Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Sơn khởi 4

Tiểu thuyết gốc · 1212 chữ

Ba người bước trên đường dẫn đến Phong Sơn thành. Mặt trời dần lặng xuống , màn đêm hiện lên . Ánh trăng mờ nhạt phủ xuống cảnh vật, tạo nên không khí yên tĩnh và lạnh lẽo. Thiên Cơ bước đi trong im lặng, đôi mắt không dừng lại nhìn Sinh Hoàng, kẻ đang đi bên cạnh nhưng lại lạc lõng với không gian xung quanh. Diện mạo như Gió mang theo một cảm giác không thoải mái , như thể mỗi bước chân cơn Gió đều lốc lên một cơn bão bão trong lòng Thiên Cơ.

Đêm dày đặc bao phủ nơi thanh vắng , một nơi đã lâu rất ít bóng dáng con người đặt chân tới. Những cành cây khô cằn như những móng vuốt gớm ghiếc vươn ra từ lòng đất, sẵn sàng cào nát bất kỳ kẻ nào dám xâm phạm vào lãnh thổ này. Gió lạnh gào thét qua từng ngọn cây, tạo ra những âm thanh ma quái.

Cổ Thi, Thiên Cơ và Sinh Hoàng bước đi giữa khung cảnh âm u đó. Dẫn đầu là Cổ Thi kẻ đã đạt đến cảnh giới Luyện Hư, dáng vẻ trầm mặc, nhưng bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận sự nguy hiểm ẩn sâu trong con người, không có pháp bảo gì. Chỉ đơn thuần dựa vào khí thế mạnh mẽ của mình để đẩy lùi bất cứ thứ gì cản đường. Sinh Hoàng, một tu sĩ Kết Đan kỳ, dù có tu vi thấp hơn nhiều so với Cổ Thi nhưng lại tỏa ra một loại tà khí oái lạ chỉ mỗi Thiên Cơ cảm nhận thấy . Hắn đi phía sau, đôi mắt luôn lướt nhìn Thiên Cơ – kẻ duy nhất trong nhóm là một phàm nhân.

Thiên Cơ, không hề có tu vi, nhưng sự hiện diện của hắn lại thu hút ánh mắt của cả hai người đồng hành. Có điều gì đó bí ẩn ẩn giấu bên trong hắn, thứ khiến Cổ Thi giữ hắn bên mình, dù biết rằng đây có thể là con dao hai lưỡi..

- Cẩn thận, nơi này không giống những nơi khác. Yêu vật ở đây đã bị tà khí từ ngoại hộ bên ngoài xâm nhập, chúng không còn là những sinh vật bình thường nữa,” Cổ Thi nói, giọng ông trầm mặc, vang lên như một lời cảnh báo cho hai người còn lại.

Thiên Cơ nhìn xung quanh, bóng tối như muốn nuốt chửng mọi thứ. Hắn nắm chặt chiếc túi nhỏ trên người, thứ duy nhất mà hắn có, chứa đựng những pháp bảo mà sư phụ Cổ Thi đã đưa cho hắn để phòng thân. Biết mình chỉ là phàm nhân, hắn không thể không cảm thấy sự căng thẳng len lỏi vào trong lòng.

Sinh Hoàng không nói gì, chỉ giữ vẻ mặt lạnh lùng và có chút khinh bỉ khi liếc qua Thiên Cơ. Hắn không hiểu tại sao Cổ Thi, một người mạnh như vậy lại giữ một phàm nhân bên cạnh. Nhưng sâu trong ánh mắt của Sinh Hoàng, có một điều gì đó giống như sự cảnh giác lẫn tò mò về Thiên Cơ..

Bỗng nhiên, từ trong màn sương mờ ảo phía trước, âm thanh rít lên lanh lảnh, vang vọng khắp rừng. Tiếng gió thổi qua những tán cây cằn cỗi giờ đây đã bị át đi bởi những âm thanh kỳ quái, đầy hắc ám.

- Yêu vật!

Cổ Thi khẽ nói, đôi mắt sắc bén của hắn lóe lên. Y đã cảm nhận được khí tức tà ác bao trùm lấy bầu không khí.

Ngay sau đó, từ trong bóng tối, những sinh vật to lớn với hình thù kỳ quái xuất hiện. Chúng không phải là yêu vật bình thường toàn thân chúng phủ đầy tà khí đen kịt, mắt đỏ rực như máu, móng vuốt dài như lưỡi đao. Cả người chúng tỏa ra một mùi tử khí nồng nặc, tạo cảm giác nghẹt thở ngay khi chúng bước đến gần.

Một con yêu vật cao lớn, đôi mắt đỏ rực như lửa địa ngục, bất ngờ lao thẳng tới Cổ Thi. Nhưng hắn vẫn đứng yên.

- Ngạo mạng!

chỉ khẽ vung tay. Một luồng linh khí đen tối, mạnh mẽ và dày đặc như hắc ám, lập tức bùng nổ từ tay Cổ Thi, đập thẳng vào yêu vật. Con quái vật kêu lên đau đớn, lùi lại vài bước, nhưng không bị tiêu diệt hoàn toàn.

Sinh Hoàng nói khẽ,

- Yêu vật ở đây mạnh hơn ta tưởng…

mắt không rời khỏi những sinh vật trước mặt. Hắn biết với tu vi Kết Đan của mình, đối phó với chúng sẽ không dễ dàng.

Thiên Cơ đứng sau Cổ Thi, mắt mở to, tim đập loạn. Hắn chỉ là một phàm nhân, chưa bao giờ đối mặt với những thứ đáng sợ như vậy. Nhưng trong tình cảnh này, hắn không thể tỏ ra sợ hãi. Hắn rút ra một lá bùa từ túi áo, thứ mà Cổ Thi đã đưa cho hắn để tự vệ.

- Ngươi đứng yên đó! Không được rời khỏi kết giới ta tạo ra.

Cổ Thi nói nhanh, nhưng giọng đầy uy lực, không cho phép phản kháng.

Sinh Hoàng bước lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía bầy yêu vật đang kéo đến. Không còn do dự, hắn giơ tay lên, một tiếng nổ vang lên như tiếng sấm rền rĩ. Lôi linh căn trong người hắn bùng phát, tạo ra những tia sét vàng chói lóa, bao trùm xung quanh hắn. Từ lúc gặp giọng nói kì lạ kia bản thân hắn cảm nhận như hắn biến thành con ngươig khác và giờ đây hắn không có gì để lo sợ cả.

- Lôi động !

Sinh Hoàng quát lên, giọng hắn như tiếng sấm, đầy uy lực. Những tia sét như xé toạc không gian, lao thẳng vào lũ yêu vật trước mặt. Những con yêu vật bị trúng đòn kêu thét lên, cơ thể chúng bị thiêu cháy bởi sức mạnh của lôi điện, từng mảnh thân thể của chúng vỡ vụn dưới sức công phá khủng khiếp.

Một con yêu vật khổng lồ khác lao đến, móng vuốt sắc như lưỡi kiếm, nhưng trước khi nó có thể chạm vào Sinh Hoàng, hắn chỉ cần vung tay, một tia chớp bùng nổ, đánh thẳng vào ngực yêu vật. Tia sét xuyên qua người nó, khiến cơ thể nó co rút lại, rồi đổ sụp xuống đất, cháy đen thành tro bụi.

Cổ Thi quan sát từ xa, ánh mắt lộ rõ sự hài lòng.

“Lôi linh căn... quả nhiên không tầm thường. Giống như tên Mộ Viên trước đây ta gặp thì tên này xem ra cũng không thua kém gì”

Thiên Cơ đứng phía sau, chứng kiến tất cả mà không khỏi kinh ngạc. Sức mạnh của Sinh Hoàng thật đáng sợ, nhưng hắn vẫn không thể hiểu tại sao Cổ Thi lại chọn hắn, một phàm nhân, đi cùng trong chuyến hành trình này.

- Ngươi nên đứng yên trong kết giới

Cổ Thi lạnh lùng nói với Thiên Cơ, không quay đầu lại.

- Ngươi không có tu vi, đừng để bản thân trở thành gánh nặng.

Bạn đang đọc Mạt tiên Thi giới sáng tác bởi Tieuketohh

Truyện Mạt tiên Thi giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuketohh
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.