Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh nam ghen

Phiên bản Dịch · 625 chữ

Bắc Cung Mộ Duệ không biết sáng sớm cuối cùng là mình hờn dỗi cái gì.

Không phải là vì buổi sáng đợi mãi không thấy tên quỷ kia đi ra, lo lắng nó có chuyện gì liền đến tìm nó, lại không ngờ vừa đúng lúc thấy nó đi ra từ khu của chú ba? Đây có gì đáng tức giận mà buồn bực?

Nhưng vì sao hắn lại không ngăn được hốt hoảng trong ngực, ánh mắt tóe ra lửa, gặp cái gì cũng không thuận mắt, thậm chí không khống chế được trực tiếp ném nó lại đó rồi đi đến công ty.

Nhà cổ cách công ty xa như vậy, hơn nữa đường từ trên núi xuống không có taxi, một người nhỏ như nó, phải xuống thế nào?

Ngay khi Bắc Cung Mộ Duệ đi tới đi lui trong văn phòng chủ tịch, khi đang lo lắng do dự cuối cùng hắn có nên quay lại đón tên tiểu quỷ kia không, lại nghe thấy tiếng cực kỳ chói tai truyền đến từ ngoài, là tiếng nói cười của tên tiểu quỷ và em ba, Bắc Cung Mộ Duệ biết sắc mặt mình bay giờ chắn chắn không tốt, hơn nữa lửa giận trong mắt cũng có thể lan đến bất kỳ chỗ nào.

Nhưng mà, tay hắn vẫn không chịu khống chế mở cửa ra.

Nhìn chằm chằm vào hai người vừa vào thang máy, nụ cười còn đọng trên môi, Bắc Cung Khinh Trần và Yểu Ương Từ chuẩn bị đi lại chỗ làm việc.

Được Bắc Cung Khinh Trần tiện đường đưa đến công ty, hai người đi đến công ty cũng là ba phút cuối cùng vào giờ làm, dễ dàng đi qua cửa kiểm soát, không bị muộn.

Hai người bước ra khỏi thang máy, chưa kịp cao hứng vì may mà không muộn, lại nghe thấy tiếng mở cửa ầm ầm, hai người theo quán tính nhìn về nơi phát ra tiếng vang kia, lại nghe thấy một tiếng rống to: “Hai người kia, làm gì ở đây?!”

Bị tiếng giận dữ làm rung động màng tai, đầu hai người rỗng ra hồi laai, một lúc Bắc Cung Khinh Trần mới tỉnh táo lại trước tiên, vô tội nhìn Bắc Cung Mộ Duệ hỏi: “Anh hai, anh làm sao thế? Em và Tiểu Từ đang chuẩn bị đi làm mà, sao vậy?”

Yểu Ương Từ cũng nhìn Bắc Cung Mộ Duệ với sắc mặt xanh mét khó hiểu từ sáng nay giờ lại giận dữ, hai mắt mở to nghi hoặc nhìn hắn.

Cuối cùng hắn làm sao vậy? Chẳng lẽ người đàn ông cũng giống người phụ nữ mỗi tháng đến ngày là lại bất an nóng giận sao? Yểu Ương Từ thầm đoán trong lòng.

Bắc Cung Mộ Duệ cũng không hiểu sao mình giận dữ đột ngột như thế, hắn làm sao vậy?!

Ảo não cào tóc, Bắc Cung Mộ Duệ lãnh đạm nói “Nếu đến đi làm, thì phải nghiêm túc, không có việc gì cũng hi hi ha ha, đây là cái chợ à?” Sau khi nói xong, cũng không nhìn hai người, ầm một tiếng đóng cửa lại, làm tâm mọi người đều hoảng sợ, biết hôm nay tâm tình chủ tịch không tốt, đều nơm nớp lo sợ tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, lo lắng không cẩn thận một cái chọc giận hắn, bị cuốn gói đuổi ra khỏi nhà.

Bắc Cung Mộ Duệ sau khi đóng cửa lại, nhẹ nhàng thấp giọng mắng một tiếng “Shit”, như một con sư tử nôn nóng cào cào tóc, thả tay ra, không hiểu vì sao mình lại nhiều lần không kìm chế được vì thằng nhóc kia.

Bạn đang đọc Mật Thám Thiếu Niên của Thập Tứ Khuyết, Thanh Ca Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.