Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn là Dạ Đế thống trị Châu Âu!

Phiên bản Dịch · 1384 chữ

Trong đôi mắt tràn ra ánh lửa, khóe miệng Bắc Cung Tiểu Từ mỉm cười, nghiêng đầu lẳng lặng nhìn Andrew Diane và Bắc Cung Mộ Duệ trong vũ điệu Tăng-gô.

Một người trời sinh câu hồn, một người trời sinh yêu mỵ khuynh thành, thân thể hai người ôm lại một chỗ, nhìn qua phù hợp như thế, tương xứng như thế.

Có một khắc như vậy, Bắc Cung Tiểu Từ nghĩ, nếu nàng không phải mãi mãi có dáng vẻ nhỏ bé này, nếu không phải nàng đã sớm chết rồi, linh hồn cũng không thuộc về mình nữa, vậy thì, có thể hay không, có thể họ hôm nay cũng giống hắn và Diane, cùng nhảy một chỗ, yêu cầu của nàng không nhiều, chỉ cần cùng nhảy là đủ rồi, chỉ cần trước mười hai giờ đêm, nàng có thể trở thành cô bé lọ lem của hắn là đủ rồi.

Nhưng…… nguyện vọng xa xỉ như thế, nàng có thể thực hiện sao? Bắc Cung Tiểu Từ trào phúng gợi lên nụ cười hư vô mờ mịt.

Nhìn khóe miệng Diane không hề che dấu ý cười hạnh phúc kia, lòng Bắc Cung Tiểu Từ bỗng trở nên là lạ .

Blair với dáng người cao ráo đứng cạnh nàng, nhìn nàng khẽ phiền muộn, cười nói: “Chủ nhân Mạt Ương, em là người tôi thấy già nhất ở đây, nói cách khác, là con người vô vị nhất.”

Nhìn Bắc Cung Tiểu Từ lại lạnh lùng xem thường, Blair tiếp tục đả kích nói: “Em vốn chính chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp như hoa thôi, còn chưa có cuộc sống đúng quy tắc, chưa bao giờ làm việc vượt ra ngoài phạm vi kiểm soát của mình, lúc nào cũng chỉ muốn nắm tất cả mọi chuyện trong tay, nói khó nghe một chút, chuyện em làm đều rất hoàn mỹ, chẳng lẽ như vậy em không thấy nhàm chán sao? Lớn như em, ngoài chế độc và quản lý đủ loại việc gia tộc, còn có giải thưởng Nobel gì đó, em có làm chuyện những nữ sinh khác hay làm không?”

Nhìn Bắc Cung Tiểu Từ bị hắn nói đến nghẹn họng trân trối, một câu phản bác cũng không nói ra miệng, lần đầu tiên Blair cảm thấy mình chiếm nước trên trước mặt đứa trẻ này, tiếp tục đả kích làm người ta tức chết nói: “Tôi nói, em lớn như thế, đã từng hẹn hò với chàng trai nào chưa? Từng nắm tay hay hôn môi với chàng trai nào chưa? Em chơi trò cáp treo trong công viên hay đi xem phim buổi tối chưa? Em cùng cười đùa với cô gái khác cùng đi dạo phố mua sắm chưa?..”

Blair kể hết những chuyện mình từng nhìn thấy con người trẻ tuổi làm hoặc đã làm nói ra, nói đến khi Bắc Cung Tiểu Từ sững sờ tại chỗ, ánh mắt ngơ ngác nhìn hắn, thật lâu thật lâu sau, mới ngây ngốc nói: “Rốt cuộc anh là ác ma tôi là con người, hay tôi là ác ma anh là con người?“

Nghe hắn nói như vậy, lần đầu tiên Bắc Cung Tiểu Từ cảm thấy mình lại là một người không thú vị đến cực điểm, khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng nhiễm áng mây đỏ. Nàng oán hận trừng mắt nhìn Blair một cái, không phải vì hắn nói lung tung, mà bởi vì chết tiệt, tất cả hắn nói đều đúng!

Mình không thú vị, không hiểu phong tình, phía trong già cỗi, không vui mừng cũng không đáng yêu, không có trình độ tiêu khiển giải trí! Nhưng thế thì sao?! Cần hắn quản chắc! Ác ma này có phải rảnh qua nên đâm ra suy nghĩ nhiều không?

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của nàng, Blair hắc hắc vui sướng khi người gặp họa nói: “Cô bé không thú vị hoài xuân.”

Bắc Cung Tiểu Từ mở to mắt phượng, nghiến răng nghiến lợi lạnh giọng nói: “Có phải anh không ép tôi thì anh không thôi không?“

Blair không sợ hãi nói: “Bình tĩnh, một con người nhỏ bé như em muốn đánh lại một ác ma như tôi, em cảm thấy trí tưởng tượng của em quá lớn, hay là tôi không có khí chất ác ma?”

Bắc Cung Tiểu Từ hạ thấp vai, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đông lại, nói thế nào cũng không tránh khỏi sao? Nàng không nói nữa!

Gặp một ác ma cũng không đáng sợ, đáng sợ là, gặp được một ác ma so với mình còn vô lại hơn!

Không biết sau bao lâu, âm nhạc dừng lại, yến hội vang lên từng trận vỗ tay.

Vẻ mặt Diane ngượng ngùng đứng cạnh Bắc Cung Mộ Duệ, tràn ngập tư thái cô gái nhỏ.

Một chàng trai vô cùng thích Andrew Diane, hai người cũng từng có một đê cá nước thân mật, hắn là con của hầu tước, cũng coi như là quý tộc độc thân, nhìn người phụ nữ mình yêu e thẹn như thế trước mặt người đàn ông khác, lúc này không chịu nổi, cầm chén rượu cũng trong tay chậm chậm đi lại muốn gây rồi, chỉ thấy hắn cười đi đến một bên Diane, lạnh lùng châm chọc khiêu khích Bắc Cung Mộ Duệ: “À, có vài người đừng tưởng dựa vào mặt đẹp túi to thì có thể lấy lòng phụ nữ. Người phụ nữ thông minh sẽ không bị loại người này mê hoặc, chỉ là chơi đùa thôi.”

Diane vừa nghe, sắc mặt liền tái đi, trong mắt hiện lên sát khí, người đàn ông rác rưởi này, cũng dám đến phá chuyện tốt của nàng! Cho dù trong nhà hắn thế lực, hắn cũng có chút giá trị lợi dụng, nhưng mà bây giờ trong mắt Diane, không ai có thể làm nàng cảm thấy hứng thú hơn Bắc Cung Mộ Duệ.

Ánh mắt thương hại của mọi người quăng đến người hắn, vừa rồi bọn họ còn thấy ngay cả vua và vương phi cũng nói chuyện thân thiết với người đàn ông này, hắn lại dám vuốt đuôi hổ, đúng là muốn chết mà!

Thậm chí, không chỉ có mình hắn, ngay cả gia tộc của hắn cũng bị liên lụy! Người đàn ông tự cho là đúng như thế, không sợ hãi, không đầu óc không tâm tư, quả thật giống một bãi nước tiểu mà chó đi ngang qua cũng không quan tâm!

Như không phát hiện ra sự khác thường, chàng trai quý tộc kia vẫn hồn nhiên nói: “Diane, người bên cạnh em chắc chắn là bạn em rồi. Sao, không giới thiệu một chút sao?”

Nhìn vẻ mặt Bắc Cung Mộ Duệ cười dịu dàng, bị mình châm chọc một phen vẫn không đổi sắc mặt, vị thanh niên quý tộc này còn tưởng rằng hắn dễ bắt nạt, càng làm việc thêm trầm trọng hơn!

Diane thấp giọng khẽ trách mắng: “Jones, nơi này không có chuyện của anh, còn không mau về đi. “

Đáng tiếc, cơ hội cuối cùng này hắn cũng không nắm lấy, vẫn trêu đùa: “Sao hả Diane, có trò mới là quên tình cũ sao? Anh có có thân phận gì, dám tranh người phụ nữ với Jones này sao?”

Bắc Cung Mộ Duệ giữ dáng vẻ lịch lãm và nụ cười dịu dàng cả đêm nay cuối cùng bắt đầu hóa thành băng, sát khí mở rộng, ánh mắt như địa ngục hiện ra dáng vẻ chân chính của Satan.

Bắc Cung Tiểu Từ cách hắn không xa nhìn thấy Bắc Cung Mộ Duệ bị nhục nhã như thế, đang muốn đi lại gần giúp hắn, lại nghe thấy một giọng nói ác ma quen thuộc truyền đến: “Dựa vào cái gì?! Bằng tên tuổi lừng danh của ngài ấy, thống trị khắp hắc đạo Đại Tây Dương, là Dạ Đế đại nhân! Dựa vào ‘Tu La như gió’ tôi, cả đời đi theo chủ nhân! Dựa vào sức mạnh mà chỉ trong ngày mai toàn bộ gia tộc Brown sẽ biến mất trong châu Âu! Hầu tước Brown, xin hỏi vậy đã đủ chưa?”

Bạn đang đọc Mật Thám Thiếu Niên của Thập Tứ Khuyết, Thanh Ca Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.