Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạ Cánh – Có Nên Cứu Không?

Phiên bản Dịch · 1217 chữ

Chương 15: Hạ Cánh – Có Nên Cứu Không?

Thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Thư Mộc tê liệt ngã ngồi, cô bị lừa rồi. Nam nhân cố ý dùng tiếng Anh để đánh lừa cô.

Thế nhưng ánh mắt tàn nhẫn vừa rồi lại khiến cô chẳng dám đánh cược.

Hắn có đúng là lừa cô không?

….

Thư Mộc duy trì tư thế ngồi cuộn người, thất thần nhìn mấy giây đếm ngược trên đồng hồ điện tử trước mặt.

Thứ này chính xác tới từng giây, hai con số cuối cùng liên tục thay đổi.

Cô nhìn chằm chằm nó không một chút chớp mắt, ngoại trừ thời khắc trước khi chết ở kiếp trước, chưa bao giờ Thư Mộc cảm thấy mọi thứ trôi qua chậm chạp đến vậy.

Từ nhỏ cô đã được giáo dục phải biết giữ lời hứa. Nếu là trước kia thì lời hứa đi cùng nam nhân này một khoảng thời gian cũng không có vấn đề gì. Thế nhưng bây giờ đã là tận thế, không nhanh chân chạy về nhà mà đợi mấy hôm sau thì biết đến bao giờ mới gặp được gặp lại ba ba và anh hai chứ!

Hiện tại Thư Mộc mới cảm nhận được bản thân mình nhỏ bé, yếu nhược đến cỡ nào.

Nhỏ yếu đến mức nếu không có Đường Thiên Hành cứu giúp, chỉ sợ cô đã trở thành bữa tối mỹ vị trong miệng tang thi rồi.

Cô hẳn nên cảm tạ đối phương không chỉ cứu cô mà còn nguyện ý dẫn cô theo nữa. Đổi lại là người khác chắc sẽ mừng rỡ như điên, ngàn ân vạn tạ mà đồng ý. Thế nhưng cô thì khác, cha và anh có đủ năng lực bảo vệ cô, mà cô càng muốn ở bên cạnh người thân hơn là một nam nhân xa lạ.

Tuy trong lòng do dự và phản kháng bao nhiêu đi nữa, bên ngoài vẫn là một mảnh đờ đẫn.

Thư Mộc nắm chặt cái túi nhỏ đeo bên hông, đây là điện thoại mà anh hai đặc biệt đưa cho cô trước khi đi New York. Thiết bị này khác với những cái được bán trên thị trường, tín hiệu của nó được khống chế bởi quân đội. Chỉ cần đáp xuống đất, anh hai sẽ nhanh chóng xác định được vị trí của cô.

Tay phải Thư Mộc run rẩy, cô không muốn bội ước nhưng càng không muốn rời xa gia đình mình.

Tuy nội tâm sẽ hổ thẹn rất nhiều nhưng Mộc Mộc không nghĩ được nhiều hơn.

Đăng tải độc quyền tại TruyeenYY.com

Cô ngẩng đầu nhìn tầng tầng lớp lớp đám mây mà phi cơ xuyên qua. Không ngờ nam nhân vậy mà vươn tay đặt lên dây thắt an toàn của cô, không biết vì sao Thư Mộc lại cảm thấy dường như đối phương cô ý hoặc vô tình mà quét ngang qua cánh tay phải của mình.

Thư Mộc vội vàng rút tay ra khỏi túi, cả hai tay nắm thật chặt chốt an toàn. Vừa rồi nhất định là ảo giác, cô vẫn luôn cố ý che dấu, đối phương làm gì có con mắt thứ ba mà biết được chứ.

- Ngồi cho vững.

Nhanh gọn nói xong, Đường Thiên Mộc liền đeo tai nghe lên rồi dùng tiếng Nga lưu loát mà tiểu nha đầu không cách nào hiểu được để nói chuyện với nhân viên sân bay.

Vươn mắt nhìn đối phương, Thư Mộc âm thầm đánh giá người này, giờ phút này hắn làm việc thập phần chăm chú, đôi mắt trắng đen rõ ràng vô cùng nổi bật trên làn da màu đồng khiến người khác không khỏi động tâm. Xuống chút xíu nữa là bắp tay lực lưỡng được bao bọc bởi lớp áo len xám kết hợp với dáng người cân xứng thập phần mạnh mẽ.

Thư Mộc không thể phủ nhận Đường Thiên Hành lớn lên rất đẹp mắt. Khí chất khác hẳn với anh trai nho nhã của cô, hắn chẳng khác nào báo vương đang chờ săn mồi, toàn thân tràn ngập sự nguy hiểm mãnh liệt.

Rốt cuộc sân bay đã xuất hiện trong tầm mắt, Thư Mộc cúi đầu nhìn màn hình quan sát các khoang hành khách. Sau một hồi chống cự, tang thi đã xuyên qua hai cái xe chắn ở lối ra vào. Những vị khách kia thấy được sinh mạng bị uy hiếp lập tức động thủ, có người đứng lên cầm dao đâm vào bụng tang thi.

Tuy vẫn còn lo ngại vì trước khi thành tang thi thì đám người trước mặt cũng từng là nhân loại, bụng bị đâm nhưng đám tang thi vẫn chưa bị tiêu diệt hẳn. Mà chất dịch màu đen hư thối bên trong chảy ra khiến những hành khách kia liền ý thức được trước mắt là bọn quái vật mặt mũi hung tợn chẳng thể cứu chữa. Chỉ có tiêu diệt hoàn toàn đám tang thi này họ mới có thể an toàn.

Lại thêm mấy thanh niên lớn gan đứng dậy tấn công.

Vốn Thư Mộc còn đang định nhắc nhở mọi người một chút về cách giết chết tang thi nhưng lại thấy một người đàn ông da vàng chém đứt đầu bọn quái vật vô cùng lưu loát. Đầu thân ly tán sau chúng còn hành động được nữa, lập tức té ngã nằm yên dưới sàn. Thấy thế mọi người cũng noi theo, nhao nhao cầm đao chặt đầu mấy con quái vật kia.

Tình huống trước mắt khiến Thư Mộc yên lặng thu tay. Người thông minh trên đời còn rất nhiều, mỗi người trong họ đều là cá thể độc lập, tất nhiên sẽ có ý nghĩ độc đáo cũng như cách nhìn riêng biệt. Tuy kiếp trước cô đã sống hai năm ở mạt thế nhưng hiện tại chỉ vừa mới bước vào kỷ nguyên mới mà thôi, rồi con người sẽ chậm rãi tìm hiểu cách thích nghi từ con số 0.

Ai cũng có sở trưởng cũng như sở đoản của riêng mình, tuy trời cao có trái tim hậu ái giúp Thư Mộc sống lại lần nữa, thế nhưng cô vẫn là cô gái bé nhỏ yếu đuối. Thư Mộc không có chỉ số thông minh hơn người, càng không có thân thể mạnh mẽ đặc biệt. So với tuyệt đại đa số những người còn sống, cô vẫn là kẻ yếu như cũ.

Vừa rồi chỉ huy mọi người đối mặt đấu lại tang thi khiến Thư Mộc có chút lâng lâng. Muốn tồn tại trong mạt thế không thể dựa vào lực lượng cá nhân mà phải cùng chung sức hợp tác với mọi người. Vừa rồi cô tìm tai nghe đúng là có chút tự đánh giá cao bản thân.

Thư Mộc không tự giác nắm chặt di động bên người và tự nhủ: “Thứ cô phải học còn rất nhiều, phải biết nói ít làm nhiều mới được.”

Trong quá trình Thư Mộc suy tư thì phi cơ cũng đã chậm rãi đáp xuống.

- Tiểu nha đầu, em nghĩ gì mà mê mẩn đến vậy?

Đăng tải độc quyền tại TruyeenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.