Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy tắc

Tiểu thuyết gốc · 1682 chữ

“ 278 279 280 ...”

Trong giấc ngủ say Lưu phong bị đánh thức bởi cú đá của Tiểu lệ khi con bé lăn lộn trên giường . Không thể ngủ tiếp hắn đành tập luyện cho đến sáng .

Giữa phòng khách Lưu phong với thân trần tập các bài cơ bản . Hít đất chống đẩy gập bụng . Mồ hôi chảy ra len lỏi theo từng đường rãnh trên múi cơ bắp . Hắn buộc bản thân phải mạnh mẽ hơn để sống sót từ đó duy trì thói quen tập luyện vào mỗi ngày .

Tiếng bước chân đi xuống từ tầng trên . Người đến là Bạch băng . Cô hiện đang bận đồ của Lưu phong một chiếc áo thun trắng cùng với chiếc quần jean dài . Cảm giác người khác bận đồ của mình đặc biệt lại là một cô gái làm Lưu phong có cảm giác rất lạ có chút ngại ngùng .

“ Chào buổi sáng”

“ Chào ... buổi sáng”

Thấy Bạch băng đáp lại trong khi không nhìn về phía Lưu phong làm khóe miệng hắn nhếnh lên . Quả thực một chàng trai cơ bắp đẫm mồ hôi vào buổi sáng như một sự tấn công về thị giác đối với cô gái .

“ Lưu phong cậu ... ừm ... có thân hình đẹp đấy”

Bạch băng nói với giọng điệu lúng túng . Điều đó khiến Lưu phong nhất thời hiếu kì làm sao một cô gái đã 28 tuổi vẫn ngại ngùng khi nhìn cơ thể con trai chẳng lẻ cô ấy chưa từng quen ai . Bất quá hắn không thể hỏi điều đó vì nó thuộc lĩnh vực riêng tư . Lưu phong đáp ngược lại lời khen:

“ Cô cũng vậy Bạch băng”

Khi nói xong hắn mới nhận ra mình trả lời sai . Đáng lí ra hắn phải nói “ cảm ơn” nhưng hắn lại đáp lại trong vô thức bằng cách khen ngược lại .

Trước đó khuôn mặt Bạch băng đã có phần hơi đỏ nhưng giờ nó thậm chí còn đỏ hơn thế nhiều lần . Không nói lời nào cô xoay người đi nhanh vào nhà bếp .

( Chà, tôi vừa tán tỉnh một cô gái lớn tuổi hơn mình trong vô thức à )

Hắn cảm thấy buồn cười trước điều bản thân vừa làm .

Lưu phong lau khô người rồi nhanh chóng bận lại trang phục . Trong bếp tiếng nấu ăn vang ra . Những người khác cũng lần lượt đi xuống . Không thấy Tiểu lệ, Lưu phong lên lầu đánh thức cô bé .

“ Này, dậy đi”

Tay hắn vỗ nhẹ vào người Tiểu lệ . Như bản năng cả hai tay Tiểu lệ nắm lấy tay Lưu phong . Miệng còn đang nói mớ .

“ Anh trai, cho em ngủ thêm tý nữa thôi”

( Xem ra con bé thật xem mình như người thân )

Kì thật dù không chung máu mủ nhưng Lưu phong cũng từ lâu đã xem gia đình nhỏ của Lão già như gia đình của mình và hắn là một thành viên trong đó .

Tiểu lệ có hoàn cảnh đáng thương . Cha mẹ mất bởi tai nạn giao thông khi đó Tiểu lệ chỉ mới 6 tháng tuổi . Trong nhà lão già là người thân duy nhất của con bé . Bởi sinh ra đã cô độc nên cô bé khao khát một gia đình như bao người . Thấy lão già bận rộn trong cửa hàng nên thi thoảng Lưu phong vẫn ghé sang chơi với Tiểu lệ . Có lẽ vì thế mà từ lâu con bé đã xem Lưu phong là anh trai mình .

Lay động một thời gian rốt cuộc Tiểu lệ cũng tỉnh lại . Xoa mái tóc rồi bù, Lưu phong nắm tay con bé xuống dưới lầu . Bạch băng sử dụng tài nghệ bản thân làm xong xuôi cơm nước . Nguyên liệu cũng không nhiều nên đa phần các món đều tương đối đơn giản dù vậy chúng vẫn ngon hơn nhiều lần so với hắn nấu .

“ Chúng ta sẽ chia ra làm hai nhóm riêng biệt . Nhóm đầu tiên chịu tránh nhiệm tìm kiếm vật tư trong khi nhóm còn lại lo liệu các công việc trong căn cứ .”

“ Mọi người thấy thế nào ?”

Hiện tại căn cứ tạm thời của hắn chỉ có 6 thành viên tính luôn cả Tia chớp . Trong tương lai có thể sẽ thu nhận thêm nhiều người khác gia nhập vào . Do đó hắn đã lập ra một hệ thống đơn giản về vai trò của các thành viên .

Không có ai phản đối, tất cả đều đồng ý với Lưu phong .

“ Hiện tại chúng ta không có nhiều thành viên nên hệ thống chỉ đơn giản vậy thôi .”

“ Vậy ai ra ngoài trong khi ai ở lại.”

Lão già thắc mắc .

Thấy mọi người rất chăm chú vào chủ đề này . Lưu phong tỏ thái độ thoải mái nói :

“ Tôi đề cao mong muốn của mỗi cá nhân . Mọi người tùy ý lựa chọn nhóm mà mình tham gia.”

“ Ngoài ra tài nguyên sẽ luôn được ưa tiên cho những người mạo hiểm mạng sống bên ngoài như phần thưởng mà họ phải nhận được .”

Bạch băng thể hiện sự hài lòng . Là một cảnh sát cô luôn đề cao tính công bằng trong mọi trường hợp . Bỏ ra công sức nhiều hơn thì phải được hưởng nhiều hơn . Tránh tạo ra tiền lệ xấu .

Lưu phong nhìn mọi người, ánh mắt dừng lại ở Tiểu lệ .

“ Trẻ em được hưởng đầy đủ chỉ đứng sau nhóm mạo hiểm .”

“ Tôi đồng ý”

“ Tôi cũng vậy”

Dù ở bất kì hoàn cảnh nào, trẻ em luôn là đại diện cho thế hệ tương lai, là niềm hi vọng . Khi nói ra điều này Lưu phong cũng có chút tình cảm cá nhân xen lẫn vào trong . Không đời nào hắn chịu được cảnh Tiểu lệ phải nhịn đói cả .

Sau khi đã thống nhất với nhau mọi người đều lựa chọn nhóm phù hợp với bản thân . Lưu phong, Bạch băng thuộc nhóm tìm kiếm vật tư . Châu tấn lựa chọn ở lại trong khi lão già và Tiểu lệ là bắt buộc .

Điều đó rất hiển nhiên . Không thể nào một ông già và một đứa bé có thế đánh nhau với zombie.

.....

Trong sân, Bạch băng đang sử dụng tác phẩm của Lưu phong . Cô được học các loại võ thuật khác nhau lúc gia nhập lực lượng cảnh sát thành ra hai con zombie không phải đối thủ . Tuy vậy lại có một điểm yếu chí mạng từ các môn võ cô được học . Nó không có đòn kết liễu . Bạch băng được dạy để tự vệ và trấn áp tội phạm chứ không dùng để giết người .

Cách tiêu diệt zombie của cô khá tương tự Lưu phong đều cùng dùng man lực thuần túy . Đây cũng là vấn đề . Lực cơ bắp của con gái nói chung yếu hơn nhiều so với đàn ông . Vũ khí thích hợp nhất với Bạch băng thuộc dạng sắc bén . Không cần sử dụng nhiều lực nhưng vẫn có tính sát thương cao .

Điều kiện không cho phép, Lưu phong nhất thời không biết tìm đâu ra một vũ khí như thế . Mà cho dù có tìm được thì bản thân hắn cũng cần . Thanh vũ khí đồng hành cùng hắn đến tận nay chỉ có thể chịu được thêm vài trận chiến nữa .

" Này Bạch băng, tôi có thể nhờ ... cậu ... một điều chứ "

Hắn vẫn còn nhớ lời cô ấy nói đêm đó .

" Chuyện gì ? "

" Cậu có thể dạy tôi các môn võ thuật đó không . Những lúc rãnh rỗi ấy . Đổi lại ..."

Nói đến đây Lưu phong đưa ra khẩu glock 2 băng đạn cùng 1 con dao găm .

" Cậu lấy thêm đâu ra thế Lưu phong ? "

Phải biết vũ khí chỉ có cảnh sát quân đội hay các lực lượng trị an sở hữu . Người bình thường không thể nào có .

" Tôi không có nói mình chỉ lấy được một khẩu từ chiếc máy bay rơi mà nhỉ ."

" Với lại tôi không còn chiến đấu một mình . Tôi có Cậu, Bạch băng làm đồng đội . Không có vấn đề gì nếu có thể nâng cao sức chiến đấu cho đồng đội mình nhỉ "

Lưu phong chưa bao giờ có ý định biến bản thân mình thành chiến binh cô độc . Sẽ luôn tốt hơn nếu có người để dựa lưng . Không phải lúc nào hắn cũng mạnh mẽ .

Trong cuốn nhật ký lâm thời do hắn viết ra lúc bản thân phải chống chọi với cơn sốt . Đã có thời điểm hắn yếu đuối . Cận kề cái chết hắn chỉ mong muốn có người nào đó để trò truyện, chia sẽ nỗi lòng .

" Cảm ơn Lưu phong "

Bạch băng nói một cách chân thành .

...

Mang đầy đủ các trang bị hắn đã sẵn sàng chiến đấu . Hôm nay mục tiêu hắn là lấy lại số trang bị đã bỏ lại tại khu nhà trọ . Hắn cần chúng cho Bạch băng .

Virus zombie vô cùng đáng sợ . Chỉ cần bị lây nhiễm tương đồng với cái chết . Do vậy toàn thân phải được bảo vệ tuyệt đối .

Tia chớp vẫn đóng vai trò tiên phong, bằng việc ngửi mùi cho dù có nằm cách bức tường Tia chớp vẫn cảm nhận được .

Bỗng tia chớp ngừng bước, chỉ thấy chú chó đi vòng quanh ngôi nhà, hơi gầm gừ .

( Trong căn nhà đó có zombie dị biệt )

Không rõ lý do gì nhưng Tia chớp có thể thông qua mùi hương phán đoán được sức mạnh zombie . Tia chớp càng phản ứng dữ dội zombie càng mạnh mẽ . Hắn cũng tự hỏi nếu Tia chớp ngửi được mùi của zombie đại lực lúc bị vây tại nhà máy bỏ hoang thì nó sẽ phản ứng ra sao .

( Tia chớp tuy gầm gừ nhưng không chạy . Hẳn có thể đánh được )

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.