Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trời không chịu đất - Đất đành chịu trời

Tiểu thuyết gốc · 1508 chữ

" Ngươi không sợ ta giết ngươi sao ? "

Vương Hiên vừa đi bộ bên cạnh vừa liếc mắt lên hỏi .

" Hư , Ta là ai cơ chứ ? Chỉ là một tên Đấu giả cấp 10 cũng nghĩ được hại ta sao ? "

Khương Mạt Ly ngồi trên lưng sói , hai tay khoanh tròn , ôm lấy 2 ngọn sóng lớn trập trùng , hếch mũi kiêu ngạo .

Vương Hiên không hỏi thêm gì , tiếp tục lẳng lặng đi theo , dù không biết đối phương có mục đích gì , nhưng hắn đã có thể vào được thành . kế hoạch nhỏ thành công bước đầu . Huống chi hắn đã thử qua , nơi này cũng khó lưu lại được hắn .

Thế giới này cũng có các loại cảnh giới .

Tất cả sinh vật trên thế giới này đều dựa vào hấp thụ ma năng để lớn mạnh .

Dựa vào cách tấn công và cách sử dụng ma năng mà chia làm 2 lớp người . Đó là pháp sư và Đấu giả .

Cả 2 đều có thể gọi là diệt giả nếu không tham gia vào bất kỳ tổ chức nào của hoàng gia .

Đấu giả - Pháp sư ( Chỉ có cảnh giới ban đầu này Chia làm 10 cấp từ 1- 10 )

Đại đấu giả - Đại pháp sư

Đấu Vương - Pháp Vương

Đấu Thánh - Pháp Thánh

Đấu Thần - Pháp Thần ......

..................................... Vương Hiên Chỉ biết đến đó ............

Pháp sư thiên về sự tinh diệu trong vận dụng ma năng .

Còn đấu giả thì thiên về tinh diệu trong sử dụng thân thể .

Nàng ta nói Vương Hiên chỉ bằng với Đấu giả cấp 10 khiến cho hắn có chút băn khoăn .

Bởi vì tồn tại quá nhiều mối nguy hiểm mà Vương Hiên không biết sẽ ập đến lúc nào .

" Có lẽ nên tìm một thế lực nào đó tạm trú , tìm sự bảo hộ đi , đợi đến ngày có thể chống lại thần thì đi ra a ."

Vương Hiên thầm nghĩ .

Học viện ma thuật thì chỉ là nơi giáo dục mà thôi , chứ không được coi là thế lực . Hơi khó a .

" Này , ta còn chưa biết tên của ngươi . "

Khương Mạt Ly hơi nhìn xuống Vương Hiên . Thầm nghĩ tên này làm sao không có chút phép lịch sự tối thiểu nào .

Đi cùng lâu như vậy , cũng chưa chịu giới thiệu . Lại để một người thiếu nữ như nàng hỏi đến . Thật là thô lỗ .

" Ta họ Vương , tên Hiên . Chỉ có 2 chữ . "

Vương Hiên trả lời .

" Không còn gì khác ? "

" Còn gì ? "

Vương Hiên cau mày nhìn Khương Mạt Ly . nàng cũng nhìn lại hắn .

Tên này làm sao cộc lốc như vậy . Ý của nàng là để hắn giới thiệu mình chứ không phải để hắn nói mỗi cái tên a .

" Vậy tên ngươi ? "

Vương Hiên không quan lắm , hỏi lại lấy làm lễ .

" Khương Mạt Ly "

Nàng cũng chỉ vẻn vẹn nói lấy 3 chữ , sau đó liền quay đi . không muốn nói chuyện với tên cộc cằn Vương Hiên .

Ở bên cạnh , 3 tên ám vệ nhìn chằm chằm đã có chút muốn xông lên xiên lấy tên hỗn hào này . Làm sao hắn dám nói chuyện với Công chúa điện hạ như vậy . Dù cho không đánh lại nhưng phải liều cả tính mạng này , bọn hắn cũng phải lấy lại uy nghiêm cho chủ nhân mình .

Nếu để Vương Hiên biết được ý nghĩ của bọn hắn , sẽ không ngần ngại mà hướng về phía 3 tên này , dựng một ngón tay cái . Hảo một cái người hầu a .

.............................

Cả đoàn cưỡi sói theo đường rộng mà đi . Chỉ vài phút sau đã dừng lại trước một căn biệt phủ rộng lớn màu trắng .

Nơi đây hẳn là nơi ở của thành chủ Chư Cát đi .

Số Lính gác trong này cũng không nhỏ , ước chừng gần một trăm người , tất cả đều rất tinh nhuệ , mặc giáp bạc cầm thương đứng ngay ngắn .

" Mời ngài tiến vào "

Tên thành chủ đưa tay , mời Khương Mạt Ly tiến vào trước .

" Công chúa , chúng ta ở nơi này đợi vài giờ . Hồng Y đoàn có lẽ cũng đã sắp tới nơi . "

Vệ Tam cúi người nói . Cũng thầm liếc Vương Hiên mấy cái , đoán chừng đang rằn mặt Vương Hiên .

Khương Mạt Ly nghe được , không nói gì liền thúc sói tiến vào sân trước biệt phủ . Nàng thầm cảm thấy có chút tiếc nuối . Chỉ vừa mới ra ngoài , vậy mà đã phải trở về .

" Qua lần này không biết đến bao giờ mới lại được đi ra a "

Thầm nghĩ , rồi lại nhìn sang Vương Hiên đang chăm chú quan sát , nàng lại có chút nổi lên giận dữ . Chỉ tại hắn đi .

Vương Hiên cũng thấy Khương Mạt Ly nhìn mình với ánh mắt oán trách , nhưng hắn không quan tâm cho lắm , càng làm Khương Mạt Ly khó chịu hơn .

...........................................

Tiến vào bên trong , Vương Hiên được sắp xếp ở cùng với Vệ Tam .

Có lẽ là chính Vệ Tam sắp xếp .

" Này , Ngươi là thú nhân loại nào , sao ta cảm giác ngươi có chút khác biệt ? "

Vệ Tam nhìn chằm chằm Vương Hiên , Cuối cùng đưa ra câu hỏi . Hắn xác thực chưa nhìn thấy loài thú nhân nào như Vương Hiên . Dù là kết hợp gữa người và thằn lằn thì cũng không có như vậy .

" Ta cũng không biết được , có lẽ là người thằn lằn đi . Ta từ khi sinh ra đã được một ông lão nhận nuôi , không biết cha mẹ nên cũng không biết ta thuộc chủng loài nào "

Vương Hiên nói . Hắn thật không biết hiện tại hắn là cái quái thai gì đi .

" Vì sao ngươi đến nơi này . Chuyện trước đó là sao ? "

Vệ Tam tiếp tục thăm dò , Hắn có có chút thả lỏng hơn so với ban đầu , phần cũng bởi Hồng Y đoàn đang tiến đến .

" Ta đến nơi đây để học tập ma thuật "

" Ngươi chưa học tập ma thuật ? "

Vệ Tam sửng sốt , nhìn lấy Vương Hiên .

" Không phải là chưa , chỉ là nơi ta sinh ra khá khó khắn , ta chỉ mới biết được chút chút . Nên đến đây , gia nhập học viện pháp thuật , bồi đắp thêm những thứ còn thiếu "

Vương Hiên cảm nhận được biểu cảm kinh ngạc của Vệ Tam , cũng che đi chút sơ hở của mình .

Nhưng là cũng không thể khiến cho Vệ Tam bớt đi nghi hoặc .

" Một kẻ chưa học được đầy đủ cách sử dụng ma năng đã có thể mạnh đến như vậy rồi ? Công sức hắn bỏ ra trong 40 năm qua chả nhẽ lại như bị ném bỏ . "

Hắn cũng đã từng được coi là một cái thiên tài a .

Dẫu biết thú nhân có cơ thể khỏe mạnh hơn loài người rất nhiều , nhưng như vậy cũng quá là bất hợp lý đi .

" Chuyện trước đó là sao ? "

Vệ Tam lại hỏi .

Vương Hiên cau mày , có chút khó chịu , giống như hắn đang bị thẩm vấn vậy . Bất quá , Vương Hiên dù sao cũng muốn làm hòa , bởi thân phận đối phương có chút khó lường . Nên vẫn chịu khó trả lời .

Trời không chịu đất , thì đất đành chịu trời vậy .

" Ừm ,.... Phải nói sao ? Lão già kia đột nhiên tấn công ta . Nên ta chỉ là tự vệ thôi . Lại gặp các ngươi đột ngột xông ra , nên thành ra như vậy "

" Ta từ nhỏ sống nơi rừng núi hoang vu , đối với nguy hiểm có chút mãnh liệt phản ứng . Nên mới tấn công bọn ngươi . Kỳ thật ta rất lương thiện a "

Vệ Tam ngồi nghe , vẫn chăm chú giám sát .

Trong đầu nổi lên rất nhiều nghi hoặc . Nhưng là không muốn hỏi . Dù sao hắn cũng không biết rõ là Vương Hiên có nói dối hay không .

Chợt có thân ảnh đạp cửa tiến vào .

" Này , Vương Hiên , ta muốn ngươi làm hộ vệ cho ta . "

Khương Mạt Ly bất chấp sự ngăn cản của 2 tên ám vệ kia , xông thằng vào phòng mà nói .

Câu nói khiến cho cả Vương Hiên cùng Vệ Tam có chút choáng váng .

( Mấy nay phải về quê , bận việc , tối nay mới có thời gian viết tiếp , mong các bác thông cảm . Cảm ơn mọi người đã ghé đọc )

Bạn đang đọc Mạt Thế Tiến Đến : Ta Đã Dị Hóa Trước Đó sáng tác bởi ConRồngCháuTiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ConRồngCháuTiên
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.