Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngộ Đạo

Tiểu thuyết gốc · 2229 chữ

- tuỳ phong chỉ tuỳ tiện ngồi đọc 1 chút cảm ngộ hoá thần của vị tiền bối này, hắn đang rảnh chờ tiểu tâm đột phá, không có việc gì làm, đi tra hỏi nữ nhân điểu tộc thì không moi được thông tin gì quan trọng, chỉ biết được mỗi tên nàng là hạ vi, mặc dù có ấn ký nô lệ, khống chế sinh tử trong 1 ý niệm, nhưng hắn và nàng cũng không có thù oán gì, việc giết 11 nhân tộc lúc đó cũng là do súc động váng đầu, muốn cứu 4 người có thể nói tiếng địa cầu mà làm ra

- hạ vi vô cùng ương ngạnh thà chết không khai bất kì điều gì hắn hỏi, uy bức lợi dụ thế nào cũng không được, hắn không biết nếu hắn thực sự hạ sát thủ hắn cũng đã chết, hạ vi ấn ký đã hồi phục 1 kích cũng có thể giết chết hoá thần, nếu tuỳ phong hạ sát thủ nàng có thể đồng quy vu tận, cả 2 cùng chết , nhưng hạ vi lại không thèm nói cho hắn biết điều này.

- thực tộc hạ vi sống ngay sát tộc của 4 người kia, mặc dù là điểu tộc, nhưng lâu nay cũng là sống ở ẩn, điểu tộc từ thời thái cổ cũng có phân ra làm nhiều nhánh , không phải nhánh nào cũng hiện thế, 2 tộc hàng xóm láng giềng nhiều đời giao hảo thông gia, bọn họ đánh nhau chỉ là tiểu đả tiểu nháo cũng không hạ sát thủ, còn đám nhân tộc kia chẳng qua quen trong động phủ, kinh diễm trước vẻ đẹp của nàng cùng thực lực mà nịnh nọt theo đuổi, chết cũng không có gì.

- nàng thấy tuỳ phong cũng có ngôn ngữ địa cầu giống 4 người kia, dù là câu nghe được câu không , không hiểu cho lắm thì cũng biết bọn họ là đồng tộc, 1 gia tộc có rất nhiều người , nàng cũng không thể biết hết người trong gia tộc hàng xóm kia được.

- nàng cũng chỉ là 1 tinh anh trong gia tộc, quen vài trăm người ở tộc hàng xóm, tinh anh và chân truyền không thể quen hết , lại thấy tuỳ phong có cánh thiên thần màu đen, liền đoán là họ hàng thông gia lên cũng nghĩ hắn sẽ không thực sự làm gì nàng, việc 2 nhà thông gia bao đời nay sinh ra dị chủng là bình thường, còn về ngôn ngữ, chỉ có nữ nhân lấy chồng bên kiều tộc mới sẽ học ngôn ngữ nhà chồng, họ hàng nhà nàng có người làm dâu bên đó cho lên nàng cũng học chơi chơi 1 chút cho vui, biết đâu sau này cũng thông gia bên đó thì sẽ học nhanh hơn.

- mỹ nữ sính anh hùng, cảnh tuỳ phong mạnh mẽ càn quét, khí tức toả ra cường đại mê người nàng cũng không ngoại lệ sùng bái và yêu thích, nàng tự cho rằng tuỳ phong cũng thuộc gia kiều tộc biết mối quan hệ này lên mới không ghiết nàng lúc đó, còn việc đánh ấn ký nô lê, có thể coi như là 1 lời tỏ tình, muốn nàng làm nô lệ , nô tì của hắn, nhưng nếu muốn , nàng muốn làm vợ hắn ít nhất làm thiếp mà không phải làm nô tỳ, cho lên nàng mới ương ngạnh không hợp tác như vậy, cùng lắm về đến gia tộc người lớn xoá bỏ ấn ký là được,

- nhưng nàng sẽ không xoá cũng không nhờ xoá, đây là ấn ký chứng minh hắn đã chọn trúng nàng, chỉ là 2 bên chưa đạt thành hiệp nghị mà thôi, nàng ít nhất muốn làm thiếp không muốn làm nô tỳ, còn hắn muốn nàng làm nô ty của hắn, nàng bĩu môi thầm nghĩ trong đầu, người ta cũng là thiên kiêu trong tộc, chưa tới 1000 tuổi cũng là vấn đỉnh hậu kỳ, dựa vào cái gì không được làm thiếp mà phải làm nô tỳ.

- nhưng tuỳ phong không hiểu suy nghĩ trong lòng nàng, giết không giết được , thả không muốn thả lên cứ kệ nàng, hắn ngồi đọc cảm ngộ về hoá thần của kiều vân, còn hạ vi thì ngồi đối diện ngắm hắn từ đầu đến chân, cứ ngồi ngắm như vậy, thi thoảng lại mỉm cười , thi thoảng lại nhếc mũi bĩu môi, chả hiểu nàng đang nghĩ cái gì , thần kinh mà,

- không biết đọc qua bao lâu, bông nhiên tuỳ phong như cảm ngộ được điều gì đấy, con người hay tu sĩ sống đề cần có mục tiêu, nhưng khi chết là hết cát về với cát bụi về với bụi, mục tiêu của ta là đi tiên giới tìm phụ thân, ta khao khát điều này dẫn tới dù lúc ngủ ta cũng muốn mình trở thành tiên nhân tìm thấy phụ thân, vì vậy ta ngộ ra mộng đạo, sau đó ta lại nghĩ đến sau khi ta lên tiên giới , phụ thân ta lại đã đi tới 1 nơi xa hơn, có thể là đã tìm được đường về địa cầu, lúc đó ta như đứa trẻ bị vứt bỏ ta sẽ làm gì, cảm giác bi ai , dần dần ta ngộ ra đạo bi, thế giới theo ta được biết có 3600 đại đạo 7200 tiểu đạo, nếu như ngộ hết ta lại trở thành gì ? cường đại đến mức nào ? cha ta đã ngộ ra bao nhiêu đạo, đã đi trước ta bao nhiêu năm, ta luôn đuổi theo bước chân cha ta, vậy bao giờ mới đuổi kịp, ta lại ngộ ra đạo thời gian,ta muốn thời gian chậm lại thậm chí dừng lại để ta đuổi kịp bước chân người.......

- tuỳ phong càng đọc càng cảm thấy tinh thần như bị hút vào 1 thế giới kỳ dị, hắn lúc này không biết hắn đã ngộ đạo, hạ vi 1 bên kinh ngạc, không nghĩ tới người này tư chất thiên phú nghịch thiên như vậy , nàng cảm giác được tuỳ phong rất trẻ, khí huyết của hắn chắc chắn dưới 500, còn thấp hơn nàng vài trăm tuổi, vậy mà tu vi mạnh hơn nàng, còn là luyện đan sư lục phẩm, bây giờ lại mới ngồi đọc chưa hết 1 bức tường đã ngộ đạo, thiên phú này bảo sao kiêu ngạo muốn ta làm nô tỳ, loại người này chỉ có thánh nữ trong tộc hoặc là đệ tử chân truyền mới xứng với hắn, nghĩ tới đây nàng có chút tự ti mặc cảm bi ai.

- trong tộc cũng nhiều tài tuấn theo đuổi nàng , nhưng nàng đều thấy họ không xứng, bây giờ gặp 1 người cảm thấy xứng với mình , thì lại nhận ra mình không xứng với người ta, nhưng nàng sẽ không bỏ cuộc chờ hắn ngộ đạo xong nàng sẽ tỏ tình với hắn, nếu hắn không đồng ý , vậy ta sẽ ... sẽ cố gắng hơn để hắn thừa nhận ta. 1 ý nghĩ quyết tâm mạnh mẽ hiện lên trong đầu.

- lúc này tuỳ phong đang rơi vào ngộ đạo, hắn lại nghĩ ta cố gắng tìm đường về địa cầu, vậy về rồi sẽ làm gì, thời gian trôi qua cả nghìn năm, mộ cha mẹ đã xanh cỏ từ lâu, người thân trên đời không còn ai, lúc đó ta đi đâu về đâu, cha mẹ ta lúc đó có khi đã luân hồi cả trăm kiếp , luân hồi sao ? con người chết đi không phải thật sự đã chết, họ chỉ là chết đi ở kiếp này để sinh ra ở 1 kiếp mới, chết là bắt đầu của cuộc đời mới, chết là sinh , sinh ra rồi lại chết, cứ như vậy tuần hoàn, nếu ta tìm được cha mẹ luân hồi chuyển thế , kiếp trước không thể phụng dương kiếp này ta có thể, sinh là gì ? tử là gì ? tử không phải là tử , mà tử là sinh , sinh rồi lại tử,

- đột nhiên trong đầu loé sáng, 1 bức rèm như được kéo lên, hắn lại ngộ ra đạo luân hồi, ngộ ra đạo thời gian , tu vi còn chưa đạt tới vấn đỉnh viên mãn đã có thể ngộ đạo, chuyện này mà để đại lục biết chắc chắn sẽ gây ra trấn động toàn đại lục.

- phải biết muốn ngộ được đạo thúc dục được đạo pháp cần phải có nguyên thần cường đại có nguyên thần thuế biến, phù hợp với đạo, hắn còn chưa thuế biến nguyên thần, nguyên thần còn chưa hoà hợp với đạo, vậy mà lại có thể ngộ được 2 đại đạo. tự cổ chí kim chỉ có mình tuỳ phong làm được điều này.

- không biết trải qua bao lâu, có lẽ 1 tháng 2 tháng hoặc 3 tháng, tuỳ phong mở mắt ra ,ánh mắt vô cùng tang thương , giống như hắn đã trải qua cả trăm lần luân hồi, giống như hắn đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, sau 1 lúc ánh mắt tang thương thu niễm, thay bằng ánh mắt thanh minh cùng trí tuệ loé lên, hắn cảm thấy đạo pháp tràn ngập không gian, hắn đã đạt tới cảnh giới hoá thần rồi sao ? tu vi vẫn là vấn đỉnh trung kỳ , nhưng nguyên thần hắn đã có thể so với hoá thần, hắn đã ngộ ra 2 đại đạo.

- ta ngộ đạo bao lâu rồi ? nhìn điểu nhân hắn hỏi , hạ vi bĩu môi, 2 tháng rồi, nô tỳ kia của huynh cũng đã đột phá vấn đỉnh sơ kỳ, đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện với hắn 1 câu dài như vậy. tuỳ phong có chút ngạc nhiên.

- ngươi tỉnh ngộ rồi sao ? vậy tốt , trả lời những câu hỏi trước kia của ta, ta thả nàng tự do

- huynh nằm mơ, đã ấn ký người ta rồi còn muốn bỏ, làm gì có chuyện tốt như vậy, huynh đã án ký ta là người của huynh , huynh không thể bỏ ta, nói rồi nàng trừng mắt nhìn hắn, như thể hắn mà dám bỏ rơi nàng , nàng sẽ ăn tươi nuốt sống hắn,

- tuỳ phong ngơ ngác, chuyện gì sảy ra ? ta chỉ là ngộ đạo 1 cái nữ tử này đầu óc đã không dùng được , phải chăng là loại người thích bị ngược đãi ?

- ta nói cho huynh biết, tuy ta không phải thánh nữ, không phải chân truyền , nhưng cũng là tinh anh trong tinh anh, ta thà chết cũng không chịu làm nô tỳ của huynh đâu, ít nhất phải làm thiếp.

- tiếng nói chém đinh chặt sắt, tuỳ phong ngơ ngẩn 1 lúc giờ mới hiểu, thì ra nàng nghĩ rằng ta ấn ký nô lệ nàng là vì nàng chỉ xứng làm nô lệ không xứng làm thiếp , đây là cái suy nghĩ quái đản gì ? người không biết sống chết của người bị ta khống chế sao ? đây là khống chế sinh tử của ngươi có được không .

- tuỳ phong trong lòng hò hét , gặp phải 1 con dở , mặc kệ nàng để xem mấy công pháp kia đã dùng được chưa, nghĩ rồi hắn chìm tâm thần vào hệ thống , quả nhiên mấy công pháp ngày trước chữ đỏ màu xám không cho học , bây giờ đã có thể học nhưng chữ vẫn màu đỏ, vẫn là cần tăng lên tu vi.

- 1 thuật pháp thần thông lại là mộng luân hồi , đọc xong giới thiệu có chút bá đạo, thay đổi tư tưởng trong mộng, ví dụ như ngoài thật điểu nhân này chưa chết , nhưng nếu trong mộng ta giết chết nàng, thì những người nhìn thấy ta giết nàng, ở ngoài thật đều cho rằng nàng đã chết , trong mộng ta tăng lên tu vi ngoài thật không tăng lên, nhưng đã có cảm ngộ tăng lên tu vi, đến lúc tăng tu vi là không còn bình cảnh, trong mộng ta tu luyện công pháp ngoài thật đương nhiên có thể thi triển thì ta đã học trong mộng, như vậy chẳng phải nằm 1 giấc mộng 100 năm, tỉnh dậy ta liền thông thuận thuật pháp, trong khi ở ngoài thật chỉ là 1 giấc mộng, là 1 giấc ngủ vài tiếng hoặc vài ngày ? thuật pháp thật cường đại, còn luân hồi là sao ? để xem .....

- aaa thật kinh dị, trong mộng ta gặp ai đó, reo nhân quả với người đó, đến lúc gặp ngoài thật, người đó sẽ nhớ ra cho rằng đó là kiếp trước, ví như bây giờ ta đưa hạ vi vào mộng, ở trong mộng là kiếp trước, chúng ta là phu thê, vậy thì hiện tại khi nàng nhớ lại nàng liền thành thê tử của ta, trong mộng ta cứu nàng, ngoài thật nàng liền nợ ta ân tình , thay đổi tư tưởng bằng giấc mộng ? phải tu luyện thử xem.

Bạn đang đọc Mắt Định Càn Khôn sáng tác bởi vodanhbm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodanhbm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.