Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cá mặn xoay người

1473 chữ

Tào Lộc vừa nghe lập tức nhảy xuống giường nói: “Ngươi mới là cá mặn đó.”

Lữ Thái cười to nói: “Lão Lộc ngươi đừng nóng, ai không biết ngươi độc thân hai mươi năm, nếu không phải do ngươi đi giao hàng thì từ đâu mà quen biết được nhiều người như vậy?’

Tào Lộc điều kiện gia đình không tốt, cho nên sau khi học xong thời gian còn lại sẽ đi giao hàng kiếm thêm thu nhập.

Diêm Ninh cười hắc hắc, đem Tào Lộc kéo đến bên người: “Các ngươi không phải tò mò ta tại sao ướt cả người sao? Ta nói cho các ngươi biết ta vừa rồi là anh hùng cứu mỹ nhân đó.”

Tào Lộc không tin nói: “Làm gì có chuyện tốt như vậy?’

“ngươi không tin, ta nói ra sợ hù chết ngươi, vừa rồi người ta là cứu Lý Phỉ Phỉ” Diêm Ninh nói.

Lữ Thái trừng mắt: “Ai?’

Tào Lộc cũng kinh ngạc không kém: “Lý Phỉ Phỉ? Hiệu trưởng thiên kim?”

Diêm Ninh gật đầu cười: “Nha đầu này vừa rồi ở tình nhân hồ tản bộ không cẩn thận rơi xuống nước, ta vừa vặn đi ngang qua liền đem nàng cứu lên, nhưng ta lại không muốn nàng thấy ta.”

Tào Lộc nhạy cảm thấy cách dùng từ Diêm Ninh có chút khác lạ hoài nghi hỏi: “Ngươi quen Lý Phỉ Phỉ?’

Lúc chiều, lúc Tào Lộc gặp Diêm Ninh, hắn còn không biết thân phận Lý Phỉ Phỉ, nhưng hiện giờ lại giống như là quen biết nhau nhiều năm, làm Tào Lộc có chút không tin nổi.

“Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy.” Diêm Ninh thở dài "ta đoán là mai nàng sẽ tìm ta khắp nơi, ngươi giúp ta làm thế thân nha.”

Tào Lộc vóc dáng gần giống Diêm Ninh vừa rồi ở tình nhân hồ ánh sáng quá mờ, hắn có chút mong Lý Phỉ Phỉ sẽ không nhìn thấy rõ ràng chính mình.

Lữ Thái nói: “Diêm Ninh, tiểu tử ngươi có gì khó nói à?’

“Chắc vậy, chứ không loại chuyện tốt này sao tự nhiên nhường cho ta được.”

“Cái gì khó nói với không khó nói, giờ ta hỏi ngươi, có làm không?” Diêm Ninh không kiên nhẫn phất tay, rồi hướng đến phòng tắm bước tới.

“Có! Chuyện tốt như vậy vì cái gì không làm?” Tào Lộc cùng Lữ Thái đồng thanh la lớn sau đó liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý cười gật gật

“Vậy các ngươi tự thương lượng đi, ta mệt rồi nên tắm rửa ngủ trước.”

Diêm Ninh mỏi mệt cả ngày, sớm đã không còn sức lực, hắn tắm giặt một hồi, sau đó liền ngã lên giường ngủ một giấc đến sáng.

Sáng hôm sau, Diêm Ninh vừa mở mắt liền nhận được cuộc gọi của Hình Chính báo là Y Y đã tỉnh, hắn vội vàng rửa sạch mặt mũi chạy nhanh đến bệnh viện.

Y Y tình huống đã ổn định, nhưng không thể chấp nhận việc mình mất một cánh tay, mà hiện tại Dương Liễu vẫn chưa rõ tung tích khiến tinh thần Y Y sa sút, chỉ có duy nhất thời điểm, thấy Diêm Ninh xuất hiện trong mắt nàng mới có một tia sinh khí.

Diêm Ninh an ủi hứa với Y Y, nhất định sẽ tìm được Dương Liễu lúc này mới khiến tâm trạng của nàng hòa hoãn đi vài phần.

Buổi chiều, Diêm Ninh gọi cho Đậu béo nhờ hắn đến bệnh viện chở mình về đại học thành.

“Cái gì? Ngươi vào Kiến Châu đại học?” Đậu béo vừa thấy mặt hắn liền nhịn không được la lên

Đậu béo trợn trắng mắt không nói nên lời: “Đừng nói với ta tiểu tử ngươi đến gặp Lý Phỉ Phỉ thân mật rồi đi? Chứ không tự nhiên sao vào được?”

“Nói hươu nói vượn.” Đậu béo logic hơi khoa trương làm Diêm Ninh một phen lau mồ hôi lạnh, “Ca là người nào? Chỉ là một Kiến Châu đại học làm sao làm khó được ta, ta vào đó cũng dễ như đi du lịch vậy!”

Đậu béo nói: “Nếu thực như vậy hôm nào ngươi giúp ta qua đó học đi? Nếu ba mẹ ta biết ta học ở đại học Kiến Châu chắc mừng mà đòi dở nhà luôn đó.”

Diêm Ninh nói: “Cũng không phải không có khả năng, nhưng ngươi phải nghe lời ta.”

Đậu béo trừng mắt: “Ngươi đừng hù ta?”

“Yên tâm đi, hai anh em ta sẽ cùng nhau lăn lộn, có thứ tốt phải chia sẻ với ngươi chứ.” Diêm Ninh nói xong leo lên xe ngồi.

Đậu béo khởi động máy nhanh chóng hướng về đại học thành, đi nửa đường đột nhiên Đậu béo hỏi: “Đại huynh đệ hai ngày nay Kiến Châu đại học xảy ra hai chuyện lớn ngươi biết không?”

“Chuyện gì?” Diêm Ninh hiểu kỳ hỏi

“Chuyện thứ nhất, tối hôm qua Lý Phỉ Phỉ ngã vào tình nhân hồ, xém chết đuối, cũng may có kẻ thần bí xuất hiện đem nàng cứu lên sau đó lại biến mất. chậc...chậc…chậc càng ly kì chính là sau khi Lý Phỉ Phỉ được cứu lên liền kêu tên một người nam nhân.” Đậu béo nói mắt liếc sang Diêm Ninh.

“Ngươi là bà tám sao, tin gì ngươi cũng biết hết vậy?” Diêm Ninh cạn lời, “Tối hôm qua đúng là ta cứu nàng, việc này không đề cập đến, nói cái thứ hai đi.”

“Chuyện thứ hai mới vừa rồi ở tình nhân hồ xuất hiện hai cái quan tài.”

Diêm Ninh biến sắc: “Ngươi nói cái gì?”

“Ta cũng vừa mới nghe nói là có một cặp tình nhân ra hồ câu cá, không hiểu như thế nào lại nhấc lên hai cái quan tài mà quỷ dị là trên mỗi cái quan tài đều có dán đạo phù màu vàng, thật là tà môn.” Đậu béo nói

“Hiện tại quan tài ở đâu? Diêm Ninh vừa dứt giọng thì có điện thoại, không có gì bất ngờ là Hình Chính gọi tới.

Hình Chính đem sự tình của tình nhân hồ kể cho Diêm Ninh nghe qua một lượt, nhờ Diêm Ninh nhanh chóng đến đó xử lý, Diêm Ninh cắt điện thoại nói: “Mập mạp chở ta đến thẳng tình nhân hồ, ta có việc gấp.”

“Tình nhân hồ? Hiện tại đang bị cảnh sát phong tỏa chúng ta không vào được.” Đậu béo la lên

Diêm Ninh nói: “Nghe ta, cứ đi vào không sao.”

Đậu béo do dự gật đầu, mau chóng cũng đến đại học Kiến Châu, hắn lại một đường đến thẳng tình nhân hồ, quả nhiên nơi này đã bị phong tỏa, chung quanh hơn trăm cảnh sát đem hiện trường vây kín mít.

“Dừng xe, nơi này tạm thời không vào được.”

Đậu béo còn chưa tiếp cận tuyến phong tỏa đã bị cảnh sát ngăn lại, hắn nhún vai nhìn về phía Diêm Ninh.

“Chuyện nhỏ.” Diêm Ninh nhìn Đậu béo cười cười, quay cửa kính xe xuống nói: “Ta được Hình Chính đại đội trưởng mời đến.”

Vị cảnh sát đó đánh giá Diêm Ninh một phen thấy hắn trẻ tuổi lại không giống quân nhân nên có chút nghi ngờ: “Hình Chính đại đội trưởng mời ngươi đến làm gì?”

Diêm Ninh có chút hơi khó chịu: “Cái này ngươi nên đi hỏi Hình Chính chứ sao lại hỏi ta?”

“Ngươi là phóng viên tính trà trộn vào đây lấy tin đúng không?’ cảnh sát thấy Diêm Ninh thái độ ngang ngạnh càng thêm không tin, “đừng có suy nghĩ mấy cái ý tưởng quỷ quái, nếu không ta bắt giam ngươi mười ngày nửa tháng cũng không phải chuyện khó đâu.”

Đậu béo một bên nói: “Đại huynh đệ, ta nghĩ chúng ta nên trở về đi.”

Diêm Ninh cười cười đối với cảnh sát nói: “Đây là ngươi nói, nếu ta về Hình Chính trách tội hậu quả ngươi tự gánh vác.”

“Mau cút đi.” Cảnh sát không kiên nhẫn nói

“được, mập mạp chúng ta đi.”

Diêm Ninh ngực bị nghẹn khí nhưng hắn biết Hình Chính sớm muộn gì cũng sẽ đến tìm mình nhờ vả, nên không thèm để ý, chuẩn bị cùng Đậu béo rời đi.

Nhưng Đậu béo còn chưa khởi động máy, Đằng Nghị bỗng nhiên thấy được Diêm Ninh đang ngồi trong xe, liền chạy tới: “Diêm Ninh! Ngươi ở đây làm gì mau vào đi.”

“ Đằng..Đằng huấn luyện!” vị cảnh sát thấy Đằng Nghị không khỏi giật mình.

Đằng Nghị trừng mắt: “Vị này chính là Hình đội trưởng mời đến là nhân viên chuyên án, tại sao lại đem hắn ngăn bên ngoài?”

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.