Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vẽ Tranh

Tiểu thuyết gốc · 2178 chữ

- Vừa mở mắt, tuỳ phong liềm cảm ứng, nhân quả luân hồi của hắn quả nhiên tăng cao 1 bậc, đã đạt tới sơ thần trung kỳ, ngoài ra còn có thêm 2 đạo nữa là âm đại đạo cùng hoạ đại đao, có điều 2 đạo này rất yếu ớt , nếu không cảm ngộ tăng lên tới sơ thần thì không có tác dụng gì .tu vi cũng mới phàm thần trung kỳ ,

- Tuỳ phong liền đức dậy vặn eo lắc hông, nằm lâu cũng có cảm giác mỏi lưng, tuỳ phong toả ra thần thức, thấy không gian vắng vẻ không có ai, dù sao nơi này là 1 nơi rất kín đáo, xung quanh bao phủ núi rừng, đây có thể nói là 1 cái khe được tạo ra bởi vô số ngọn núi .

- Tuỳ phong đi ra khỏi trận pháp , tìm kiếm dược liệu về luyện chế đan dược , có đan dược hỗ trợ tu vi sẽ tinh tiến nhanh hơn, thi thoảng gặp 1 con yêu thú sơ thần đi lạc, hắn liền chém giết , lấy da để làm giấy vẽ tranh, lấy móng vuốt làm thân bút, lấy lông yêu thú làm ngòi bút, còn mực vẽ đương nhiên là các sợi đại đạo.

- ở thế giới này hoạ sư đều cần có bút tốt , giấy tốt để vẽ tranh, giấy hay bút đều chế tác thành pháp bảo, mới có thể chứa đựng đại đạo cường đại, mới có thể vẽ ra bức tranh sánh ngang pháp bảo, nhưng hiện tại hắn là đang chạy nạn, 1 nghèo 2 trắng, vô cùng yếu đuối, chỉ có thể lấy da thú làm giấy , da thú sơ thần đương nhiên có thể chịu được đại đạo pháp tắc sơ thần khắc lên, bút và lông đều là chế từ sơ thần yêu thú đương nhiên cũng chịu đựng được pháp tắc đại đạo sơ thần.

- Có bút có giấy, hắn liền muốn thử đi vẽ tranh , cảm ngộ hoạ đạo , đi qua 1 cái cây cổ thụ, hắn chợt nhớ tới đàn ghi ta, liền chặt 1 cành cây chế tác làm đàn, lông thú làm dây , vậy là có 1 cái đàn ghi ta vô cùng đẹp.

- tuỳ phong vác đàn lên đỉnh 1 ngọn núi , từ trên này nhìn xuống , hắn không nghìn thấy được cái khe mà mình từng ẩn thân, quả nhiên chỗ trốn rất kín đáo, không dụng tâm đào 3 tấc đất nơi này, khó có người phát giác được .

- ở trên đỉnh núi này, hoa cỏ mọc tứ phía, nơi này đồi núi hiểm trở, là 1 ngọn núi trọc ngoài hoa cỏ không có gì, cho lên sẽ không có yêu thú trú ngụ hay ở nơi hoang vắng này sinh sống, hắn ngồi trên đỉnh đồi, chọn 1 góc đẹp nhất, góc này có thể nhìn thấy xa xa có núi, có thác nước, có hoa cỏ, có cây cổ thụ với những tán lá đang xoè ra nổi bật trên 1 ngọn núi, phong cảnh vô cùng đẹp, dưới chân núi thác nước chảy thành 1 con sông nhỏ chạy dài.

- hắn liền ở nơi này vẽ tranh cảm ngộ hoạ đạo, vẽ tranh quả thật không đơn giản, mỗi 1 đạo sẽ có 1 màu sắc khác nhau, cần am hiểu màu sắc của các đạo, mới có thể vẽ ra 1 bức tranh hoàn mỹ, càng hiểu nhiều đạo bức tranh càng sinh động nhiều màu sắc, lấy thổ đạo vẽ núi , mặt đất, lấy sinh cơ đạo vẽ cây cối, lấy thuỷ đạo vẽ thác nước , lấy phong đạo vẽ gió thổi lá vàng rơi,

- dần dần 1 bức tranh phong cảnh màu giắc giống tới 70% phong cảnh hắn nhìn thấy trước mắt, được hiện lên trên bức tranh, núi non hoa cỏ , cây cối, gió , nước, mấy con vật nhỏ bé , trong đó có 2 con nhìn như con hiêu, 1 con chết nằm đó toát ra tử khí, 1 con đang bên cạnh khóc than , ánh mắt bi ai buồn bã sinh ly tử biệt, tử đạo nhân quả luân hồi đạo đều thể hiện vào bức tranh.

- tuỳ phong cũng không biết , nhờ vào vẽ tranh mà các đạo của hắn đang dần dần mạnh lên, giống như đang được mài dũa trở lên cứng cáp dẻo dai hơn. đột nhiên dưới xuối gần thác nước nhô lên 1 cái đầu màu đen, hắn quá tập trung vào vẽ tranh mà không để ý xem là người này từ khi nào xuất hiện

- từ cái đầu nhô lên , sau đó là phần vai, sau đó là lưng, rồi mông, rồi chân, dần dần thân hình nổi lên , nhìn bóng lưng có thể thấy là 1 nữ nhân, tiếp đó nàng cũng không quay đầu, đi thẳng về mỏm đá nhô lên ở phía trước, sau đó bước lên đứng trên mỏm đá, nước trên thác rơi xuống trút qua đầu nàng chạy xuống đến chân nàng, thân hình nàng chở lên lúc ẩn lúc hiện trong thác nước.

- thật là đẹp, nhờ có nữ nhân đứng trên mỏm đá chỗ chân thác nước này, để nước dội lên người, mặt nàng lại ngửa lên trời 45 dộ, giống như cảm thụ nước phả vào mặt trôi xuống đến chân, hình ảnh kết hợp bức tranh lại càng sống động.

- hắn liền vẽ thêm 1 người nữ nhân , thân hình vô cùng nóng bỏng đang đứng trên tảng đá, bị nước trút xuống , tổng thể toàn thân bị nước che phủ mất 1 phần 3 , nước như chia làm nhiều luồng thô to bằng cánh tay phủ xuống ẩn hiện phần mông , phần lưng, phần vai, thân hình cao 2m , dù ngắm nhìn ở phía sau cũng thấy cơ thể rất đều đặn, dáng vô cùng đẹp, chân dài, lưng dài, eo thon, vai thon,

- vẽ xong hoàn mỹ bức tranh, tuỳ phong lúc này mới nhận ra các đạo mà mình vẽ bức tranh này dường như có tăng tiến 1 mảng. hắn rất là vui mừng, liền lấy đàn ghi ta ra đánh.

- hắn nghĩ khoảng cách quá xa, lại thêm nữ nhân kia ở dưới thác nước , sẽ không nhìn thấy hắn ở nơi này vẽ tranh đánh dàn, tiếng đàn không lớn sao có thẻ át được tiếng thác nước chảy ầm ầm nơi xa.

- dạo bước...đi khắp chân trời... có gió có mây theo cùng ta..........

- tiếng đàn hát vang lên, tâm tình hắn được hoà vào làn điệu, âm đạo của hắn khiến tiếng đàn hát của hắn bay đi xa vài trăm m, nhưng nó đang lớn mạnh lên, đang xa dần xa dần, hắn cũng không biết điều này, cũng không biết tiếng đàn hát của hắn đều lọt vào tai nữ nhân ở xa cách cả km kia, thần thức của nàng vốn dĩ có thể thấy hắn, có thể nhìn thấy bức tranh mà hắn vẽ, có thể thấy hắn vẽ nàng , chỉ là tu vi của tuỳ phong lúc này quá cùi bắp không phát hiện ra mà thôi.

- mặt trời bắt đầu xuống núi, bóng đêm sắp bao phủ, hắn liền xuống núi, đi về nơi trú ẩn, từ ngày hôm sau, sáng sớm hắn liền đi vẽ tranh đàn hát, tiếp đó mới đi tìm kiếm dược liệu, trời tối liền về hang trú ẩn, cuộc sống trôi qua 1 cách bình đạm. giống như thần tiên ẩn cư sơn lâm sống cuộc đời thần tiên không tranh với đời.

- trong các bức tranh của hắn không thiếu bức có xuất hiện của cô gái kì lạ kia, lúc thì ngồi trên mỏn đá lấy chân đá nước , giống như cố ý rất phối hợp để hắn vẽ ra những kiệt tác vậy, lúc thì lấy 2 tay hất nước tung lên trời, nhưng tất cả các bức tranh có nàng đều chỉ là bóng lưng.

- hắn chưa từng 1 lần nhìn thấy đằng trước mặt, không biết già hay trẻ xinh hay xấu, mặt trước lồi lõm thế nào, duy chỉ có bóng lưng, nhưng dựa theo bóng lưng cùng hành động nghịch nước, có lẽ là 1 cô gái trẻ.

- ngày thứ 7 khi hắn thu tranh chuẩn bị đi hái thảo dược sau đó về hang luyện đan, thì 1 cô gái buộc tóc 2 bím cao chừng 1m6 xuất hiện, là 1 nhóc con nhìn mặt như 15-16 tuổi,

- ra mắt công từ , tiểu nữ đường đột xin công tử chớ trách

- không biết cô nương là ??

- tiểu nữ chỉ muốn gặp công tử để thay người trong tranh xin tranh

- aaa

- cô bé che miệng cười khúc khíc, công tử là thật không biết chủ nhân nhà ta cố ý để công tử vẽ sao ?

- aaa

- tuỳ phong lại a 1 lần nữa, nghại nghùng mặt có chút đỏ lên, tiểu nha đầu kia lại càng cười khanh khách

- tuỳ phong từ nhẫn giới chỉ lấy ra 6 bức tranh , cả bức vừa vẽ là 7, trong đó có 3 bức vẽ cô gái kia

- nghượng ngùng, ta là thật không ....

- tuỳ phong cũng không biết giải thích thế nào cho phải đành thôi không giải thích nữa , đưa 3 bức tranh có vẽ nữ tử kia đưa cho tiểu nha đầu.

- 1 bức tranh vẽ nàng đứng dưới thác nước trên mỏm đá, 1 bức tranh vẽ nàng ngồi trên mỏn đá dưới thác nước, còn 1 bức chính là vè nàng đang dưới nước chỉ hở phần lưng , đang lấy tay hất nước.

- Đa tạ công cử, không biết công tử thuộc môn phái nào, là đang ở đây cảm ngộ hoạ đạo cùng âm đạo sao ?

- ta không còn gia tộc tông môn, ở nơi này đúng là cảm ngộ hoạ đạo cùng âm đạo.

- Đa tạ công tử ban tranh, đây là lệnh bài của chủ nhân nhà ta, nếu sau này có đi qua phía nam , có gặp phải sự tình gì khó khăn, đưa ra lệnh bài có lẽ có thể giúp công tử giải quyết.

- đa tạ cô nương,

- công tử không biết quý tính đại danh là gì ?

- ta là tuỳ phong

- tuỳ phong công tử, có duyện gặp lại

- có duyên gặp lại

- nói rồi 2 người chia tay, tuỳ phong bước xuống núi , đi kiếm dược liệu loang quanh dưới chân mấy ngọn núi. cũng không quay đầu nhìn lại .

- nhờ vào chăm chỉ nỗ lực cũng như hắn rất có thiên phú vẽ tranh hoặc là vốn do cảm ngộ nhiều đại đạo, nửa năm hoạ đạo đã đạt tới sơ thần , chỉ có âm đạo ngay cả phàm thần cũng chưa đến,

- nửa năm tích cóp đi tìm dược liệu, cùng với trong trữ vật giới chỉ của sơ thần cổ mộc không thiếu dược liệu sơ cần cùng phàm thần, giúp hắn có đủ dược liệu luyện đan khiến hắn hiện tại tu vi đã là phàm thần hậu kỳ, với tu vi này, hắn có thể dễ dàng trở thành ngoại môn đệ tử 1 tông môn nào đó.

- hắn không phải là sơ thần cổ mộc, cho lên cho dù có gặp phải đám người đuổi giết cổ mộc cũng không sợ , đã đến lúc xuống núi nghe ngóng, hắn cần tìm 1 tông môn cường đại có thể đối kháng với cổ tộc, lúc đó có giết chết cổ khôn cũng có người gánh vác cho hắn.

- đi hơn 1 tháng , hắn liền tới được 1 thành trì , nơi này là thành trì trông rất kiên cố cùng toả ra khí thế mạnh mẽ vô song, thành trì hằng nhạc thành.

- trong thành trì này tuỳ phong liền thấy có rất nhiều hội quán, tụ tập rất đông người, nộp thần tinh hắn liền vào quan sát 1 chút, không ngờ nơi này là âm đạo quán, nghe vài bản nhạc hắn liền rời đi, lại vào 1 cái hội quan khác, là hoạ hội quán , nơi này tụ tập toàn người yêu thích vẽ tranh, xem 1 chút , nghe ngóng mọi người thảo luận cùng bàn tán, hắn phát hiện, tranh ở nơi này rất có giá, bán được không ít thần tinh

- với bức tranh sơ thần của hắn, ít nhất mỗi bức cũng phải được 1000 hạ phẩm thần tinh. trong giới chỉ của sơ thần cổ mộc, cũng chỉ có gần 1 vạn thần tinh hạ phẩm, trung phẩm trở lên đã dùng để trị thương hết , hắn bây giờ đang rất ngèo, cần đi bán tranh, bán đan dược , mua dược liệu rồi lại luyện đan bán kiếm tiền.

- tu vi của hắn đã có thể luyện chế sơ thần đan.

-

Bạn đang đọc Mắt Định Càn Khôn sáng tác bởi vodanhbm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodanhbm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.