Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

A Thái cùng Lão Lộc

1540 chữ

“ Còn ngây ra đó làm gì, mau vào ngồi đi!” bạn cùng phòng nhìn Diêm Ninh thúc giục

Diêm Ninh nhìn căn phòng trước mắt, thật lâu cũng không thể bình tĩnh, nơi này đâu phải nơi mà người ở được.

Chỉ thấy sàn phòng đầy vỏ bình rượu, tàn thuốc, nhìn xung quanh chẳng thấy một chỗ sạch sẽ, trên bàn có tô mì gói mốc meo, phía trên còn có một cái quần lót đen thùi lùi di chuyển vòng vòng theo nhịp đưa của cánh quạt.

Diêm Ninh run rẩy bước vào phòng, cẩn thận từng chút nhưng vẫn bị dẫm trúng một bãi kẹo cao su.

Mùi hôi buồn nôn cộng với khói thuốc lá xông vào mũi Diêm Ninh làm hắn có chút thở không nổi, trong mắt chảy lệ: “Đại huynh đệ, phòng chúng ta có chút mùi khiến mắt ta cay xè a.”

Bạn cùng phòng cười hắc hắc: “Nam nhân mà, khó tránh khỏi người có chút mùi, cái này gọi là hương vị nam nhân đó.”

Diêm Ninh trợn trắng mắt, chạy nhanh hướng ra ngoài: “Một mình ngươi tự hưởng thụ nam nhân vị đi chúng ta có duyên gặp lại. bái bai.”

Vừa chạy đến cửa bỗng nhiên xuất hiện một người vừa vặn đâm sầm vào Diêm Ninh, hắn ôm đầu trừng mắt mắng: “ Ai da, Mẹ nó ngươi không có mắt à?’

Người kia bị Diêm Ninh tông ngã lăn lóc trên mặt đất cũng lồm cồm ngồi dậy kêu gào: “Mẹ nó, ở trên địa bàn của anh hai mà còn dám thể hiện, A Thái mau đánh gãy răng hắn.”

Diêm Ninh cũng phát hỏa, muốn động thủ lại phát hiện vị huynh đệ trước mắt này đã từng gặp qua.

Vi huynh đệ này mặc áo thun quần vận động dài mang một chiếc mũ lưỡi trai trên đầu, chính là vị tiểu ca giao cơm Diêm Ninh gặp khi nãy.

“sao lại là ngươi?”

Tiểu ca cũng sửng sốt: “Ngươi ở đây làm gì?”

Bạn cùng phòng lúc nãy tên gọi Lữ Thái từ trong phòng đi ra nói: “Lão Lộc hắn là bạn cùng phòng mới của chúng ta, ngươi có biết việc này không?”

Vị tiểu ca cúi đầu nghĩ nghĩ: “Hình như phụ đạo viên có nói qua với ta một lần, nhưng mà……..”

Diêm Ninh chảy mồ hôi lạnh nhìn cái phòng như bãi rác nghĩ thầm: “Dù là ai tới phòng các ngươi đều bị hương vị này dọa cho chạy đi mất.”

“Thôi kệ, nhưng mà cái gì, huynh đệ, tên ngươi là gì?” Lữ Thái cười lớn quàng tay qua bả vai Diêm Ninh mà lắc lắc

Lữ Thái mới chơi bóng xong, trên người đầy mùi mồ hôi, làm Diêm Ninh khóc không ra nước mắt: “ Đại huynh đệ, ngươi tránh xa ta ra một chút, ta sợ bị ngộ độc chết.”

Lữ Thái xấu hổ thu tay nói: “Ta tên Lữ Thái, kêu ta A Thái là được.”

Vị tiểu ca giao cơm cũng nói: “Ta kêu Tào Lộc, bọn họ toàn kêu ta là Lão Lộc.”

“Ta tên Diêm Ninh, Lửa Diêm Vương.” Diêm Ninh thở hắt ra một hơi, tính toán một chút có nên về quán Dương Liễu Y Y qua đêm không.

“Tốt, cuối cùng vị đại thần thứ ba của phòng ta cũng đã xuất hiện, A Thái, xuống lầu khiêng hai thùng bia lên, chúng ta đêm nay không say không ngủ.” Tào Lộc hưng phấn nói.

Diêm Ninh trợn trắng mắt, căn bản hắn không tính lưu lại, nhưng Lữ Thái đã chạy xuống lầu khiêng bia, thịnh tình của cả hai lại không thể từ chối, Diêm Ninh cũng chỉ cắn răng bị Lão Lộc kéo vào phòng.

“Tùy tiện tìm chỗ ngồi đi.”

Diêm Ninh nhìn thoáng xung quanh yên lặng lắc đầu: “Ta đứng là được rồi.”

Tào Lộc biết ý cười cười: “phòng chúng ta có chút dơ bẩn, nhưng phong thủy cực tốt, người bình thường muốn vào ở ta không cho đâu, chỉ có tiểu tử ngươi tốt số mới được thôi.”

Diêm Ninh nghe xong liền quan sát một chút phong thủy căn phòng, nhưng kết quả lại làm hắn thất vọng. Phòng này làm gì có phong thủy tốt, chính là căn phòng bình thường nhất của kí túc xá.

“Ta chưa rõ lắm, ngươi đừng có hù ta.”

Tào Lộc cười hắc hắc, đem Diêm Ninh kéo tới ban công, không biết từ khi nào lấy ra một cái kính viễn vọng, hướng về ký túc xá nữ sinh nói: “Đây, tùy tiện xem đi.”

Diêm Ninh sửng sốt, rồi sau đó mở một nụ cười đáng khinh, nhìn bừa một chút liền thấy toàn cảnh sinh hoạt của kí túc xá nữ, một số nữ sinh chỉ mặc nội y sinh hoạt trong phòng, cảnh xuân bị Diêm Ninh nhìn không sót thứ gì, hắn lẩm bẩm: “Đáng khinh, thực sự quá đáng khinh.”

Ngoài miệng tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng hai mắt Diêm Ninh vẫn dán chặt vào cái kính viễn vọng.

“Rác rưởi bên ngoài là để che dấu thứ tốt ở ban công này!” Tào Lộc đắc ý nói, “Thế nào? Ngươi ở lại đây đi”

Diêm Ninh nghe xong buông kính viễn vọng, làm vẻ mặt nghiêm túc nói: “Các ngươi biết đây là hành vi gì không? Rõ ràng là bại hoại xã hội, làm mất danh tiếng sinh viên! Bất quá…ta thích a….Hắc Hắc Hắc!”

Tào Lộc cũng lộ vẻ mặt đáng khinh cười ha hả: “Ta vừa thấy tiểu tử ngươi liền biết người cùng chí hướng a.”

Lúc này Lữ Thái đã khiêng hai thùng bia lên tới, hai thùng bia mà hắn khiêng nhẹ nhàng như ôm quả bóng cao su,

Tào Lộc tiện tay dùng cây chổi quét ra một chỗ sạch sẽ để ngồi, Diêm Ninh đem bàn ghế ra lau, Lữ Thái liền xé mấy bao đậu phộng ra làm mồi nhắm, ba người ngồi tán gẫu vui vẻ thật là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Diêm Ninh nhanh chóng hòa mình với hai người họ.

“Nói, huynh đệ, gia cảnh ngươi như thế nào, sao có thể chuyển đến trường học chúng ta được?’ Tào Lộc đột nhiên hỏi

Đại học Kiến Châu là đại học top đầu, thí sinh toàn thành phố ai thật sự nổi bật mới được vào học ở đây, không biết tên Diêm Ninh này giữa đường có thể chuyển vào trường này thật khiến Tào Lộc có chút khó hiểu.

Diêm Ninh ho khan hai tiếng: “Ta được đặc cách tiến vào, ai bảo ta thông mình như thế này?’

Lữ Thái hoài nghi liếc mắt nhìn Diêm Ninh: “Nhìn sao cũng không giống a?”

“Không tin? Không tin chúng ta đánh cuộc đi.” Diêm Ninh trừng lớn mắt nói

Tào Lộc bỗng nhiên ánh mắt sáng lên hung phấn nói: “ Ai dám ở đại học Kiến Châu đánh cuộc trước mặt Lão Lộc ta? Nói đi đánh cuộc như thế nào?’

Diêm Ninh suy nghĩ một chút: “Chính mình với bọn họ vẫn chưa có thật lòng với nhau, vẫn có chút khoảng cách, vì muốn quan hệ hòa hợp sau này, ít nhất cũng phải khiến họ tâm phục khẩu phục.” nghĩ xong hắn nói:

“Đổ xúc xắc, mấy thứ này quá nhàm chán, ta muốn đánh cuộc cái gì thú vị một chút.”

Tào Lộc hứng thú: “Theo ngươi nói, đánh cuộc như thế nào mới thú vị?’

“ Ta suy nghĩ một lát.” Diêm Ninh lắc lắc cái đầu suy nghĩ một chốc, đột nhiên vỗ trán cái bốp nói: “Có rồi, chúng ta đánh cuộc liên quan tới bác gái quản lí kí túc xá dưới lầu đi.”

Lữ Thái vẻ mặt ghét bỏ nhìn Diêm Ninh: “Nhìn không ra ngươi khẩu vị cũng thật mặn đó.’

“Đừng nghĩ linh tinh!” Diêm Ninh cười hắc hắc.

“Đánh cuộc trong ba chúng ta ai có thể mang nữ sinh tiến vào ký túc xá trước liền thắng.”

Tào Lộc lắc đầu: “Ta không chơi, bác gái quản túc có tiếng đanh đá, nếu bị bà ta tóm được, chúng ta liền gặp rắc rối.’

Diêm Ninh cười khinh thường: “ Muốn đánh cuộc, thì phải có một chút khó khăn mới có ý tứ, không nhiều lời vô nghĩa, ta đánh cuộc cái này.’

Tào Lộc cùng Lữ Thái thầm tính: “Đem nữ sinh tiến vào kí túc xá không có khả thi, Diêm Ninh cũng không có khả năng thắng được, chỉ cần hắn không thắng, hai đứa mình cũng không tính là thua, cùng lắm là hòa, cho nên bọn mình có ưu thế hơn một chút.”

Hai người thương lượng xong quay qua nói: “Vậy chúng ta chơi trò này đi, trong vòng một tuần ai đem nữ sinh mang vào kí túc xá trước liền thắng.”

Diêm Ninh giảo hoạt cười: “Nếu là đánh cuộc phải có lợi ích chứ.”

“Ngươi muốn lợi ích như thế nào?’ hai người rùng mình một cái, tự nhiên có cảm giác bị Diêm Ninh nắm mũi dắt đi.

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.