Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhật ký sinh tồn (Cuối)-Trên xe

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

Tiếng dị năng phóng ra ầm ầm trong màn sương mờ của buổi sáng yên bình, nguyên lai gây ra tiếng ầm lớn này là do Á Hiên và Nhiên Kỳ gây ra. Ngày mới vừa bắt đầu, bên ngoài hang đã rục rịch nhiều tiếng chân lạ, Á Hiên và Nhiên Kỳ vì đó mà cũng bị đánh thức

Một tên tang thi du lãng đã phát hiện ra họ, anh phải sử dụng dị nặng khiến nó im miệng nhưng không may điều đó đã dẫn dụ đám động vật kia lao tới, Nhiên Kỳ thấy không hay liền kéo theo anh chạy băng qua

Chúng gào rú thích thú chạy theo, một màn rượt đuổi con mồi bắt đầu. Khi bị vây quanh quá nhiều hai người biết chẳng thể nào chạy nổi nữa bèn sử dụng vũ lực để ra tay, bọn họ đem tang thi từng lớp một ngã lăn ra đất. Cậu chộp lấy thời cơ chạy về phía ánh sáng, nơi đó là nơi họ phải đến. Ròng rã mấy ngày trời cuối cùng họ cũng tìm được đường ra rồi, Nhiên Kỳ nhanh chóng lôi chiếc xe việt dã ra. Kéo theo Á Hiên đang giữ chân bọn chúng phía sau nhấn ga rời đi

Tang thi phía sau vẫn thích thú mà đuổi theo, Nhiên Kỳ đưa tay lái cho Á Hiên. Cả cơ thể cậu chồm ra bên ngoài dùm ám hệ dị năng đem toàn bộ chúng nuốt chửng, tinh hạch được thu về không gian liền hoà vào trong dòng nước linh tuyền. Nhiên Kỳ thấy một con tang thi to lớn khủng bố trong đám đó liền vui vẻ cười khúc khích, đem toàn bộ những làn khói dày đặc bắn về phía nó

Tang thi ăn trọn đòn tấn công bất ngờ liền lăn đùng ra đất, đau đớn quằn quại ôm lấy cơ thể rồi chết ngắt. Á Hiên bất lực nhìn cái con người đang cười ngốc kia, đổi vị trí xong, anh lái xe cậu ngồi hưởng thụ

"Xong vụ này chắc phải chơi một vố lớn rồi đây"

"Anh nghĩ có nên băm bọn họ ra không nhỉ?"

"Một lũ già phiền phức, thêm cả con ả kia nữa"

"Anh chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả"

"em muốn anh thương ả à"

Á Hiên cau mày khó chịu nhìn cậu, Nhiên Kỳ vui vẻ khi thấy vẻ mặt đang đen hơn đít nồi vì ghen kia của anh. Nhiên Kỳ thích thú định nhây thêm một chút nữa

"Rất thương nha"

"Em không biết mình đang làm cái gì đâu"

"Anh sao vậy, ghen à"

"Hừ"

Á Hiên chuyển bô lăng thành chế độ lái tự động, sau đó ôm thúc lấy Nhiên Kỳ lên đùi mình không nhanh không chậm đẩy cậu xuống dưới thân. Ghế bất chợt ngả xuống, cậu nhìn anh với con mắt ngờ nghệch

"lần này đừng hòng thoát, em không biết đang chọc tức ai đâu"

Nhiên Kỳ chợt nuốt một ngụm nước bọt, anh mất hết kiên nhẫn bèn hôn tới tấp cậu. Môi dính chặt lấy môi, anh cắn nhẹ phía dưới, cậu vì đau mà há miệng. Á Hiên nhân cơ hội đưa chiếc lưỡi điêu luyện đảo quanh bên trong khoang miệng của cậu. Tay không chịu nằm yên, nhân lúc cậu đang bị anh làm cho miên man, thì Á Hiên đã vứt hết toàn bộ những thứ vướn víu đi hết. Cả tấm thân trong trắng, ngọc ngà của cậu bị phơi bày trước mặt anh

Nhiên Kỳ hết dưỡng khí nhẹ đập lên vai anh, Á Hiên thấy vậy liền thả ra, kéo theo đó là một sợi chủ bạc vô cùng lóng lánh. Cậu thở dốc, anh lại không như vậy, tiếp tục hôn khắp nơi trên cơ thể cậu mỗi nơi anh đi qua đều để lại một dấu hôn ám muội

Xương quai xanh bị anh cắn lấy cắn để, vết răng in hằn lên đó. Quay xuống hai hạt đậu đã dựng lên từ bao giờ, anh nhỏ giọng thì thầm vào tai cậu

"Tiểu yêu tinh nhà em, hai * ** này dựng hết lên rồi kìa"

"ưm....anh quá đáng"

Á Hiên không làm màn khởi động dạo đầu liền lôi * ** to khoẻ của mình đâm thẳng vào, Nhiên Kỳ đau đơn báu chặt lấy lưng anh. Để lại trên đó vài vết xước, anh không cảm thấy đau đớn một tẹo nào mà thay vào đó con cảm thấy vô cùng hưng phấn và kích thích

"Ư.......A.......đau.....anh chậm lại đi"

"Bên dưới em nước ra không ít đâu....thả lòng đi em kẹp chặt tôi quá rồi"

"Ưm không chịu đâu mau......đừng........dừng lại"

"Ha là em nói nha"

Á Hiên đâm rút kịch liệt, đem bảo bối lớn của anh yêu chiều lút cán sâu vào điểm G của cậu, cậu cứ thế rên một tiếng. Mọi tiếng rên dâm mỹ của cậu khiến anh càng ngày càng hăng, xong tư thế này anh lại lật ngược người cậu đè ở phía sau. Một lần nữa đem * ** nhét sâu vào bên trong chiếc hoa cúc nhỏ kia, cậu bây giờ đã hoàn toàn mất đi lý trí vốn có

"Sâu thêm....một chút nữa"

"Hmmm vậy em phải gọi tôi là gì?"

"Không biết mau chạm tới chỗ đó đi mà"

"Bảo bối à gọi tôi một tiếng lão công đi. Rồi tôi thoả mãn em"

"Hức....anh bắt nạt em.......Hức......lão công mau.......giúp em........Em ngứa"

"Chiều theo ý em....vợ à"

Thế là anh vật lộn với cậu đến tận khuya, đủ mọi loại tư thế. Đây là tư thế cuối cùng, anh đặt cậu ngồi lên đùi, rồi đè cậu xuống chiếc * * đang dựng đứng lên kia. ** đâm sâu lút cán đến đến điểm mẫn cảm của cậu, đem cậu một lần nữa bắn ra. Anh hài lòng nhấp thêm vài cái nữa đến khi cậu mất sức mà ngất đi mới chịu đem dòng sữa nóng hổi bắn vào trong

Á Hiên hài lòng hôn nhẹ lên đôi môi sưng đỏ vì bị anh chà đạp cả buổi trời kia, lấy chiếc áo khoắc nhẹ đắp cho cậu rồi ôm cậu thật chặt vào lòng cả hai chìm vào giấc ngủ, xe vẫn chạy theo lộ trình đi về nhà

Bạn đang đọc Mạt Thế Trọng Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong (Dịch) của WDR | Queen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GiaHan2809
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.