Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại thêm nợ mới

1539 chữ

Thời gian chờ đợi rất dài, chờ một mạch đến nửa đêm, Diêm Ninh trong lòng cũng đã lấy lại bình tĩnh, ngồi thất thần nhìn đoạn hành lang vắng, trong lòng cảm thấy trống trải một cách đáng sợ.

Đằng Nghị đã rời đi từ trước do có mệnh lệnh của cấp trên, chỉ có một mình Diêm Ninh ngồi trên chiếc ghế dài, chung quanh lâu lâu cũng chỉ có một hai bác sĩ nhanh chóng lướt qua cùng tiếng bánh xe băng ca chói tai tranh thủ từng giây từng phút giành lại mạng sống cho bệnh nhân, hắn ngồi đó nhìn sự việc chung quanh cảm thấy sự vô thường của thế giới, đắm chìm trong sự cô độc của chính bản thân.

Đèn ICU bỗng bật sáng, tiếng mở cửa vang lên, Diêm Ninh giật bắn mình, khẩn trương hướng tới vị bác sĩ mới ra hỏi: “Bác sĩ nàng sao rồi?”

Bác sĩ mồ hôi đầy trán, thở dài một cái mới nói: “ Đã qua nguy hiểm, tình huống hiện tại tạm thời ổn định, ngươi là người nhà của bệnh nhân?”

Diêm Ninh chần chờ một lát mới nói: “Ta là ca ca của nàng”

“ Cô nương còn nhỏ như vậy, hiện giờ lại bị như thế này, tương lai……..” bác sĩ ngập ngừng không biết có nên nói tiếp hay không

Diêm Ninh thấy vậy cắt ngang: “ Không sao, ta sẽ chăm sóc cho nàng.”

Bác sĩ gật gật đầu: “Hiện giờ người bệnh còn chưa tỉnh, cần phải nghỉ ngơi, ngươi cũng đi nghỉ đi, bao giờ nàng tỉnh sẽ có người đến báo cho ngươi biết.”

Dứt lời, bác sĩ lại thở dài rồi đi khuất.

Các hộ sĩ đẩy bệnh nhân ra ngoài, Diêm Ninh nhìn hai mắt Y Y nhắm nghiền, trong lòng có chút chua xót:

“Ta sẽ làm cho cánh tay ngươi một lần nữa dài ra.” Diêm Ninh lẩm bẩm

Ngô Môn y thuật là thiên hạ đệ nhất y thuật, tái tạo lại tay chân không phải là không có khả năng. Diêm Ninh trong lòng âm thầm hạ quyết tâm nhất định sẽ giúp Y Y tạo ra một cánh tay mới.

Giường bệnh nhanh chóng biến mất ở cuối hành lang, di động Diêm Ninh bỗng nhiên reo lên, Hình Chính gọi tới: “ Y Y sao rồi?”

“ Tạm thời không có việc gì?’

“Ngươi hiện tại ở bệnh viện sao? Đợi ta một lát, ta có một vài chuyện muốn nói với ngươi.”

Diêm Ninh nhíu mày: “ Ta hiện tại không có tâm trạng.”

“ Về chuyện của Triệu Diễm.” Hình Chính nói

…….

Hình Chính rất mau cũng đã đến chỗ Diêm Ninh, trong tay còn ôm một chồng tài liệu thật dày, hai người mượn một căn phòng nhỏ trong bệnh viện, Hình Chính liền đưa cho Diêm Ninh một tập tài liệu trong số đó:

“Vừa rồi ở nhà tắm trung tâm ta có phát hiện một ít đồ vật, ngươi xem đi.”

Từ trong đống tài liệu hắn lấy ra một bức ảnh, là bát quái đồ trong phòng Cửu Bảo Điền Quang: “Lúc nãy, ngươi có nhìn thấy cái này không?”

Diêm Ninh cẩn thận nhìn một lát rồi lắc đầu:

“ Tám phương vị của bát quái là Càn, Khảm, Chấn, Tốn, Cấn, Ly, Khôn, Đoài. Bức họa này giống Tiên thiên bát quái, nhưng tám phương vị bị đảo lộn, âm dương tương nghịch.”

“Tiên thiên bát quái?”

“Bát quái có ba loại: Tiên thiên bát quái, Trung thiên bát quái và Hậu thiên bát quái. Ba loại có chút khác biệt, nhưng âm dương rõ ràng, nhưng bát quái trong bức tranh này ta chưa bao giờ gặp qua, cũng không thấy có điểm gì đặc biệt đáng nói.” Diêm Ninh giải thích

“Bức họa này treo ở trong phòng Cửu Bảo Điền Quang, hơn nữa treo ngay trung tâm, có thể thấy đối với hắn có ý nghĩa rất quan trọng, nhưng điểm đáng nói là…ta đã từng gặp qua bức tranh này.”

“Ở đâu?” Diêm Ninh nhướn mắt

“Ngươi có biết Phương gia không?” Hình Chính hỏi ngược lại

“Phương gia….” Diêm Ninh lâm vào trầm mặc, trong đầu hiện lên hình ảnh Phương Kiệt

“Một năm trước, chính mình dùng Ngô Môn quỷ châm trêu đùa Phương Kiệt, kết quả dẫn đến họa sát thân, sau một năm, mình vốn dĩ dự định sẽ sớm tính toán chuyện đó, nhưng chưa kịp….Không ngờ bây giờ lại có thêm nợ mới với Phương gia.”

Hình Chính nói: “ Phương gia bên ngoài là công ty vận chuyển hàng hóa phát đạt nhưng chúng ta đều biết bên trong bọn họ làm việc mờ ám, thời trẻ hắn dựa vào buôn lậu để làm giàu, có một lần hắn mời ta tham gia tiệc, ta liền ở nhà tên này gặp qua bức họa giống y như vậy.”

Diêm Ninh nhìn lại bát quái tựa hồ như muốn đem nó khắc sâu trong đầu, một hồi lâu hắn thu hồi ánh mắt: “ Nơi đó là ở đâu?”

“Cao ốc Phương Thị tại trung tâm thành phố…..Mà ngươi muốn làm gì?”

Hình Chính vừa dứt giọng, Diêm Ninh liền đi ra ngoài, Hình Chính nhanh chóng giữ tay hắn ngăn lại: “Ngươi bình tĩnh.”

Diêm Ninh lúc này rất bình tĩnh, bình tĩnh một cách đáng sợ, như một con sư tử đang chờ đợi, không biết lúc nào sẽ há mồm đại khai sát giới.

“ Ta đến Phương gia, tìm Triệu Diễm truy cho ra tung tích Dương Liễu, mang nàng về.”

Hình Chính thở dài: “ Phương gia cũng không phải một thế lực nho nhỏ, tai mắt bọn họ ở Kiến Châu nhiều như ruồi muỗi, ngươi chỉ có một người, không có khả năng thắng họ.”

Diêm Ninh nhanh chóng bình tĩnh: “vậy theo ngươi ta nên làm như thế nào?”

“Phương gia có một thiếu gia chủ…?”

“Ngươi nói Phương Kiệt?” Diêm Ninh lộ ra nụ cười âm lãnh

“Ngươi biết hắn?” Hình Chính kinh ngạc

“Bạn học phổ thông thôi.”

Tuy rằng Hình Chính phát hiện Diêm Ninh có chút khác thường nhưng không quan tâm nói tiếp: “ Như vậy dễ rồi, ngươi có thể tạo mối quan hệ với Phương Kiệt, nắm hắn trong tay.”

“Phương Kiệt ơi Phương Kiệt. vòng đi vòng lại một năm rồi, không nghĩ tới dòng đời đưa đẩy, ta lại phải tạo mối quan hệ với ngươi.” Diêm Ninh nhớ về một năm trước, trong bữa tiệc tốt nghiệp, Phương Kiệt bị nhục nhã liền không nhịn được có chút thống khoái,

“Hắn hiện đang học tại đại học Kiến Châu, nếu không có vấn đề gì thì mai ta sẽ sắp xếp cho ngươi đến đó đi học.” Hình Chính thở dài: “Chuyện này coi như ta giúp ngươi, không liên quan đến công việc, sau này mọi chuyện còn lại phải dựa vào ngươi rồi.”

Diêm Ninh nghe xong, nhìn Hình Chính sau đó nghiêm túc hướng hắn ôm quyền: “Hình ca, ý tốt của ngươi ta nhận, Diêm Ninh ta thiếu ngươi một cái ân tình, cảm ơn ngươi.’

Hình Chính gật gật: “ Đêm nay ngươi vất vả rồi, mau đem số tài khoản cho ta, ta quay về báo cáo với cấp trên xin một ít tiền thưởng cho ngươi.”

Diêm Ninh tỏ vẻ không quan tâm nói: “ gửi đến tài khoản cô nhi viện là được rồi.’

Dứt lời Diêm Ninh đứng dậy tạm biệt rồi về quán.

Y Y được ở trong phòng bệnh tốt nhất của bệnh viện lại được người Hình Chính bảo vệ hai mươi bốn giờ, Diêm Ninh cũng không lo lắng sẽ có chuyện gì phát sinh, nên về quán dọn dẹp một chút liền lên giường nghỉ ngơi. Ngày hôm nay thực sự quá mệt mỏi rồi.

Dương Liễu bị Triệu Diễm bắt đi, manh mối lại chỉ đến Phương gia, Diêm Ninh liền tính toán một chút nợ mới nợ cũ.

Trong TV đã bắt đầu đưa tin về vụ án, Hình Chính chính mình đứng ra thuyết trình vụ án lần này cho công chúng, vụ án lần này là vụ án truy quét tội phạm ma túy, ở nhà tắm trung tâm bắt được một số đối tượng, đều là con nghiện, dùng thuốc quá liều dẫn đến sinh ảo giác tập thể tất cả đều khẳng định mình đã thấy quỷ, các đối tượng này sẽ bị bắt vào trại cai nghiện cải tạo cho đến khi có thể hòa nhập lại với cộng đồng.

Diêm Ninh tắt TV, miệng hơi mỉm cười, nụ cười có chút quỷ dị: “ Hình Chính rất giỏi bịa chuyện.”

Chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, Diêm Ninh liền không suy nghĩ nữa, hắn nhắm mắt lại thầm niệm mấy lần tĩnh tâm chú, mau chóng ổn định cảm xúc, trở về với bộ dáng cợt nhả bất cần thường ngày,

Trong lòng hắn hiểu rõ, lửa giận chỉ tạm thời giấu đi không biến mất, chỉ có nước báo thù mới có thể diệt được.

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.