú hơn so với chúng ta nha!"

"Đúng vậy, trước đây nàng cũng đam mê hoạt hình ." Lưu Vũ không yên lòng nói.

Sau khi về nhà, vẫn là ba người xem hoạt hình, Lưu Vũ đã chết lặng, hiện tại hắn chỉ muốn biết rốt cuộc mẹ làm sao câu dẫn Triệu Dũng. Ngược lại Triệu Dũng đang coi đến hứng thú dồi dào, chỉ là nội dung phim đúng là rất tuyệt vời, ba người đều không nói gì.

Hình như mẹ vừa tắm xong, phủ một bộ áo choàng tắm màu trắng vượt quá gối, đứng ở bên người Triệu Dũng.

Một lát sau có thể là đứng lâu hơi mệt, hơi khom lưng vươn tay chống ở trên bàn máy tính, Lưu Vũ quay đầu nhìn thoáng qua, lại quay đầu trở lại tiếp tục xem phim. Qua thêm vài phút đồng hồ mẹ lại từ từ đứng lên, lần này ngay cả hứng thú quay đầu nhìn Lưu Vũ cũng không có.

Cho đến khi tập phim kết thúc, Lưu Vũ chuẩn bị đi vệ sinh một chuyến, vừa mới quay đầu liền giật nảy cả mình. Chỉ thấy áo choàng tắm vốn dĩ đang phủ trên người mẹ đã rơi xuống mặt đất, nửa người trên không có mặc áo ngực hoàn toàn trần truồng đứng ở bên người Triệu Dũng, hai cái vú lớn trắng nõn hơi hơi rung động theo nhịp hô hấp, núm vú đỏ hồng đang kiêu ngạo dựng thẳng lên, nửa người dưới cũng chỉ có một cái quần chữ đinh (丁) màu hồng, bọc lại địa phương rộng một tấc chính giữa bụng dưới. Một bộ nữ thể trắng nõn sáng ngời liền loã lồ dưới ánh đèn, mà hình như chủ nhân của nó vẫn đang đắm chìm ở trong phim chưa có tỉnh hồn.

"Mẹ, áo choàng tắm của mẹ..." Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi, Lưu Vũ theo bản năng nhắc nhở.

"A! ..." Nghe Lưu Vũ nói, mẹ hắn cúi đầu, kinh hô một tiếng, liền vội vàng ngồi xổm người xuống nhặt áo choàng tắm trùm lên, chạy trối chết về phía phòng khách, "Mẹ đi nấu cơm trước, mấy đứa, mấy đứa cứ chơi đi!"

Ngoài cửa truyền đến giọng nói ngượng ngùng của mẹ, theo sau còn nhỏ giọng lẩm bẩm, "Làm sao dây lưng lại mở chứ."

Lúc này Lưu Vũ mới nhớ lại, cái áo choàng tắm này hình như không có nút áo, chỉ có một cái dây lưng thắt ở bên hông.

Sau khi Triệu Dũng ngẩn ngơ, nặn ra một nụ cười lúng túng khó xử với Lưu Vũ, "Ta, ta chưa làm gì cả... Ặc, không uổng công."

Lưu Vũ tức giận đập gia hỏa chiếm tiện nghi khoe mẽ này một cái. Nhất thời, hai người cũng không biết nói cái gì, không khí có chút lúng túng khó xử, may mắn giọng nói của mẹ đã giải cứu Lưu Vũ.

"Tiểu Vũ, trong nhà hết muối rồi, con đi siêu thị mua một túi đi, thuận tiện mua một túi bột giặt."

"Được, con đi đây."

Sau khi ra khỏi nhà, Lưu Vũ thở phào một hơi, đi ra bên ngoài tiểu khu.

Một trận gió đêm mát lạnh thổi tới, Lưu Vũ tỉnh táo hơn không ít. Tràng diện vừa rồi có thể nói là hồi hộp và kích động, sau khi Lưu Vũ được năm tuổi cũng không có gặp lại bộ dáng vú mẹ hoàn chỉnh, không nghĩ tới nó còn lớn hơn so với trong kí ức nha. Trong não Lưu Vũ không ngừng phát lại cảnh tượng kinh diễm vừa rồi.

Ấy, đây không phải là mẹ tế ra đòn sát thủ sao, dù sao ván cược đã tiến hành đến tuần thứ ba rồi, nếu mẹ không làm ra chút hành động nào, chính mình liền có thể coi như nàng không cố gắng mà thắng cuộc, mà hôm nay, cũng coi như nàng đã tận lực, Lưu Vũ thậm chí có thể tưởng tượng ra bộ dạng của mẹ thời điểm mình đắc ý nói ra lời này: Ranh con nhà ngươi còn muốn lão nương cố gắng ra sao nữa, vì câu dẫn hắn, ngay cả ngực mà lão nương cũng đã cống hiến ra rồi...

Ái chà không tốt, từ nhà đến siêu thị phải đi hơn mười phút, lộ trình đi lại cộng với mua đồ, thời gian tổng cộng phải hơn nửa canh giờ, mẹ không có khả năng nhân lúc ta không ở đó, đi hù dọa Triệu Dũng, khiến hắn nhìn thấy mà sợ, biết khó mà lui... Như vậy nàng cũng đã có cố gắng, Triệu Dũng cũng bị dọa chạy, chẳng phải ván cược này mình liền trực tiếp thua sao.

Lưu Vũ bước nhanh hơn, một đường chạy chậm mua xong muối và bột giặt, mất 25 phút, trở về nhà mở cửa ra nhìn, trong phòng khách không có người, nhanh chóng chạy vào phòng sách, lại nhìn thấy Triệu Dũng đang ngâm nga một bài hát và xem bida trực tuyến.

Lưu Vũ vui mừng, "Có vẻ như mẹ không có gian trá như ta tưởng tượng."

Sau khi vui mừng, một loại cảm giác quái dị xông lên đầu, "Ta đang vui mừng vì mẹ ta còn có cơ hội bị đồng học cưỡi sao? Có phải có chút không bình thường hay không." Hắn lắc đầu, vung loại cảm giác này ra khỏi não bộ.

"Mẹ ta đâu?"

"Ở phòng bếp chứ đâu."

"À!"

Xoay người đi đến phòng bếp, mẹ đang thái thịt, nhìn thấy Lưu Vũ liền hỏi: "Đã về rồi à, có mua được muối không?"

"Dạ có."

"Tốt, để đó đi, bột giặt thì để vào tủ âm tường trong phòng vệ sinh." Mọi thứ hình như hoàn toàn bình thường, Lưu Vũ thở phào một hơi.

Trên bàn ăn, ba người cười cười nói nói, không ai nhắc tới chuyện lúng túng khó xử vừa rồi, bữa tối trong bầu không khí nồng nhiệt mà thân thiện kết thúc. Không lâu Triệu Dũng liền cáo từ về nhà.

Lưu Vũ muốn hỏi mẹ vừa rồi có phải nàng cố ý phóng ra đại chiêu hay không, nhưng mà mẹ lại hình như không có hứng thú giải đáp thắc mắc gì, xoay người lên lầu, "Hôm nay lão nương bị kinh sợ, đi lên ngủ trước, con cũng đi ngủ sớm một chút!"

Để lại một mình Lưu Vũ nhìn chòng chọc vào TV ngẩn người, ý nghĩ quanh quẩn vẫn là bóng hình xinh đẹp nửa thân trần trắng tuyết trước khi ăn cơm của mẹ.

Bạn đang đọc Mẹ Đẹp Đánh Cược Hoang Đường (Dịch VIP) của lin -tính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bagiakhotinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 600

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.