Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ đoạn Chuyên Môn Trừng Trị

Phiên bản Dịch · 1562 chữ

Trần Vũ lấy điện thoại di động ra, hỏi tài khoản Wechat của nàng, sau khi kết bạn, phất phất tay, để nàng trở về.

Nàng thân thể vẫn còn, hồn phách có thể lần theo ấn ký của chính mình mà tìm về.

Hồ Phương Phương sau khi đi, Trần Vũ ngẩn người một hồi, hỏi Lục Yến Uyển.

"Ngươi lúc nào bế quan?"

"Ăn cơm tối xong đi."

"Ngươi muốn ăn cái gì"

"Ta thích nấu cơm, ngươi muốn ăn không? một khi ta xuất quan có khi lúc đó mộ ngươi cũng mọc đầy cỏ dại, có khi đây chính là bữa cơm cuối cùng ta nấu cho ngươi ăn nha." Lục Tiểu Uyển hướng hắn nhíu lông mày.

Trần Vũ cạn lời cũng không biết nói gì.

Lục Yến Uyển đứng dậy đi vào phòng bếp, Trần Vũ cũng đi theo, thấy nàng đang vo gạo,

"Ngươi không thể, bế quan trễ một chút sao?"

"Cơ duyên tới, ta cũng không có cách nào, ngươi là pháp sư, chẳng lẽ không hiểu chuyện này sao?"

Trần Vũ im lặng, đành phải trở lại phòng ngủ, nằm ở trên giường ngẩn người ra

Chuyện này, thật khó làm..

Đầu tiên ở nhân gian cùng cảnh giới Yêu Vương đánh nhau, chắc chắn mình đánh không lại, ở Pháp Thuật Giới tìm người giúp đỡ, nếu mấy ngày trước cũng có thể, nhưng bây giờ bởi vì quan hệ của mình cùng Lao Sơn, Pháp Thuật Giới không tìm mình gây phiền toái cũng đã may lắm rồi, sao mà dám đi tìm bọn họ yêu cầu hỗ trợ.

Kỳ thật đây chỉ là vấn đề nhỏ.

Mấu chốt nhất là, Âm Thần vẫn là Âm Thần, cái thân phận này, với hắn mà nói là một loại bảo hộ, coi như quan chức này là hắn lừa gạt mới có được, nhưng vẫn có chứng nhận của âm th, chẳng khác gì đặc phát viên của âm ty ở nhân gian.

Coi như hắn phạm tội, cũng có âm ty xử lý, nhân gian pháp sư, không có quyền hạn xử trí hắn, nếu quả thật giết Âm Thần, hậu quả rất nghiêm trọng.

Trần Vũ đang rất khó xử, đột nhiên điện thoại vang lên, xem thì phát hiện đây là số điện thoại riêng, còn tưởng là lừa đảo hoặc chào hàng.

Hắn lúc này mới bắt máy.

"Ngươi tốt, chúng ta là phân cục điều tr âm thực, xin hỏi anh có phải là người thuê Hồ Kiệt ?"

Mẹ, mình thế mà quên béng đi hắn

Trần Vũ liền vội vàng nói chuyện một thoáng, mới biết được, Hồ Kiệt bởi vì nguy hại an toàn công cộng, bị đội điều tra bắt, vốn là muốn giữ lại ba ngày, bởi vì hắn thái độ tốt, vả lại đây là vi phạm lần đầu, quyết định xử lý nhẹ, cần người thân đi qua bảo lãnh hắn.

Nhưng bởi vì nhà hắn là nơi khác, không tiện lắm, thế là bên kia đồng ý cho chủ thuê là Trần Vũ tới lãnh người.

Cúp điện thoại, Trần Vũ vội vàng thay quần áo.

"Ra ngoài à, tối rồi nhớ về sớm ăn cơm."

Lục Yến Uyển đeo tạp dề, tay cầm lấy dao phay, đuổi theo nói.

"Thật đúng là rất có cảm giác một cặp vợ chồng sống chung nha..."

Trần Vũ bất đắc dĩ cười khổ, độc thân nhiều năm như hắn, vẫn là đầu trải qua cảm giác này, thật là lạ.

Thay Hồ Kiệt giao hai ngàn tiền phạt, Trần Vũ bảo lãnh hắn ta, trên đường trở về, Hồ Phương Phương kết bạn trên Wechat với Trần Vũ, sau đó chuyển cho hắn năm mươi vạn vào tài khoản.

Cùng tiền trước đó ở Vương gia kiếm được, bây giờ tài sản hắn sắp hơn trăm vạn!

Cái này khiến Trần Vũ vô cùng xúc động.

Đây mới là thiên Sư thu nhập vốn có.

Đối mặt Hồ Kiệt líu lo không ngừng rút củi đáy nồi, Trần Vũ nhịn đau cắt thịt, chuyển hắn ba vạn

"Hai vạn là thù lao, còn lại năm ngàn, cậu đi mua đồ giúp tôi, ngày mai đem tới chỗ tôi"

Hồ Kiệt vỗ bộ ngực đáp ứng, kết quả chờ Trần Vũ nói ra những thứ mua, Hồ Kiệt ngây người tại chỗ, nhìn hắn:

"Muốn những thứ này làm gì? Trồng rau sao?"

Thứ Trần Vũ muốn hắn mua, là mấy trăm trứng thối, máu chó đen, một chút gà, vịt,heo chó, còn có... Ít nhất hai trăm cân phân.

" Cậu đi mua đi ,hỏi nhiều như vậy để làm gì, chuẩn bị xong lại thuê một chiếc xe cho hết vào trong, đến lúc đó tôi sẽ liên hệ cậu."

Những vật này, đều là dùng tới đối phó Hà Thần.

Quỷ thích ô uế, thần sợ bẩn.

Đối mặt Âm Thần Hà Thần, cứng rắn khẳng định là không được, chỉ có thể dùng dơ bẩn nhất đồ vật phá pháp thân của hắn, lúc đó mới có cơ hội chiến thắng.

Mặc dù vấn đề quan trọng kia tạm thời khó giải quyết, nhưng nên chuẩn bị thì vẫn phải làm.

Sau khi tạm biệt Hồ Kiệt Trần Vũ về đến nhà, đã tám giờ tối, Lục Yến Uyển đã làm một bàn con , đang ngồi chờ hắn về.

"Khi ngươi còn sống, nhất định là người vợ tốt nha."

Trần Vũ miệng lớn gặm một khúc xương. nhịn không được khen nàng.

"Đúng rồi, ngươi là chết như thế nào? Cả hai không xa lạ gì nữa, chuyện này cũng có thể nói đi."

Lục Yến Uyển ngồi đối diện hắn, đang nâng điện thoại di động lướt video, cũng không ngẩng đầu lên nói ra:

"Tự sát."

Trần Vũ đột nhiên dùng việc gặm xương lại. sững sờ mà nhìn nàng, nói:

"Chuyện ra sao, nhìn ngươi không giống như người hay nghĩ quẩn nha"

"Không phải như ngươi nghĩ."

Lục Yến Uyển lúc này mới ngẩng đầu, cười với hắn nói:

"Là vì tu luyện, chết trước, sau đó mới có thể sinh."

" Ta vẫn chưa hiểu lắm ."

Trần Vũ đột nhiên nhớ tới, trước đó nàng có ám chỉ qua, nàng khi còn sống là pháp sư, lập tức tò mò hỏi nàng sự tình sau đó.

Lục Yến Uyển lắc đầu:

"Ngươi quá yếu, ngươi và ta ở giữa, khoảng cách quá lớn, có một số việc nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu."

"Ta tốt xấu gì cũng là một Thiên Sư à"

Lục Yến Uyển cười một tiếng,

"Tại thời kỳ của ta, Thiên Sư như chó chạy ngoài đường, Địa Tiên đi đầy đất."

Trần Vũ:

"Ngươi đừng có ra oai, trả lại ngươi thời đại kia, ngươi không phải là sinh ở thời kì mạc pháp sao?"

Lục Yến Uyển cười không đáp.

"Ta nói một người, ngươi chắc chắn đánh không lại!"

" Là ai..."

"Hinh tỷ!"

" Cô ta sao." Lục Yến Uyển nhíu mày nhìn hắn, "Ngươi lấy đâu ra tự tin kết luận như vậy ?"

"Lần thứ nhất gặp ngươi, là ở trong tiệm của nàng, ta cảm giác ngươi hết sức nghe lời nàng, thậm chí có chút sợ nàng."

Lục Yến Uyển một cái tay đưa qua ,dưới mặt bàn bắt lấy đùi non của Trần Vũ, dùng sức nhéo

"Đó là tôn kính! Hiểu không, cùng thực lực không có quan hệ, ta xem nàng như tỷ tỷ."

Chờ nàng buông ra, Trần Vũ nước mắt đều đã chảy ra, tức giận nói:

"Ngươi mạnh như vậy, có thể đừng đánh người được không, coi như thật sẽ đánh, có thể đổi vị trí khác mà đánh à, đừng có canh chỗ kia bóp nữa"

"Này là thủ đoạn chuyên môn để trừng trị ngươi, chắc là ngươi cảm thấy vinh hạnh."

"Cho nên, ngươi đến cùng có thể hay không đánh lại nàng?"

"Chưa từng cùng nàng đánh qua."

"Còn nữa, hai người làm sao biết nhau, tại sao ngươi lại xem nàng như tỷ tỷ?"

Trần Vũ tầm mắt sáng rực nhìn nàng, hi vọng nàng có thể tiết lộ thêm một chút tin tức, kết quả Lục Yến Uyển không có ý muốn nói nữa.

Chờ hắn cơm nước xong xuôi, Lục Yến Uyển đứng lên thu dọn bát đũa, đột nhiên nhớ tới cái gì, nói:

"Đúng rồi, hôm nay giết tên đạo sĩ kia, lấy được nội đan, thứ này đối ta vô dụng, ngươi cầm đi đi."

Nàng đem bàn tay đưa vào quần áo, đột nhiên dừng lại, xong nhìn Trần Vũ lộ ra vẻ dụ hoặc mỉm cười, ngữ khí êm ái nói ra:

"Ngươi cũng có thể chính mình dùng tay tới lấy "

Nhìn xem nàng khiêu khích.

Trần Vũ kích động, lập tức cười khổ nói:

"Ta chẳng qua là một Tiểu Thiên Sư nho nhỏ, tại sao nàng lại đùa giỡn ta, có gì vui sao?"

Lục Yến Uyển cười rộ lên, đem nội đan móc ra, ném cho hắn, sau đó hướng căn phòng cách vách đi đến, đi tới cửa, đột nhiên quay đầu, nói :

"Ta đi bế quan, sẽ rất lâu, rất buồn chán, kể chuyện cười cho ta nghe đi."

Bạn đang đọc Mao Sơn Đệ Tử - Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân Phần 3 của Thanh Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dichgia1412
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.