Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xong Đời

Phiên bản Dịch · 1140 chữ

Chương 37. Xong Đời

Mẹ hắn ôm đầu hắn và ngửa người ra sau một cách khó khăn. Mẹ chồm tới, một tay ôm đầu hắn, tay kia kéo khăn giấy, bộ quần áo mặc ở nhà vốn đã rộng, dưới đường viền cổ áo, bầu ngực đầy đặn mặc chiếc áo lót vàng hơi tụt xuống, mặc dù không nhìn thấy đầu vú, nhưng mảng lớn tuyết trắng vẫn rơi vào trong mắt hắn, làn da mỏng manh mịn màng, trắng nõn làm chói mắt người nhìn, hắn choáng váng và hắn muốn ngửa mặt lên và vùi sâu vào khe ngực sâu của mẹ.

"Ôi! Sao càng ngày càng chảy nhiều?"

Mẹ dùng khăn giấy chặn mũi của hắn, vẻ mặt có chút sợ hãi, rõ ràng là đang sợ hãi. Hắn cũng không quan tâm đến việc cầm máu ngay lúc này, mắt hắn đang nhìn thẳng vào bầu ngực mềm mại nơi cổ áo của mẹ.

Mẹ hắn nhìn hắn và thắc mắc:

“Sao con lại đỏ mặt vậy?”

Nhìn thấy ánh mắt của hắn, bà sửng sốt, rồi phản ứng lại, bà nhìn xuống đường viền cổ của mình, mặt lập tức đỏ bừng, bà đưa tay ra và một cú đánh vào đầu, mẹ mắng mỏ:

"Ngươi nhìn cái gì đấy?"

Hắn lấy một tay che mũi, một tay sờ vào chỗ đau trên đầu rồi thản nhiên nói: "Con đang hồi tưởng về thời thơ ấu của mình."

“Cái gì?”

Mẹ rõ ràng không phản ứng kịp.

"Nhớ lại khoảng thời gian con bú trong vòng tay của mẹ."

Khi mẹ nhìn hắn, không chửi bới cũng không đánh đập, cuối cùng lại buồn cười:

"Cái tính vô sỉ này của ngươi ... Ta thật không biết ngươi giống ai."

"Con giống ba."

"Ba của ngươi không biết xấu hổ như ngươi."

"Làm sao có thể không biết xấu hổ, đây là hành vi bình thường của một người đàn ông khỏe mạnh."

“Ngươi cũng được tính là đàn ông sao.”

Mẹ lấy hai tờ giấy khác, trực tiếp vỗ lên mặt hắn, khó chịu cười nói:

“Trước tiên lau đi cho máu ngừng chảy.”

Mẹ liếc nhìn bát canh trên bàn, thì thào:

"Thực không uống được nữa, uống vào sẽ nóng trong người."

Hắn lẩm bẩm:

"Con đã ăn sườn cừu và uống súp gà đen nhân sâm, như vậy không bị bổ quá mà chảy máu mui mới sai. Con đã nói rằng hắn không thể làm canh một cách tùy tiện. Bổ quá cũng không tốt."

“Ta là thấy ngươi hư hỏng trong cái đầu rồi, ngồi đây chờ cho ta.”

Mẹ quay lại và quay trở lại với hộp thuốc để điều trị cho hắn, cuối cùng thì tình trạng chảy máu cam cũng đã chấm dứt, và mẹ bảo hắn không cần học bài. Hôm nay tạm thời đi ngủ sớm đi.

Hắn đang chịu nhịn quá lâu, mẹ vừa bước chân ra ngoài. Hắn liền lấy chiếc quần tất mà hắn đã lấy trộm ra và ngồi trên mép giường. Hắn cởi bỏ quần dài và quần lót. Hắn không quan tâm đến lễ nghi gì cả, tận dụng cảm xúc và hình ảnh trong đầu còn chưa biến mất, vội vàng đặt quần tất lên côn thịt cứng rắn, lụa đen cọ xát quy đầu, chiếc quần tất tinh xảo trơn bóng thoải mái không thể tả, cả người hắn run lên, côn thịt cũng run lên, suýt chút nữa đã bắn ra ngoài.

Hắn ổn định tâm trí của mình, cầm que thịt quấn dưới lớp lụa đen trong tay phải và lắc nó. Tay trái thì cầm lấy phần còn lại lên đặt vào mũi mà ngửi một cái , đặt ngón chân của chiếc tất dưới mũi và ngoáy thật sâu.

Một mùi thơm đặc hữu xộc vào mũi hắn ngay lập tức, và hắn nhớ lại hình ảnh vừa rồi. Bộ ngực tròn trịa và đầy đặn của mẹ như một liều thuốc kích thích, kích thích hắn đẩy nhanh tốc độ lên xuống, và cơn sướng thăng hoa truyền từ lưng hắn tới não.

Hắn di chuyển điên cuồng, và mẹ hắn không thể không xuất hiện trong đầu hắn, hắn tưởng tượng rằng mẹ hắn đang nằm bên cạnh hắn, hắn cầm côn thịt to khỏe của mình đưa vào giữa hai chân thon dài của mẹ mà nhịp nhàng lên xuống, hai tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve đôi chân thon dài bằng lụa đen của nàng, tưởng tượng ra cái chạm mềm mại và tinh tế ấy.

Do phải nhịn một hồi lâu nên hắn không hưởng thụ từ từ như mọi khi, chỉ muốn trút ra thật nhanh, tốc độ vuốt ngày càng nhanh. Ngay khi hắn cảm thấy sắp bắn trúng, cửa đột nhiên mở ra. Hắn rùng mình một cái, theo bản năng nắm lấy chiếc áo khoác đồng phục học sinh bên cạnh và che phần dưới của mình.

Quay lưng ra cửa, mẹ hắn không nhìn thấy hành động của hắn, bà đi về phía hắn và hỏi:

"Có quần áo bẩn không?"

“Không.”

Đầu óc hắn trống rỗng, trả lời theo bản năng, hai chân hắn kẹp lại và cơ thể cứng đờ.

Mẹ hắn nhìn xung quanh, nắm lấy chiếc quần đồng phục đã thay và phàn nàn: “Bẩn hết rồi, mẹ còn chưa nói.”

Mẹ định đi thì chợt thấy áo khoác đồng phục học sinh của hắn che kín phần dưới và hỏi:

"Áo sơ mi có bẩn không?"

“Không bẩn đâu, không bẩn chút nào.”

Hắn thầm cầu nguyện trong lòng, cầu trời khấn phật, mong mẹ hắn ra đi càng sớm càng tốt.

Không biết có phải mẹ nhìn thấy điều khác thường của hắn hay không, mẹ hỏi:

"Ngươi đang làm gì vậy?"

“Không có gì, ta… ta đang thiền, đang tập trung, ta… ta đang thiền.”

Giọng hắn có chút run rẩy.

Mẹ không nói gì, nắm lấy tay áo kéo mạnh. Hắn không ngăn được nữa, quần áo bị xốc lên, chiến quần tất đen bao quanh côn thịt bị phơi bày trước mặt mẹ. Bởi vì hưng phấn, côn thịt bị rung lắc bắn ra, tinh dịch đặc sệt màu trắng đục, nồng nặc phun vào trong ống quần tất màu đen, tất cả những thứ này đều bị mẹ hắn nhìn thấy.

Hắn không dám nhìn vào mặt mẹ, nhưng hắn có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của mẹ. Một lúc sau, mej đập đống quần áo bẩn trên tay vào mặt hắn rồi quay người đi ra khỏi phòng.

Cơn sướng râm ran của cơn cực khoái tan biến dần, hắn lấy tay gõ nhẹ vào đầu. Hắn đã bị bắt tại trận và bây giờ thì xong đời.

Bạn đang đọc Mẫu Thượng Công Lược-Dịch của Xàm kặc. Com
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tiendat070399
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 294

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.