Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiệt Duyên ( 2 )

Tiểu thuyết gốc · 2808 chữ

- Tuỳ Phong đau khổ gầm lên 1 tiếng, ảo cảnh tan nát , mơ màng tỉnh lại, ánh mắt đầy tang thương cùng bi ai sầu khổ, hạ vi ở gian phòng nào đó đột nhiên nghe thấy tiếng gầm của hắn chạy tới, thấy đôi mắt hắn đẫm lệ, đang chảy xuôi, ánh mắt đờ đẫn đầy vẻ tang thương cùng năm tháng, sự bi ai trong đó khiến tim nàng quặn đau, không biết vì cái gì khi vừa nhìn thấy hắn lần đầu, nàng đã cảm thấy 1 cảm giác thân thiết, sau đó càng nhìn càng cảm thấy dường như có thứ gì khó khiến nàng muốn mãi ở bên nam nhân này, có thể đây là cảm giác tình yêu sét đánh sao, vì vậy lâu nay nàng vẫn luôn quấn quít lấy hắn không rời, luôn chú ý mọi động tĩnh của hắn, luôn cảm thấy hắn có 1 khí chất rất đặc biệt cuốn hút nàng.

- Tuỳ phong bình phục lại sau cơn mộng, hắn thấy hạ vi chạy tới, ánh mắt vô cùng phức tạp, dù là mộng nhưng lại vô cùng chân thật, hắn dường như đã quên mất đó chỉ là 1 giấc mộng, hắn đã dung nhập hoàn toàn thần trí thành nhân vật ở trong mộng, nhìn hạ vi hắn tâm tình phức tạp, có đau khổ, có hận ý, có cảm thông , trong mộng người con gái này thật sự yêu hắn đến phát điên, có thẻ thấy nàng si tình yêu hắn thế nào, nhưng hận vì nàng mà gia đình hắn tan nát, vì nàng mà vợ hắn ngày nào cũng đứng cổng làng chờ hắn về sinh bệnh mà chết, vốn dĩ cứ nghĩ trở thành trạng nguyên có thể khiến cả gia đình hắn sống cuộc sống sung sướng cả đời, vô lo vô nghĩ, hàng xóm láng giềng cũng được thơm lây, 1 người làm quan cả họ được nhờ, ai ngờ kết cục cuối cùng lại bi thảm như vậy.

- hắn cảm thấy có chút hoảng hốt, cái thần thông này hắn còn chưa tham ngộ thấu triệt, chỉ biết ở trong mộng hắn sống 1 cuộc đời khác, giống như là được luân hồi thành 1 cuộc đời mới, hắn có thể tu luyện trong mộng, nhưng 2 lần mộng chưa lần nào dùng để tu luyện, mà chỉ như là thấy hắn ở 2 kiếp khác. giống như công pháp này muốn cho hắn hiểu về đạo luân hồi nhân quả , nhân quả ? luân hồi liền tồn tại nhân quả, chính là như vậy, kiếp trước thanh loan cùng ta là chim tước cùng chim loan, yêu nhau sống với nhau cả đời là nhân, kiếp này gặp lại là quả, luân hồi cùng nhân quả tồn tại dính liền không thể tách rời, muốn hiểu được luân hồi phải hiểu được nhân quả, đột nhiên tuỳ phong lại ngơ ngẩn rơi vào ngộ đạo.

- thấy tuỳ phong vừa tỉnh hét lên 1 tiếng lại rơi vào ngộ đạo, hạ vi trừng trừng nhìn hắn không biết phải nói gì, người khác có khi cả đời không thể ngộ đạo 1 lần, còn tên này thì hay rồi, ngồi nhìn bức tường 1 lúc ngộ đạo, ngủ dậy 1 cái lại ngộ đạo, dường như nhà hắn nuôi trồng đạo, ngộ đạo như ăn cơm uống nước đồng dạng.

- Tuỳ phong sau 1 hồi ngộ đạo tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, không gian sung quanh thiên địa đột nhiên gió nổi mây vần, dường như cà thiên địa đều cùng hắn bi ai, thiên địa linh khí dũng mãnh tạo thành 1 vòng xoáy sông đến gột rửa tinh thần hắn giống như muốn xoa dịu xoá đi nỗi đau của hắn, tu vi lập tức đột phá vào hoá thần, uy áo toả ra khiến cả toà động phủ run lên kinh động toàn bộ người trong động phủ, đám tộc nhân học kiều đều từ trong bế quan bị bừng tỉnh chạy đến chúc mừng, tiêu tâm thì kích động, tuỳ phong càng mạnh nàng con đường sau này càng thuận lợi phát triển.

- Tuỳ phong mở mắt cảm giác được bản thân tràn đầy lực lượng, hắn cảm giác giơ tay nhấc chân có thể xé rách thương thiên, 1 đấm có thể khiến đồi núi san thành bình địa. với tu vi của hắn bây giờ không cần phải sợ hãi tây môn gia tộc, dù là hợp đạo xuất hiện hắn không đánh lại có thể chạy trốn, nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ thăng hoa lúc mới đột phá, bình tâm lại , không biết cảnh giới hợp đạo kinh khủng như nào, còn chưa đánh qua không thể võ đoán.

- hiện tại hắn mặc dù hắn đã ngộ ra không gian đại đạo, nhân quả đại đạo, luân hồi đại đạo, thời gian đại đạo, thừa điều kiện để hợp đạo , nhưng tu vi chưa đủ, cơ thể hắn còn chưa thể thừa nhận, hợp đạo không chỉ có các đạo pháp dung hợp mà cũng cần thân thể mạnh mẽ chịu đựng, nếu không sẽ nổ banh xác mà chết, cho lên mới cần tu luyện tu vi lên tới hoá thần viên mãn, cả về thẻ xác và thần hồn viên mãn, mới có thể hợp đạo.

- Trong giấc mộng ta lại có thể gặp lại cha mẹ ta , chỉ là ta không thể là chính ta , đều sẽ hoà nhập vào nhân vật trong mộng, nếu như ta có thể hiểu thấu triệt hơn, có khi nào ta có thể tạo ra hoàn cảnh như ta mong muốn ? ngày trước phàm tiên mộng đã đưa ta vào mộng của nàng, hoàn cành xung quanh do nàng khống chế, ta cũng là ở thực tại bị cuốn vào , nếu như ta cũng làm được như nàng, có khi nào ta có thể mộng chính giấc mộng của ta lúc ở địa cầu ? ta có thể cứu cha mẹ, cứu tiểu hồng, giết toàn bộ kẻ đã hãm hại gia đình ta ? hơn nữa trong mộng phàm tiên mộng có nói, trong mộng của nàng thì làng là chúa tể, muốn gì được đó, tại sao ta lại không giống nàng ?

- Nghi vấn cùng thắc mắc, thần hồn tuỳ phong liền đi vào hạt châu cùng phàm tiên mộng luận đạo, không biết qua bao lâu, hắn cái hiểu cái không, cần chính mình đi cảm ngộ, chỉ khi hắn hiểu thấu triệt mới có thể tự mình làm chủ.

- ngồi nghỉ ngơi tự tổng kết phân tích cảm ngộ 1 ngày, hắn quyết định lại tiếp tục mộng đạo cảm ngộ, trong mộng vô cùng chân thật, cho dù ta không thể quay lại địa cầu, ít nhất trong mộng cuộc đời cha mẹ ta , tiểu hồng cùng ta phải viên mãn. nghĩ là làm, hắn lại nhắm mắt lại.

- hạ vi đứng cạnh nhìn hắn thật sâu, nhìn rất lâu, càng nhìn nàng càng cảm thấy dường như nàng đã từng gặp tuỳ phong, giống như là đã từng gặp từ kiếp trước, cảm giác vừa yêu vừa hận lại đau đớn đột nhiên sinh ra khiến nàng bỗng dưng rơi lệ. thấy hắn nhắm mắt lại, nàng lại cố gắng bình ổn lại tâm thần đang dao động mãnh liệt, đi tới gian phòng cùng 2 nữ nhân họ kiều tu luyện công pháp.

- Khung cảnh biến đổi , hắn thấy mình đang ở trong khu rừng có chút quen thuộc, ồ đây chính là sâm lâm, nơi mà hắn từng bị đuổi giết, chợt phía trước có tiếng chém giết, nguyên khí nổ tung bay đầy trời, hắn vội lao tới, đúng lúc này từ xa, hắn thấy lý thiến , đang bị trọng thương chờ chết, não hải ầm vang như có tiếng sấm, lý thiến trước mắt chính là thê tử của hắn, từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã của hắn, ngày đêm chăm sóc hắn, ngày nào cũng đứng cổng ngóng nhìn chờ hắn trở về suốt 10 năm mà ngã bệnh qua đời,

- Nỗi nhớ nhung đột nhiên bộc phát, nhìn nàng ngồi đó máu me đầy người chờ chết , sự tức giận tới đỉnh điểm bộc phát, sát khí toả ra khiên trời đất kết băng thành thực chất, bông tuyết đang rơi từ trắng hoá thành màu đỏ, hắn hét lớn 1 tiếng, toàn thân bốc lên ngọn lửa chu tước màu đen, nguyên thần ngưng đọng thành 1 người mặc chiến giáp màu đen với đôi cánh sau lưng, hắn dường như quên hết mọi thứ xung quanh , chỉ còn 1 ý nghĩ chính là giết kẻ đã làm tổn thương vợ hắn, lao với tốc độ ánh sáng, như 1 vị chiến thần hàng lâm, 1 giáo tích súc đầy sự giận giữ tột cùng , không gian bị xé rách, nơi ngọn giáo đi qua đều để lại 1 vùng không gian màu đen , tiếng hét thảm vang lên, tên tu vĩ tây môn bị hoá thành màn mưa máu.

- Tuỳ phong run rẩy đi tới nhìn nàng, đút đan dược cho nàng ăn, hắn thì thào, sẽ không ai có thể tổn thương nàng, đời này kiếp này ta sẽ bảo vệ nàng, lý thiến ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hắn, người trước mắt cho nàng cảm giác quen thuộc, nàng liền hỏi , huynh là ai ?

- ta sao ? hắn lúc này không biết trả lời nàng thế nào , nước mắt tự động chảy xuôi, 1 lúc lâu sau hắn nhìn thẳng vào 2 mắt nàng hỏi nàng tin vào luân hồi sao ?

- ta không biết nữa, nhưng từ cõi u minh cho ta cảm giác giống như ta đã gặp huynh, ta đã ở đây hơn 3 năm , chỉ để huynh quay lại gặp ta 1 lần, nói cho ta biết huynh là ai, nói rồi nàng phất tay, hiện ra rất nhiều bức tranh nàng đã vẽ suốt 3 năm, từ lần gặp hôm đó ,

- từ lần gặp đó , đầu óc ta luôn chỉ nghĩ tới huynh, dường như huynh đã từng là người vô cùng quan trọng trong đời ta, mỗi khi nghĩ tới huynh ta lại thấy nỗi nhớ không thể tả, cùng cơn đau như muốn xé nát ruột gan, ta đã quay lại nơi này chờ huynh, ta cảm giác được chỉ cần ở đây chờ đợi, sẽ có ngày huynh quay lại, dù là thật hay là mơ, huynh sẽ quay lại.

- nguyên thần hư ảo sau lưng dần dần tan biến, ngọn lửa bao chùm toàn thân dần dần tan biến, gương mặt tuỳ phong hiện ra, lý thiến nhìn mặt tuỳ phong vừa quen thuộc vừa xa lạ, nàng bỗng nhiên bật khóc hét lớn, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy.

- Mộng cảnh lại tan vỡ, lần này tuỳ phong dường như hiểu ra, kiếp trước gặp lý thiến là nhân, kiếp này gặp lại là quả, đây cũng là lý do vì sao lúc đó, khi thấy lý thiến bị trọng thương thê thảm bên bờ sinh tử , trong lòng lại đột nhiên bộc phát lửa giận ngập trời, khiến chiến lực lúc đó bộc phát mạnh gấp bội lúc bình thường.

- mọi khi đều gọi nàng là lý thẩm , lúc đó lại nói 1 câu nàng bị thương nặng quá rồi, giống như không phải do hắn nói ra, mà là bột phát tự nói ra.

- Đại đạo quả nhiên khó hiểu, thật thật giả giả khó có thể lý giải, bảo sao trên đại lúc 3600 đại đạo nhưng chưa từng có ai ngộ ra đại đạo sinh tử luân hồi,

- Có lẽ đến lúc rời đi, chỉ ngồi trong động phủ tu luyện ta cảm giác đã tới bình cảnh, không thể tu luyện thêm được nữa, ta cần cơ duyên, cần trải nghiệm sinh tử, cần chém giết , còn cần phải đi làm thịt đám tây môn gia tộc, ta cùng thiến thiến đều suýt mất mạng dưới tay bọn chúng, việc này cũng lên đòi lại cái công đạo.

- Tuỳ phong rời đi mang theo tiểu tâm, còn hạ vi nhất quyết lẽo đẽo theo sau không rời, đôi cánh đã được nàng thu lại vào trong cơ thể, sau lưng được 1 cái áo choàng che phủ , nàng quấn 1 cái khăn bằng lông thú gì đó màu trắng tinh quanh cổ, quần áo nguyên 1 bộ màu trắng từ trên xuống dưới, toàn bộ che phủ làn da màu vàng kim của nàng, gương mặt cũng bị 1 lớp sương trắng bao phủ, sẽ không ai có thể nhận ra nàng là điểu tộc.

- Hắn không vội thuấn di dời đi, mà từ từ tiến tới, với tu vi của hắn bây giờ dù là yêu thú hoá hần cũng chỉ là tiện tay 1 vỗ liền chết banh xác, chậm raĩ đi thu thập tinh hạch, dược liệu, không ai chê nhiều tiền tài của cải.

- vài ngày sau đột nhiên hắn nhận được tin tức của thanh loan, nàng nói lý thiến đã quay về bắc băng cung tự tuyệt bỏ mình, chỉ để lại 1 ngọc giản phong ấn , nói giao cho hắn.

- Tuỳ phong run rẩy , toàn thân như hoá đá, tại sao lại như vậy ? không phải chỉ là mộng sao ? 2 mắt đỏ đậm đầy tia máu, cảm giác đau đơn bi ai tràn ngập trong lòng, hắn đã hứa kiếp này sẽ bảo vệ nàng, cho dù nàng không nhớ kiếp trước, hoặc có thể nói kiếp trước đều là mộng do hắn tạo ra, thì hắn cũng sẽ bảo vệ nàng ở kiếp này, vậy mà chỉ mấy ngày sau hắn còn chưa gặp nàng , nàng đã tự tuyệt chết đi, cảm giác trái tim như bị ai đó bóp nát, hắn ngửa mặt lên trời gào rống, khiến rừng núi rung chuyển , yêu thú sợ hãi chạy toán loạn, ngay cả yêu thú hoá thần cách hắn 100km cũng giật mình hoảng sợ bỏ chạy xa khỏi trung tâm tiếng rống.

- Tuỳ phong lập tức xé rách không gian, cuốn lấy hạ vi cùng tiểu tâm thuấn di rời đi, từ đây về thành thị cấp 4 gần hơn nhiều so với đi lên thành thị cấp 5, với tu vi của hắn thuấn di không đến mấy phút liền có thể trở về truyền tống trận ở hoắc nguyên thành, sau đó sẽ truyền tống trực tiếp lên thành thị cấp 7, từ đó lại thuấn di chạy tới bắc băng cung.

- Ánh sáng loé lên, 3 người tuỳ phong xuất hiện bên trong tuyền tống trận tại thành thị cấp 7, vừa thấy đám người hiện ra, 1 tên đứng canh truyền tống trận có vẻ là đội trưởng mở miệng, không biết 3 vị là người thế lực nào truyền tống đến đây, có giấy thông hành hay không

- lúc bình thường tất nhiên tuỳ phong sẽ khách sáo, nhưng lúc này lòng đang rối như tơ vò, hoả khí bừng bừng làm sao có thể lắm lời,

- CÚT , 1 tiếng quát lên đất rung núi chuyển, mặt đật rung lắc mạnh như động đất cấp 9 , toàn bộ đám binh sĩ thổ huyết bay đi mấy trăm m, trên không trung tiếng hét thảm vang lên ,máu phun đầy trời.

- lúc này không gian giao động, 1 lão già hiện ra, các hạ không khỏi quá phận đi, tại hạ là, còn chưa kịp chờ hắn nói xong, 1 nắm đấm đã phóng to hiện ra trước mặt hắn, kèm theo tiếng quát

- kẻ nào cản ta chết, sát khí phô thiên cái địa toả ra khiến không gian sền sệt, giống như có 1 lớp màng mỏng bao quanh cả 1 vùng không gian này, ầm 1 tiếng lão già bị 1 đấm hét thảm bay tít lên trời , không ngừng có tiếng thổ huyết vang lên

- tuỳ phong liền mang theo 3 người xé rách không gian , thuấn di đi thẳng tới bắc băng cung, hắn có thể dựa theo ấn ký lưu lại trên mi tâm của thanh loan mà tìm tới nàng.

- khu truyền tống trận sau khi tuỳ phong rời đi, tiếng xì xào bàn tán khắp nơi, không biết vị tiền bối hoá thần này là người phương nào, ai trọc lão tức giận tới vậy, ngay cả thành chủ tuyết thành cũng không cho mặt mũi, 1 đấm đánh bay.

Bạn đang đọc Mắt Định Càn Khôn sáng tác bởi vodanhbm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodanhbm
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.