Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạo phố

Tiểu thuyết gốc · 1835 chữ

" Đau đau "

Trước khi Lưu phong đi, Bạch băng đã dặn rõ phải cẩn thận an toàn . Kết quả là một vết thường dài sau lưng và nhiều vết thương vừa và nhỏ khác .

Tuy đã rất cố gắng nhưng việc phải chiến đấu với quá nhiều đối thủ cùng lúc khiến tâm trí hắn quá tải, hậu quả bằng việc có một số đòn tấn công mà hắn không hề nhận ra cho đến lúc bị thương .

Giờ đây Lưu phong bị Bạch băng trừng phạt bằng cách chữa trị thủ công thay vì dùng dị năng . Cái cảm giác thuốc khử trùng đi qua vết thương đánh động trực tiếp từng dây thần kinh một, Lưu phong cả người run lên như mèo gặp nước .

Giận thì giận nhưng cuối cùng cô cũng mềm lòng mà dùng dị năng hồi phục cho hắn .

" Thưa cô, tôi mang khăn ướt đến đây "

Tiếp nhận khăn ướt từ người lính, cô lau tạm mặt cho Lưu phong . Hắn bây giờ toàn thân thể nhớp nháp máu tươi, chỉ còn cách về đến nhà tắm rửa mới may ra sạch sẽ .

Cả đoàn xe hiện tại đang dừng tạm thời trên một đoạn đường cao tốc vắng vẻ, đồng ruộng trải dài xung quanh cung cấp tầm nhìn thông thoáng, đảm bảo không có thứ gì sẽ đột nhiên nhảy sồ vào họ .

Thống kê thiệt hại, họ mất 4 xe, 8 xe hư hại nặng, 14 xe hư hại nhẹ . Thống kê thương vong, họ mất 26 người trong đó có 6 binh sĩ, 17 thường dân và 3 ... trẻ em . Một trong bốn chiếc thuộc xe trở thường dân, cũng chính là chiếc mà Lưu phong nhìn thấy mất lái đâm vào gốc cây .

Có cảm giác đau nhói trong tim . Lưu phong có thể cảm nhận được đó là cảm giác chung của mọi người hiện tại .

Người bên cạnh đột ngột chết đi đã trở thành thông lệ vốn có vận hành thế giới hiện tại . Ngoài những người thân quen khóc thương, những người khác ngoài có chút buồn ra cũng chẳng biểu lộ gì nhiều . Có lẽ họ đã chứng kiến cảnh tượng như thế quá nhiều .

Lưu phong dám chắc có người còn từng chứng kiến cảnh còn khủng khiếp hơn vậy nhiều, nhất trong giai đoạn ngày tận thế chỉ mới bắt đầu .

Mất người thân, bạn bè, gia đình ly tán, người sống kẻ chết không ai biết rõ . Như sự hiểu ngầm giữ người với người, không ai đi nhắc hay hỏi về vấn đề này nhau . Lưu phong chưa từng hỏi Bạch băng gia đình cô ấy, họ ở đâu, có em hay anh trai không ? Co cũng chưa từng hỏi Lưu phong tương tự .

Hỏi rồi cô ấy sẽ nói gì ? Cô ấy trả lời rằng cô không biết hay cô sẽ nói họ ... chết rồi ? Có những chuyện tốt nhất đừng đề cập đến .

...

Mới qua giờ trưa một chút mà họ đã gần về đến căn cứ tị nạn . Nguyên lai toàn bộ chướng ngại vật vốn có đều bị dọn dẹp trong chuyến đầu, về sau họ chỉ cần đi thẳng một mạch .

Thấy con đường lẫn những kiến trúc thân quen, Lưu phong cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn ra . Ở đó có nơi được gọi là nhà cùng với những người đang ngóng trông chờ đợi họ trở về .

Có điều cảnh tượng đáng lí ra phải thế có chút khác .

Nhiều xác chết zombie còn rất mới nằm rải rác, mặt tường đầy lỗ đạn chi chít .

Đoàn xe rẽ hướng chạy thẳng vào tuyến đường an toàn đã định trước . Đoạn đường được bố trí thành một đường thẳng tắp nối vào cổng lớn căn cứ tị nạn . Các ngã rẽ hay hẻm nhỏ hai bên đều bị bịt kín hoàn toàn .

Xe bọc thép trở Lưu phong tiên phong chạy đầu nhờ đó mà hắn thấy bức tường to lớn phía xa .

Lợi dụng sự tồn tại sẵn có của các tòa nhà hai bên, họ chỉ cần tạo nên những bức tường to lớn chặn đứt ngang các con đường và thế là một hệ thống tường kết hợp nhà ra đời . Đơn giản, ít tốt kém mà lại hiệu quả .

Hàng loạt người lính trên tường cao chớp chớp đèn pha ra hiệu, cảnh cổng to lớn dần mở ra chỉ chờ họ tiến vào .

Các súng máy cơ lớn bố trí dọc theo bức tường và trên các tòa nhà mang đến sự an toàn rất lớn .

( Xem ra trong vỏn vẹn một tuần họ vắng mặt, cấp trên đã gửi không ít đồ tốt đến đây )

...

Chiếc xe cuối cùng tiến vào cũng là thời điểm cánh cổng to lớn đóng lại .

Xuống xe, từng người một đều trải qua quá trình kiểm tra an toàn, điều mà trước đây thực hiện tương đối sơ sài .

Nguyên khu vực quanh cổng được bố trình thành trạm trung gian phải qua nếu muốn vào trong, trở thành lớp phòng thủ thứ hai .

Đến lượt, Lưu phong bước đến tiến hành kiểm tra .

Người lính chịu trách nhiệm kiểm tra nuốt nước bọt cùng khuôn mặt gượng ngạo xanh lét khi nhìn vào trang phục đẫm máu cùng những vết rách sắc bén do zombie cuồng hóa chém đứt .

" Ngài là ngài Lưu phong phải không ? "

Người lính xưng hô bằng kính ngữ " Ngài ", cảm giác có hơi sai sai khi nói với một người chỉ mới 24 tuổi vô cùng trẻ trung . Lưu phong gật đầu .

" Phải, có vấn đề sao ? "

" À không, riêng ngài cùng quý cô phía sau không cần phải qua kiểm tra . Dị năng giả có khả năng miễn nhiễm virus zombie nên có thể trực tiếp vào trong "

( Vậy cũng tốt )

Lưu phong và Bạch băng chào thiếu úy đội 2 rồi mới rời đi . Họ chịu trách nhiệm trợ giúp quân đội trong công cuộc giải cứu . Hiện tại người đã về đến nơi, việc còn lại thiếu úy đội 2 sẽ tiếp quản .

...

Thay vì dùng xe, Lưu phong muốn nhân tiện cùng Bạch băng dạo phố, dù sao đoạn đường không quá xa .

Chỉ trong vòng một tuần mà nơi đây khác đi rất nhiều, điều đầu tiên mà Lưu phong cảm nhận được là sự nhộn nhịp, hay nói đúng hơn là số người dường như đông hơn .

Bọn hắn không phải là người duy nhất thực hiện các cuộc giải cứu . Quy mô lớn như vừa rồi thì đúng thật chỉ có một nhưng quy mô nhỏ thì lại nhiều vô số . Đấy còn chưa kể đến những người có thể sống sót đến được đây nữa .

Theo Lưu phong được biết, quân đội vẫn đang không ngừng thực hiện các cuộc tìm kiếm . Hàng trăm nghìn tờ đơn ghi địa chỉ các căn cứ tị nạn được máy bay quân sự thả khắp mọi nơi . Họ còn dùng nhiều biện pháp khác nhau để xác định vị trí người sống sót .

Không nói đâu xa, trên trang web công bố nhiệm vụ của dị năng giả, có rất nhiều trong đó đều thuộc giải cứu .

Nhân tiện nói về nhiệm vụ, ngoài giải cứu ra còn có các nhiệm vụ kiểu như thăm dò, chiến đấu, hậu cần, truy nã, bắt giam, hỗ trợ ... Mỗi loại đều có mức điểm riêng biệt, cao nhất vẫn luôn là chiến đấu .

Điểm chia làm hai loại . Một loại mang tính biểu tượng cho biết mức độ cống hiến của dị năng giả đó và cấp bậc mà họ đã đạt được . Loại sau có giá trị khá thông dụng, có thể quy đổi sang tiền tệ, có thể dùng để quy đổi cả những thứ mà người bình thường chẳng mơ được .

" Tinh Tinh "

Nhìn xem 2000 điểm vừa cộng tài khoản, Lưu phong phải nói vẫn khá bất ngờ với tốc độ làm việc thần tốc này, cảm tưởng họ chỉ ngồi đấy mà trực chờ hắn gửi video hoàn thành lên vậy .

Cộng thêm số điểm cũ, Lưu phong hiện tại sở hữu 2300 điểm số, đạt đến cấp 2 . Mỗi 1000 điểm tương đương một cấp, không có giới hạn về cấp độ có thể đạt được nên về cơ bản hắn có thể đạt được tới cấp một trăm ngàn . Tất nhiên điều đó chỉ thực sự có ý nghĩa nếu còn sống .

Thực sự, tốc độ tăng điểm số cũng nói lên sự nguy hiểm mà một dị năng gặp phải . Nhiệm vụ càng nguy hiểm càng nhiều điểm số . Còn sống mà trở về đã là phúc lành vô cùng lớn rồi .

Đôi mắt Bạch băng vừa liếc nhẹ qua cửa hàng trang phục ven đường . Tuy đã trở về như thường nhưng lại chẳng thể qua được ánh mắt nhạy bén của hắn .

Lưu phong không nói gì cả giả vờ không biết gì cả, hắn trực tiếp nắm tay dắt cô thẳng vào trong .

" Đột nhiên anh lại muốn thấy em trong những bộ trang phục xinh đẹp thay cho trang phục nghiêm chỉnh thường ngày . Em sẽ cho anh được chiêm ngưỡng chứ ? "

" ..... có chút lãng phí nhưng nếu anh đã muốn xem thì đành theo ý anh lần này vậy "

Miệng nói một đằng mà ánh mắt lại nói một nẻo, Lưu phong cười mỉm xem cô gái của mình xem xét các trang phục khác nhau bằng ánh mắt đắn đo . Bên cạnh, người nhân nữ có vẻ vô thức cách xa Lưu phong một khoảng dù khuôn mặt vẫn tươi cười chuyên nghiệp . Cũng phải thôi, trang phục đầy máu khiến hắn trông đáng sợ quá mà .

Bạch băng quay lại đưa bộ váy liền thân trắng tinh xen chút viền đen tô điểm trước người . Giọng nói có sự háo hức .

" Anh thấy thế nào nếu em trong trang phục này ? "

Lưu phong vỗ tay .

" Đẹp, rất đẹp, như thiên thần vậy ! "

" Khục khục "

Cô ấy ho nhẹ, ngại ngùng đặt bộ đồ sang một bên rồi tiếp tục chọn lựa . Kiều diễm, trang nghiêm, hoa hồng đen, tươi mới, cầu kì, tinh tế ... rất nhiều loại khác nhau .

" Rất hợp với em "

" Đừng khen nữa, nãy giờ anh có chê bất kì bộ nào đâu "

" Thì tại em đẹp quá mà, trang phục nào cũng đều bị hào quanh đó ảnh hưởng thôi "

" ... "

Cuối cùng Bạch băng quyết định cho ra hai bộ trong đó . Có điều Lưu phong khi này đột nhiên nói với nhân viên mặc Bạch băng ngăn cản .

" Làm phiền đóng gói hết bộ đống đồ vừa nãy , chúng tôi mua hết "

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen

Truyện Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.