Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khúc Hoa Sương ly hôn

Phiên bản Dịch · 2661 chữ

Khúc Hoa Sương phải cắn chặt môi dưới mới có thể bảo đảm được rằng mình sẽ không hét lên, cô ép mình phải bình tĩnh lại, cô nhìn xem là ai đã gửi tin nhắn tới, lại thấy một dãy số xa lạ.

Anh tài xế béo kia vừa mới quay đầu xe lại thì đã nhìn thấy Khúc Hoa Sương vẫn đang đứng ở vị trí khi mới xuống xe lúc nãy kia, anh ta không khỏi nhô đầu ra nhìn thì đã thấy vẻ mặt của cô quái dị mà nhìn chằm chằm vào điện thoại, nửa ngày cũng không nhúc nhích chút nào.

Điều này làm cho anh tài xế béo có hơi nghi hoặc, anh ta thử hô một tiếng: "Cô ơi, cô làm sao vậy?"

Nhưng dường như Khúc Hoa Sương không nghe thấy, cô vẫn giữ mãi cái động tác kia.

Anh tài xế béo lại gọi thêm mấy tiếng “cô ơi” nữa, Khúc Hoa Sương mới nghe thấy phía sau có người gọi mình, cô cứng ngắc mà quay đầu lại, nhìn anh tài xế béo kia, dường như có chút phân tâm.

"Cô ơi?" Anh tài xế béo giơ tay lên lắc lắc cô mấy cái: "Cô, cô làm sao vậy?"

Khúc Hoa Sương sửng sốt một hồi sau thì mới nhớ ra người này là anh tài xế béo vừa mới đưa cô về.

Trong lòng có một ý niệm hiện lên, cô không nói hai lời mà mở cửa xe taxi ra, ngồi vào trong.

Anh tài xế béo nhìn thấy cô lại ngồi vào trong rồi còn đóng cửa xe lại nữa, trong nhất thời anh ta không hiểu cô gái này đang làm cái trò gì nữa.

Anh ta nhanh chóng rụt cái đầu đang nhô ngoài cửa sổ xe vào, rồi lại quay đầu nhìn ra phía sau: "Cô đây là. . . . . ."

Lời còn chưa nói xong, Khúc Hoa Sương đã trực tiếp báo cái địa chỉ mà trong điện thoại gửi tới kia ra.

Anh tài xế béo sửng sốt một chút, nhưng anh ta cũng không lên tiếng nói gì, anh ta khởi động xe rồi chạy về phía địa chỉ mà Khúc Hoa Sương nói tới.

Có thế nào Khúc Hoa Sương cũng không đoán được cô vừa mới xuống xe là đã nhìn thấy một màn tình cảm mãnh liệt như vậy.

Anh tài xế béo thấy Khúc Hoa Sương vừa mới xuống xe là đã đứng ngốc ở đó, anh ta không khỏi lại cảm thấy có hơi kỳ quái, anh ta nhìn lại theo tầm mắt của, hiểu rồi.

Anh ta không tiếng động mà thở dài, xuống xe đi đến bên cạnh Khúc Hoa Sương: "Nếu như cô muốn bắt gian, vậy thì cô nên chụp cái cảnh này lại."

Khúc Hoa Sương quay đầu nhìn anh ta một cái.

"Cô đừng có nhìn tôi như vậy chứ, tôi lái xe cũng đã hơn một năm rồi, tình huống giống như cô đây gần như là một tháng thấy hai ba lần." Anh tài xế béo quá quen thuộc với cảnh này rồi.

Khúc Hoa Sương nghĩ nghĩ, quả thật là nghe lời anh ta, cô lấy điện thoại ra chụp mấy tấm hai người ở nơi không xa kia, còn quay một đoạn video lại nữa.

Cô cũng không biết mình là nghĩ thế nào nữa, thế mà lại đi nghe ý kiến của một người xa lạ nữa.

Giờ phút này, nội tâm của cô ngoại trừ sự băn khoăn vì bị phản bội ra, còn kèm theo phẫn hận.

Tất cả mọi chuyện đã xảy ra kể từ khi kết hôn hơn một năm nay, tựa như một bộ phim đang không ngừng phát trong đầu cô.

Thật ra, cô hẳn là đã sớm phát hiện ra rồi, nhưng cô không muốn thừa nhận, cô chỉ là đem toàn bộ sự xa cách của Niếp Lỗi đối với cô đổ hết lên trên người của Kim Nhã Lan, cô cho rằng là Kim Nhã Lan đang xúi giục tình cảm của hai vợ chồng bọn họ.

Cô không biết mình nên làm cái gì bây giờ nữa, là muốn tiến lên cho đôi cẩu nam nữ này mỗi người một bàn tay, hay là nên xoay người rời đi, làm bộ như không có phát hiện ra.

Cô lui về phía sau một bước, rất rõ ràng, cô là muốn giả vờ như không phát hiện ra, cô muốn chạy trốn khỏi cái sự thật tàn nhẫn này, về đến nhà, lại tựa nhưc on đà điểu mà sống những ngày tháng an nhàn hạnh phúc.

Nhưng mà, chuyện cũng không như cô mong muốn.

Lúc này, Lý Dao đang hôn môi với Niếp Lỗi đột nhiên trừng lớn hai mắt, cô ta đẩy Niếp Lỗi ra, dường như là vô ý phát hiện ra Khúc Hoa Sương vậy: "A, chị Hoa Sương."

Vốn Niếp Lỗi là bị một cái đẩy như vậy mà có hơi sửng sốt, lại vừa nghe thấy Lý Dao kêu lên với người ở phía sau anh ta, trong nội tâm anh ta theo bản năng mà cả kinh, anh ta vội vàng quay đầu nhìn lại.

Khúc Hoa Sương thấy đã bị phát hiện, cô chỉ có thể nhịn nỗi đau tựa như dao cắt trong nội tâm xuống mà dừng bước chân lại.

Lúc ánh mắt của cô va chạm với ánh mắt đầy kinh hoảng kia của Niếp Lỗi, cô không thể chịu được sự ủy khuất trong lòng cùng với cảm xúc oán hận vì bị chính người chồng mà mình đã tin tưởng vô điều kiện phản bội, cô "Oa" một tiếng mà bật khóc.

Cô bật khóc đã hoàn toàn làm cho dự cảm của ba người ở hiện trường đều sửng sốt.

Lý Dao và Niếp Lỗi vốn còn tưởng rằng Khúc Hoa Sương sẽ xông lên động tay với hai người bọn họ.

Thứ Lý Dao muốn cũng chính là kết quả như vậy, cô ta không sợ Khúc Hoa Sương sẽ làm lớn chuyện lên, chỉ sợ cô ta trốn tránh không muốn đối mặt, lúc này đây, vừa rồi cô ta phát hiện Khúc Hoa Sương muốn chạy đến nên cô ta mới có thể đột nhiên gọi cô.

Niếp Lỗi cũng giơ hai tay chắn trước mặt Lý Dao, chỉ sợ Khúc Hoa Sương sẽ tiến lên đánh người.

Anh tài xế béo đã nhìn thấy rất nhiều cảnh chính thống đánh đập tiểu tam vô cùng thê thảm, nhưng lại chưa từng thấy loại tình huống như Khúc Hoa Sương này, trong lúc nhất thời anh ta cũng không biết mình có nên chạy lấy người hay không nữa.

Niếp Lỗi bị Khúc Hoa Sương khóc lóc như vậy, anh ta nhất thời có hơi không biết phải làm sao, trước kia Khúc Hoa Sương chưa từng khóc lóc trước mặt anh ta.

Nhưng lại không nghĩ đến dưới cái tình huống như vậy, cô lại bật khóc.

Khúc Hoa Sương cũng không biết đến tột cùng là cô đã khóc bao lâu, lâu đến mức Niếp Lỗi để Lý Dao đi trước, còn anh ta thì đưa cô trở về Bích Phủ Hoa Đình.

Vừa trở về, Khúc Hoa Sương đã nhốt mình trong phòng không ra ngoài, trốn ở trong đó một ngày một đêm.

Ngay lúc Niếp Lỗi cho rằng có phải là cô đã ngất ở bên trong rồi hay không, thì Khúc Hoa Sương lại tự mở cửa ra.

Niếp Lỗi nhìn khuôn mặt trắng bệch của Khúc Hoa Sương, lại không có chút thay đổi nào, trong lòng anh co rút một chút.

Cô gái cho tới bây giờ đều là kiên cường đến mức làm cho người ta không tìm thấy điểm yếu đuối nào ở trong mắt anh ta, lại bởi vì anh ta phản bội cô mà biến thành như vậy.

Trong lòng anh ta hiện lên một tia cảm xúc hối hận, nhưng trong chớp mắt anh ta đã đè ép tia hối hận này xuống.

Anh không thể, cũng không thể để Khúc Hoa Sương ở lại nhà họ Niếp nữa.

"Chúng ta ly hôn đi." Niếp Lỗi kiên định mà nói ra một câu như vậy với Khúc Hoa Sương.

Anh đã chuẩn bị xong để Khúc Hoa Sương đánh chửi một trận rồi .

Nhưng anh lại không nghĩ tới, lời nói của anh vừa phát ra, Khúc Hoa Sương đã đồng ý ngay: "Được."

Niếp Lỗi khó có thể tin mà nhíu mày, anh cho rằng mình đã nghe lầm hoặc là xuất hiện ảo giác rồi.

Dường như Khúc Hoa Sương nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh, cô lên tiếng một lần nữa: "Ly hôn."

Niếp Lỗi choáng váng.

"Nhưng em có điều kiện."

"Điều kiện gì?" Niếp Lỗi vội váng hỏi, anh sợ Khúc Hoa Sương sẽ đổi ý.

Khúc Hoa Sương nhìn anh, cười lạnh một tiếng: "Nhà ở Vân Yên Các, căn biệt thự ở Vân Đình cùng với một tỷ."

Niếp Lỗi trầm mặc hồi lâu sau, anh đồng ý.

Sáng sớm ngày tiếp theo, hai người cầm hiệp nghị ly hôn tới cục dân chính.

Thủ tục ly hôn tương đối thuận lợi, nhanh đến mức làm cho Niếp Lỗi cảm thấy không chân thật.

Anh đứng ở cửa cục dân chính, nhìn bóng dáng kiêu ngạo của Khúc Hoa Sương, hồi tưởng lại những ngày tháng hai người đã cùng nhau đến nhận giấy chứng nhận kết hôn hơn một năm trước, hốc mắt anh nóng lên.

Ngay ngày Khúc Hoa Sương nhận được số tài sản mà khi ly hôn cô nhận được mà rời khỏi nhà họ Niếp.

Khúc Hoa Sương không có nói cho nhà mẹ đẻ mình biết chuyện cô ly hôn, cô đi một mình ra khỏi Vân Yên Các.

Khúc Hoa Sương chân trước mới vừa đi, chân sau Lý Dao đã tiến vào.

Qua vài ngày, Niếp Lỗi đã cảm thấy rất không chân thật.

Nhưng anh cũng không có thời gian suy nghĩ gì hết, bởi vì Lý Dao đã xuất hiện phản ứng nôn nghén, nhà họ Niếp lập tức khẩn trương đến mức nhảy lên.

Cái ngày mà Khúc Hoa Sương vừa chuyển đến tiến vào Tam Nguyên của Vân Yên Các, cô đã gặp phải Thượng Quan Dạ ở ngay trước cửa.

Thượng Quan Dạ đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang đen. Lúc anh ấy nhìn thấy cô kéo mấy cái vali đẩy cửa vào, anh thật sự sửng sốt, anh ấy hỏi: "Em đây là định đến đây ở rồi sao?"

Khúc Hoa Sương chỉ “Ừm” một tiếng xem như là trả lời anh ấy, sau đó cô trực tiếp mở cửa ra đẩy vali vào nhà.

Sự khác thường của Khúc Hoa Sương khiến cho Thượng Quan Dạ nghi ngờ, anh ấy gọi cho mẹ mình Thượng Quan Tần Nguyệt một cuộc điện thoại, nói cho bà ấy biết, cô con gái nuôi kia của bà ấy có thể là đã cãi nhau với chồng rồi.

Thượng Quan Tần Nguyệt gọi điện thoại cho Khúc Hoa Sương, kết quả Khúc Hoa Sương chỉ nói là Niếp Lỗi đi công tác rồi, cô và mẹ chồng ở chung không hợp, thế nên cô mới chuyển ra ngoài ở mấy ngày.

Thượng Quan Tần Nguyệt tin.

Nhưng mấy ngày sau, Thượng Quan Tần Nguyệt chạm mặt với Niếp Lỗi và Lý Dao ở một hội sở thì bà mới biết được chuyện Khúc Hoa Sương đã ly hôn, bà nổi giận mà lôi Niếp Lỗi vội vàng đi ra khỏi hội sở ngay tại chỗ, chạy thẳng đến Vân Yên Các.

Trên đường đi, bà đang muốn gọi điện thoại cho con trai Thượng Quan Dạ của mình, thì điện thoại của Thượng Quan Dạ đã gọi tới rồi.

"Mẹ, ba mẹ của Khúc Hoa Sương đến rồi, người mẹ kia của conn bé vừa đập đồ lại vừa mắng chửi nữa." Thượng Quan Dạ đứng ở ngoài cửa, nhìn Khúc Hoa Sương đứng ở kia vẫn không nhúc nhích, một cái ly thủy tinh đập lên trên đùi của cô, cô lại thờ ơ, trong lòng anh ấy trầm xuống, anh sải bước đi vào.

Thượng Quan Tần Nguyệt vừa nghe thấy thế thì kinh ngạc một trận, không cần đoán, bà cũng biết chắc chắn là Khúc Hoa Sương đã giấu người trong nhà về chuyện mình ly hôn.

"Con trai, con nhanh nhanh đi ngăn lại đi chứ." Thượng Quan Tần Nguyệt sốt ruột.

"Biết rồi, mẹ đến nhanh lên đi." Thượng Quan Dạ cúp điện thoại, anh trực tiếp chắn trước mặt Khúc Hoa Sương.

Lưu Hà cầm lấy một ly thủy tinh khác đang vừa định đập xuống thì lại nhìn thấy Thượng Quan Dạ đột nhiên xuất hiện đưa tay chặn ngang Khúc Hoa Sương, bà ta cũng sửng sốt.

Khúc Hoa Sương vốn đang cúi đầu nhìn thấy một đôi chân không phải của ba mẹ cô đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, cô có chút ngoài ý muốn mà ngẩng đầu lên, lúc thấy rõ người đứng trước mặt mình là Thượng Quan Dạ, cô theo bản năng mà đi ra từ phía sau lưng anh, đứng cách anh tầm ba mét.

"Việc này không cần anh quan tâm, anh đu về đi." Giọng điệu của Khúc Hoa Sương không có một chút độ ấm nào.

Thượng Quan Dạ sửng sốt, trong đáy lòng anh ấy rất nhanh hiện lên một tia cảm giác làm cho anh cảm thấy rất xa lạ.

Lưu Hà và Khúc Duy Khang dẫn đầu phục hồi tinh thần lại, bà ta khó có khi thống nhất ý kiến với Khúc Hoa Sương, bà ta khiêm tốn mà nói: "Thượng Quan thiếu gia, đây là chuyện của nhà chúng tôi, cậu cũng đừng nhúng tay vào."

Khúc Duy Khang nhân cơ hội mà cướp lấy cái ly trên tay Lưu Hà đi.

Lúc Khúc Hoa Sương nghe thấy một tiếng "Thượng Quan thiếu gia" phát ra từ trong miệng Lưu Hà kia, cô cười lạnh ra tiếng.

Lưu Hà ném một cái lườm sắc lẻm qua, Khúc Hoa Sươnglại mặt không chút thay đổi.

Thượng Quan Dạ đè ép sự khác thường trong lòng xuống, anh ấy quay đầu lại nhìn Lưu Hà: "Dì Lưu, có chuyện gì chúng ta cứ từ từ nói, đừng lấy mấy thứ này ra, đập rồi còn phải phí tiền mua lại nữa đó"

Thượng Quan Dạ nắm bắt rất chuẩn tâm tư của Lưu Hà, Lưu Hà vừa nghe thấy còn phải tốn tiền mua lại, máu keo kiệt của bà ta làm bà ta lập tức buông nỗi xúc động muốn tiếp tục đập đồ xuống.

Thượng Quan Dạ đang muốn tiếp tục khuyên bảo, nhưng Khúc Hoa Sương đứng ở một bên lại không cho anh ấy cơ hội để nói, ngược lại cô càng kích thích sự phẫn nộ của Lưu Hà càng mãnh liệt thêm.

"Đừng có xót tiền, mẹ muốn đập thì cứ đập đi, mấy thứ này đều là đặc biệt chuẩn bị cho mẹ mà." Khúc Hoa Sương nhìn lướt qua khuôn mắt đã đen thui của Lưu Hà, dường như cô cảm thấy còn chưa đủ đã nghiền, lại bồi thêm một câu: "Mấy cái ly thủy tinh này đều là mua sỉ ở trên mạng đó, không đắt, bà cứ yên tâm mà đập đi."

Trong đầu Thượng Quan Dạ xẹt qua một vài hình ảnh, ánh mắt của anh theo bản năng mà nhìn quét qua xung quanh một vòng, trong lòng anh cả kinh, quả nhiên, phía trên ngăn tủ, trên quầy rượu, đều là những ly thủy tinh to to nhỏ nhỏ.

Tính đơn giản một chút, đại khái cũng có khoảng trăm cái.

**

Bạn đang đọc Mặt Trời Trong Tim (Dịch) của 路思的789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DaDiepCoNuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.