Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trốn tránh

Phiên bản Dịch · 681 chữ

Edit: Thượng Quan Thiên Uyên

Beta: Yii (Thượng Quan Đãn Niệm)


"Đừng nhưng mà, cơ hội khó có được. Anh nhớ em muốn chết, chẳng lẽ em nhẫn tâm để anh nhịn xuống ?"

Lục Tử Phong vẫn ôm cô ta, thi thoảng còn vươn đầu hôn lên cổ cô ta, lúc nói chuyện hơi thở phả trên cổ khiến cô ta ngứa ngáy trong lòng nhưng vẫn cố kìm nén.

Trong lòng Lâm Sở Sở có tính toán, bị hắn kích thích như thế liền không nhịn được thở gấp một tiếng, cả người mềm nhũn trong lòng hắn.

"Đi, đến phòng của em đi."

Thấy Lâm Sở Sở bị mình kích thích, Lục Tử Phong không chờ nổi liền ôm về phòng cô ta, ngay cả cửa cũng không đóng liền vội vàng tới trên giường lăn một vòng.

Hai người nóng vội như vậy nên không phát hiện từ lúc họ ôm nhau, ở chỗ tối có một bóng người đang cầm điện thoại, dùng chức năng quay video quay lại tất cả.

Rất nhanh trong phòng truyền ra những tiếng kêu bất nhã cùng động tác thở gấp kịch liệt quanh quẩn. Hơi thở kiều diễm tràn đầy không gian.

Trương Duyệt chịu đựng chán ghét trong lòng đợi đến khi họ mây mưa xong mới thu điện thoại lại, lưu trên mạng rồi dùng lực gõ cửa một cái. Nói:

"Còn tưởng các người lợi hại, hóa ra đều là thùng rỗng cùng gối thêu hoa, ngay cả hai mươi phút cũng không được. Chậc chậc chậc, hai người yếu hết rồi sao?"

Mặt Trương Duyệt đầy khinh bỉ nhìn hai người trần trụi trên giường.

"Trương Duyệt?"

Hai người nghe được tiếng nói liền rối rít nhìn ra cửa, nhất thời ăn ý sợ hãi kêu, sau đó mới nhớ đến tình cảnh hiện tại của bọn họ. Mây mưa đã sớm dừng lại, hai người vội vàng tách ra tìm quần áo khắp nơi.

Bởi vì chột dạ khiến họ sợ hãi trong lòng, hai người sợ hãi luống cuống tay chân. Áo mặc không vào, còn dùng quá sức kéo rách vài sợi chỉ, mặc quần lại bị vấp nhiều lần, suýt té ngã trên đất.

Nhìn bộ dạng chật vật của hai người, Trương Duyệt khinh bỉ. Cô xoay người rời khỏi phòng Lâm Sở Sở đến phòng khách, ngồi trên salon, đem tay đặt ở tay ghế vịn, thi thoảng ngón tay gõ nhẹ vài cái.

Nếu như người quen thấy sẽ biết Đại tiểu thư Trương gia tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

"Tiểu Duyệt, em nghe anh nói, là cô ta câu dẫn anh."

Lục Tử Phong mặc quần áo tử tế đi tới trước mặt Trương Duyệt, không hề nghĩ ngợi đưa tay chỉ Lâm Sở Sở đi theo phía sau, cướp lời đùn đẩy trách nhiệm.

Chẳng lẽ hắn có trách nhiệm sao?

Nghe thấy Lục Tử Phong đùn đẩy trách nhiệm cho mình, Lâm Sở Sở sửng sốt một lúc. Sắc mặt tái nhợt không dám tin nhìn hắn, trong lòng cực kỳ tức giận.

Cô ta khôi phục lý trí, chạy đến quỳ xuống trước mặt Trương Duyệt, nước mắt rơi như mưa kể lể:

"Trương Duyệt, chuyện không phải như thế, thật ra là hắn cưỡng ép tớ. Hắn thấy dáng dấp tớ đẹp mắt, sau lần đầu tiên thấy tớ liền thường xuyên đến quấy rầy. Tớ biết hắn là bạn trai cậu làm sao có thể chen chân vào giữa hai người? Nhưng không nghĩ tới nhiều lần tớ cự tuyện hắn, hắn liền dùng quyền thế bức bách tớ. Cậu cũng biết tớ không quê không nhà lại không có bối cảnh, nếu như tớ không đồng ý hắn sẽ khiến tớ không sống nổi ở Huệ thành. Là tớ không chịu được cưỡng bức."

Trương Duyệt vẫn không lên tiếng nhìn hai người đùn đẩy cho nhau, đến lúc bọn họ nói xong mới mở miệng:

"Nói xong rồi? Xong rồi tôi cho các người nhìn ít đồ."

Bạn đang đọc Mạt Thế Nữ Phụ Thành Hắc Hóa (Dịch) của Vũ Trung Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuongquangia.gha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.