Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công bằng là gì?

1595 chữ

Nếu Diêm Ninh của một năm trước khẳng định sẽ không dám nói như vậy, nhưng hiện giờ cấp bậc lệ quỷ hắn không để vào trong mắt.

Lúc trước, Diêm Ninh đã trải qua huấn luyện ma quỷ, vô số lần giãy giụa trên bờ sinh tử, vết sẹo trên người hắn từ đó mà sinh ra rồi từ từ chồng chéo lên nhau đến bây giờ khẳng định là đếm không xuế, nói hắn từ địa ngục mà ra cũng không có gì quá đáng.

Sau khi huấn luyện khủng bố đó kết thúc, đã mang đến cho Diêm Ninh thực lực vô cùng cường đại cùng dũng khí vô tận.

“ta chỉ có chút lo lắng thôi.” Dương Liễu dù sao cũng là một nữ hài, nàng nhận trách nhiệm làm mồi nhử quỷ cũng quá mức làm khó nàng rồi,

“Ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, ngươi sẽ không có việc gì đâu.”Diêm Ninh nói, lại giơ tay về phía Dương Liễu.

Nàng nghi hoặc hỏi: “ ngươi muốn cái gì?”

“ Tạm thời đem Toán Châu trả lại cho ta, có Toán Châu ở bên cạnh ngươi, nữ quỷ không dám tiến vào căn phòng này, ta cũng không có biện pháp bắt lấy ả.” Diêm Ninh giải thích.

Dương Liễu do dự một chút, miễn cưỡng đem Toán Châu giao ra. Diêm Ninh bỏ vào túi, ước lượng một chút thời gian nói: “ Ta xem thời gian không sai biệt lắm, giờ ta đi trốn, ngươi cứ làm bộ sinh hoạt như bình thường là được.”

Diêm Ninh nói xong liền chui xuống gầm giường Dương Liễu yên lặng không phát ra tiếng động. Khi không còn thấy hắn nữa, nàng liền nhanh chóng trốn trong ổ chăn, trong khoảng thời gian chờ đợi nàng cũng có gọi khẽ tên Diêm Ninh vài lần nhưng không nghe trả lời, một lát sau vì cơ thể quá mức mệt mỏi nên nặng nề ngủ quên.

Diêm Ninh nằm dưới gầm giường, ôm kiếm gỗ đào trong ngực, tập trung tinh thần nghe ngóng bên ngoài một khắc cũng không dám lơ là. Sư tử dù mạnh mẽ như thế nào lúc ngủ gật vẫn bị thợ săn thừa cơ hội nước đục thả câu, Diêm Ninh là người phàm sao dám nghỉ ngơi lúc này.

Đợi một lúc qua mấy giờ mà nữ quỷ vẫn chưa xuất hiện, thời điểm Diêm Ninh sắp từ bỏ thì một cổ âm phong ngoài cửa sổ thổi thốc vào phòng, Diêm Ninh giật mình đánh thót một cái, lập tức lấy lại tinh thần chuẩn bị đón địch.

Gió lạnh thổi vào phòng tạo thành tiếng hú quanh quẩn, Diêm Ninh cảm nhận được trong phòng có một luồng hơi thở âm hàn, hắn liền ngừng thở, gắt gao nắm chặt kiếm gỗ đào, lặng lẽ nhấc nhẹ tấm ga giường lên để nhìn ra ngoài.

Nhưng vừa nhấc tấm ga giường lên, một khuôn mặt khủng bố trương phình tái nhợt đang kề sát mặt hắn, gương mặt kia vô cùng vặn vẹo, hốc mắt trống rỗng, không có mí mắt, cũng không có môi chỉ có hai hàm răng trắng ởn nhe ra hù dọa Diêm Ninh.

“Đậu má, làm ta sợ muốn chết!” Diêm Ninh giật mình giơ tay đấm vào mặt quỷ kia làm ả kêu la thảm thiết sợ hãi lùi về sau.

Tiếng la cuả ả đã đánh thức Dương Liễu, vừa mở mắt ra lại thấy đầu giường của mình có quỷ khiến nàng sợ hãi bất chấp cả hình tượng, trong miệng không ngừng gào tên Diêm Ninh,

“Đừng kêu, ta ở chỗ này!” Diêm Ninh luống cuống bò từ gầm giường ra,

Hắn tốt xấu cũng là đệ tử Mao Sơn, trong một năm qua cũng đã gặp vô số quỷ lớn quỷ bé đủ mọi hình dạng, nhưng hôm nay lại bị một con tiểu lệ quỷ dọa giật mình làm hắn không khỏi có chút xấu hổ.

Dương Liễu thấy bộ dáng Diêm Ninh như vậy cứ tưởng hắn không địch lại tiểu quỷ kia liền lo lắng mà nói: Ngươi cẩn thận,”

“ Nên cẩn thận là tiểu quỷ này.” Diêm Ninh hừ lạnh một tiếng,cầm kiếm gỗ đào hướng phía tiểu quỷ đâm tới, ả vừa chịu một đòn của Diêm Ninh, đã biết mình không thể đấu lại hắn nên cuống quýt chạy trốn khắp nơi.

Nhưng Diêm Ninh đã thiết lập dây tơ hồng ngâm máu chó đen quấn quanh căn phòng, đã khiến ả không còn chỗ trốn chỉ có thể loanh quanh tránh né, rất mau Diêm Ninh cũng dồn được ả vào chân tường.

“ Ta cùng với ngươi không thù không oán, vì sao ngươi lại phá hư đại sự của ta?” Tiểu nữ quỷ lạnh giọng hét to

Diêm Ninh đâm ra một kiếm: “ Dương Liễu cùng ngươi không thù không oán, tại sao ngươi lại muốn hại nàng?”

Kiếm quang như sao băng, sau vài lần chém ra hắn đã bức ả đến mức không còn đường né tránh, thấy tình thế bất lợi tiểu nữ quỷ tính chống trả tạo một sơ hở để có thể chạy trốn theo đường cửa sổ. Cũng may Diêm Ninh sớm có chuẩn bị, cửa sổ được dán đầy hoàng phù tiểu nữ quỷ chỉ đi vào mà không thể ra được.

Tất cả giống như Diêm Ninh tính toán, khi ả tính thoát ra cửa sổ vô tình chạm vào cấm chế trên hoàng phù, tức khắc té ngã trên mặt đât, Diêm Ninh thấy thế vội vàng dùng dây tơ hồng ngâm máu chó đen đem nữ quỷ trói chặt lại, hướng cổ ả cắm một cây định hồn châm, lúc này cũng coi như xong việc.

“một hồng y lệ quỷ hèn mòn cũng dám năm lần bảy lượt hướng ta khiêu khích.” Diêm Ninh cười lạnh nói, “ nói cho ta nghe tại sao ngươi lại muốn hại Dương Liễu ?”

Tiểu nử quỷ mặc một cái váy đỏ, trên mặt hoàn toàn thay đổi, nhìn kỹ trên ngực còn một đạo vết thương trí mạng. Ả bị trói có chút hốt hoảng nhưng vẫn không mở miệng xin tha: “ Đạo sĩ thúi, có bản lĩnh thì mau giết ta, đến lúc đó Điền Quang Thái Quân sẽ tìm ngươi, khiến ngươi sống không được chết cũng không xong.

“ Điền Quang thái quân? Là thứ gì? Người Nhật Bản?” Diêm Ninh kinh ngạc hỏi.

“Cửu Bảo Điền Quang thái quân là quỷ vương của ba phố này!” tiểu nữ quỷ kiêu ngạo nói, “hắn muốn hồn nữ nhân này, nếu ngươi ngăn cản, hậu quả rất là đáng sợ”

Diêm Ninh trợn trắng mắt: “ ngươi có bệnh à?”

Tiểu nữ quỷ ngẩn người: “Ngưới nói gì?”

“ta nói ngươi có bệnh à, đều là thời đại nào rồi mà còn kéo bè kéo cánh, lại còn đi theo một tên quỷ Nhật Bản” Diêm Ninh có chút cạn lời.

Tiểu quỷ liền nổi trận lôi đình, lộ ra răng nanh đáng sợ: “ Ngươi giết ta, hắn liền thay ta báo thù, nếu ngươi có gan làm thử xem.”

Diêm Ninh nghe xong, một kiếm bâng quơ nhẹ nhàng đâm xuyên qua đầu tiểu nữ quỷ, tiếng kêu la cũng không kịp phát ra nữ quỷ liền hóa thành khói nhẹ tiêu tán.

“Chẳng có chút thú vị gì cả. vốn đang tưởng sẽ giúp ngươi siêu độ, hiện tại lại không như dự tính, thôi ngươi nên hồn phi phách tán đi,” Diêm Ninh bất đắc dĩ nói.

Độ quỷ giúp đời, vốn là chuyện tích âm đức, mà lạm sát quỷ hồn vô tôi sẽ làm tổn hại âm đức, nếu đạo sĩ tầm thường gặp tình huống như Diêm Ninh, hơn phân nữa sẽ ra tay siêu độ, xem như vì chính mình tích chút đức.

Nhưng Diêm Ninh không cần, Phương Sỹ Thiên đã từng nói với Diêm Ninh, nếu đời này nhất định phải đấu tranh với trời đất không thể dung hòa được thì cũng chẳng cần thiết cấp cho Diêm Vương địa phủ bọn họ mặt mũi, cũng không cần nhắc đến âm đức.

Cho nên Diêm Ninh gặp loại tình huống này, mới có thể không chút do dự ra tay đánh tan hồn phách nữ quỷ. Dương Liễu chứng kiến toàn bộ hành trình từ đầu đến cuối, thấy nữ quỷ hồn phi phách tán, không đành lòng nói: “Tại sao ngươi lại đem nàng đánh tan vậy biết đâu nàng có oan khuất thì sao?”

“Quỷ vương trong miệng nàng nếu là người Nhật Bản bá chiếm phố này thì đoán chừng cũng có chút tuổi tác, không biết mấy năm nay tiểu nữ quỷ này cung cấp cho tên quỷ vương đó bao nhiêu hồn phách. Tuy rằng ả không có giết người, nhưng ả lại tạo nghiệt, có lẽ so với oán linh còn nặng hơn.” Diêm Ninh lạnh nhạt nói.

“Thế giới này vốn dĩ không công bằng, chỉ có bản thân mạnh mẽ mới có thể đền bù những bất công đó”

Dương Liễu nghe Diêm Ninh nói cũng như biết được lí do vì sao hắn làm vậy, chỉ là như cũ nàng cũng có chút không an tâm: “ Nàng vừa rồi nói cái gì ….. Cửu Bảo Điền Quang, có phảo rất lợi hại hay không? Nếu hắn tìm tới cửa, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.