Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ninh Phi

Phiên bản Dịch · 1168 chữ

Chương 12: Ninh Phi

- Mộc Mộc, em nói gì đi.

Bấy giờ, Thư Mộc mới sốt ruột hô to:

- Anh hai, mau tới Hải Tham Uy đón em!

Dùng hết sức lực Thư Mộc la to, Đường Thiên Hành thấy thế liền trợn mắt liếc qua. Thư Mộc nhớ tới một màn vừa rồi thức thời ngậm mồm lại.

….

Đeo tai nghe lên, âm thanh xung quanh hoàn toàn bị cách ly khỏi Đường Thiên Hành.

Khóe môi hắn gợi lên, lắng nghe âm thanh chất vấn ở đầu dây bên kia:

- Cậu muốn gì?

Đúng là một người anh trai thương em gái hết mực mà, trách không được lại dưỡng ra được một tiểu nha đầu ngoan ngoãn thế này. Nghe được âm thanh và thái độ của anh trai kia, Đường Thiên hành liền biết cả hai cùng một loại người. Thế nhưng hắn lại không có chút vui vẻ nào, một ngọn núi sẽ không cần hai con hổ.

- Tiểu nha đầu này là tôi cứu được, từ nay về sau cô bé sẽ là người của tôi.

Nói xong, Đường Thiên Hành không màng tới phản ứng của đầu dây bên kia. Hắn mạnh mé giật tay nghe xuống, lớp nhựa màu trắng bị xé rách lộ ra lớp dây đồng bên trong. Lại giật thêm một lần nữa, dây đồng nhanh chóng gãy đôi, microphone chính thức bị phá hỏng.

Lực đạo hắn lớn như thế, nếu dùng trên người mình sẽ như thế nào đây?

Thư Mộc ngẫm thấy mà sợ, cô nàng ôm hai tay, toàn thân có chút phát run.

- Chỉ cần em ngoan, tôi sẽ không ném em ra ngoài.

Thư Mộc gật đầu chả khác nào gà con mổ thóc, chỉ thiếu mỗi việc giơ tay phải lên trời mà thề thôi.

Vươn tay sờ sợi tóc của Thư Mộc, xúc cảm mềm mại truyền từ tay và đôi môi đỏ bừng vì vừa được yêu thương kia khiến tâm tình hắn tốt hơn rất nhiều.

Bởi vì tình huống hiện tại có chút khó giải quyết nên hắn không muốn tinh lực bị phân tán. Cứ hù dọa trước một chút, đợi sau khi an toàn rồi thì hảo hảo bồi thường thỏ con đi.

Đường Thiên Hành xoay người ngồi nghiêm chỉnh và dùng toàn lực ứng phó với tình huống trước mắt.

Còn Thư Mộc, cô nàng ngồi yên không dám nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình, sau một khoảng thời gian ngắn, bên trong khoang hành khách đã hỗn loạn hoàn toàn. Lại có thêm vài tang thi nữa tỉnh lại, số tang thi kia thong thả di động, bổ nhào về phía người sống. Đa phần hành khách đều là người gan nhỏ, thấy thế liền hét thật to.

Một lần nữa tiếng bang bang từ phía cửa lại vang lên, Đường Thiên Hành mất kiên nhẫn chộp lấy microphone của máy bay.

- Người bên ngoài nghe cho rõ, hiện giờ chúng ta chuẩn bị xuyên qua khu vực có bão. Tôi không ngại mở cửa ra vào của máy bay giúp các người cảm nhận được thế nào là cảm giác sấm sét và bay lượn giữa trời bão.

Người đầu tiên nghe được chính là Thư Mộc, cô nàng bị dọa sợ mà ngồi thẳng người lên. Ngón tay cái và trỏ lướt qua làn môi mỏng, hơi thở vẫn còn vươn lại mùi vị của nam nhân kia. Nếu hiện giờ vẫn còn trong khoang hành khách, chỉ sợ cô đã bị tang thi tấn công và biến thành bọn quái vật kia rồi. Ngược lại, tình huống hiện tại cũng không tệ. Tuy có chút không quen nhưng Thư Mộc vẫn tự trấn tĩnh bản thân.

Ninh gia tại Kinh thành.

Lúc này Ninh Phi đã thay xong quân trang, không ngừng lớn tiếng nói vọng vào tai nghe Bluetooth.

- Cậu có điều kiện gì cứ nói đi.

Đăng tải độc quyền tại TruyeenYY.com

Đáp lại anh là tiếng tút tút do liên lạc bị cắt đứt vang lên. Ninh Phi nhanh chóng kiểm tra tai nghe liền biết nó không bị hư, khẳng định đối phương đã cắt liên lạc.

- Không biết em ấy có an toàn không?

Thắt lưng buộc chặt, một người lính oai hùng nhanh chóng hiện rõ trong tầm mắt. Khuôn mặt chữ điền lạnh lùng, cằm hơi nhọn, dáng người tuy thon gầy nhưng lại cao hơn mét tám, cơ bụng tám muối càng thể hiện rõ sự mạnh mẽ của anh ta.

- Hẳn con bé vẫn ổn, chỉ là cái tên cứu Mộc Mộc tự hồ khá coi trọng em ấy.

Người của Ninh gia đầu óc thập phần sáng suốt, chỉ qua mấy câu đối thoại Ninh Phi đã phân tích được tình huống của em gái nhà mình. Ninh Phi cũng là nam nhân, anh ta hiểu rõ mị lực của Mộc Mộc, hẳn tên kia cũng thấy được điểm này từ con bé.

- Việc này có chút khó rồi, kẻ có thể điều khiển được máy bay không phải dạng người tầm thường, con nhất định phải dẫn được em gái trở về.

Ninh Phi quay gót, tay phải nâng ngang lông mày, dùng cách chào tiêu chuẩn của quân đội hướng về người đàn ông trung niên trước mặt:

- Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.

Ninh Huân Anh tất nhiên hiểu càng rõ hơn so với con trai của mình:

- Con phải dốc toàn đấy.

Ông có chút chần chờ, thế nhưng vẫn mở miệng dặn dò:

- Người có thể điều khiển máy bay tốc hành trong thời tiết này khẳng định bất phàm. Ba đã liên hệ với quân đội phía bên Đông Bắc rồi, bất quá hiện giờ thế giới loạn lạc, hiệu suất bọn họ chắc chắn không bằng lúc trước. Hải Tham Uy lại không thuộc sự quản lý của quốc nội, con nhất định phải bình an mà về. Chờ tới khi về nước rồi cứu Mộc Mộc về cũng không muộn.

Ninh Phi khoác thêm áo và đáp:

- Con hiểu rồi ba. Ba một thân một mình ở Kinh thành phải cẩn thận chút đấy.

Không chờ Ninh Huân Phi trả lời, Ninh Phi đã xoay người nhảy xuống ban công, lái một chiếc xe máy đã được trang bị đặc biệt, cuối cùng khuất dạng ở phía đồi núi.

Chỗ kia là sân bay dành cho chiến cơ tiên tiến nhất Hoa Hạ, cũng chúng là chiến cơ đã được cải tạo riêng cho Ninh Phi, danh xưng “Thiên Ưng Hào”.

Sau một phút mười lăm giây, hệ thống điều khiển được xác lập xong thì chiến cơ lập tức cất cánh.

Ninh Phi mở ra bản độ và dùng tốc độ nhanh nhất để bay.

Nhìn về phía chân trời đen nhánh, trong mắt anh tràn đầy kiên nghị:

- Mộc Mộc, anh tới đón em đây.

-------

Đăng tải độc quyền trên TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.