Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tương quan sức mạnh hai bên

Tiểu thuyết gốc · 2553 chữ

Hoà bình ngắn ngủi vừa mới đạt được, uy hiếp từ quái vật ghê tởm vừa mới thoái lui, tương lai giống như bong bóng xà phòng rực rỡ hoa lệ mở ra phía trước. Thế nhưng nhân loại nào đâu có biết bong bóng kia là cỡ nào mong manh dễ vỡ, nào đâu quan tâm những vết thương cũ còn chưa kịp bong vẩy, cũng chẳng thèm củng cố chút thành quả vừa mới đạt được, đã không thể chờ đợi mà vội lao vào xâu xé chém giết nhau vì lợi ích.

Một bên là đoàn xe dài dằng dặc các loại vũ khí trang thiết bị quân sự, khí thế chiến tranh dâng cao ngút trời. Một bên là thiếu phụ mất con ngồi ngơ ngác thất thần, ngay cả tên tuổi cũng không được ai nhớ tới.

Một khi vòng xoay định mệnh đã bắt đầu chuyển động, tất cả mọi sự vật trên đường đi của nó đều sẽ bị nghiền nát, kể cả là những người vô tội không liên quan cũng sẽ dễ dàng bị cuốn vào. Chiến tranh chính là tàn khốc như vậy, không một ai có thể đứng ngoài, cho dù đó có là một sinh mạng nhỏ bé tội nghiệp, chỉ cần có thể giúp bên nào đó đạt thành mục đích, vậy tất yếu sẽ bị lợi dụng bằng đủ mọi thủ đoạn mà không thể kháng cự.

Lợi dụng xong, hết giá trị rồi, vậy thì sẽ không còn được nhớ tới nữa.

Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.

Người ngoài giang hồ, thân bất do kỷ.

Vùng an toàn có thể ngăn cản được thây ma ghê tởm, thế nhưng vĩnh viễn không ngăn được ma tính trong lòng mỗi người, chỉ cần là nơi có con người tồn tại là sẽ có ma tính, thời thời khắc khắc âm thầm đục khoét sinh mệnh của chính mình, đó chính là bộ mặt thật của tận thế.

Tận thế...

Chiến dịch lần này tuyệt đối là chiến dịch có quy mô lớn nhất mà trấn Hi Vọng từng triển khai. Nhân lực được huy động với gần 300 đội viên chính quy, gần 100 đội viên dự bị, tất cả đều đã trải qua bồi dưỡng và huấn luyện, đã thành công tiêu phí thương thành gia tăng thực lực, đã được chuẩn bị sẵn đại nghĩa, tư tưởng và sĩ khí, đã được đổ đầy quyết tâm trong lồng ngực, sẵn sàng nghiền áp bất kỳ đối thủ nào có ý đồ xâm phạm.

Vật lực càng là được phô trương mạnh mẽ vượt xa quá khứ. Triệt để lật mặt cùng chính phủ, tất cả lực lượng ẩn giấu giờ phút này được toàn lực triển khai, không cần cố kỵ bất kỳ điều gì nữa.

3 chiếc bọc thép BTR-60, 2 chiếc thiết giáp BMP-1, 3 chiếc thiết giáp M-113, 6 chiếc BTR-152, 4 chiếc RAM MK3 - 2000, hàng chục xe tải hoán cải, 7 khẩu đại liên 12ly7 DShK và NSV, 5 khẩu RPG-7, 30 khẩu RPG-2, 20 khẩu RPD 7,62mm, hàng trăm khẩu súng tiểu liên từ AK47 cho tới MP5A3, CKC...

Bờ tây sông Lệ, Sử Thắng đã sớm nhận được lệnh trấn giữ nơi này từ trước, quân và nhân lực trấn Hi Vọng đang tích cực xây đắp lô cốt lâm thời, chế tạo điểm hoả lực, điểm xạ kích, điểm phòng thủ, công sự cản lộ, hào sâu ngăn cách. Hàng chục binh lính đang tích cực vận chuyển bao đất tới đắp vào vào đầu cầu Liễu Hà, rải ra công sự sáu cạnh, ý đồ muốn chặn đường tiến quân là không cần che giấu.

Cũng không có ai sợ hãi sẽ gặp phải tập kích đột ngột cả.

- Không được bắn trước, không được bắn trước!

- Không nổ súng, không nổ súng!

- Không tấn công trước, không tấn công trước!

Hai chiếc loa phóng thanh được lắp đặt tại hai bên trận địa đang phát đi phát lại một kiểu âm thanh nhắc nhở cùng cảnh báo. Chưa tới giờ phút triệt để lật mặt, ai bắn trước, người đó sẽ bị quy vào tội kích động chiến tranh.

Nước T và nước A đánh nhau tại dãy Himalaya vì tranh chấp lãnh thổ, dù cho cả hai bên đều là cường quốc tỉ dân, cường quốc quân sự, vũ khí đầy kho, đạn dược chất đống, thậm chí trong nhà còn có hạt nhân, thế nhưng binh lính đánh nhau vẫn như cũ dùng gậy đập, dùng đá ném, không ai dám nổ súng. Bởi vì mọi người đều biết rằng một khi nổ súng, đó chính là thay đổi hoàn toàn tính chất cuộc chiến.

Hàn Phong bước vào lều chỉ huy trung tâm, tất cả tiểu đội trưởng sớm đã chờ sẵn lúc này đồng loạt đứng lên cúi chào. Chờ cho mọi người đều ngồi xuống, hắn mới vung ta trầm giọng nói:

- Bắt đầu đi.

Theo hiệu lệnh của hắn đưa ra, màn hình máy chiếu được truyền chiếu trực tiếp tình hình toàn bộ khu vực chiến trường, cả một khu vực đông tây sông Lệ và xung quanh cầu Liễu Hà bán kính 5km đều nằm trong tầm quan sát của drone.

Sử Thắng như thường lệ đứng ra đảm nhận công tác đánh giá tình hình trước trận:

- Về trận địa chung, cầu Liễu Hà dài 666,565 mét, đoạn sông Lệ Giang này cũng chỉ rộng khoảng hơn 500 mét. Tuy nhiên bởi vì sông Lệ rất sâu, việc lội sông của thiết giáp là vô cùng nguy hiểm. Do đó khu vực giao chiến hẳn là sẽ chỉ diễn ra tại trên mặt cầu và hai bên đầu cầu.

- Về tình hình quân địch, đội hình mà họ huy động gồm khoảng 500 tới 800 binh lính được trang bị vũ khí đầy đủ, được chia thành ba cánh quân riêng biệt, họ cũng đang tích cực xây dựng công sự phòng ngự phía bên kia sông...

- Số lượng sĩ quan quân nhân chuyên nghiệp là không dưới 40 người, phi phàm giả, hẳn là cũng rất đông đúc...

- Số lượng thiết giáp gồm có 2 xe tăng T90, 1 xe tăng T72, 11 xe bọc thép BTR-60 và BMP-2, hàng chục xe tải hoán cải, ngoài ra theo tình báo từ trước còn có số lượng lớn pháo không giật, súng cối, súng chống tăng, súng đại liên 12ly7.

- Về tình hình quân ta...

Sử Thắng dùng khoảng 10 phút để thuyết trình về lực lượng đôi bên, mọi người bên dưới tâm trạng không khỏi xuất hiện căng thẳng.

Lực lượng chênh lệch quá lớn, ít nhất là Tam Giang sở hữu lượng hoả lực cường độ cao lớn gấp 3 lần những điều mà trấn Hi Vọng đang dựa vào.

Tầm bắn xe tăng T90 của Tam Giang đạt tới trên 5 cây số, tầm bắn của pháo 2a42 trên BMP-2 cũng đạt tới 2 cây số. Số lượng đối phương đông hơn, nhân lực có thể thao tác chuyên nghiệp cũng nhiều hơn, bởi vậy đội hình thiết giáp của trấn Hi Vọng cũng không dám công khai ló đầu ra ngoài, hiện tại còn đang núp lùm ngay phía sau trận địa phòng ngự.

May mắn cho bọn họ, môi trường tác chiến đô thị có rất nhiều công sự nhân tạo là nhà cao tầng, chỉ cần núp trong phố không xuất hiện, xe tăng cũng không bắn trúng được những vũ khí khí tài quan trọng này.

Chênh lệch thực lực lớn là vậy nhưng Tam Giang cũng không dám khơi khơi dùng thiết giáp mà mở đường qua bên này.

Sử Thắng chỉ vào một tấm bản đồ lớn bên cạnh rồi nói:

- Không vượt sông được, bọn họ chỉ có cách duy nhất là thông quan qua cầu Liễu Hà, chúng ta chỉ cần thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh, tiến hành đánh chặn khi có dấu hiệu khả nghi, vậy là sẽ ngăn được sự xung kích của đối phương.

Ngay đầu cầu, hàng chục lô cốt và hệ thống hầm hào được đào bới, đội viên thao tác chỉ cần ôm súng chống tăng chờ đợi sẵn, chiếc xe nào có gan mà chạy qua con đường độc đạo này thì chỉ có một kết cục là bốc cháy mà thôi.

Sông Lệ là hàng rào tự nhiên của Tam Giang, nhưng khi muốn tấn công ra bên ngoài, bọn họ đồng thời cũng bị chặn đứng bởi hàng rào này, chỉ có thể thông qua duy nhất một hướng. Nếu là địa hình đất liền đất, đoàn xe bọc thép của họ mà có thể đột nhập từ nhiều hướng, trấn Hi Vọng chắc chắn không thể chống đỡ nổi.

Hàn Phong nhìn qua địa hình trên bản đồ, sau khi suy nghĩ cẩn thận thì trầm ngâm hỏi:

- Quân địch có thể tấn công theo kiểu gì, chúng ta sẽ phản công thế nào?

Sử Thắng nhanh chóng trả lời lại:

- Dựa theo kỹ chiến thuật mà nói, thường sẽ là bọc thép xung phong mở đường, yểm trợ bộ binh tràn lên từ phía sau. Nhưng bởi vì địa hình độc đạo một đường vừa chật hẹp vừa thiếu che chắn, cộng thêm số công sự nhím chống tăng mà chúng ta rải ra dày đặc như hiện tại, đã không còn phù hợp cho bọc thép xung phong nữa, trái lại bọc thép mà dám cố chấp tiến lên thì chỉ có nước tan vỡ.

- Bởi vì có sự xuất hiện của phi phàm giả, cùng với tư liệu về năng lực của cường giả đối phương mà chúng ta đang nắm giữ, tôi mạnh dạn dự đoán đối phương sẽ đi ngược chiến thuật thông thường.

- Đó là bộ binh mở đường, bọc thép theo sau.

- Đối phương sẽ cử phi phàm giả mạnh mẽ vượt sông tiến lên dọn đường trước, đồng thời cứng rắn chiếm lĩnh phòng tuyến bờ tây mà chúng ta dày công xây dựng. Sau khi đảm bảo an toàn, bọc thép từ bên kia cầu mới tràn qua bên này.

- Hoặc phương án an toàn hơn là nã pháo rải thảm để phá huỷ toàn bộ công sự mà chúng ta xây dựng, cũng như bắn áp chế hoả lực từ xa, khiến chúng ta không thể ló đầu ra tập kích, từ đó cũng đạt thành hiệu quả dọn sạch chiến trường.

Hàn Phong âm thầm gật đầu, phương án cử phi phàm giả cấp cao tấn công qua để dọn dẹp chiến địa trước, từ đó dọn đường cho bọc thép theo sau, đây là phương án hợp lý, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.

Người ta thường nói không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, nhưng bọn họ đều là cọp trưởng thành cả rồi, lao vào là bị cắn cho vêu đầu chảy máu, lại có sự đề phòng cao độ từ trước, nếu cường giả Tam Giang dám vượt sông thì đó càng là tự chui đầu vào rọ.

Trừ khi có đột biến ở đâu đó.

Phương án rải thảm hoả lực rồi bắn áp chế hẳn là sẽ không diễn ra. Bên kia đã bị hắn phá sạch cả một kho đạn dược cỡ lớn thì làm quái gì còn nhiều đạn thừa mà bắn rải thảm, nếu có thì chỉ có trấn Hi Vọng áp dụng được cách đó thì đúng hơn.

Đạn dược của trấn Hi Vọng bây giờ thừa mứa đuề huề, bắn rả rích từ giờ tới ngày kia cũng không hết.

Hoặc đám người Tam Giang đột nhiên phát cuồng, bỏ dài lấy ngắn, đem số lượng lớn minh tệ ra mua đạn từ thương thành rồi bắn chơi chơi, thế thì hắn chấp nhận chịu thua

Nhưng vẫn có thể khẳng định một điều, thời gian kéo càng dài, trấn Hi Vọng càng có lợi.

Vì sao ư? Vì thi đàn Hương Đường đã được Ngô Soái dụ dỗ xâm nhập địa phận Liễu Lâm rồi, trong cảnh nội huyện thị đã chính thức có hai thi đàn có tổ chức.

Còn Tam Giang thì không có thi đàn nào.

Tam Giang ba mặt giáp sông một mặt giáp đất, họ sẽ bị tấn công từ phương hướng Hương Đường với 2 cây cầu, phương hướng huyện Lệ Trì với biên giới đất liền, và phương hướng trung tâm thành phố DH với 3 cây cầu.

Vườn không nhà trống, tinh thạch an toàn của bọn họ thì đang toả ra hấp lực của hơn 6000 nhân loại, thậm chí có khả năng là lực hấp dẫn của tổ hợp vài viên tinh thạch an toàn chồng lặp một chỗ cũng không chừng. Nếu cứ chì chạc neo 800 quân ở đây tầm 2 ngày, bọn này sẽ bị thi đàn bao vây rồi ép tới độ chết không có chỗ chôn.

Lúc đó không cần giao tranh, địch nhân tự thua.

- Tổng quân số của căn cứ Tam Giang là hơn 1200, hơn 400 quân còn lại đang ở đâu đây, là đang trấn thủ quan ải, hay là lén giấu một đao dự phòng chờ đâm lén, hay là không tham gia giao tranh...

- Cổ Nguyên, Tào Khang, Lạc Thanh Thuỷ, Mộ Dung Địch, La Thiên Dật, năm người này là năm người mạnh nhất, ai sẽ bung hết sức, ai sẽ đứng ngoài bàng quan, ai đánh cho có lệ, ai sẽ can ngăn...

- Còn lực lượng nào ẩn giấu hay không...

Trong đầu Hàn Phong dần hiện lên vô số khả năng cùng tình huống, cứ liên tục xuất hiện rồi được bãi bỏ, được bổ sung, được chỉnh sửa, một lúc sau hắn mới trầm giọng nói:

- Có ai có ý kiến gì không?

Giống như đã đợi từ lâu, mười mấy người bên dưới lúc này thay nhau đưa ra nhận định của mình.

Đám người này vẫn vậy, nếu hỏi cách làm ăn sao cho giàu mạnh thì đúng là vừa ngu vừa lười, nhưng hỏi tới đánh nhau sao cho sung mãnh, vậy thì lập tức chuyển thành vừa khôn vừa nhiệt tình.

------

15h chiều, ngày thứ 21 tận thế.

Trong lúc đám người Liễu Lâm đang bàn mưu tính kế, phía đông sông Lệ Giang, đám người Tam Giang cũng đang thảo luận kế hoạch tấn công.

Bốn người Hứa Dương vậy mà vẫn tham gia vào cái chiến dịch này. Thật ra nếu không phải có sự nỗ lực ngăn cản của bọn họ, chiến tranh sớm đã diễn ra vào 7h sáng nay rồi. Kéo dài tới giờ phút này, xem như đã là cố hết sức.

Bạc Thanh ngồi ở ghế chủ vị, lúc này sau khi chốt lại kế hoạch tấn công, ông ta mới nhìn một vòng rồi trầm giọng nói:

- Đám người bên kia hoàn toàn không có thái độ hợp tác, chúng ta sẽ...

Ông ta còn chưa có nói xong, bên ngoài doanh trướng, âm thanh vang dội của tổ hợp hàng chục chiếc loa phóng thanh từ phía bờ bên kia đã ập tới bờ bên này.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 32
Lượt đọc 526

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.