Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nên ăn vẫn là không ăn

Tiểu thuyết gốc · 1346 chữ

Không biết đã qua bao lâu,gió mạnh quật vào mặt khiến Lưu An mơ màng tỉnh dậy.Cúi đầu xem mặt đất cách mình không biết bao xa làm hắn âm thầm rụt cả cổ lại

Nói thế nào thì nói,gặp được quái vật đáng sợ như vậy mà người sống cuối cùng vẫn là hắn vẫn là một việc rất đáng mừng.Tuy nhiên việc bị treo lơ lửng trên tầng 15 làm cho hắn cũng không vui mừng được bao lâu.Năng lượng của hắn đã cạn kiệt.Một gai xương không thể giúp hắn leo lên trên kia được.Không phải là hắn không muốn để lại năng lượng cho lúc này mà là hắn mới có được dị năng hôm qua,muốn để dành cũng không được ak

Nhìn thời gian bây giờ có lẽ cũng đã là trưa ngày hôm sau,ánh nắng gay gắt chiếu thẳng vào thân thể của hắn ,phần nào xua tan đi cơn đau đớn của hắn bây giồ.Một trận liều mạng lại thêm treo lủng lẳng trên tầng 15 một đêm.Không bị biến thành thịt khô phơi gió cũng là do cơ thể đã bị cường hoá một phen

Không biết hai người kia như thế nào,khi hắn đi có liếc qua cỡ có 15-20 tang thi ở đó.Lấy bản lãnh hai người bọn họ chắc vẫn có cơ hội sống

Đã nửa ngày từ khi năng lượng của hắn cạn kiệt, nếu hai tên kia không đến đây hắn cũng chỉ đành đợi thêm nửa ngày nữa sau đó tự leo lên vậy.Đang thầm tính toán thời gian ,hai bóng người chạy từ xa lại đây làm hắn mừng ra mặt.

Đó là một tên tráng hán hơn 30 tuổi đầu không cọng tóc và một lão già sắc mặt hồng hào.Đáng ghét hắn vẫn còn lo lắng cho bọn khốn này,nhìn bộ dáng rõ ràng sống còn tốt hơn hắn.Hắn cũng không lo bọn kia không tìm thấy mình.Xác tên quái vật vẫn còn lù lù trước cổng vào thế kia, chỉ cần không phải tên đầu óc có vấn đề chắc chắn sẽ theo bản năng nhìn thẳng lên phía bên trên rồi thấy hắn

Đúng như dự đoán ,sau một lúc táy máy cái xác ,hai tên kia cuối cùng cũng phát hiện ra hắn .Tuy nhiên cử động sau đó hoàn toàn hắn không tài nào dự đoán được.Chỉ thấy Tống Hợp tên kia vừa thấy hắn đã mở miệng đến không khép lại được,gian nan quay đầu lại"Vương huynh,Vương huynh tên họ Lưu Khốn khiếp kia tỉnh dậy không chỉ mọc thêm một khúc xương mà còn biết bay nữa. Huynh xem tên kia đang đu vui vẻ trên kia kìa"

"Đâu đâu,hừ tên béo khốn khiếp.Sao hắn còn biết cả trò này nữa chứ.Chúng ta liều cái mạng cả đêm mới thoát được đến đây ,hắn thì lại ở đây chơi vui vẻ.Đúng là không có thiên lý mà.Ông trời ơi"Vương sinh ủy khuất hét ầm lên

Trên cao hơn mấy chục m, Lưu An mặt đen như cái nồi.Thính lực đã gia tăng gấp 3 làm hắn nghe xót không thiếu một từ gì, cái gì mà đu chứ hắn đã trên này đến thịt cũng sắp bị hun thành thịt khô rồi. Đang định mắng to bọn vô ơn bội nãy, thì hai tên kia lại quay người rời đi ,cả hai một bộ giận dỗi không hợp tuổi chút nào làm Lưu An không biết phải mắng hay nôn mửa nữa.

Cuối cùng hắn vẫn mặc bọn tang thi có bị thu hút không.Hét lớn:

"Hai tên vương bát đản,đứng lại cho ta .Bổn thiếu gia vì nghĩa quên mình, lấy thân dụ dỗ quái vật đi mà bị treo lung la lung lay như miếng thịt khô đã nửa ngày .Các ngươi không cảm động đến nước mắt nước mũi tùm lum thì cũng treo sợi dây để ta leo lên chứ"

Rõ ràng là nghe thấy ,hai tên kia vẫn một bộ vô sỉ lúc lắc mông rời khỏi.Gần đi Tống Hợp còn ngoáy ngoáy lỗ tai quay sang hỏi"Vương huynh,huynh có nghe thấy con gì kêu không".

"Không,chung ta đi thôi .Đừng làm mất nhã hứng chơi đùa của Vương thiếu gia"

Nhìn hai bóng người đã biến mất hơn nửa , Lưu An chưa bao giờ thấm đẫm cái câu nói đừng tranh cãi với bọn ngu như vậy.Nhìn bầu trời ngàn dặm không mấy ,cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ của LƯu An cũng đàng hoá thành 1 câu thở dài bay đi theo gió

Cũng may hai tên kia cũng không phải ngu ngốc thật,một lát sau đã trở lại trên vai còn có một chiếc dây thừng.Đoán chừng là đi kiếm dây thừng nãy giờ

Cũng may khu này tang thi không biết là do bị kinh động chạy sang bên đồn cảnh sát hay là bị quái vật đêm qua doạ sợ .Một khu này không hề có tang thi,hai người một phen tay chân cuối cùng cũng kéo được Lưu An lên.Nhìn thấy Lưu An vết thương chi chít ,hai kẻ này cũng không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh.Máu đã khô bao gần như kín người Lưu An ,nếu không phải quen thuộc ,hai người bọn hắn cũng không dám khẳng định đây là hắn nữa

"Lưu Huynh đệ , ngươi có thể bay như chim vậy,làm sao có thể để bị thương thành như thế này"

"Bay cái nương tử ngươi, ta dùng gai xương treo trên tường đêm qua đến giờ .Không có sức lực cãi nhau với người nữa , có thức ăn thì mau đem ra đây".Có kinh nghiệm Lưu An cũng không thèm tranh cãi vơi bọn này nữa

Hai người kia cũng không đùa nữa ,lục khắp người một lần , có thể ăn đều đưa ra đặt thành một đống

Ăn hết 3 phần đồ ăn của ngày thường ,tuy nhiên lưu An không thấy thế nào cảm giác .Đoán chừng thức tỉnh dị năng khiến hắn mất quá nhiều năng lượng.Chỉ tiếc đồ ăn của hắn đã rơi mất tối qua ,hzzz

Nghiêng người nhìn cái xác quái vật chỉ còn một chấm nhỏ.Lưu An dẫn hai người còn lại đi xuống cái xác.Xác nhận đã chết một phen,Lưu An mới dám lại gần cái tên đã súyt đánh chết mình đêm qua.Dù đã đi gặp ông bà ,tên này vẫn một dạng mặt trợn dữ tợn,quanh thân toả ra hung sát chi khí

Không rảnh quan tâm ,một tay bọc một cái túi ni lông tìm được ven đường, mò mẫn trong bãi óc be bét của tên quái vật này một phen.Từ lần đầu gặp mặt hắn đã thấy một cỗ khát vọng không bờ bến với cái đầu của tên này.Khát vọng kia như thấy một mỹ nữ thoát y trước mặt mình giống như,rất mãnh liệt. Với cái ngoại hình này,Lưu An không thể nào hứng thú với quái vật này được,đáp án duy nhất là có thứ gì trong đầu của nó.Một thứ rất thiết yếu

Giơ lên một viên tinh thể như pha lê đưa lên trước mặt.Đây là hắn mò được từ trong đầu tên kia.Viên tinh thể to cỡ nắm tay trẻ con, lóng la lóng lánh như làm bằng đá quý vậy.Tuy nhiên cầm vào tay lại rất mềm mại ,còn thoang thoảng mùi thơm.Cảm giác khát vọng càng thêm mãnh liệt, hai tên kia lúc nãy còn không có gì bây giờ cũng một cặp mắt khát khao nhìn chằm chằm vào viên tinh thể.

Nếu không phải định lực bất phàm ,Lưu An đã một ngụm đem thứ này nuốt, cũng không thể thấy gái đẹp là không quan tâm gì lao lên đúng không .Chưa kể hắn không có thói quen ăn bậy ăn bạ,giơ cao viên tinh thể ,nhìn ánh sáng qua nó xúc xạ một mảnh lóng lánh như mộng cảnh

Lưu An một mực phân vân, hắn phải làm sao giờ ,ăn vẫn là không ăn.

Bạn đang đọc Mạt Thế Sinh Tồn Kí sáng tác bởi an3679
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi an3679
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.