Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lười biếng

Tiểu thuyết gốc · 1706 chữ

Sáng sớm .

Lưu phong lười biếng nằm nghiêng ở sofa phòng khách, tay chống cằm xem phim giải trí trên màn hình ảo của vòng tay . Lũ trẻ ngoan ngoãn ngồi cạnh hắn, chỉ Tiểu lệ là không chút kiêng kị xem người Lưu phong thành cái ngối để dựa .

Trên màn hình, chú mèo tom đuổi theo chú chuột, đất đá đồ dùng trong nhà tán loạn . Tom tiếp tục chạy vòng vòng ngôi nhà để rồi trúng bẫy, cái cây to lớn đổ vào người đập tom thành tờ giấy mỏng dính, hai mắt chớp chớp nhìn màn hình .

Mấy đứa trẻ theo đó cười khúc khích .

Phải nói bữa hôm nay thực sự rất chán, trong nhà này chỉ còn hắn và lũ trẻ thực sự rãnh rỗi . Những người khác đều có việc cần làm .

Bạch băng vì bản thân từng là cảnh sát nên cô được quân đội chiêu mộ, phụ tránh duy trì trật tự trị an . Lưu phong thừa nhận hắn thích cô bận trang phục cảnh sát đi làm, cảm giác khá ngầu . Nếu kiếm đâu được thêm chiếc mắt kiếng đen đeo lên nữa thì điểm thời trang phải 10 điểm .

Châu tấn và Vương hữu làm việc tại công trường xây dựng . Hệ thống tiền tệ đóng băng nên quân đội thanh toán cho mọi người thứ có tên tiền số . Về cơ bản nó có giá trị giống tiền tệ bình thường nhưng được lưu trong hệ thống quân đội . Có thể dùng nó để đổi đồ do quân đội sở hữu . Ngoại trừ súng ống phải kiểm tra kĩ lưỡng ra thì mọi thứ đều có thể đổi được trong cửa hàng quân đội .

Mới nãy quân đội còn đến nhà mời Lão già đi theo lời giới thiệu của Bạch băng . Họ cần Lão già giúp sửa chữa các loại xe cộ và thậm chí cả xe quân sự .

Cả nhà đều đi hết để lại Lưu phong bơ vơ chẳng biết làm gì .

( Đôi khi cũng nên có một ngày nghỉ cho bản thân nhỉ ? )

Đang cảm thán trợt Lưu phong nghe được tiếng ong ong . Liếc mắt qua cửa sổ, hắn thấy một chiếc máy bay vận tải vừa đi ngang qua, để lại một đống hòm tiếp tế đang chậm rãi rơi xuống . Có tiếng xe quân sự chạy về xa .

( Xem ra đại úy đã liên lạc với quân đội khu vực khác )

Xét theo vị trí, đống hòm hẳn rơi ngoài tường vây không xa . Thả hòm tiếp tế trên cao có ưu lẫn khuyết . Lợi là sẽ không thu hút lũ zombie đến vì âm thanh phân tán . Hại là họ chẳng thể kiểm soát được vị trí hòm tiếp tế rơi cụ thể . Một ít lỗi kĩ thuật khiến dù không sẽ biến hòm tiếp tế thành viên đạn pháo giáng thẳng xuống mặt đất nên họ buộc phải thả bên ngoài .

Lưu phong mỉm cười xấu xa khi nghĩ về biểu cảm gương mặt của cậu thiếu úy lúc gặp tình huống hòm tiếp tế rơi lên nóc tòa nhà nào đó .

" Anh Lưu phong thành kẻ phản diện ! "

" Nói ai đấy hả ? "

" A a "

Lưu phong đưa tay nhào nặn cặp má mềm mềm trên mặt Tiểu lệ . Chỉ khi thấy con bé sắp bùng nổ hắn mới dừng .

Thị giác hắn kể cả lúc bình thường cũng vô cùng sắc bén . Lưu phong tinh ý thấy được vẻ mặt có chút khao khát của hai cậu nhóc bên cạnh . Hắn tươi cười ngoắc ngoắc tay .

" Đừng ngồi bên đó nữa, dù sao có Tiểu lệ làm tiền lệ xấu rồi, thêm một hai đứa nữa cũng chẳng sao đâu "

Vương tài ngại ngùng, sau một lát đấu tranh tâm lí cậu mới chịu vào ngồi, dựa lưng vào người Lưu phong .

Lưu phong đưa mắt về đứa còn lại .

" KHÔNG "

Lục hạo trả lời bằng giọng đanh thép . Lưu phong cười thầm trong lòng .

( Nhóc bướng bỉnh này nghĩ mình có sự lựa chọn sao ? )

Lưu phong hơi dùng dị năng, tốc độ cực nhanh nắm lấy tay Lục hạo kéo sát vào trong . Để ngăn tên nhóc trốn thoát, hắn lấy chân kẹp người tên nhóc vào ghế .

Lục hạo cảm giác bản thân bị khóa chặt, cậu cố luồn lách nhưng đều thất bại . Thậm chí nỗ lực đấy chẳng đủ để chân Lưu phong di chuyển dù chỉ một chút . Sau một lát cậu đành từ bỏ, mắt hơi lườm Lưu phong rồi quay ra tiếp tục xem hoạt hình .

Buổi sáng của họ cứ bình yên vậy mà trôi qua .

" Tít tít tít "

" Alo ai gọi đấy ? "

" Là em, ngày nay em bận một số việc nên không nấu được bữa trưa đâu đấy . Lão vương cũng thế . "

" À rồi, em cứ chuyên tâm làm việc đi để mọi chuyện anh lo "

" Ừm vậy thôi ... tít tít "

Lưu phong cười cười quay sang nhìn lũ nhóc .

" Có ai muốn ăn ngoài không ? Đừng lo về tiền bạc, anh mấy nhóc khá giàu có đấy "

Vương tài gãi đầu, cậu nhóc thắc mắc hỏi :

" Có quán sao ạ ? "

" Có, ngoài việc xếp hàng nhận súp miễn phí ra, mọi người có thể mua được thức ăn được nấu ngon lành bởi quân đội "

" Được rồi, chốt vậy đi . Xem nốt tập phim này rồi mấy đứa sửa soạn ra ngoài nào "

...

Lát sau Lưu phong dẫn theo ba đứa nhóc dạo phố .

Hắn diện một combo đồ đen từ đầu đến chân, quần dài, áo thun trong và áo khoác ngoài . Tiểu lệ tóc hai bím mặc bộ váy trắng liền thân dài . Lục hạo khá thông thoáng trong khi Vương tài có chút kín đáo .

Mang lũ nhóc đi dạo trên đường phố, giờ đây Lưu phong mới để ý kĩ đến khung cảnh nơi đây .

Nơi đây chỉ là vùng rìa của thành phố lớn, tuy vậy vẫn có khá nhiều các tòa nhà cao tầng . Trải qua biến động to lớn, nơi này bị bỏ hoang thời gian khá lâu cho đến khi được đại úy dẫn theo quân lính chiếm lĩnh lại .

Họ bắt đầu tái thiết, dọn dẹp tàn dư, dấu tích hỗn loạn lúc trước . Hiện nay đa phần các tòa nhà được sử dụng như nhà ở cho người dân, một số khác làm trụ sở quân đội .

Đường xá có ít nơi hơi nứt nẻ, nhiều nhà cao tầng có cửa sổ vỡ nát . Rêu xanh cùng một số ít cây thuộc họ dây leo trải dài theo chiều dọc tòa nhà tô điểm vẻ cổ kính của thời gian .

Ai có thể ngờ được tòa thành phố nhộn nhịp hàng chục triệu dân nay lại hoang tàn và chết chóc đến thế . Nó từng phát triển đến mức được cho có thể trở thành thủ đô thứ hai của đất nước . Hệ thống cảng biển phát triển, giao thông hàng hóa tới tấp . Vốn đầu tư không ngừng đổ về từ nước ngoài lẫn trong nước .

Mới đó thôi nơi này còn đông nghịt người qua lại . Lưu phong nhớ đến lễ hội tổ chức gần đây . Người người phủ kín từng còn phố, xe cộ tắc nghẽn, cảnh sát trị an phải tích cực phân luồng điều phối lượng người khổng lồ .

Để mua cho Tiểu lệ một cây kẹo ngọt buộc hắn chen chúc đến khó thở . Ấy vậy mà giờ đây cả con đường rộng lớn chỉ hiu hắt vài người .

( Có chút ... không quen )

Đang đi dạo trên phố bất trợt có tiếng người gọi hắn .

" Ngài Lưu phong ? "

" Ừm ? "

Quay đầu, Lưu phong thấy một chàng trai trẻ khuôn mặt tươi sáng rạng rỡ tiến lên chào hỏi hắn . Lưu phong có chút không hiểu động lực cho sự vui vẻ ấy từ đâu ra . Hắn thắc mắc .

" Cậu là ? "

Dù Lưu phong tỏ ra không nhớ cậu là ai nhưng nụ cười rạng rỡ ấy chưa từng suy giảm . Cậu phấn khích bắt tay hắn .

" Tôi là người trong đội trị an, sau này đổi tên thành đội dân quân . Ngài không nhớ tôi cũng phải thôi, hầu hết thời gian chúng tôi đều ăn mặc kín bít để chiến đấu, chỉ hở mỗi mắt . Trong tình trạng đó ngài chẳng nhận ra được là điều thường tình . "

( a hóa ra người này đi theo Tử lạp, bảo sao cậu ta biết mình )

Lưu phong vỗ vỗ vai chàng trai .

" Sao cậu cứ gọi tôi là ngài thế ? "

Chàng trai có hơi nghi hoặc, sau đó dường như hiểu ra gì đó . Vẻ mặt bừng sáng giải đáp .

" Những người như ngài thường không quan tâm đến ảnh hưởng từ những điều mình làm nhỉ ? Nhiều người từng thuộc đội trị an chứng kiến điều ngài làm tại bệnh viện vẫn luôn vô cùng cảm kích . Sau này nhiều người khác được ngài mang về từ cái nơi gọi ... ừm ... thế giới ngầm ... đại loại vậy, tôn ngài như anh hùng giáng thế .

Họ đồn rằng ngài đi đến đâu, xác zombie chất thành đống đến đấy . Họ nói trong trận chiến trước lúc được cứu về, một mình ngài đã tiêu diệt hàng ngàn con mà quân đội gọi là zombie cuồng hóa . Xác chết chất cao đến tận 5 mét . Còn có giai thoại ngài dùng tay không xé đôi cả zombie . Còn .... "

" DỪNGGGGGGG "

Lưu phong vội vã ngắt lời chàng trai trẻ .

Lúc đầu tuy có hơi phóng đại nhưng vẫn đúng với sự thật . Chỉ là càng về sau nó lại càng sai lệch . Quả nhiên thông tin mà qua miệng từng người là lại cứ thêm chút đường chút muối . Hắn thề bản thân sẽ không bất ngờ nếu có người bảo hắn có khả năng biến hóa ra ba đầu sáu tay đâu ! .

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.