Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến lớp

Tiểu thuyết gốc · 1704 chữ

Sau khi Gold bỏ đi thì mọi người dần giải tán, Wind cũng không nán lại nữa mà lên đường trở về nhà của mình.Tuy nhiên Wind chưa kịp rời khỏi đã có một bóng người bất chợt đi ra chặn đường của anh lại.

-Con không muốn chào hỏi ta một tiếng nào sao.

Người vừa lên tiếng là Silver, Silver vừa nói vừa tháo lớp mặt nạ của mình ra. Ẩn sau lớp mặt nạ là một gương mặt đầy vẻ tri thức, với ánh mắt sắc lẻm và một bộ râu tuy có hơi dài nhưng vẫn được cắt tỉa gọn gàng.

-Đây là nhiệm vụ thất bại nên con không có mặt mũi nào để chào ngài. Đáp lại ánh nhìn hiền lành của Silver, Wind trả lời với thái độ rất xa lạ.

-Ta hiểu rồi.

Nói xong Silver cất bước rời đi, ngay khi bước qua Wind ông còn vỗ vai Wind căn dặn:

-Cẩn thận Arley và Gold!!!

Khi Silver dần biến mất khỏi tầm mắt của Wind thì Wind vẫn một mình đứng đó với bao nhiêu suy nghĩ trong đầu: “Arley sao? Nếu mày muốn chơi thì tao sẽ chơi với mày. Để xem, tao với mày ai mới là kẻ được quyền nở nụ cười chiến thắng.” Wind là vậy, nếu ai muốn tổn thương những người quan trọng đối với cậu thì cậu sẽ không để yên cho người đó. Sau khi ra khỏi căn cứ của tổ chức Hắc Lôi, khi đang một mình đi dạo trên đường phố Paris thơ mộng thì bất chợt, một bóng người quen thuộc hiện lên trong tầm mắt của Wind. Người thanh niên phía trước này rất khoa trương khi đi ở giữa hai cô gái chân dài, tay thì đặt ở nơi không nên đặt, vì chỉ nhìn ở sau lưng nên không thấy được biểu cảm của người thanh niên và diện mạo của hai cô gái, nhưng, Wind biết chắc chắn một điều là người thanh niên trước mặt này sẽ không chọn những cô gái có diện mạo bình thường.

-Sao mày lại ở đây?

Wind bước đến gần người thanh niên và cất tiếng hỏi. Người thanh niên quay lại với vẻ mặt ngạc nhiên và có một chút kinh hãi:

-Là mày sao? Không phải như mày nghĩ đâu, tao chỉ đang hỏi hai em gái này có thấy mày hay không thôi.

Người thanh niên đó chính là Hạo, thái độ của Hạo bây giờ làm cho Wind muốn bật cười.

-Mày chưa trả lời tao. Wind nói. Không đợi Hạo kịp trả lời, Wind quay sang hai cô gái bên cạnh và nói :

-Go away!

Thái độ lạnh lùng của Wind càng khiến Hạo sợ hãi. Sau khi rùng mình một cái Hạo mới lên tiếng hỏi:

-Mày xong việc rồi à?

-Mày theo dõi tao?

Wind không trả lời mà hỏi lại Hạo với vẻ lạnh lùng, cũng phải thôi, Wind rất ghét người khác theo dõi mình mà lần này, người theo dõi cậu lại là Hạo – người anh em thân thiết nhất của Wind.

-Tao xin lỗi. Hạo nói

-Có những chuyện mày không nên biết, đừng để một ngày tao với mày phải chĩa súng vào nhau. Wind nói rồi bước đi, đi được vài bước Wind đứng lại và nói thêm

-Ngày đó... tao sẽ không do dự.

Wind đi rồi để lại Hạo thẩn thờ đứng đó với bao nhiêu suy nghĩ trong đầu. Không ai biết anh nghĩ gì, người đi đường chỉ thấy một chàng trai trẻ đứng dựa lưng vào tường, hai tay cho vào túi quần đứng nhìn người xung quanh qua lại và thở dài rất lâu.

Ngày hôm sau, khi mà mọi thứ đã trở về với quỷ đạo vốn có của nó, thì ở một căn nhà nào đó vẫn có tiếng chửi quen thuộc hằng ngày vang lên:

-Trời ơi!! Tao ngủ chưa đã mà.

Hàng xóm xung quanh đã quá quen thuộc với tiếng chửi này rồi, thậm chí có một số người còn dùng nó để làm báo thức cho mình.

-Mày đi học không?

Vừa nhâm nhi một ly cà phê cho buổi sáng theo thói quen, Phong vừa hỏi (vì tạm thời không có làm nhiệm vụ nên mình không dùng Wind nữa mà dùng tên thật của cậu).

-Không đi. Tao hết tiền xài rồi nên định hack vào một ngân hàng nào đó kiếm chút ít để dùng.

-Kệ mày. Tao đi học đây. Nói rồi Phong xách balô của mình và đi đến trường.

Trường của Phong vào Hạo là trường trung học với cái tên là Hope ( mình bịa thôi không cần lên gg tìm đâu), một ngôi trường quý tộc, chỉ dành cho những người có tiền ở đây. Đi bộ khoảng mười phút thời gian thì Phong đã đến trước cửa lớp 11a9- lớp học của Phong, cũng là lớp cá biệt của trường.

-Hey, chào Phong, sao mấy hôm nay cậu không đi học.

Người lên tiếng là Tĩnh, người ngồi cạnh Phong và là người cho cậu một cảm xúc gì đó rất đặt biệt. Khi cậu còn đang ngẩn người thì một cô gái đã đến gần và kéo cậu về chỗ ngồi. Trước mặt Phong lúc này là một cô gái rất xinh đẹp đang dùng đôi mắt to tròn, dễ thương nhìn Phong. Phong bồi hồi. Dù biết nhau đã lâu nhưng mỗi lần bóng dáng ấy xuất hiện trong mắt cậu, lòng cậu như có một sợi tơ nhẹ nhàng lướt qua, vừa khó chịu vừa có một chút cảm giác gì đó không nói lên được, Phong rất thích cảm giác này. Khi Phong còn đang chìm đắm trong những suy nghĩ của mình thì Tĩnh lay cậu và nói :

-Này cậu không sao chứ?

-Hả? Có chuyện gì vậy?

-Cậu chưa trả lời tôi sao mấy hôm nay cậu không đi học

-Tôi bận tí việc. Tôi hơi buồn ngủ, khi nào cô vào lớp nhớ gọi tôi dậy nha.

Phong nói với Tĩnh, cậu không thể hiểu nổi bản thân của mình, dù đã cố gắng lạnh lùng thế nào thì cậu vẫn bị tan chảy trước Tĩnh. Phong và Tĩnh quen nhau trong một lần tình cờ của một năm trước. Khi đó cậu là một chàng thiếu niên bình thường, đang dạo phố một mình thì thấy một cô gái đang say rượu, bị mấy tên côn đồ dẫn ra từ một quán bar. Với tính cách lười biếng, không thích xen vào chuyện của người khác nên Phong định bỏ đi. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt có nét bướng bỉnh và cô độc sau lớp hơi men của Tĩnh, không hiểu sao Phong lại thấy tội nghiệp và ra tay cứu Tĩnh và đưa cô về nhà của mình. “Bốp!!!” Khi phong còn đang trong giấc mơ đẹp về lần đầu tiên gặp Tĩnh thì chợt thấy trán hơi đau và kèm bên tai có một tiếng la lớn:

-Nguyễn Thiên Phong!!! Anh ngồi dậy ngay cho tôi, đây là lớp học chứ không phải nhà của anh mà anh đến đây ngủ.

Phong giật mình tỉnh giấc, còn đang ngơ ngác Phong hỏi :

-Giọng của ai sao nghe giống bà cô già chủ nhiệm quá vậy nhỉ???

-Ha ha ha....

Nghe cả lớp cười càng làm cho Phong cảm thấy bất an hơn nữa, cậu nhìn sang Tĩnh gãi đầu và cười một cách ngây ngô. Đáp lại ánh mắt của Phong, Tĩnh chỉ biết lắc đầu và thở dài.

-Tôi chính là “bà cô già” trong miệng anh đây. Nguyễn Thiên Phong,đây là lớp học mà anh lại đến đây ngủ sao? Anh ra ngoài quỳ gối cho tôi.

Cô chủ nhiệm nói rồi quay lưng bước lên bảng tiếp tục với bài giảng của mình, để lại Phong đứng đó ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

-Sao cậu không gọi tôi dậy? Phong quay sang hỏi Tĩnh

-Tôi có gọi rồi nhưng cậu không chịu dậy.

Tĩnh nhìn Phong với ánh mắt áy náy. Ánh mắt đó làm cho Phong có một cảm giác gì đó rất khó tả. “tại sao lại như vậy, mình là sát thủ lẽ ra không nên có cảm xúc như vậy chứ???” Phong tự hỏi lòng mình. Sau một hồi đắng đo không tìm được đáp án, cậu hét to:

-Chán quá. Không học nữa, đi về.

Cả lớp đang “chăm chú” làm việc riêng của mình, người thì make-up, người thì chơi game, người thì nghe nhạc,.....tất cả đều bị câu hét của Phong làm giật mình, tất cả mọi người đều quay lại nhìn cậu với ánh mắt tán thưởng. Chợt, Vy-lớp trưởng của lớp, lên tiếng :

-Ý kiến hay đó Phong, cả lớp chúng ta đi ăn đi

-Thôi, hay là đi hát đi. Lần này người lên tiếng là Hùng, học sinh “ngoan” nhất của lớp.

-Được đó, được đó, chúng ta đi hát đi xong rồi đi ăn.

Cả lớp nháo nhào bàn tán về chuyện cúp học ngay trong lớp học , trước mặt cô giáo chủ nhiệm của mình. Cô giáo đang giảng bài bất chợt quay xuống nhìn đám học trò của mình, hỏi:

-Các anh chị làm gì vậy hả?

Cả đám không quan tâm đến câu hỏi của cô chủ nhiệm, tất cả đều thu dọn sách vở của mình cho vào giỏ xách. Khi cả bọn đã thu dọn xong xuôi thì Vy đứng lên và nói:

-Dạ thưa cô, em thay mặt cả lớp nói với cô một điều là cả lớp em hôm nay cúp tiết ạ.

Khi Vy nói xong thì cả lớp ùa chạy ra khỏi lớp như ong vỡ tổ, bỏ lại cô giáo với gương mặt ngơ ngác. Sau khi lấy lại tinh thần cô hét lớn :

-Đứng lại!!!!! Tôi sẽ báo với phụ huynh của các anh chị.

Không một tiếng đáp trả, cả lớp đã không còn một ai, tất cả đã đi khỏi lớp, chỉ còn cô ở lại một mình mà thôi.

Bạn đang đọc Mật Danh sáng tác bởi KhánhVân

Truyện Mật Danh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhánhVân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.