Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sủng phi của Ma tôn(1)

Tiểu thuyết gốc · 2093 chữ

Làm cái nghề xuyên nhanh này đã quen rồi, Mộc Miên tỏ vẻ, ôi chao, làm nghề này quan trọng nhất là diễn xuất, hơn nữa vừa phải diễn vừa phải nghịch tập, nghĩ ra cách giải quyết vẫn đề cho từng kí chủ. Hơn nữa, phải hiểu tâm lí kí chủ, chẳng hạn như, hắn rất hận người này, nhưng nếu mình giết hắn thì mình bị trừ điểm kinh nghiệm, hơn nữa là trừ nhiều. Có khi còn bị phán nhiệm vụ thất bại. WTP??? Con người thật vi diệu.

Biết sao giờ, một kẻ EQ lẹt đẹt ở 90 như hắn làm gì có cái gọi là nhập vai sâu. Ờ thì cũng có, nhưng nó chỉ bằng...một nhúm muối. Cho nên, hắn vẫn thường sử dụng cách bạo lực để giải quyết vấn đề, vì thế mới hay bị cấp trên phê bình. Như thế này...

Cấp trên A :"Rốt cuộc cậu làm việc kiểu gì thế hả? Hết chín nhiệm vụ thì đến mười nhiệm vụ đều là đập nam nữ chính, cậu dùng đầu óc không được sao???".

Cấp trên B :"Tôi nói chứ cậu còn hơn giang hồ lưu manh nữa? Nhìn mặt cậu thì thanh tú đấy, nhưng mà làm việc lại bạo lực thế là sao?".

Hay rất nhiều người nữa...

Nói chung, thế nào chẳng được. Quan trọng là Mộc Miên thích, thích cái cảm giác được thành nhân vật phản diện bị người người hô đánh. Mà hắn lại đi trên con đường hắc hoá vô cùng mới sợ. Càng đi lại càng phấn khích, càng đi lại càng quên lối về. Quên mẹ cái gì 'quay đầu là bờ đi'.

Vì thế, hình tượng nam phụ hiền lành chất phác si tình đã bị Mộc Miên cải biến thành nam phụ thích bạo lực hở tí là đánh nhau, quả thật là không dám nhìn thẳng. Hầy, làm nam phụ cũng phải là một nam phụ hợp cách, thật khó khăn mà. Thời buổi này, nam phụ si tình lành tính gì đó qua rồi, phải đổi mới, phải sáng tạo, hiểu hông? Ờ mà phải thừa nhận, Mộc Miên phải gọi là cuồng đóng vai nhân vật phản diện rồi, đến mức còn quỷ súc hơn cả nhân vật phản diện, ác hơn cả nhân vật phản diện. Ai bảo đóng vai nhập tâm quá làm chi.

Thôi, thay vì ngồi đây xàm xí thì Mộc Miên quyết định đi làm nhiệm vụ.

"520, đi làm nhiệm vụ thôi".

[Kí chủ, người ta cũng yêu ngươi.]

Mộc Miên da gà da vịt rớt đầy đất:"Dẹp đi, mau truyền tống đến thế giới nhiệm vụ".

[Người ta biết rồi mà.]

Mợ nó, cái giọng nũng nịu này là sao hả???

Mộc Miên chưa kịp chuẩn bị đã thấy một trận quay cuồng đầu óc, linh hồn như bị cường thế nhét vào một cơ thể. Cảm giác này khó chịu đến mức hắn suýt nữa nôn ra. May mắn, hắn đã trải qua chuyện này khá nhiều lần rồi, nên ít ra không khó chịu váng đầu như lần đầu tiên. Hắn vừa mới mở mắt ra thì đã gặp ngay một sinh vật màu đen, không, ít nhất thì không phải màu đen tuyền, ít ra, lưỡi của nó màu đỏ. À khoan, nó đang định vặt đầu của mày đó Mộc Miên ạ! Ủa nhưng sao hắn nhìn rõ động tác của nó nhỉ? Đột nhiên, thân thể nhanh hơn não chém một phát, em đen đen kia nghoẻo rồi. Mặc kệ nó là ai, đây là bối cảnh gì, Mộc Miên vẫn tỏ vẻ, đánh nhau là điều mà hắn thích nhất. Vậy thì tốt, còn rất nhiều em chờ bị vặt đầu, sao có thể phụ lòng em nó chứ! Và thế là, Mộc • thích đánh nhau • Miên lao vào, dùng kiếm cầm trên tay, vặt đầu từng đứa một. Xem nào, có linh khí nồng đậm, hắn có linh căn, tiểu thuyết tu chân, mấy con đen đen xấu xí này, Mộc Miên đoán là ma, bởi vì, dù chỉ chút xíu nhưng hắn vẫn cảm thấy cảm xúc tiêu cực, điên cuồng, vặn vẹo, hắn một thân bạch y(mà theo Mộc Miên thì chẳng khác gì đồ tang), hơn nữa, thân thể có một cỗ bài xích với mấy em đen đen, cộng với khung cảnh tang thương, im lìm, chết chóc càng khiến cho hắn xác định được, mình đang giết ma. Hiểu sơ lược đại khái là hắn, với một thanh kiếm, đi vào lãnh địa ma tộc, giết ma. À không, có thể cứu nữ chính chứ! Giết xong vài con, lại có rất rất nhiều con khác đến, nhìn qua sơ bộ là hắn có mộc thủy song linh căn. Mộc Miên cười nhạt, vươn dây đằng ra xé nát vài em, lại áp súc nước nổ chết rất nhiều em. Việc quan trọng bây giờ là tiếp thu cốt truyện, không có cốt truyện hắn làm ăn bằng niềm tin! Vừa đánh vừa thả tinh thần lực tìm, thật may mà cách đây năm dặm có một sơn động. Mộc Miên không do dự, ngự kiếm qua đó. Vào sơn động, hắn liền thiết trí một kết giới, ít nhất, đám ma kia sẽ không phá được, còn hắn an an ổn ổn mà tiếp thu cốt truyện.

Thế giới này đúng như hắn đoán là thế giới tu chân, nam chủ là Ma tôn Diễm, nữ chính là Mộc Ly, là đồ đệ của Quân Tử kiếm Bạch Dao, cốt truyện thì cũng máu chó không kém. Ma tôn xuất thế, sinh linh đồ thán, Ma tôn giết người như ngoé gặp nữ chính, vừa gặp liền cảm thấy "A, nữ nhân này thật thú vị!". Thế rồi Ma tôn bắt nữ chính về lãnh địa của mình. Sau đó thì Bạch Dao tới cứu, nữ chính lúc đó đã yêu Diễm, không về cùng Bạch Dao. Xong Ma tôn âm thầm khiến Bạch Dao tẩu hoả nhập ma, Bạch Dao bay màu. Kết cục là Ma tôn và nữ chính bên nhau, à, Ma tôn vả mặt mấy tu sĩ chính đạo dám nói xấu nữ chính nữa.

Mộc Miên tiếp thu cốt truyện, cạn mịa nó lời. Hệ thống khùng khùng rồi hay sao mà lúc nào cũng chọn cho hắn cái cốt truyện máu chó như thế này.

[Kí chủ, hệ thống nhắc nhở, xem tâm nguyện của Bạch Dao nha~]

Mộc Miên vừa nhìn thấy, nhịn không được muốn tăng xông. Tâm nguyện của Bạch Dao:

  1. Cứu nữ chính khỏi ma trảo của Diễm.

  2. Không tẩu hoả nhập ma.

Bạch Dao ơi là Bạch Dao, ngươi còn chấp mê bất ngộ làm gì, bỏ đi. Ôi, nam phụ thâm tình!

Kết giới đột nhiên bị chấn nát, một thư sinh phe phẩy quạt, bước vào nhìn Mộc Miên :"Hoá ra là Quân Tử kiếm, nghe danh đã lâu, hạnh ngộ hạnh ngộ".

Lời thì có vẻ như kính trọng, nhưng thực tế giọng điệu lại không dấy lên được cái bé xíu xiu kính trọng nào. Nam nhân bước vào mặc một thân hồng y, nhưng lại nửa đóng nửa mở, như kêu gọi người ta tới làm hắn. Dung mạo cũng thật liêu nhân, mày ngài mắt phượng, ngũ quan tinh xảo, dáng người mảnh mai, quyến rũ câu nhân. Đáng tiếc, hắn câu nhầm người rồi. Bạch Dao một lòng hướng về nữ chính, nói không với nam sắc, còn Mộc Miên, gu của hắn không phải, không bao giờ là thế này. Gu của hắn á hả, nếu một đại hán thân cao tám thước màu da cổ đồng ngũ quan lập thể đến liêu hắn thì chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.

"Hệ thống, tên này là ai?".

Hệ thống giọng nũng nịu :[Ghét quá nha kí chủ, hỏi người ta mà lạnh lùng như thế a~ Tên này là một trong những thuộc hạ đắc lực của Diễm, xưng danh Mị. Kí chủ đừng mê luyến tên này nha~]

Không phòng bị được bị trúng thính của 520, Mộc Miên nổi hết da gà da vịt rồi. Nhưng hắn vẫn thản nhiên đối mặt với Mị, nhàn nhạt nói:"Phiền tránh đường". Dù Mộc Miên cay cú nhiệm vụ này đến đâu, thì hắn bắt buộc phải thực hiện. Cmn nó cay.

Trận này với Mị, hắn không thể không đánh, nhưng nương tay thì có thể. Dù sao, tiếp xúc với quá nhiều người, tự nhiên sẽ hiểu đằng sau sự mạnh mẽ của người đó là những góc khuất yếu đuối khó thể giãi bày. Không cần hệ thống nói, Mộc Miên cũng hiểu, cho dù phong thái liêu nhân đến đâu, giọng nói quyến rũ đến đâu, ngôn ngữ hạ lưu vô sỉ đến dường nào, có lẽ đã đi đến bước đường cùng, mới đọa ma.

Cảm thấy hắn im lặng, Mị cũng thôi không diễn nữa, hắn cười, một nụ cười rất đẹp, nhưng lại rất độc:"Quân Tử kiếm, nể tình ngươi là sư phụ của Ma hậu, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây".

Nói rồi, hắn xông lên, rút dải lụa vẫn quấn quanh eo ra, nhanh chóng phóng tới. Dải lụa giống như mãng xà liền quấn nhau với Mộc Miên. Hắn không hề nao núng lập một tầng kết giới bao vây xung quanh mình. Kết giới trước sở dĩ có thể bị phá như thế là do hắn chỉ phòng mấy con ma vật nhỏ yếu, nhưng kết giới này đã mạnh hơn trước rất nhiều. Khổ thế chứ, Mộc Miên ghét nhất là dùng binh khí. Cho dù kiếm là vạn binh chi vương hắn vẫn ghét. Mị khanh khách cười:"Quân Tử kiếm, ngươi nghĩ ngươi có thể trốn trui chốn lủi ư? Quân Tử kiếm gì chứ, cũng chỉ là một con chó rút đầu thôi!".

Lời này không chút khách khí, nhưng Mộc Miên vẫn như cũ bất động. Đột nhiên, một dây đằng nhanh chóng quấn chặt lấy chân Mị, nhanh chóng ném hắn ra xa. Bởi vì tấn công bất ngờ, Mị không kịp phòng bị, bị ném một đoạn khá xa. Hắn đứng dậy, cười to, rồi lao vào Mộc Miên, nhưng những sợi dây đằng mọc lên đã ngăn cản hắn. Mị cố gắng điều khiển dải lụa chặt đứt những sợi dây đằng làm hắn vướng chân vướng tay này. Mặc cho những nỗ lực của hắn, hắn vẫn không tài nào thoát khỏi, và cuối cùng bị trói thành cái bánh chưng. Mị cười thật tươi, mắt hắn chớp chớp, thủy quang đã ngưng tụ từ lúc nào, giọng mềm nhẹ nói:"Bạch tiền bối, sao lại trói ta như thế này, ngươi chẳng lẽ có ý đồ gì với ta sao?".

Diễn xuất giả trân thế này, không khác gì hệ thống, Mộc Miên trái lại thì cảm thấy da gà da vịt nổi lên. Không, hắn không ăn mặn được như thế này. Mộc Miên nhàn nhạt nói:"Ta sẽ không giết ngươi".

Lần này thì Mị cười to, giống như Mộc Miên đang nói một cái gì đó buồn cười lắm. Mị cười:"Ôi, một đám tu sĩ chính đạo, luôn là như thế".

Mộc Miên cũng chẳng thèm đôi co với hắn, không phải gu hắn thích, đừng mơ. Hắn quyết định đi, bỏ lại Mị ở đây. Dù sao đây cũng là địa bàn của Ma tộc, Ma tôn thấy thế, nhất định sẽ phái người đi cứu. Đây là chuyện không nằm trong nhiệm vụ, bỏ qua.

Nhưng có lẽ có người không buông tha hắn. Mị phía sau hét lên:"Quân Tử kiếm, ngươi có giỏi thì giết ta đi! Ngươi nghĩ ngươi có thể cứu được Mộc Ly hay sao, nàng ta bây giờ là Ma hậu rồi, ngươi nghĩ Ma tôn có thể dễ dàng để ngươi cứu hay sao?".

Mộc Miên quay đầu lại nhìn hắn:"Nàng là Ma hậu thì đã sao, một khi nàng chưa xuất sư, nàng vẫn là đồ đệ của ta".

Kì thực, hắn không muốn gặp nữ chính tí nào. Những người làm nam chính nữ chính lâu năm ha mắc bệnh, một là cho rằng mình là cái rốn của vũ trụ, hai là cho rằng mình là nạn nhân. Mà người Mộc Miên sắp gặp sau đây, rất có thể là người mắc một trong hai bệnh này. Ôi, số khổ!

Bạn đang đọc Mau Xuyên Chi Tấu Hề sáng tác bởi LinnnP

Truyện Mau Xuyên Chi Tấu Hề tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinnnP
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.