Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch băng dị năng

Tiểu thuyết gốc · 2010 chữ

" Khả năng hồi phục ? "

" Ừm, có vẻ như dị năng của cậu vẫn trong trạng thái bị động . Cậu cần phải kích hoạt nó "

" Bằng cách nào ? "

Bạch băng bây giờ đang thật sự bối rối . Từ trước đến nay cô chẳng cảm nhận được gì cả . Nay lại biết mình có sở hữu dị năng .

" Để tôi nhớ lại bản thân xem... "

" Có lẽ cậu cần ý chí to lớn để kích hoạt nó, tôi đoán vậy . Cậu cứ thử xem nào, xem nó như một phần của thân thể mình, điều khiển giống với tay chân "

Trên ghế, cô ấy nhắm mắt cảm nhận bản thân . Không gian trở nên im lặng . Có gì đó xuất hiện, một dòng nước ấm len lỏi khắp cơ thể Bạch băng . Nó ở tay ở chân ở trên người cô . Nguồn sinh lực mạnh mẽ tỏa ra sự sống .

Bạch băng cảm nhận được nguồn năng lượng, cô kích hoạt nó .

" Đừng gấp gáp, không sao đâu . Lúc đầu tôi cũng mất thời gian rất dài mới có thể .... "

Chưa kịp dứt lời hắn đã thấy Bạch băng mở mắt ra . Đôi mắt đen ấy như ẩn chứa nguồn sinh cơ mạnh mẽ . Lưu phong cảm thấy Bạch băng trở nên duyên dáng hơn, trẻ trung hơn . Sự thay đổi diễn ra rất nhỏ bé dù vậy hắn vẫn cảm nhận được . Mái tóc ngắn dung đưa nhè nhẹ dù không có gió .

" Cậu thấy thế nào "

" Tôi thấy cơ thể ngập tràn sự sống . Lấy cho tớ con dao làm bếp được chứ "

Vô cùng tò mò, Lưu phong trực tiếp kích hoạt dị năng . Cái bóng mờ tạo nên một vệt dài vào nhà bếp . Một giây sau, con dao xuất hiện trên tay .

" Của cậu "

Lưỡi dao nhẹ nhàng rạch phá một đường trên ngón tay . Máu tươi không hề chảy ra dù chỉ một giọt, mắt thường cũng có thể nhìn thấy vết thương đang lành lại với tốc độ đáng kinh ngạc . Vài giây sau nó đã hoàn toàn biến mất .

" Tôi cảm nhận được nguồn năng lượng đang giảm dần đi, tuy vậy tốc độ tương đối chậm chạp "

" Để tôi "

Lần nữa quét qua cơ thể Bạch băng .

" Bạch băng "

" Ừm ? "

" Xin lỗi, tôi đang bảo với trí tuệ nhân tạo "

...................................................................................................................

Tính danh : Bạch băng

Sinh lực : ?%

Thể lực : 110

Sức mạnh : 120

Tinh thần : 120

( Chỉ số tiêu chuẩn 100 )

Năng lượng bất thường : 96%

CHÚ Ý : Phát hiện nguồn năng lượng lạ trong cơ thể đề nghị đến cơ sở y tế gần nhất để được hỗ trợ .

................................................................................................................

" Để xem . Sinh lực trở nên không xác định . Tốc độ tiêu thụ mana rất chậm, khác biệt hoàn toàn với tốc độ bòn rút kinh khủng của tôi "

Lưu phong cảm thấy vui mừng khi người đồng hành cùng mình có được dị năng . Đáp lại, Bạch băng cũng nở nụ cười rạng rỡ .

" Giờ đây tôi cũng đã tiến gần hơn với cậu rồi nhỉ "

" Ừm, tốt cho cậu "

" Cảm ơn "

Một hồi lâu cô mới tắt được dị năng bản thân . So sánh với Lưu phong quả thật cách biệt hoàn toàn . Bạch băng thành công trong lần thử đầu tiên còn Lưu phong chỉ thức tỉnh khi đối mặt sinh tử . Quả thực người so với người tức chết người .

" Có phần hơi đáng tiếc vì nó thiên về phòng thủ nhưng giờ đây cậu có thể không cần phải lo lắng cho tôi nữa "

Ánh mắt cô nhìn thẳng vào hắn . Lưu phong nhận ra ý Bạch băng là gì, hắn gãi gãi đầu .

" Tôi không nghĩ cậu nhận ra đấy "

Bạch băng từ lâu đã nhận ra Lưu phong luôn lo lắng cho cô . Trong lúc chiến đấu cậu thỉnh thoảng vẫn nhìn cô ấy . Tuy sự quan tâm ấy không phải điều xấu nhưng điều đó nói lên Lưu phong không an tâm lúc cô chiến đấu với zombie .

" Cạch cạch "

Tiểu lệ, Vương tài, Lục hạo cùng nhau bước xuống . Ba đứa chỉ vừa mới tối qua đã kết thân với nhau .

" Đợi chút, chị sẽ làm bữa sáng cho mấy đứa "

....

" Thông báo : Hàng tiếp tế sẽ được thả

Thời gian : Ngày hôm sau tính từ thời gian ra thông báo

Địa điểm : Khu vực 8 tại xxx ....

Khu vực 9 tại xxx ....

Khu vực 10 tại xxx .... 13 giờ cánh đồng phía đông thành phố khu vực 10, .... "

Ngồi xem thông báo Lưu phong đột nhiên kích động . Trong số những địa điểm được nêu ra có nơi gần đây . Dù không tính gần nhưng cũng không xa . Ngoài ra máy bay quân sự vận tải hạng nặng mỗi lần thả đều ghi rõ con số khoảng 7 đến 8 hòm, số lượng nếu so với dân số trước tận thế như muối bỏ biển nhưng với số ít người sống sót sau tận thế thì nhiều lắm .

" Bạch băng, cậu theo tôi một chuyến . Chúng ta phải chuẩn bị cho đợt thả dù tiếp tế "

Cả hai cùng lên xe bán tải tiến về rìa thành phố, đích đến lần này là bệnh viện Dạ nguyệt . Hắn không có khả năng nuốt hết số này một mình, chưa kể việc thả dù đi đôi với nguy hiểm vô cùng lớn .

Phi công cố tình chọn địa điểm ở những nơi bằng phẳng ít dân cư, tuy vậy tiếng động phát ra lớn lắm . Nếu chỉ bay trên trời thì không có vấn đề gì nhưng để tránh rủi ro họ buộc phải hạ thấp độ cao gần mặt đất mới bắt đầu tiến hành thả .

Nó đã trở thành cuộc chạy đua với thời gian . Họ cần rời khỏi nơi đấy càng nhanh càng tốt trước khi cơn lũ zombie kéo đến .

Đến trưa họ cũng đến bệnh viện Dạ nguyệt .

Xe dừng trước cổng, đội trị an bắt đầu cảnh giác .

" Ai đó "

Lưu phong cùng Bạch băng bước xuống, hắn hơi mím môi .

" Một thời gian không gặp liền quên mất tôi rồi nhỉ . Gọi Tử lạp ra đây, bảo có người tên Lưu phong đến "

Giữ thái độ ngờ vực, một người được cử vào trong . Lát sau Tử lạp với thân hình to con gấp rút chạy ra .

" Lưu phong, cậu đã trở lại ! "

Tỏ ra vô cùng thân thiết, họ ôm nhau xã giao vài cái .

" Tôi còn tưởng không ai còn nhớ tôi chứ ?"

" Xin lỗi, xin lỗi, Khoảng thời gian này chúng tôi thu nhận không ít người mới . Việc họ không biết cậu là ai vô cùng bình thường . Các thành viên từng trải qua trận chiến hôm đấy đều có kinh nghiệm thực chiến, không đời nào tôi phân công cho họ công việc gác cổng cả "

Thấy đội trưởng thân thiết cùng người lạ, sự cảnh giác ban đầu đều đã tan biến .

Cổng lớn mở ra, Họ lái xe vào trong để cạnh sân .

" Cô ấy tên Bạch băng, đồng đội của tôi "

Tử lạp thiện trí chìa tay ra .

" Tôi là tử lạp "

" Rất vui được biết cậu "

Sau vài câu xã giao mọi người cùng nhau đi đến phòng viện trưởng . Trên đường đi Bạch băng không khỏi tò mò nói với Lưu phong .

" Tôi biết nơi này qua lời cậu kể nhưng còn trận chiến là thế nào ? "

Trước kia Lưu phong từng nói về nơi này . Nhờ đó cô biết đến sự tồn tại của một bệnh viện giữa tận thế . Tuy vậy cậu không nói xâu hơn vào chi tiết .

" Ồ cậu không kể cho cô ấy điều cậu đã làm tại đây à "

Lưu phong lắc lắc đầu .

" Tôi không phải kẻ thích khoe khoang anh biết đấy "

Nghe cuộc trò chuyện, Bạch băng càng tò hơn điều đã xảy ra tại đây . Như hiểu ý nghĩ qua biểu cảm Bạch băng biểu lộ, Tử lạp chậm rãi giải thích trên đường họ đi .

" Nơi đây tập chung rất đông người vào ngày đầu tận thế nên cô có thể hiểu chuyện gì đã xảy ra tiếp theo "

Bạch băng gật gật đầu . Xét theo quy luật càng đông càng nguy hiểm, vào ngày đầu nơi đây hẳn vô cùng kinh khủng . Tử lạp tiếp tục nói .

" Chúng tôi đã trả giá lớn để có thể giữ vững nơi này, không ít các zombie vô tình nhốt trong các phòng bệnh . Điều đó trở thành mối lo thường trực của mọi người nơi đây . Không ai thích những tiếng gầm gừ cào cấu phát ra bên trong . Nó như quả bom nổ chậm vậy và mọi chuyện được giải quyết khi Lưu phong xuất hiện . "

Vẻ mặt thích thú, băng băng hỏi :

" Thế tiếp đó ? "

" Tiếp đó ? Chúng tôi mở cửa từng phòng, tiêu diệt tất cả . Tất nhiên công sức chúng tôi chiến đa số nhưng nếu Lưu phong không dẫn đầu chắc chắn giờ đây cô vẫn có thể nghe tiếng chúng bên trong . "

" Xác chết zombie hôm đấy chất đầy cả sân, máu tươi nhuộm đỏ hành lang . Tôi và Lưu phong chẳng khác nào huyết nhân bò ra từ đống xác cơ "

Dù lời nói không sai, Lưu phong vẫn hơi ngại ngùng . Hắn đúng thật có chút chính nghĩa hiên thân, nghĩ lại bản thân hôm đấy Lưu phong lại càng ngại hơn . Bên cạnh, Bạch băng khóe môi cong lên .

Lát sau họ cũng đến phòng viện trưởng .

" Rất vui được gặp lại cậu "

" Tôi cũng rất vui được gặp lại ngài "

Giữa phòng có bàn với vài chiếc ghế đơn sơ . Lưu phong và Bạch băng ngồi đối diện hai người họ . Viện trưởng rót Một ít trà nóng rót cho mỗi người .

" Xin lỗi, ta chỉ có ít lá trà thôi, mọi người thông cảm . Thế hẳn phải có chuyện gì nhỉ "

Nhấp chút trà nóng, dòng nước ấm chảy dọc khoang miệng . Giữa tận thế này chút lá trà đã có thể xem như xa sỉ phẩm .

" Ngài có biết ngày mai có thả dù tiếp tế từ máy bay không ?"

Viện trưởng tỏ vẻ kinh ngạc, thấy thế hắn liền nói tiếp .

" Ngày mai lúc 1 giờ trưa sẽ có thả dù tại cánh đồng phía đông thành phố . Khả năng có khoảng 7 đến 8 hòm lớn . Chúng ta cần một lượng lớn nhân công với phương tiện vận chuyển . Tiếng động thu hút zombie nên cần thu dọn càng nhanh càng tốt "

" Thả dù... quân đội khu vực 10 ? "

Lưu phong lắc đầu .

" Đến từ khu vực 8 "

" ... "

" Tôi hiểu rồi . Cần bao nhiêu người cậu cứ bảo với Tử lạp, còn về phương tiện vận chuyển tôi nhớ không nhầm gần đây có trạm bưu cục . Nơi đó hẳn sẽ có phương tiện . Ừm để xem, nếu số lượng như cậu nói vậy cậu lấy 4 phần được chứ "

Viện trưởng rất công tâm . Lưu phong có thể sử dụng cho riêng mình nhưng cậu vẫn đến đây chia sẽ thông tin làm ông rất cảm động .

" 3 phần thôi . Tôi không cần nhiều đến thế đâu, bệnh viện này có cả núi người cần được nuôi sống mà "

" Cảm ơn cậu "

Cúi đầu ông thành tâm cảm ơn .

Lưu phong cùng Bạch băng hốt hoảng nâng đỡ viện trưởng dậy .

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.